Đoạn video phỏng vấn được phát tán trên mạng khá nhanh chóng. Sau một ngày lượt tìm kiếm không ngừng tăng lên.
Mễ Lam thấy vấn đề trong clip thật sự không quá ảnh hưởng với mình. Vì chồng cô không thấy tức giận thì cô hà tất phải quan tâm miệng thiên hạ làm gì, vì bọn họ không thể cho cô được thẻ đen xài tiền phun phí.
[…]
Một căn phòng lớn với nhiều bộ trang sức và quần áo hết sức bắt mắt. Xung quanh có nhiều người hầu kính cẩn ra vào. Đoạn video trên máy tính cứ phát đi phát lại liên tục không ngừng.
“Bốp..” máy tính trên bàn liền bay thẳng xuống đất vỡ tan.
Một vị tiểu thư ngồi trên ghế nét mặt xinh xắn như thiên thần mọi khi không còn nữa, giờ chỉ là ánh mắt muốn lấy mạng người mà thôi. Cô ta là Thái Ngư.
“Lục Diễn, thì ra anh vì con nhỏ phóng viên này mà dám bỏ rơi tôi. Được lắm, cô ta sẽ có cái kết thật đẹp như tôi đã từng cảnh cáo anh!” giọng cô ta đầy gai nhọn.
Thái Ngư gọi một cuộc gọi:
“Các người giúp tôi bắt một người, cần bao nhiêu tiền cứ ra giá”
Đầu dây bên kia nhanh chóng đáp:
“Thái tiểu thư đây là khách quen, đương nhiên sẽ giúp cô với cái giá tốt nhất..” người đàn ông lên tiếng.
“Tốt..xong việc báo tôi”
“Không thành vấn đề “
Cuộc giao dịch diễn ra nhanh chóng. Đây không phải lần đầu cô ta hại người.
[…]
Buổi chiều Mễ Lam như thường khi vẫn đợi Ngân Ly và Lãng Tuấn cùng đi ăn. Hôm nay Lãng Tuấn ra hơi trễ, nên chỉ có Mễ Lam và Ngân Ly đang đứng mà thôi.
Cảnh cũ lại diễn ra một lần nữa, nhưng lần này người bị tấn công không phải Ngân Ly mà là cô.
Mễ Lam thấy nhóm người lần này về tốc độ hay bất cứ thủ pháp gì cũng quá nhanh. Cô chỉ kịp đẩy Ngân Ly ra thì cả người đã bị khống chế bắt lên xe. Sau đó bị đánh ngất đi.
Ngân Ly hốt hoảng đứng dậy trong bụi cây ven đường, cô nhanh chóng lấy điện thoại gọi cho Lãng Tuấn.
“A Lãng..!! chị Lam bị một nhóm người lạ bắt đi rồi “
Lúc này phía Lãng Tuấn đang chuẩn bị thu xếp đồ đi ra khỏi phim trường. Cậu ta nhận được cuộc gọi của Ngân Ly liền lên tiếng:
“Em không sao chứ?”
Ngân Ly phủi phủi lớp cỏ trên người: “Em không sao? Chúng ta nên làm gì, em sợ chị Lam gặp nguy hiểm, bọn người đó rất hung tợn”
“Bình tĩnh đi, chúng ta phải báo ngay cho Dinh tổng biết”
Lúc này Lục Diễn cũng có mặt tại trường quay, hắn thường biết Mễ Lam hay tụ tập với bọn Lãng Tuấn nên định đến tìm cô, không ngờ lại nghe được việc này.
“Lãng Tuấn, cậu nói gì? Mễ Lam bị làm sao?”
Lãng Tuấn thấy anh ta lo lắng, thiết nghĩ bọn họ lại cũng có quen biết đành kể rõ đầu đuôi, thêm một người thêm một cơ hội nhanh chóng tìm người.
Lục Diễn nghe xong liền lấy điện thoại gọi người của hắn bắt đầu truy tìm giấu vết. Truy xuất camera và hướng đi của chiếc xe.
[…]
Tập đoàn Dinh Thế:
Trình Tống chạy vào cấp báo:
“Có cuộc gọi từ phía trường quay, phu nhân..phu nhân bị người ta bắt đi rồi” hắn thở hì hụt đến bên Dinh Tử Kiến.
Cây bút trên tay đang ký hợp đồng liền rớt xuống, vết mực lem trên nền giấy.
Không biết bao lâu người nào đó mới lên tiếng: “Điều động người, tôi muốn vị trí của cô ấy ngay lập tức”
Trình Tống nghe lệnh dùng một cái điện thoại khác gọi cho một nhóm người. Bọn họ là thương nhân mối quan hệ đương nhiên rộng. Dinh Tử Kiến lại là một người đứng đầu tập đoàn lớn, tài lực và thế lực anh đều không thiếu.
Chỉ vài phút ngắn ngủi hắn đã có được đoạn video quay lại cảnh nhóm người bắt cóc Mễ Lam. Dinh Tử Kiến hơi cau mày. Theo báo cáo hoạt động gần đây, Mễ Lam đâu có gây sự gì phía bang hội, tại sao người bang Thanh Ưng lại bắt cô.
Trình Tống cũng xem clip, hắn cũng biết: “Đây là…”
“Tôi biết, nhanh chóng liên hệ người bên đó thả người” Dinh Tử Kiến cất lời. lại nói tiếp:
“Nếu bọn họ muốn đòi điều kiện, thì nói họ cứ trực tiếp đến Dinh gia mà đòi”có gan bắt người của hắn thì có gan đến tận nhà mà cùng chơi.
Trình Tống: “Dạ” sau đó đi ra ngoài.
Dinh Tử Kiến đốt một điếu thuốc, tâm trạng có chút trầm xuống”
“Nếu để tôi tìm được em, tôi sẽ giam em lại cả đời này” để tiểu hồ ly như em không đi phá phách gây chuyện khắp nơi. Thật phiền lòng mà.
Cuộc truy tìm bắt đầu.
[…]
Mễ Lam tỉnh lại đã là một giờ sau đó. Cô nghĩ mãi cũng không ra mình đã đắt tội với ai mà bị bắt đến đây. Nhưng chắc chắn bọn họ không phải là tay mơ như lần trước. Rốt cuộc là ai?
Bên ngoài có tiếng bước chân, cô thì bị bịt mắt, tay chân đều bị trói, rất khó chịu. Chỉ đành giả vờ vẫn còn bất tỉnh thôi. Xem động tịnh mà tùy cơ ứng biến.
Cô nghe thoang thoáng bên ngoài họ đang nói chuyện về một lão đại nào đó vừa nhận chức hôm nay, hình như hắn về nước tiếp nhận bang hội. Đám người này phải ngừng mọi hành động để đi đón hắn ta.
Mễ Lam suy nghĩ số cô cũng không đến nỗi, có thể không bị thủ tiêu trong hôm nay.
Một người đàn ông tiến đến mở khăn bịt mắt ra cho cô.
“Cô gái này rất đẹp” hắn ta nhìn chằm chằm Mễ Lam mà nói.
Người bên cạnh hắn cũng là một tên to con, thấy cô nhìn hắn như vậy cũng liền nói:
“Đem cô ấy theo làm quà cho tân lão đại”
“Ý kiến hay..” tên đứng gần cô hơn vui vẻ lên tiếng.
Bọn họ nghĩ cả ngày không ra món quà nào. Lần này làm nhiệm vụ lại bắt được một cực phẩm, đem cống nộp thật sự rất tốt. Một công đôi việc.
Mễ Lam: “…” mịa nó.. đang tưởng có thể thở phào nhẹ nhỏm tí thì liền sắp trở thành áp trại phu nhân là sao? Cái bọn ngu xuẩn này. Làm vậy là sai nguyên tắc nghề nghiệp đó có hiểu không?
Một lần nữa cô lại bị đánh thuốc mê. Lần này thoát được chắc trí nhớ suy giảm mất, ngày nay cô hít hơi nhiều thuốc mê rồi.