Ngôi sao khách quý đầutiên của tiết mục mới là một người rất nổi tiếng do Tiêu Tiếu thông qua quan hệmời về. Trong ba bộ phim truyền bá gần đây, có hai bộ do cô làm diễn viênchính, truyền thông đùa giỡn xưng là “Con dâu chuyên nghiệp”. Vai diễn của côthể hiện đủ kiểu con dâu sau năm tám mươi, ở vùng khác, thành tích cao, thuthập cao, ở trong phim lúc nào cũng cùng các kiểu mẹ chồng diễn vở mẹ chồngnàng dâu đại chiến.
Đình Đình ngẫu nhiên cũng xem một chút, chỉ là vừa xem đến cuộc chiến mẹ chồngnàng dâu thì đầu Đình Đình liền to như cái đấu, không rõ tại sao một cô gáiđáng yêu hoạt bát, sau khi kết hôn, sẽ bị mẹ chồng ức hiếp thành như thế, cảthể xác lẫn tinh thần đều giống như không được bình thường.
Đình Đình không lý giải nổi.
Thời gian Đình Đình và ông bà nội ở chung không nhiều lắm, hai cụ đều là nôngdân điển hình, bởi vì không nuôi nổi cả năm đứa con trong nhà đi học nên chỉ đểđứa lớn nhất có thành tích học tập cao nhất tiếp tục học. Sau đó ba Đình Đìnhđi tòng quân, cả nhà lại trông cậy vào trợ cấp công tác của con trai.
Về sau ba Triệu một bước lên mây, thăng chức làm quan, điều kiện kinh tế khágiả nên thường xuyên gửi tiền cho nhà, Đình Đình cũng chưa từng thấy mẹ tỏ vẻphản đối, ngược lại thường thường nghe mẹ nói muốn đón ông bà nội đến thành phốở.
Nhưng ông bà nội từ khi Đình Đình có trí nhớ đến nay, chỉ tới thành phố một lầnvào năm mới. Nhưng sau đó ngại lễ mừng năm mới trong thành phố không náo nhiệt,cả pháo cũng không cho đốt ở nhà vẫn tốt hơn, ông bà đi đây đó thăm người thânbạn bè rồi không đợi đến mười lăm tháng giêng hết Nguyên tiêu thì cả hai cụ đãvề nông thôn.
Kỳ thật hai cụ không biết, phía sau đại viện bộ đội chính là kho dầu. Có mộtnăm hai nhóc nghịch ngợm thả pháo hoa Dạ Minh Châu “Xèo xèo” bay qua tường, baythẳng đến bên kho dầu. Cảnh vệ kho dầu và lãnh đạo có trách nhiệm sợ tới mứchồn phi phách tán, một bên cử ngay một lực lượng tới tranh thủ thời gian dậphết tất cả mọi thứ có khả năng gây hoả hoạn, một mặt chạy đến đại viện, xin chỉthị thủ trưởng.
Thủ trưởng vừa nghe cái này còn làm gì hơn! Lúc này hạ lệnh, từ nay về saukhông được châm ngòi bất kỳ pháo hoa nào có thể bay lên không ở đại viện đểtránh ảnh hướng đến kho dầu, tạo thành tai hoạ ngầm.
Mà mấy nhóc nghịch ngợm không biết tính nghiêm trọng của hậu quả, bị cha mẹ dẫnvề nhà đánh năm mươi đại bản.
Sau đó Đình Đình nghe nói, trong hai người kia, một tên chính là Phan công tử,đáng tiếc chuyện này không có chứng cứ thật sự.
Tóm lại, ông bà Triệu nói ở trong thành phố không quen, dặn dò con trai phục vụnhân dân cho tốt, không cần nhớ thương hai cụ em trai em gái, tiền trong nhà đủxài, nếu như có chuyện bọn họ sẽ tìm ông, sau đó thì không chủ động lên thànhphố nữa.
Sau khi Đình Đình lớn lên, mới cảm thấy, có lẽ là hai cụ ở trong đại viện cảmthấy có áp lực không được tự nhiên nên mới về.
Dù sao, trên cơ bản mẹ Triệu không hề có va chạm gì với cha mẹ chồng. Chuyệnnày khiến Đình Đình không thể hiểu được vì sao mà quan hệ mẹ chồng nàng dâu lạitựa như thủy hỏa bất dung như phim trên TV.
Đình Đình đem nghi vấn đó ra thảo luận cùng những người khác trong tổ tiết mục,để rồi nhận lấy sự cười nhạo của mấy người đã kết hôn.
“Bé con biết cái gì? Chờ em kết hôn sẽ hiểu.”
“Trời Đình Đình, con dâu mới kết hôn nào không có suy nghĩ khờ dại là quan tâmmẹ chồng cho tốt, tránh va chạm với mẹ chồng? Loại quan hệ đối lập thậm chí thùđịch lẫn nhau đều là dần dần tích lũy trong cuộc sống, cuối cùng trở thành mâuthuẫn không thể dung hòa, đến chết không hết.”
Gì? Đền chết không hết? Đình Đình choáng váng.
“Cô gái ngốc, không biết à? Có một vài con dâu, dù cho mình cũng làm mẹ chồngrồi, bà nội cũng đã tạ thế rồi, còn để bụng với những chuyện bà nội ngày xưa,nhắc đến cũng nghiến răng nghiến lợi.” Người từng trải vỗ khuôn mặt đỏ bừng củaĐình Đình “Cứ như em vậy, thất tình đều lộ ra trên mặt, có vui vẻ hay khôngliếc đều thấy được, làm sao có thể đấu lại được mẹ chồng chứ. Mẹ chồng cởi mởchút thì tốt, sợ là loại người âm trầm, có chuyện gì đều giữ ở trong lòng khôngnói nhưng lại giở thủ đoạn sau lưng với người ta, vậy thì sống cũng khổ chết.”
“Mấy người đừng dọa Đình Đình, nói với cô ấy như vậy thì sau này cô làm sao dámtìm đối tượng kết hôn?” Chị Tiêu kịp thời lên tiếng ngăn lại mấy người từngtrải đang từng bước tẩy não Đình Đình.
Dù như thế, Đình Đình cũng rùng mình một cái, thật là đáng sợ.
Cho nên khi gặp phải “con dâu chuyên nghiệp” Thiển Thiển, lúc thu tiết mục,Đình Đình đi siêu thị chọn lựa nguyên liệu nấu ăn với Thiển Thiển nhịn khôngđược hỏi: “Thiển Thiển chị diễn nhiều nhân vật con dâu như vậy, chiến đấu vớinhiều mẹ chồng khác nhau, có thể cảm thấy kháng cự và mâu thuẫn đối với thânphận người vợ hay không? Chị có lo lắng sau này cũng gặp phải quan hệ mẹ chồngcon dâu như vậy không?”
Anh kịch bản ở một bên giẫm chân, không có lời kịch này, không có!
Ngược lại đạo diễn bình tĩnh, ý bảo xem phản ứng Thiển Thiển.
Bản thân Thiển Thiển cũng hơi sững sờ, bởi vì trong kịch bản người đại diệnnhận được cũng không nêu vấn đề như vậy, nhưng ——
Thiển Thiển mỉm cười, chọn lấy một hộp thịt bỏ vào trong xe đẩy “Lần đầu tiêntôi diễn vai con dâu cũng không phải rất dễ diễn, luôn có chút ít lo lắng tựanhư người xem. Đạo diễn liền hướng dẫn tôi, có thể trở về hỏi bạn bè thânthích, chung sống với mẹ chồng thế nào, mẹ chồng con dâu ở chung đến tột cùngkhó ở chỗ nào. Đợi cho diễn xong bộ phim thứ nhất, tôi lại khó có thể thoátkhỏi ảnh hưởng của bộ phim. Loại cảm giác này thật là đáng sợ, yêu một ngườiđàn ông, yêu đến nguyện ý dung nhập vào cuộc sống của hắn, yêu đến nguyện ý vìhắn sinh con dưỡng cái, nhưng —— mẹ người đàn ông này, lại trở thành chướngngại tình yêu, chán ghét, căm hận lẫn nhau, thậm chí đến tình trạng không chếtkhông dứt… Thật sự rất cực đoan, rất đáng sợ…”
Đình Đình chờ Thiển Thiển cân nhắc một lát, tiếp tục nói “Nhưng mà, sau khiquay xong hai bộ phim truyền hình vừa rồi, tôi đột nhiên hiểu được một đạo lý,tôi diễn những nhân vật này, chính là muốn từ nay trong sinh hoạt đời thực sẽtránh xảy ra mâu thuẫn tương tự với mẹ chồng, tránh cho bi kịch. Người khôngthể vì chuyện nhỏ mà bỏ việc lớn, tôi cũng không thể bởi vì diễn nhiều chiếntranh mẹ chồng con dâu mà sợ hãi trở thành con dâu, cô nói có đúng không?”
Nói xong, Thiển Thiển dí dỏm cười.
Đình Đình nghe xong, mạnh mẽ gật đầu.
Uh! Sao lại không đúng chứ? Nói thật hay quá.
Cả đạo diễn cũng không khỏi giơ ngón tay cái lên với Đình Đình ở sau lưng camera.
Ở siêu thị chọn lựa nguyên liệu nấu ăn xong, nhóm người Đình Đình đi ô-tô đếnmột biệt thự nghỉ ngơi.
Biệt thự là một biệt thự nghỉ phép của khách sạn do Hứa Đình Vũ thuê thông quaquan hệ bạn bè. Tổ quay phim đến kiểm tra khảo sát rồi, đạo diễn thoả mãn đếnvỗ vai anh Hứa.
“Tiểu Hứa, may có anh, bằng không thật đúng là không biết phải chết bao nhiêutế bào thần kinh.”
Anh Hứa cười rộ lên “Tôi cũng vừa vặn có bạn quen tổng giám đốc bên này, khichúng tôi tụ hội có nhắc tới chuyện muốn tìm chỗ cho nên đã giúp tôi liên hệ.Xem như vô ý mà thành.”
Sau đó Thiên Tình cảm thán nói với Đình Đình, “Hứa tám đương muốn học thức cóhọc thức, muốn nhân lực có người giúp, lại còn khiêm tốn ổn trọng. Nếu như hắnkhông có bạn gái, tớ cũng muốn hành động.”
Đình Đình nhịn không được dí tay lên trán Thiên Tình “Vậy Bắc Phương thì saođây?”
Tuy hai người không công khai nhưng cả tổ tiết mục cũng biết đôi oan gia đấu võmồm thành nghiện này, kỳ thật nói ra là một đôi đang yêu.
Thiên Tình lộ vẻ kinh ngạc “Đình Đình sao cậu lạc hậu vậy chứ? Tớ và Bắc Phươngcòn chưa nói đến kết hôn, quan hệ gì đến việc tớ theo đuổi hạnh phúc của mình?”
Đình Đình há hốc miệng cuối cùng cũng chỉ thở dài một tiếng “Bắc Phương chỉ làxấu miệng nhưng tâm địa rất tốt, cậu nên suy nghĩ rõ ràng.” Đừng trộm gà khôngđược còn mất nắm gạo, chân đạp hai cái thuyền, cuối cùng hai chân đều giẫm lênkhông.
Thiên Tình và Đình Đình làm chung lâu ngày, sao cô lại không hiểu vẻ mặt đó củaĐình Đình liền vươn tay nắm vai Đình Đình “Chị em tốt, nếu cuối cùng tớ bắt haitay mà tất cả đều không có gì thì nhớ cho tớ mượn vai khóc một hồi là tốt rồi.”
Đình Đình nghe xong, phì cười một tiếng “Hi vọng vĩnh viễn cậu không cần dùngđến vai tớ.”
Lúc đó, anh Hứa đứng ở chỗ không xa sau lưng Đình Đình và Thiển Thiển, đang khẽthảo luận chuyện gì đó với đạo diễn, tay xách đồ nấu ăn mua được từ siêu thịchứa trong túi bảo vệ môi trường (thường là túi vải bố mỏng lớn,chỉ 1 ngăn) màu lam nhạt đầy vẻ thoảimái.
Thiển Thiển lúc rảnh rỗi đã nhìn quen đủ loại nam minh tinh bèn lưu ý động tháisau lưng.
“Không thể tin được là anh Hứa lại chuyển đến đài các em. Trước kia chị từngnhận phỏng vấn của anh ấy ở đài Vệ Tinh. Anh ấy không hề gây sự, chỉ hỏi nhữngvấn đề rất có chiều sâu, cũng không phải qua loa cho xong. Chị sợ nhất nghengười chủ trì hỏi, cô có từng bị đánh không? Khi còn bé học được không? Đúngvậy sao, thật không?”
Đình Đình cười đến đau cả hông, uh, cô cũng đã gặp loại vấn đề gầy tựa như dânđói (ýchỉ vấn đề quá bình thường) của ngườichủ trì, khách quý ai nấy đều lộ vẻ kinh ngạc.
“Lần đầu tiên làm khách quý của tiết mục mỹ thực, chị rất may mắn có thể hợptác với anh Hứa.” Thiển Thiển hé miệng cười một cái “Hợp tác với em cũng rấtthoải mái, em nhập đề rất sắc bén, chỉ có điều chẳng ai hỏi chị vấn đề này.”
Đình Đình hơi ngại ngùng, từ lúc cô làm người chủ trì giải trí chưa từng phỏngvấn qua một ngôi sao nào ở hiện trường, không thể ngờ được chuyển sang làm tiếtmục mỹ thực lại hoàn thành mộng tưởng ban đầu của cô.
“Hi vọng sẽ thấy biểu hiện xuất sắc hơn của em.” Thiển Thiển chìa tay với ĐìnhĐình.
Tiết mục thu tại chỗ bắt đầu tiến hành, ánh sáng âm thanh vào chỗ, đạo diễn hômột tiếng khởi động máy, tiết mục chính thức bắt đầu thu.
Hứa Đình Vũ phụ trách giải thích, Đình Đình thì làm trợ thủ cho Thiển Thiển.
“Bình thường ở nhà Thiển Thiển có hay nấu ăn không?” Anh Hứa mỉm cười hỏi ThiểnThiển đang rửa rau.
Động tác trong tay Thiển Thiển hơi dừng lại sau đó tiếp tục rửa “Bình thườngtôi không hay nấu ăn, món sở trường nhất chính là cơm rang trứng và dưa chuộtxào trứng, còn có canh rau. Hôm nay lý do muốn nấu món ăn này là khi quay mẹchồng và ba con dâu, cô Lý diễn vai mẹ chồng đã dạy cho tôi.”
“Trong bộ phim mẹ chồng và ba con dâu này, quan hệ của chị và mẹ chồng rất xungkhắc, nhưng theo lời chị nói thì ngoài đời thực quan hệ của các chị rất thânthiết phải không?” Trong kịch bản gốc của anh Hứa cũng không có những lời này,chính là do phát huy của Đình Đình khiến cho anh cũng bị kích động bộc lộ raước vọng phỏng vấn đã lâu.
Người đại diện của Thiển Thiển giơ chân, tiết mục này sửa mà không ai nói!
Đạo diễn lại mỉm cười, rất tốt! Đình Đình và Hứa Đình Vũ rất được đấy. Càng ởthời điểm khách quý chăm chú làm việc, họ càng dễ dàng thả lỏng phòng bị tronglòng, thổ lộ chút chủ đề mà nếu trong các tiết mục phỏng vấn khác không bao giờnhắc đến.
“Uh, cô Lý rất quan tâm diễn viên trẻ, sau khi quay xong liền hướng dẫn tôi đểcho tôi mau chóng diễn tốt hơn. Trời nóng nực khẩu vị tôi không tốt, cô liềnlàm món này cho tôi ăn, hi hi, ngày đó tôi ăn một chén cơm lớn.” Thiển Thiểnhồi tưởng lại với nét mặt nhu hòa “Kết quả buổi tối tôi bắt buộc phải nhịn đóiđể ngày hôm sau quay phim không thấy cái bụng lớn”
Thiển Thiển vớt rau đã rửa xong để vào rổ bên cạnh cho ráo rồi lại rửa nấmhương. Cô mua loại nấm hương lạ, có hương thơm rất đặc biệt, mùi không nồng.
“Vậy chúng ta nói món ăn này.”
“Cô Lý đặt cho món ăn này một cái tên rất hay, gọi Nhị Thập Tứ Kiều Minh NguyệtDạ (Haibốn cầu soi đêm trăng sáng).” Thiển Thiểnvớt nấm hương ra nước lau khô, giao cho Đình Đình, ý bảo Đình Đình cắt nấmhương thành miếng nhỏ.
“Tên rất có tình thơ ý hoạ, có điển cố gì không?”
“Cô Lý nói do cô xem một tiết mục mỹ thực Hongkong mà cảm nhận rồi tự mình sángtạo ra.” Thiển Thiển cười rộ lên, “Tôi cảm thấy tên món ăn này dễ nghe, món ănlại ngon cho nên xin cô Lý thực đơn, tự mình học làm. Chẳng qua tôi nấu ănkhông ổn định, khi ngon khi dở.”
Trong lúc nói chuyện, Đình Đình đã phối hợp với Thiển Thiển cho rau đã rửa vàotrong nước đang nấu, luộc chín liền lập tức vớt ra, đặt trong đĩa lớn trắngtinh. Sau đó lấy một khối đậu hũ, dùng cái muỗng nhỏ để nạo bí đao khoét haimươi cái lỗ, lấy thịt bằm, nấm hương, chân giò hun khói đã băm nhỏ, và các giavị trộn đều lại, trộn chung nhồi vào lỗ nhỏ trên đậu hũ, sau đó bỏ vào nồichưng.
Trong lúc chưng đậu hũ có nhồi thịt, nấm hương, chân giò hun khói, Thiển Thiểnnêm nếm lại nước sốt, chờ đậu hũ chưng chín lấy ra, đặt ở trên rau đã rải, cuốicùng chan nước sốt lên.
“Tốt lắm, đại công cáo thành! Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ!” Thiển Thiển caohứng vỗ tay một cái “Bộp bộp ~~~~”