Một Hồi Mộng

Chương 8: Hương Diễm Tra Tấn, Tâm Ma Trưởng Thành



“Tủm”.

Vũ Tiểu Vũ bị Khổng Tiểu Lam quăn vào một hồ nước khiến cho các tạp chất trên người hắn trôi nỗi bềnh bồng xung quanh, khi hắn đứng lên nước chỉ ngập tới đầu gối mà thôi. Sau đó Khổng Tiểu Lam quay sao bảo với hai nô tỳ phía sau nàng:

“ Hai người các ngươi tắm rữa cho hắn thật sạch sẽ rồi dẫn hắn vào mật thất chờ ta, ta đi đây có chút việc”.

“Tuân mệnh chủ nhân”. Hai nữ nô tỳ nhảy xuống hồ nước bắt tay vào công việc, khi hai nàng chuẩn bị cỡi y phục của hắn thì Vũ Tiễu Vũ đưa tay ngăn các nàng lại, ngượng ngùng nói:

“Không cần, ta tự mình tắm là được rồi các ngươi trở lên chờ ta là được rồi, cùng được các ngươi tắm cho ta không được tự nhiên à”.

Mặc dù ở kiếp trước hắn từng đi massage xông hơi, còn từng được các nữ nhân viên massage tắm rửa trong tình trạng không còn gì, thậm chí tiểu đệ còn được chăm sóc chu đáo, nhưng ở đây thì lại khác, hai nàng này ai nấy cũng điều xinh đẹp, thân hình lại quyến rủ dù họ không sánh bằng tỷ muội Khổng Tiểu Lam nhưng hắn thì đang ở độ tuổi xuân xanh phơi phới, huyết khí dâng trào làm sao chịu nỗi, tiểu đệ đệ cũng khó lòng mà đè nén cảm xúc xuống, một khi khống chế không được làm gì đó hai cô tỳ nữ của Khổng Tiểu Lam thì chả khác nào rước họa vào thân.

“Công tử xin người đừng làm thế nếu không hai người chúng ta khó mà sống sót”.Một cô gái có khuôn mặt chữ điền, hai con mắt long lanh nói.

“Ta không nói, hai nàng cũng không nói thì ai biết được”. Vũ Tiểu Vũ chống chế

“Công tử có lẽ ngươi mới đến đây lần đầu?”. Hắn gật đầu xem như trả lời hai nàng.

“Chả trách công tử không biết chỗ lợi hại của nơi này, nếu vị chủ nhân của bọn ta muốn biết tình hình ở nơi này thì không có gì thoát khỏi mắt nàng được, thế nên công tử đừng làm khó bọn ta nữa”. Nhìn hắn gật đầu hai nàng giải thích cặn kẽ cho hắn hiểu.

“Thôi…thôi được rồi, các nàng cứ làm đi, đừng gọi ta là công tử ta không quen, có lẽ các nàng không biết ta cũng như các ngươi mà thôi, các ngươi cứ gọi ta Tiểu Vũ là được”.

Thấy hắn đồng ý hai nàng vui vẻ tắm rữa cho hắn, càc nàng rất tỷ mỉ làm sạch đến từng chi tiết dường như đây là công việc thường ngày của các nàng, hai mắt Vũ Tiểu Vũ lúc này dường như bốc hỏa bởi vì y phục các nàng bị nước văng ra thấm vào nên dính sát da thịt, phía sau chiếc áo yếm đầy màu sắc, cảnh xuân thoát ẩn thoát hiện làm tiểu đệ đệ bên dưới không một chút rào cản vểnh lên khiến cho hai cô gái ngượng ngùng nét mặt thoáng ửng hồng, Vũ Tiểu Vũ thầm tránh bản thân năng lực quá kém chẳng biết kiềm chế chút nào.

Nhìn thấy không khí có chút mập mời Vũ Tiểu Vũ lên tiếng hỏi nhầm thẩy đổi chút không khí: “Các nàng tên gì?”.

Hai nàng vẫn chăm chú công việc vừa nói vừa làm: “Ta là tên Uyển Thanh, còn nàng tên Mân Côi”. Nàng nói tên mình xong lại chỉ vào người bên cạnh, nàng kia có khuôn mặt trái xoan, da dẽ trắng hồng nhìn tổng thể nàng cũng đẹp chỉ có một khiếm khuyết là gò ngực chỉ hơi nhô lên.

“Uyển Thanh các nàng bao nhiêu tuổi rồi, sao các nàng lại ở đây”. Vũ Tiểu Vũ nhận thấy các nàng dễ gần nên bất giác muốn tiếp xúc nhiều hơn, dường như Uyển Thanh có tính cách sản khoái nên dễ nói chuyện hơn là cô nàng Mân Côi cho nên hắn mới hỏi Uyển Thanh.

“Hihi, Ngươi muốn theo đuổi chúng ta sao, ta mười tám còn Mân Côi mười chín. Ta cũng không ngại nói cho ngươi biết ta chỉ là nha hoàn của Mân Côi thôi, nàng là con của một phú hộ trong làng, trong một lần đi chùa thì bị Khổng Tiểu Lam tiểu thư bắt đến đây làm nô tỳ”. Nàng thấy Vũ Tiểu Vũ có thái độ rất tốt, không có sỗ sàng khinh bạc các nàng nên có chút hảo cảm mà buông lời trêu ghẹo.

“Theo đuổi thì không dám ta mới mười ba tuổi thôi cách các tỷ còn một khoảng à”. Vũ Tiểu Vũ cười nói, giọng nói càng thêm cung kính.

“Được rồi, coi như bọn tỷ đã hoàn thành sứ mạng, Tiểu Vũ ngươi lên bờ đi tỷ tỷ mặc y phục cho người”. Uyển Thanh vui vẻ đáp lời hắn.

“Cái này các tỷ lên trước đi, ta tự mặc là được rồi”. Vũ Tiểu Vũ vẫn ngượng ngùng nói,

Lần này các nàng cũng không níu kéo để hắn tự mặc y phục, Sau khi Vũ Tiểu Vũ mặc xong y phục hai nàng Uyển Thanh và Mân Côi dẫn hắn tới mật thất của Không Tiểu Lam ngồi chờ. Vừa nhìn mật thất hai chân hắn dường như muốn đứng không vững, những dụng cụ tra tấn treo đầy trên tường ở đừng xa còn có một chậu lửa trong đó còn có mấy con dấu đang cháy đỏ rực khiến cho hắn không khỏi rùng mình.

“Tiểu Vũ ngươi tốt nhất là thuận theo nàng, nàng muốn cái gì ngươi cũng đừng phản kháng nếu không thì chẳng toàn mạng đâu, những người trước kia đến đây đa phần là không còn mạng trở ra, nhưng ngươi tốt hơn bọn họ nhiều vì ngươi còn được bọn ta tắm cho, còn bọn người kia thi vô phước không có phúc phần đó….”. Vì có chút hảo cảm với Vũ Tiểu Vũ nên Uyển Thanh trấn an hắn một chút.

Đúng lúc này cánh cửa mật thất mở ra tiếng bước chân truyền đến có lẽ Khổng Tiểu Lam đang trở lại nên Uyển Thanh im lặng đứng một bên không nói gì nữa.

Tiếng bước chân càng ngày càng gần, âm thanh vang vọng truyền đến tiếng nói của Khổng Tiểu Lam:

“Tiểu Vũ ngươi cảm thấy sản khoái không? Có hài lòng với sự sắp xếp của ta Không”.

Nhìn thần tình vui vẻ của nàng Vũ Tiểu Vũ biết tháng ngày tự do của mình đã kết thúc hắn lạng lùng nói:

“Ta có thể ý kiến gì sao?”

“Hahaha đúng rồi, đươc hai mỹ nhân tắm rửa cho kia mà, được rồi bây giờ không đùa với người nữa, Tiểu Thanh, Mân Côi hai người các ngươi lui ra đi, ta muốn nói chuyện riêng với hắn”. Uyển Thanh nhìn Vũ Tiểu Vũ với ánh mắt người hãy cẩn thận rồi nhanh chóng cùng Mân Côi rời đi.

“Tiểu Vũ ngươi được sản khoái cũng là một phần nhờ ta, bây giờ ta có việc không biết ngươi có chịu giúp không”. Đợi cho hai nàng rời khỏi, Khổng Tiểu Lam lạnh nhạt nhìn Vũ Tiểu Vũ hỏi.

“Được”. Vũ Tiểu Vũ khó khăn thốt ra một chữ được, bởi trong tình cảnh yếu hơn người hắn có thể nói không sao, Ngưng thần tầng chín có thể so với cảnh giới Kim Đan của nàng ta sao.

“Tốt tốt, trước tiên ta nên xích ngươi lại đã” Vừa nói vừa kéo Vũ Tiểu Vũ lại chỗ một góc tường có bốn cái xích sắt rất chắc chắn, Vũ Tiểu Vũ dưới sự khống chế của nàng, làm gì có sức phải kháng nhanh chóng bị trói tay chân lại.

Vũ Tiểu Vũ lúc này chỉ còn biết mắng chửi trong lòng, không phải hắn không có dũng khí chống đối nàng vì hắn biết dù có phản kháng thì cũng như cá nằm trên thớt mà thôi với lại Uyển Thanh cũng nói thuận theo nàng biết đâu còn một con đường sống.

“Tiểu Vũ ngươi yên tâm, ta đã hứa với tỷ tỷ sẽ không để ngươi chết, ta chỉ là muốn ngươi giúp ta thử một loại đan dược thôi, dạo gần đây ta đang cùng một Đan Nô nghiên cứu một loại đan dược, ta chỉ muốn ngươi thử xem nó có tác dụng gì thôi, xích người lại chỉ là giữ an toàn cho ta thôi, ngươi cũng biết nhiều khi tác dụng phụ của nó đáng sự lắm à…ta nghĩ ngươi sẽ thích với tác dụng của nó”. Nàng vừa nói vừa đưa loại đan dược gì đó cho vào miệng Vũ Tiểu Vũ.

Vũ Tiểu Vũ sao khi dùng mọi biện pháp cũng thất thủ trước sự mạnh mẽ của nàng, đan dược sao khi vào miệng trực tiếp hoà tan trôi xuống cuốn họng nhanh chóng bị hắn hấp thu, Vũ Tiểu Vũ đang lo lắng không biết nàng ta sẽ cho hắn ăn đan dược gì, thì tự nhiên tiểu đệ đệ có cảm giác muốn bành trướng ngốc đầu lên, hắn cảm thấy thân thể nóng bức khô khốc, hai mắt mơ màng trong đầu luôn nghĩ đến nữ nhân. Ngay lúc này trong đầu hắn chỉ có một câu” không xong con quỷ cái đó cho ta uống xuân dược sao”.

Một lúc sau tay chân Vũ Tiểu Vũ bắt đầu quơ loạn xạ dường như muốn lao về phía Khổng Tiểu Lam, nhìn thần tình trở nên hoang dại của Vũ Tiểu Vũ, Khổng Tiểu Lam cười nói:

“Đúng là thuốc tốt, sao rồi Tiểu dâm tặc, cảm giác như thế nào, có phải muốn nữ nhân lắm không, cái loại dâm tặc nhà ngươi dám có ý nghĩ dơ bẩn đối với ta nên dáng bị trừng phạt như thế, cái cảm giác muốn mà không được khó chịu lắm đúng không? Tiểu dâm tặc”.

Nàng trở mặt nhanh như bánh tráng khi nãy còn ngon ngọt dùng lời lẽ nói chuyện với hắn, bây giờ lại không tiếc lời để mắng chửi hắn thậm tệ.

Hắn nghe Khổng Tiểu Lam nói như vậy thì hắn biết đúng như hắn đoán nàng cho hắn uống chính là xuân dược hắn mở miệng chửi to:

“Con đàn bà chó chết, ông mà rời không đây ông chơi người chết”.

Cùng lúc đó hạt giống đen tối trong linh hồn hắn lúc trước đã nãy mầm bay giờ lại từ từ tăng trưởng. Nhìn Vũ Tiểu Vũ điên cuồng Khổng Tiểu Mi càng thêm thỏa mãn càng thêm vui vẻ:

“Hhaha, ta sợ quá, chừng nào rời khỏi đi rồi nói nha, ta không ngại nói cho ngươi biết sợi xích này đã được đúc từ một loại khoáng thạch khá cứng cáp có khả năng kháng linh lực với tu vi cùi bắp của ngươi thì con lâu mới thoát ra được, nếu như có được một thanh thần binh thì còn may ra”.

Vũ Tiểu Vũ lúc này quần áo ướt đẫm mồ hôi, làn da của hắn không biết từ lúc nào đã chuyển sao màu đỏ, Khổng Tiểu Lam nhìn vào chỉ cho là tác dụng của xuân dược nhưng nàng không biết, lúc này bên dưới làn da đó dương mạch của hắn đang vận chuyển cực nhanh gấp mầy lần với âm mạch, bên cánh tay phải hình tia chớp cũng nhấp nháy nhưng không thể triệt tiêu được tác dụng của xuân dược vì nó không gây bất lợi gì cho cơ thể hắn.

Cửu Dương Tâm Pháp cũng lặng lẽ vận chuyển, lực lương từ khỏa đan dược bắt đầu bị hắn hấp thu, sau một canh giờ thì tinh thần của Vũ Tiểu Vũ rất sản khoái. Lúc này đầu óc hắn bắt đầu thanh tĩnh, hắn nhanh chóng pháp hiện những chuyện xảy ra. Vũ Tiểu Vũ mừng thầm “ Ông trời chịu giúp ta rồi sao, nếu như nàng còn cho ta thêm vài viên không chừng có thể đột phá Nguyên Thần tầng mười cũng nên”. Liên tục suy nghĩ hai mắt hắn lé lên tinh quang nhìn Khổng Tiểu Mi quát lớn:

“Sản khoái, xuân dược của ngươi cũng chỉ đến thế là cùng, không thể nào làm ta thỏa mản, nếu như ngươi cùng ta vui vẻ như thế còn may ra”.

“Ngươi muốn chết….” Nàng tức giận quát to.

Nhìn trạng thái của Vũ Tiểu Vũ không có vẻ gì là bị tra tấn, càng khiến nàng tức điên nhanh chóng lấy ra một bụm đan dược nhét hết vào miệng hắn đồng thời lớn tiếng kêu:

“Uyển Thanh, Mân Côi đâu mau vào đây”.

“Da. Nô tỳ có mặt”. Hai người nhanh chóng đi vào.

“Hai người các ngươi mau cỡi y phục đến trước mặc hắn, cách một khoản làm những động tác gợi tình cho ta” Nàng nhanh chóng ra lệnh cho Uyển Thanh và Mân Côi.

“Nhưng….” Hai nàng lắp bắp còn chưa kịp nói gì đã bị Khổng Tiểu Lam tát cho một cái lạnh giọng nói:

“Hai con tiện tỳ, không nghĩ mình là ai cũng dám cải lời ta, muốn sống thì mau làm theo lệnh không thi ta đổi người khác”.

Hai nàng nào dám cải lời, vốn biết tính tình của Khổng Tiểu Lam như thế nào, nhưng từ trước đến giờ thân thể chưa từng cho tên nam nhân nào thấy qua, làm sao không ngượng ngùng cho được, nhưng nghe lời nói của Khổng Tiểu Lam hai nàng không chút chậm trễ, nhanh chóng thoát hết y phục, dùng hai tay xoa bóp ngực uốn éo khắp ngươi trong thâm tâm thì tràn đầy uất ức.

“hahah bây giờ thì sao, có phải nghẹn lắm không Tiểu dâm tặc”. Khổng Tiểu Lam điên cuồng cười to.

Lúc này Vũ Tiểu Vũ bị kích thích không ngừng gào thét, cái cây đen tối trong linh hồn của hắn, lúc này cũng nhanh chóng trưởng thành hình thành một luồng mà niệm trong thức hải, làm cho hắn điên cuồng hoang dại không còn tĩnh táo mà trả lời câu hỏi của Khổng Tiểu Lam. Những đông tác kích tình của hai nàng làm ánh mắt hắn bốc hỏa, hai con mắt có một màn đen tối bao quanh. Ngay lúc này Cửu Dương Tâm Pháp liên tục vận chuyển dương khí nhanh chóng bị hấp thụ mấy canh giờ sao hắn lại thành công đột phá Ngưng Thần tầng mười. Cả người hắn đổ gục không còn một chút sức lực, toàn thân dơ dái hôi thối, tuy được Cửu Dương Tâm Pháp luyện hóa lực lượng trong đan dược nhưng tác dụng phụ không thể nào tránh khỏi, vì nó chỉ là làm giảm đi thời gian tồn tại của đan dược mà thôi, hắn thiếp đi trong mệt mỏi toàn thân căng cứng.

Khổng Tiểu Mi nhìn trạng thái của Vũ Tiểu Vũ thầm mắng “đúng là tên dâm tặc, trong tình trạng như vậy mà vẫn có thể đột phá không thể tin được ” thế nhưng nàng vẫn thỏa mản cười lớn, rồi quay qua nói với hai người Uyển Thanh đang kiệt sức vì hoạt động một thời gian dài.

“Được rồi, hai người mặc y phục lui đi, ngày mai cứ tiếp tục như thế”.

Đã một tháng trôi qua hầu như ngày nào hắn cũng bị tra tấn đến mệt mỏi thiếp đi cường độ đan dược cũng càng ngày căng tăng, loại xuân dược được cho là mạnh nhất hắn phải dùng đến tận mười viên, hai cô nàng Uyển Thanh thì động tác càng ngày càng thuần thục, chắc có lẽ đã dần quen thuộc nên không còn ngượng ngùng khi cởi bỏ y phục trước mặt hắn.

Chỉ có một chuyện kì lạ là không như trong tưởng tượng của hắn, sau khi đột phá thành công Ngưng Thần tầng mười, hắn nghĩ mình sẽ nhanh chóng tiếng vào Trúc Cơ nhưng không trong một tháng thời gian này hắn tuy có đột phá nhưng lại là đột quá Ngưng Thần tầng mười một mà thôi, trong các điển tích hắn đã đọc không hề thấy nhắc đến chuyện này nên càng làm hắn quan tâm hơn, nhưng hắn không biết phải hỏi ai, đều mà hắn lo lắng lúc này là có vẻ như hắn sẽ đột quá thêm một tầng nữa, Ngưng Thần tầng mười hai chứ không phải là đi vào trúc cơ, tuy luồng linh lực trong cơ thể càng ngày càng dày đặt nhưng mức độ tạp chất cũng càng ngày ít đi nhưng nó lại khác xa những gì hắn được biết khi tiếng vào Trúc Cơ……


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.