Hà n Cẩm không quay vá» trấn Cá»c Thá»§y, hắn không dám trá» lại, sợ gặp phải tả hữu há» pháp, sau Äó há» sẽ áp giải hắn vá» núi. Tuy rằng tả hữu há» pháp không phải Äá»i thá»§ cá»§a hắn , nhưng trong tay há» có má»t vÅ© khà bà truyá»n chuyên dùng Äá» chế phục hắn , Äó là má»t loại hương hết sức kì quái, chá» cần cho hắn ngá»i nó, hắn sẽ há» Äá» Äi theo bá»n há», sau nà y nhá» lại cÅ©ng không rõ mình Äã trúng tà gì.
Hắn cõng cái ngưá»i bá» trá»ng thương kia, sá» dụng khinh công mà phi Äiên cuá»ng, hai giá» sau Äã tá»i thà nh trấn bên cạnh. Hắn tìm má»t nhà trá», Äặt ngưá»i ná» xuá»ng trưá»c, sau Äó nhanh chóng Äi tìm má»t Äại phu chữa cho vết thương cá»§a ngưá»i kia, Äợi kê và i ÄÆ¡n thuá»c Äiá»u dưỡng, Äá»ng thá»i tá»± mình Äun canh thuá»c cho ngưá»i ná».
Ngưá»i ná» cÅ©ng mạng lá»n, bá» thương nặng như váºy, còn bá» Hà n Cẩm cõng trên lưng phi Äiên cuá»ng, ấy thế mà vẫn chá»u Äá»±ng ÄÆ°á»£c. Qua chẩn Äoán cá»§a Äại phu, tÃnh mạng y không Äáng lo, chá» là vết thương trên ngưá»i không ÄÆ°á»£c cứu chữa ká»p thá»i và và i lý do khác.
Bá»i cả ngưá»i ná» Äẫm máu, cho nên Hà n Cẩm kêu tiá»u nhá» cá»§a quán trá» mang má»t thùng nưá»c tá»i, Äá»nh lau thân thá» cho ngưá»i ná». Äầu tiên hắn cá»i quần áo rách rưá»i trên ngưá»i ngưá»i kia xuá»ng, phát hiá»n trong áo có má»t lá»nh bà i có hoa vÄn áng mây mà u Äá», chắc chắn là Äá» gì Äó cá»§a XÃch Hà giáo. Ngoà i ra còn có chút bạc vụn, dược váºt và ám khÃ, Hà n Cẩm kiá»m tra kỹ từng Äá» Äạc má»t, sau Äó lại trả vá» chá» y phục rách rưá»i như cÅ©..
Không ÄÆ°á»£c Äá» nưá»c chạm và o miá»ng vết thương, Hà n Cẩm cẩn tháºn dùng nưá»c ấm lau qua thân thá» y, tránh xa miá»ng vết thương. Lúc má»i cá»i quần áo, ngưá»i ná» loang lá» máu bẩn thá»u như má»t cái xác, nhưng sau khi rá»a xong, Hà n Cẩm không khá»i kinh ngạc than má»t tiếng: Ngưá»i nà y vóc dáng cân xứng, eo nhá» chân dà i, Äúng là má»t cái móc áo trá»i sinh, hÆ¡n nữa là n da trắng nõn, vân da nhẵn nhụi, sá» và o cảm xúc không tá»i. (vân da: thá» thá»t/ bắp thá»t)
Hà n Cẩm lại láºt ngưá»i kia lại. Vết thương cá»§a ngưá»i kia chá»§ yếu á» sau lưng, Hà n Cẩm cẩn tháºn lau vết máu sau lưng y, sau Äó lui vá» phÃa sau hai bưá»c, thu hết dáng vẻ ngưá»i kia và o mắt, âá»â má»t tiếng.
ââ Cặp mông kia vá»nh quá Äi mà !!
Cao Thông Minh nhá» rõ, trưá»c Äây thưá»ng thấy Lư Nhã Giang ngá»i trên Äùi Cao Thá»nh Phong, hắn thấy rất thú vá», cÅ©ng quấn lấy Cao Thá»nh Phong muá»n ông ôm hắn ngá»i trên Äùi. Cao Thá»nh Phong cho hắn ngá»i mấy lần, sau Äó không vui bảo hắn Äi mà tìm ngưá»i khác, hắn rất tá»§i thân há»i sao con lại không ÄÆ°á»£c ngá»i trên Äùi nghÄ©a phụ, Cao Thá»nh Phong là m vẻ mặt ghét bá» nói: âBá»i mông con cá»m cá»m, không phải mông Äẹp.â
Cao Thông Minh tá»§i thân vô cùng, khóc to má»t há»i, sau Äó lại quấn lấy Cao Thá»nh Phong há»i mông kiá»u gì má»i là mông Äẹp. Cao Thá»nh Phong nghiêm túc, lá»i nói thấm thÃa sâu xa lên lá»p cho hắn, mông chia ra là m dÄm bảy loại. Mấy loại linh tinh hắn quên hết rá»i, nhưng Äặc trưng mông hạng nhất hắn vẫn nhá» rõ: Äầu tiên là phải vá»nh, phải vá»nh như có ngưá»i nhét hai cái bánh bao lá»n và o trong quần váºy; thứ hai là phải má»m, dùng ba phần xảo kình vá» và o mông má»t cái, cái mông láºp tức hiá»n ra vòng tròn gợn sóng (giá»ng như ném cục Äá xuá»ng há») sau Äó Äà n há»i lại; sau Äó là phải dẻo dai, dùng nÄm phần xảo kình vá» má»t cái, sẽ có lá»±c mạnh bên trong bắn ngược trá» lại; cuá»i cùng phải có Äá» nhuyá» n, da thá»t mông có thá» nhà o nặn thà nh bánh bao, thà nh thá», thà nh cá»§ cà rá»t,â¦vv.. Nếu Äã thá»a mãn các Äiá»u kiá»n trên, váºy rất có khả nÄng cái mông con nhìn thấy là mông hạng nhất!! (xảo kinh: lá»±c khéo léo, vừa Äá»§)
Hà n Cẩm không ká»p chá» ném miếng vải bẩn trên tay Äi, nhà o tá»i, dùng nhiá»u phần xảo kình khác nhau.. má»t.. hai.. ba bá»n nÄm sáu bảy..mưá»i phần xảo kình, vá» Äến khi mông ngưá»i kia Äá» bừng, sau Äó lại chá»c má»t chút, mông rung rung. Cuá»i cùng hắn lại bắt Äầu xoa xoa bóp bóp cái mông, nặn thà nh hình kẹo há» lô, cái trá»ng lắc, tất cả Äá»u thà nh công.
Hà n Cẩm kÃch Äá»ng gạt lá» hoa, vá»i Äi tá»i bà n lấy má»t tá» giấy ra viết thư, bút vung lên, viết xuá»ng: âCha, cuá»i cùng con cÅ©ng Äã ÄÆ°á»£c diá»n kiến cặp mông hảo hạng. Tá»t vô cùng, không cần nhá» nhung.â Sau Äó bà n tay run run gáºp thư lại, chá» mấy hôm nữa có cÆ¡ há»i sẽ gá»i vá» Tụ SÆ¡n.
Hà n Cẩm giúp ngưá»i ná» lau ngưá»i, thay quần áo xong xuôi, Äang Äá»nh cho ngưá»i ná» uá»ng thuá»c thì Äá»t nhiên ngưá»i ná» tá»nh lại.
Ngưá»i ná» mÆ¡ mà ng má» mắt ra, cảnh giác mà hoang mang nhìn chằm chằm Hà n Cẩm.
Hà n Cẩm vá»n nghÄ©, vá»i thương thế như nà y Ãt nhất phải hôn mê bá»n nÄm ngà y, không ngá» nhanh như váºy y Äã tá»nh lại, Äúng là bất ngá» không ká»p Äá» phòng, nhưng hắn phản ứng rất nhanh, láºp tức thay Äá»i nét mặt, ôm mặt nhìn chằm chằm ngưá»i ná» cưá»i toe toét.
Ngưá»i ná» vất vả mấp máy môi, giá»ng khà n khà n: âNgươiâ¦. là ai⦠Äây⦠là nÆ¡i nà oâ¦â
Hà n Cẩm vẫn cưá»i toe toét: âTa là Cẩm Cẩm, ca ca là ca ca, Cẩm Cẩm cứu ca ca, ca ca uá»ng thuá»c thuá»c.â Sau Äó cầm chén thuá»c Äi tá»i bên Äầu giưá»ng, dúi và o trong tay y.
Ngưá»i ná» ngạc nhiên nghi ngá» quan sát Hà n Cẩm. Y không có khà lá»±c nháºn lấy chén thuá»c, khó khÄn vươn tay Äẩy chén thuá»c ra: âTa⦠không uá»ngâ¦â
Hà n Cẩm biết y vẫn chưa buông lá»ng cảnh giác vá»i mình, sợ trong thuá»c có Äá»c, vá»i nói: âCẩm Cẩm giúp ca ca thá»i nhé, thá»i rá»i thuá»c thuá»c sẽ hết nóng.â Sau khi nói xong chÃnh hắn cÅ©ng lấy là m kinh hãi vá»i giá»ng nói cá»§a mình, không biết tại sao mình có thá» nói giá»ng non ná»t má»t cách lưu loát như váºy, không vấp váp chút nà o, không khá»i âm thầm bá»i phục tà i nÄng cá»§a mình.
Ngưá»i kia nói: âKhông⦠không..â Nói rá»i Äá»t nhiên ho khan, y ho rất nhẹ, nhưng bá»i vá»n Äã suy yếu vô cùng, nên má»i rung và i cái mà Hà n Cẩm nghÄ© ngưá»i nà y như sắp vỡ ra thà nh nhiá»u mảnh.
Nhá»p thá» ngưá»i nà y nhẹ dần, giá»ng nói yếu á»t: âThanh Lê Äâu?â
Hà n Cẩm vô tá»i chá»p chá»p mắt: âThanh Lê là ai váºy? á» Äây chá» có Cẩm Cẩm vá»i ca ca.â
Ngưá»i ná» ngạc nhiên nhìn Hà n Cẩm, Hà n Cẩm nhếch môi cưá»i hắc hắc không ngừng, lá» ra hai hà m rÄng trắng, Äôi mắt cong cong, lại giả bá» ngu ngá»c. Ngưá»i ná» như bá» nụ cưá»i cá»§a hắn là m kinh hoảng, lại bắt Äầu ho khụ khụ, Hà n Cẩm giả vá» luá»ng cuá»ng tay chân vá» ngá»±c thuáºn khà cho y. Ngưá»i ná» vất vả giÆ¡ tay lên, còn chưa chạm tá»i Hà n Cẩm cánh tay Äã rÅ© xuá»ng, nhá»p thá» không còn gấp gáp nữa, lại hôn mê bất tá»nh.
Y vừa hôn mê má»t cái, Hà n Cẩm láºp tức buông chén thuá»c vá»t tá»i bà n trang Äiá»m, cầm cái gương ra là m vẻ mặt cưá»i toe toét như vừa là m vá»i ngưá»i ná». Trưá»c Äây hắn chưa từng luyá»n qua, sợ mình cưá»i chưa Äá»§ ngu, là m lá» ra chân tưá»ng, nhưng giá» nhìn cảnh trong gương hắn không khá»i giáºt mình ââ Äáºp và o mắt là gương mặt ngu Äần, quả tháºt há»n nhiên như trá»i sinh, giá»ng như hắn Äã từng luyá»n táºp qua hà ng trÄm hà ng ngà n lần rá»i!!
âCha mẹ Æ¡i!â Chân mà y Hà n Cẩm giãn ra, ngạc nhiên nói: âQuá giá»ng luôn! Bá»n giáo chá»§ thế mà cÅ©ng là m xiếc ÄÆ°á»£c! Nói không phải ngưá»i ngu cÅ©ng không ai tin!!â
Hắn lại luyá»n vẻ mặt ngu Äần trong gương thêm mấy lần nữa, hạ bút thà nh vÄn, muá»n ngu bao nhiêu có bấy nhiêu, muá»n ngá»c ngần nà o có ngần ấy, giÆ¡ tay nhấc chân liá»n thấy, há»n nhiên như cô tiên.
Trưá»c Äây Cao Thá»nh Phong từng dạy cho Cao Thông Minh thuáºt dá»ch dung và kỹ xảo sắm vai ngưá»i khác, bá»i Cao Thá»nh Phong Äã Äạt tá»i thà nh tá»±u xuất quá»· nháºp thần á» phương diá»n nà y, cho nên tuy nói Cao Thông Minh coi như há»c ÄÆ°á»£c nÄm sáu phần, nhưng Cao Thá»nh Phong vẫn e ngại hắn bất tà i. Lúc nà y Äây lòng hắn ngạc nhiên vui sưá»ng khá»i bà n, háºn không thá» nhanh chóng vá» Tụ SÆ¡n dá»a cho há» giáºt mình. (dá»ch dung: thay Äá»i khuôn mặt)
Hà n Cẩm vui sưá»ng trá» lại bên giưá»ng, Äỡ ngưá»i ná» dáºy, má»m thuá»c cho ngưá»i ná». Nhưng ngưá»i ná» vẫn Äang bất tá»nh, má»m thuá»c mãi không và o, rá»t xuá»ng Äầy giưá»ng. Hà n Cẩm không còn cách nà o, tìm chá»§ quán xin má»t á»ng rÆ¡m, trưá»c tiên uá»ng thuá»c và o miá»ng, sau Äó qua á»ng rÆ¡m rót và o miá»ng ngưá»i kia.
Tá»i khi hết thuá»c, Hà n Cẩm vá» vá» mặt ngưá»i kia: âHá»i quá rá»i nhé, nưá»c bá»t bá»n giáo chá»§ có thỠâm bá» dương dưỡng dung nhan.â Sau Äó hắn nhìn ngưá»i ná» má»t chút, cưá»i ha hả nói: âCÆ¡ mà nhìn ngươi thế nà y, cÅ©ng không cần Äẹp thêm nữa.â
Sáng sá»m hôm sau, Hà n Cẩm Äi ra ngoà i mua ngá»±a, vừa mua ÄÆ°á»£c má»t con ngá»±a, thấy trên ÄÆ°á»ng có má»t bóng ngưá»i quen thuá»c ââ chÃnh là hữu há» pháp cá»§a hắn. Hữu há» pháp lo lắng ráo rác nhìn xung quanh, hiá»n nhiên Äang tìm ngưá»i, nhưng cÅ©ng không thấy Hà n Cẩm Äâu. Hà n Cẩm sợ kế hoạch lá»n cá»§a mình chưa thà nh Äã bá» bắt trá» lại, vá»i và ng là m mặt ngu, bá» chạy.
Hắn vá»i vã quay lại quán trá», cõng ngưá»i vẫn còn hôn mê bất tá»nh kia lên, nói: âVất vả cho ngươi rá»i, ta phải nhanh chóng chạy Äã.â Ãm ngưá»i lên ngá»±a xong, lấy roi ra thúc ngá»±a chạy ra khá»i thà nh, Äi vá» phÃa tây hưá»ng vá» Nháºp LÄ©nh SÆ¡n.