Mỗi Ngày Ảnh Đế Đều Livestream Nấu Cơm

Chương 21: Hành vi tội ác



Hơn một tiếng trước.

Hạ Vân Sâm biết Nguyễn Đường đi tham dự sát hạch của hiệp hội đầu bếp, sợ bị người ta đối phó, liền quay đầu đến hiệp hội đầu bếp trước.

Dù hắn biết có người cố ý nhắm vào Nguyễn Đường, nhưng cũng không biết chính xác là ai, càng không biết Nguyễn Đường sẽ sát hạch ở phòng nào.

Hiệp hội đầu bếp muốn muốn hợp tác cùng quân bộ, mở rộng đồ ăn thiên nhiên vào quân đội, theo Hạ Vân Sâm thích Nguyễn Đường livestream, tự mình thử nghiệm mỹ vị mà đồ ăn thiên nhiên tạo ra, hắn cũng không còn bài xích hợp tác như trước nữa. Mà hiện tại, đó chính là một lí do cực thích hợp.

Hắn vừa mới vào hiệp hội đầu bếp, liền được lễ tân ra tiếp, biết hắn tìm hội trưởng, liền nhiệt tình đón hắn vào phòng tiếp khách, sau đó nhanh chóng đi báo cho hội trưởng.

Chờ không bao lâu đã có một ông lão nhìn rất phúc hậu đi vào, mái tóc màu xám trắng mang tính biểu trưng được cắt tỉa gọn gàng, trên mặt có nụ cười hòa ái.

“Sao hôm nay Hạ thiếu cũng tới?” Cổ Nhạc Cơ hơi kinh ngạc, ông cũng biết bệnh kén ăn của tiểu công tử họ Hạ, hiểu đối phương ghét đồ ăn thiên nhiên thế nào, vậy mà hôm nay lại tự mình đến đây?

Hạ Vân Sâm gật gật đầu với ông lão, “Thực không dám giấu, dạo gần đây tôi có theo dõi một kênh livestream ẩm thực trên mạng, biết ngày hôm nay vị streamer ấy cũng đến thi sát hạch, cho nên tôi muốn xem thử.”

“Streamer ẩm thực?” Cổ Nhạc Cơ kinh ngạc, sau đó nghĩ ngay đến cậu trai streamer mới nổi, bèn cười nói: “Có phải người tên Nguyễn Đường hay không?”

Hạ Vân Sâm gật đầu.

“Không ngờ Hạ thiếu cũng sẽ bị mỹ thực hấp dẫn, trình độ của cậu trai này e là còn tốt hơn tôi tưởng tượng.” Cổ Nhạc Cơ biết Hạ Vân Sâm ghét nguyên liệu thiên nhiên thế nào, năng lực của hắn mạnh hơn cha hắn là Hạ Vĩ Diệp, xoi mói mùi vị của đồ ăn cũng khắt khe hơn, ngay cả đồ ăn do đầu bếp năm sao là ông làm, đứa bé này chỉ có thể “miễn cưỡng” ăn, mà ăn cũng chẳng nhiều.

Bây giờ cậu trai streamer Nguyễn Đường trẻ tuổi lại nhận được sự tán thành của hắn, khiến Cổ Nhạc Cơ cũng có mấy phần mong đợi.

“Hạ thiếu muốn xem video sát hạch của cậu ta à?” Đối phương cố tình tới đây, lại còn nhắc đến Nguyễn Đường, đương nhiên Cổ Nhạc Cơ không thể không biết hắn có ý gì, vì vậy chủ động đưa ra kiến nghị.

Dù sao thì sau cùng video sát hạch cũng sẽ được đăng lên trang chính của hiệp hội để cho toàn thể công dân xem, dưới tình huống không ảnh hưởng đến kỉ luật của cuộc thi, cho hắn xem quá trình sát hạch cũng không có gì là ghê gớm. Cổ Nhạc Cơ cũng rất tình nguyện thỏa mãn yêu cầu nho nhỏ này của Hạ thiếu.

Hai người đến phòng làm việc của Cổ Nhạc Cơ, Cổ Nhạc Cơ mở hình chiếu quang não lên, dựa vào quyền hạn của hội trưởng hồi đầu bếp lấy ra thông tin dự thi của Nguyễn Đường, phát hiện ra anh đã bắt đầu sát hách, liền chuyển sang camera của phòng sát hạch, như vậy là có thể quan sát được quá trình sát hạch của Nguyễn Đường.

Trong video, Nguyễn Đường vừa hoàn thành quá trình rút thăm, nhận được năm nguyên liệu nấu ăn.

Vừa nhìn thấy năm loại nguyên liệu kia, sắc mặt Cổ Nhạc Cơ đã thay đổi.

Ớt là nguyên liệu mới được công bố trong ngày hôm nay, tuy cũng nằm trong phạm vi nguyên liệu sát hạch, mà xác suất chọn trúng quả ớt là cực thấp, về cơ bản nó sẽ không xuất hiện trong nội dung sát hạch của thí sinh, càng không phải nói đến chuyện rút được cùng lúc cả hai nguyên liệu mới.

Hơn nữa Nguyễn Đường còn bốc phải những nguyên liệu khác, trừ trứng gà bình thường ra, cả đầu cá và gan lợn đều là hai thứ cực kì quá đáng.

Cá vốn là một loại nguyên liệu vô cùng khó xử lí, trước khi Nguyễn Đường livestream làm cá, thứ này thậm chí đã từng bị loại khỏi danh sách sát hạch, sau khi Nguyễn Đường thể hiện cách xử lí và sơ chế cá, nó mới dần được cho lại vào nhóm các nguyên liệu sát hạch.

Nhưng khi vào bài thi thường thì thí sinh sẽ được cho nguyên một con cá, sau đó mới tiến hành cắt khúc, tuy nhiên những thứ như đầu cá ít thịt, cùng với phần đuôi nhiều xương đều không được hoan nghênh, sát hạch là kiểm nghiệm năng lực, mà không phải là làm khó người thi, cho nên những bộ phận như vậy sẽ không được phát cho thí sinh.

Mà gan lợn thì càng quá đáng hơn, e rằng theo cái nhìn của người ngoài, đầu cá và gan lợn chỉ đơn giản là một phần của cá và lợn, mà Cổ Nhạc Cơ biết những thứ này, nội tạng động vật có rất nhiều vi khuẩn cùng tạp chất, cơ bản là không ăn được, vừa tanh vừa hôi, đã không ăn được, thì phải vứt đi chứ không phải biến thành nguyên liệu cho thí sinh!

Điều này chỉ rõ rằng có người động chân động tay với bài sát hạch!

Nhân khẩu đế quốc chạm mốc trăm tỉ, mỗi tháng có vô số thí sinh đăng kí sát hạch, mà người đạt được thành tích xuất sắc lại chẳng có bao nhiêu. Nhân tố mới cho hiệp hội đầu bếp luôn là một vấn đề làm Cổ Nhạc Cơ đau đầu, mà mỗi một kì sát hạch luôn là một cơ hội để thêm máu cho hiệp hội đầu bếp, nên Cổ Nhạc Cơ rất quan tâm tới dịp này.

Vì để đảm bảo tính công bằng cho kì thi sát hạch, Cổ Nhạc Cơ quy định tất cả những gì diễn ra trong phần thi đều phải được ghi lại sau đó công bố trên trang chính của hiệp hội đầu bếp. Dưới hình thức bao trùm, tất cả người dân đều có thể thưởng thức những món ăn do thí sinh làm ra, cũng có thể bày tỏ ý kiến của mình bằng cách chấm điểm. Nếu thí sinh có điểm thi quá thấp, hiệp hội đầu bếp sẽ cử người đến kiểm tra lại, nếu đúng sự thật là chỉ có tiếng mà không có tài năng sẽ bị hủy tư cách đầu bếp, đồng thời cũng nhận được mức phạt thích đáng. Ngược lại cũng vây.

Nếu cho thí sinh không đáng được thông qua đỗ kì thi sát hạch, sự trừng phạt dành cho giám khảo chấm điểm còn nặng hơn gấp bội, bởi thế từ trước đến giờ chưa bao giờ hiệp hội đầu bếp cho chuyện tương tự như vậy xảy ra.

Cổ Nhạc Cơ hoàn toàn không nghĩ đến sẽ có người giở trò với nguyên liệu nấu ăn, Nguyễn Đường lấy được những nguyên liệu này, chẳng khác nào tuyên bố sớm rằng anh trượt kì thi sát hạch.

Nếu như không phải do ông vô tình phát hiện, chuyện này chắc chắn sẽ bị che giấu, dù sau đó video có đăng lên web, dân chúng nhìn nguyên liệu như đầu cá và gan lợn cũng không dám thử, tất nhiên sẽ không gây nên sự chú ý của ban giam sát, cứ như thế chuyện này sẽ bị dìm sâu xuống không bao giờ bị phát hiện.

Nghĩ tới đây, mặt ông càng ngày càng lạnh.

Hạ Vân Sâm nhìn thấy biểu cảm trên mặt ông, rồi nhìn nguyên liệu mà Nguyễn Đường được nhận, biết được anh bị nhắm vào. Nhưng người bên cạnh là hội trưởng hiệp hội đầu bếp, bận tâm đến mặt mũi của đối phương, hắn không mở miệng ngay, chỉ thấy Cổ Nhạc Cơ vội vã điều tra thông tin của ban giám khảo, thấy bên trên có ghi: Phó hội trưởng, Tề Trác.

Lúc trước, mẹ hắn điều tra đám gây rối trong kênh stream của Nguyễn Đường đã từng suy đoán sau lưng đám này có kẻ giật dây. Tề Trác là một người rất có dã tâm, nhưng lại không có năng lực và độ thông minh xứng tầm. Trên phương diện nấu ăn thì quả thật Tề Trác có chút tài năng, không thì hội trưởng hội đầu bếp cũ cũng sẽ không nhận hắn làm học trò cuối cùng, nhưng hắn rập khuôn, cũng không biết sáng tạo, nên chức hội trưởng đời kế tiếp không thể giao vào tay hắn.

Tề Trác không hài lòng với vị trí hiện tại, nó cũng chẳng còn là bí mật với các quản lí cấp cao. Nhưng Cổ hội trưởng vẫn chuyên tâm nghiên cứu, không cố giữ mối quan hệ với tầng lớp quyền quý, hơn nữa lại còn là học trò cùng thầy với Tề Trác, vẫn coi hắn làm người nối nghiệp để bồi dưỡng, bởi vậy mới bị che mắt tới nay, để mặc đối phương kết bè kết cánh trong hiệp hội, còn nỗ lực lật đổ chính mình.

Xem hành động ngày hôm nay, có lẽ Tề Trác đã chạm đến đường biên ngang của người đàn ông phúc hậu hiền lành này. Những năm gần đây, Cổ Nhạc Cơ cũng ý thức được Tề Trác không phải là người nối nghiệp tốt nhất của hiệp hội đầu bếp, mà thế hệ trẻ tài năng của hiệp hội bị đứt giữa chừng vẫn luôn là một căn bệnh trong lòng Cổ Nhạc Cơ, ông vô cùng hi vọng có một người trẻ vừa tài năng vừa có năng lực, dẫn dắt hiệp hội đầu bếp tiếp tục vững bước phát triển lớn mạnh, cũng khiến ẩm thực mỹ vị lan rộng ra toàn đế quốc.

Bây giờ người đó vất vả lắm mới xuất hiện, lại bị Tề Trác cản đường, không thể lấy được chứng minh đầu bếp.

Chuyện như thế, sao ông có thể ngồi im không thèm để ý?

Nhất định ông phải nhúng tay.

Ông hít một hơi thật sâu, “Rất xin lỗi, Hạ thiếu tướng, có lẽ tôi phải đi một chuyến, thứ cho tôi không tiếp cậu được.”

Hạ Vân Sâm cũng đứng lên, đưa tay hơi đỡ vị hội trưởng già vì tức giận mà run rẩy, “Cổ hội trưởng, xe bay của tôi ở ngay bên ngoài, nếu như ngài có chuyện gấp, chi bằng tôi đưa ngài đi.”

Cổ Nhạc Cơ do dự chốc lát, vẫn thở dài trầm giọng nói: “Được.”

Nếu như có thể, đương nhiên hắn hi vọng chuyện xấu trong nhà sẽ không lộ ra ngoài, nhưng hiển nhiên, những năm qua do hắn thả Tề Trác, làm cho người đàn em cùng thầy này từ rộng rãi sáng sủa thành kẻ trợn mắt làm càn, đồng thời cũng biến chất từ lâu. Tề Trác bây giờ chính là một khối u ác tính của hiệp hội đầu bếp, cùng với đám vây cánh của hắn, sẽ tạo thành một vũng bùn trong hội, tiếp tục cô lập những người có năng lực, quên đường đúng đắn. Dù lòng có đau, Cổ Nhạc Cơ cũng không thể không tỉnh táo, bây giờ ngoài khối u ác tính kia, chính là thời khắc để chỉnh đốn lên tinh thần cho hiệp hội đầu bếp.

Dù cho toàn bộ người dân đế quốc đều thấy.

Hai người nhanh chóng rời khỏi trụ sở chính của hiệp hội đầu bếp, ngồi xe bay của Hạ Vân Sâm, tới chi nhánh Nguyễn Đường sát hạch.

Dù sao xe bay cũng không cần người lái, chỉ cần nhập vị trí là nó tự động lái đến, cho nên Cổ Nhạc Cơ và Hạ Vân Sâm vẫn quan sát quá trình sát hạch của Nguyễn Đường.

Nhìn anh nhanh chóng gọn gàng xử lí nhưng nguyên liệu cực khó kia, trên mặt chẳng có chút hoảng loạn nào, Cổ Nhạc Cơ càng thêm thưởng thức cậu trai trẻ này.

Ngay khi bọn họ đến nơi, ba món ăn của Nguyễn Đường cũng hoàn thành. Nhìn thành phẩm màu sắc tươi sáng hình thức hấp dẫn kia của Nguyễn Đường, Cổ Nhạc Cơ đột nhiên cảm thấy, nguyên liệu nấu ăn mà Tề Trác lấy ra để làm khó Nguyễn Đường cũng chỉ đến thế mà thôi.

Ánh mắt ông nhìn Nguyễn Đường càng ngày càng sáng, đứa bé này không chừng sẽ trở thành một đầu bếp năm sao!

Nghĩ tới đây, bước chân của ông không khỏi nhanh lên mấy phần.

Vì để không quấy rầy đến những thí sinh đang thi hoặc đang đợi sát hạch khác, Cổ Nhạc Cơ cố ý đi cửa sau của chi nhánh. Lúc bọn họ lên, Tề Trác đang hùng hồn phân trần, bọn họ đứng ngoài cửa, lạnh lùng nhìn hắn phủi sạch công sức của Nguyễn Đường, còn liên hợp với hai giám khảo khác sỉ nhục Nguyễn Đường.

Lửa giận trong lòng Cổ Nhạc Cơ bùng lên.

Thấy Nguyễn Đường dùng lí lẽ để biện luận, đúng mực mà đanh thép, ông lại càng thêm đau lòng. Đến khi Tề Trác lật bài, muốn đánh trượt Nguyễn Đường thẳng tay, giận dữ đến cực điểm cùng thất vọng kéo đến không ngăn được, làm ông tối sầm hai mắt.

Hạ Vân Sâm nhanh tay đỡ được ông, đồng thời cũng đạp cửa ra, bước lên trước, dùng giọng nói giống giọng của Tề Trác tuyên bố.

“Thật đáng tiếc, Tề hội phó, tư cách giám khảo của ông đã bị hủy bỏ.”

Thấy đối phương vẫn đang cố gắng ngụy biện, Cổ Nhạc Cơ đứng ra, quát lớn: “Tề Trác! Cậu có biết mình đang làm gì không?!”

Đáy mắt Tề Trác có chút chột dạ, nhưng bị hắn che đi rất nhanh¸ hắn cười cười nói, “Hội trưởng, tôi không hiểu ngài đang nói gì, e rằng trong chuyện này có gì đó bị hiểu lầm…”

“Hiểu lầm? Hiểu lầm cái gì?! Tôi quan sát toàn bộ quá trình sát hạch, có phải cậu muốn tôi gọi người của hội giám sát đến, cùng chiêm ngưỡng cậu đã làm những chuyện tốt gì có đúng không?”

Nghe thấy tên “hội giám sát”, Tề Trác biến sắc, nhưng việc đã đến nước này, hắn không thể thừa nhận nhanh như vậy, tất cả đều đang diễn ra trước mắt của mọi con dân tinh tế, một khi thừa nhận, những thứ hắn làm đều sẽ hủy hoại trong một ngày, đồng thời hắn cũng chẳng còn cơ hội để trở mình! Vì thế hắn cắn răng nói, “Hội trưởng, tôi không hiểu ý của ngài… Tôi đang làm theo đúng quy định của hiệp hội chúng ta…”

“Vậy sao? Cố ý đưa thực phẩm không thuộc danh sách sát hạch cho thí sinh, cậu có dám nói đó không phải cậu? Cố ý dùng từ ngữ sỉ nhục thí sinh, cậu có dám nói đó không phải cậu? Cậu nói đồ ăn người ta làm khiến cậu buồn nôn, cậu có dám lấy lương tâm để nói, những món này đều tệ như thế sao?”

Tề Trác bị câu hỏi cứng rắn của Cổ hội trưởng hỏi cho á khẩu không trả lời được, “Tôi…”

Cổ Nhạc Cơ tức đến cười, quát lên: “Nếu cậu không nếm được, vậy thì để tôi thay cậu nếm!”

Tề Trác muốn cản, mà Hạ Vân Sâm cao lớn đứng bên cạnh lạnh mặt nhìn hắn, khiến hắn không dám làm gì quá khích.

Cổ Nhạc Cơ cầm đũa, gắp một miếng trứng ớt bà ngoại lên, trứng gà mềm xốp thơm ngon, quả thật là có chút cay, mà bị vị trứng gà trung hòa, căn bản không tính là rất cay, hơn nữa nhứng miếng ớt vẫn còn chút nước trong veo, làm người ăn vô cùng vui vẻ trong lòng.

Ông tức giận nhìn Tề Trác một cái, rồi đưa đũa về món gan xào ớt xanh.

Sau khi nếm thử, đôi mắt ông sáng ngời. Gan lợn này không có mùi hôi như trong tưởng tượng, mà nó một mùi mằn mặn thơm mềm, ớt xanh cũng vừa giòn vừa tươi, hai thứ kết hợp lại với nhau thành một món mỹ vị không còn chỗ để chê, một miếng gan lợn ăn vào lại có cảm giác ngon như ăn thịt lợn.

Về phần nói nó đắng thì chỉ đơn thuần là một lời nói dối.

Ông cầm thìa lên, nếm chút canh cá, làm gì có chuyện tanh, món này chỉ khiến người ta muốn nhắm mắt lại rồi thưởng thức thôi.

Rõ ràng, những điều vừa nãy Tề Trác nói đều là bịa đặt!

“Tề Trác, Quách Lâm, Chu Kiến, ba người các cậu còn gì để nói?!” Mặt Cổ Nhạc Cơ lạnh lùng nhìn về phía Tề Trác và hai người cạnh hắn.

Khi Quách Lâm và Chu Kiến thấy Cổ Nhạc Cơ chủ động nếm đồ ăn, cũng đã ý thức được chuyện này không ổn, dù sao chính bọn họ cũng đã thử qua những món đó, cũng hiểu cả ba có vị như thế nào.

Vừa nghĩ đến mức án mình phải chịu, hai người không khỏi mở miệng nói, “Hội trưởng, là do chúng tôi không đúng, bài thi của Nguyễn Đường làm vô cùng xuất sắc.” Bọn họ không nhịn được mà nhìn Tề Trác, lúc này Tề Trác ốc đã chẳng mang nổi mình ốc, sao còn đóng cọc nổi cho rêu? Hai người khá hối hận trong lòng, không khỏi khóc ròng: “Chúng tôi là bị ma quỷ làm mờ mắt, hội trưởng xin hay giúp chúng tôi với, giúp chúng tôi với…”

Chuyện này đến đây là rõ ràng, ba người Tề Trác, Quách Lâm cùng Chu Kiến, lợi dụng chức quyền, cố ý gây khó dễ cho thí sinh, vi phạm nghiêm trọng quy định của hiệp hội đầu bếp.

Cổ Nhạc Cơ nhắm hai mắt lại, nặng nề nói: “Tôi tuyên bố, hủy bỏ tư cách giám khảo của ba người các cậu, đồng thời đóng băng mọi chức vụ trong hiệp hội đầu bếp, chờ hội giám sát điều tra và đưa ra kết luận xử lí.”

Xong. Lòng Tề Trác lạnh dần, mắt thấy nhiều thứ xây dựng những năm qua sắp bị hủy hoại trong một ngày, hắn mất khống chế nói: “Không được! Các người không thể đối xử với tôi như vậy!”

Hắn cười lạnh, tỉnh táo lại như kỳ tích, “Tôi là đầu bếp bốn sao của đế quốc, còn là phó hội trưởng do bệ hạ tự mình bổ nhiệm, ông không có quyền xử lí tôi. Nếu ông xử lí, đế quốc sẽ mất đi một đầu bếp bốn sao quý giá, không có tôi, kế hoạch khai phá nguyên liệu thiên nhiên của đế quốc sẽ chịu ảnh hưởng rất lớn, Cổ Nhạc Cơ, ông có gánh nổi trách nhiệm này không?”

Tề Trác càng nói càng hưng phấn, không nhịn nổi mà cười ha hả, “Lại nói tôi thực sự rất cảm ơn lúc trước thầy và ông để tôi tự mình phát huy, đây liệu có phải là bước đầu tiên của việc lấy đá tự đập chân mình? Hả? Đàn anh? Ha ha ha ha ha– Cổ Nhạc Cơ, ông không thể tìm được người thế chỗ của tôi, ông không thể cách chức tôi! Ông không gánh nổi trách nhiệm này!”

“Ai nói ông ấy không tìm được người?”

Nguyễn Đường đứng bên cạnh khá lâu, anh cũng đã biết sơ sơ ân oán trong chuyện này, thấy Tề Trác chuẩn bị kiêu ngạo, anh không nhịn được mà bước lên phía trước, phá nát vọng tưởng của hắn.

“Chẳng phải là đầu bếp bốn sao sao? Tôi làm.”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.