EOG không hổ là một chiến đội giàu có, căn cứ so với tưởng tượng của Giang Đề còn vung tiền phung phí hơn.
Cậu đi theo dì giúp việc lên tầng 3 của kí túc xá, dọc đường đi cậu gặp muôn hình muôn vẻ nhân viên công tác.
Quản lý, hoạt động, nghiệp vụ, giao tiếp, tổ huấn luyện, tổ huấn luyện viên, bộ phận phân tích số liệu…..
3 chiến đội nghèo gớt trước kia căn bản không thể so được.
Tầng 3 là khu kí túc xá, một người một phòng.
Dì giúp việc dẫn Giang Đề đến một căn phòng nào đó, nói: “Cậu đẹp trai, về sau đây là phòng của cậu.”
Vừa dứt lời, cửa được mở ra, nhìn thấy khung cảnh trước mắt, dì giúp việc xấu hổ chớp mắt.
Chỉ thấy căn phòng như vẫn đang có người ở, hiển nhiên là lúc trước chủ căn phòng chưa kịp dọn đồ đạc đi.
Dì giúp việc vội vàng giải thích: “Phòng này trước kia là phòng cùa Hoa Huyền, tôi quên mất, cậu ta vẫn chưa chuyển ra….”
Giang Đề mím môi, hai tay hờ hững đút túi.
Dì giúp việc: “Cậu đừng vội vào, cậu ở đây chờ tôi một lúc. Tôi đi chút sẽ về.”
Dì giúp việc đi rất vội, nhưng cậu không gấp.
Cậu ném một viên kẹo cao su vào trong miệng, cơ thể lười biếng dựa vào khung cửa, dùng ánh mắt đánh giá căn phòng ngủ trước mắt.
Hoa Huyền, AD trước kia của EOG, là một người hiếm có trong Liên Minh có cả độ nổi tiếng và thực lực.
Đáng tiếc, anh ta đã bị bắt vì tội bán dâm cách đây không lâu.
Nếu không vị trí ngày hôm nay, cũng chẳng tới lượt cậu lên ngồi.
Giang Đề dùng đầu lưỡi cuộn cuộn kẹo cao su, sau đó chủ động duỗi tay khép cửa phòng lại.
Lúc này, dì giúp việc cũng trở lại.
“Cậu đẹp trai, phòng cậu ở bên này, đi với tôi.”
Lần này, dì giúp việc dẫn Giang Đề tới một phòng sau chỗ ngoặt của hành lang.
Đẩy cửa ra, bụi bay đầy trời.
Dì giúp việc nói: “Trần Hiệt không thích phòng bên cạnh có tiếng động, nên căn phòng này chưa ai dùng qua.”
Giang Đề vừa đặt vali xuống, nghe vậy nhíu mày: “Phòng bên là của Trần Hiệt?”
Dì giúp việc một bên lấy chổi lông gà phủi bụi, một bên trả lời: “Đúng rồi. Nhưng cậu yên tâm, Trần Hiệt vừa mới bảo về sau cậu cứ ở phòng này.”
Giang Đề mím môi, lại nói: “Có thể đổi phòng không?”
Dì giúp việc kì quái nhìn về phía cậu: “Tại sao?”
***
Phòng họp vẫn chưa tan.
Một phòng người dùng ánh mắt kì quái nhìn chằm chằm Trần Hiệt.
SP Triệu Bắc Nam: “Anh Hiệt, anh vừa nói gì cơ? Anh, anh….. Anh thực sự sắp xếp cho Giang Đề ở phòng cách vách phòng anh?”
JG Time: “Chết tiệt. Trước kia ông đây đến cái phòng đó đi WC, anh còn đuổi ông đây đi….”
Mid Cloud đẩy đẩy mắt kính, nói thẳng: “Trần Hiệt, anh với Giang Đề có quen nhau từ trước đúng không?”
Trần Hiệt ngồi dưới ánh mặt trời, trong lồng ngực còn ôm một con mèo nhỏ, ngón tay thon dài kiên nhẫn vuốt lông mèo.
Hắn nhếch khóe miệng, thú nhận: “Có quen biết.”
Triệu Bắc Nam đập bàn: “Biết ngay, tui biết ngay mà!! Cả đội chỉ có một mình anh không phản đối việc kí hợp đồng với Giang Đề, tui nghi ngờ anh chính là thủ phạm.”
Thời điểm bên trên tuyên bố kí hợp đồng với Giang Đề, phản ứng của toàn bộ EOG với fans đều giống nhau, tất cả đều phản đối.
Chỉ có mình Trần Hiệt không phản đối.
Trần Hiệt lấy tăm bông bắt đầu lau móng vuốt cùng đệm thịt nộn nộn của mèo con, mở miệng chậm rãi nói: “Mẹ em ấy là giáo viên dạy tiếng Anh cấp 3 của tôi, tôi chăm sóc em trai nhỏ một chút thì có làm sao”
Mọi người ngẩn ra.
Triệu Bắc Nam bĩu môi cái bẹp, đáng thương nói: “Trước giờ EOG đều chống lại việc níu kéo quan hệ để vô, anh Hiệt, anh chính là thứ bán đứng mọi người.”
“….”
Trần Hiệt nhìn huấn luyện viên Tần Thư một cái.
Tần Thư xoa xoa ấn đường, nói: “Đừng nháo. Tôi nói lời thật lòng với mấy người vậy, kì thật một năm trước chúng tôi đã muốn kí hợp đồng với Giang Đề.”
Mọi người:?
Trần Hiệt không chút để ý mà cười khẽ: “Còn nhớ một năm trước, có một nhóc bá vương đè đầu hơn 200 nam sinh phát khóc ở trại hè không?”
Các đồng đội lục lọi ký ức một lúc, đồng thời gật đầu.
Trần Hiệt cong môi, lời nói như không có gì đáng phải ngạc nhiên: “Cậu ta chính là Giang Đề.”
Ba người đồng đội biểu tình hóa đá:!!!
Đội trưởng, chắc chắn anh không lừa chúng tôi đâu đúng không?
***
EOG là một câu lạc bộ lắm tiền nhiều của, ngoài việc có chống lưng là tư bản tài phiệt, thì bản thân câu lạc bộ cũng kiếm ra rất nhiều tiền.
Trong đó có 2 mảng mang lại lợi nhuận cao nhất, một là tiền thưởng thi đấu của tuyển thủ, hai là kì huấn luyện trẻ.
“Kì huấn luyện trẻ” hay còn gọi là “Kì huấn luyện tuyển thủ chuyên nghiệp của chính phủ”, với mục đích là mang đến những trải nghiệm thực tế cho những người trẻ muốn làm tuyển thủ chuyên nghiệp.
Nó còn có một cái danh xưng—– Kì huấn luyện đánh bay mộng tưởng với Esport.
Mọi người còn có thể hiểu thành: Nơi giúp trẻ em cai nghiện internet trên toàn quốc.
Mọi người lo lắng ở nhà có đứa con nghiện game?
Mọi người lo lắng ở nhà có đứa con không thèm học hành?
Mọi người lo lắng ở nhà có đứa con không có tương lai?
Đem nó vất vảo kì huấn luyện tuyển thủ chuyên nghiệp của chính phủ đi!!
Chúng tôi rất hân hạnh được phục vụ các bạn với một thái độ tận tụy nhất và các khóa học có thẩm quyền nhất, cam kết 3 ngày nhớ bố mẹ, 5 ngày bỏ máy tính, 7 ngày nhìn thấy game là ói mửa, 30 ngày cắt đứng ước mơ với Esport.
Các ông bố bà mẹ, còn chần chừ gì nữa? Hãy đăng kí ngay!!
Toàn bộ công việc đều trong tay EOG.
Bọn họ biết có rất nhiều thiếu niên nghiện game không chú tâm vào học tập, có ước mơ chơi Esport một đêm thành danh.
Nhưng những thiếu niên đó không biết làm tuyển thủ Esport có bao nhiêu gian nan, thậm chí trong vài trăm nghìn người mới chọn được một thiên tài có thiên phú.
Không nói đến việc có thiên phú hay không, áp lực mà những tuyển thủ này phải nhận không phải người bình thường nào cũng có thể chịu được.
Làm công việc 996*, chế độ nghỉ ngơi luôn luôn bị đảo lộn, ngày ngày trải qua huấn luyện buồn chán, còn phải chịu sự giám sát của dư luận, có lẽ nghề này chính là nghề có độ nguy hiểm cao nhất.
(*Công việc 996: Làm việc từ 9h sáng đến 9h tối, làm 6 ngày 1 tuần.)
Nhưng cho dù bạn có thể chịu đựng được thì bạn chưa chắc có thể theo nó lâu dài.
Có thể kí hợp đồng được không?
Kí hợp đồng xong có thể đánh mấy trận?
Sẽ không bị cho xuống ngồi dự bị chứ?
Ngồi dự bị còn có thể được lên thi đấu không?
Ăn bữa nay lo bữa mai, được thi đấu trên sân khấu vẫn chỉ là khởi đầu, đó là hiện trạng của của các tuyển thủ chuyên nghiệp.
Nhưng đại đa số các thiếu niên mới chỉ thấy mặt hào nhoáng của nó.
EOG lập ra kì huấn luyện này, nguyên nhân thật sự là muốn tìm kiếm những tài năng thể thao điện tử.
Nhưng thiên tài thì khó tìm, ngược lại tỉ lệ thiếu niên từ bỏ lại cực kì cao.
Gần như cứ 10 thiếu niên ôm ấp ước mơ với Esport, sau khi trải qua kì huấn luyện, phải có đến 9 người từ bỏ ý định chơi Esport.
Vì vậy kì huấn luyện này nhận được sự ủng hộ của rất nhiều gia đình, mỗi năm EOG dựa vào đó kiếm được bộn tiền.
Kì huấn luyện của EOG chia làm 4 mùa, là kì huấn luyện mùa xuân, trại hè, kì huấn luyện mùa thu và kì huấn luyện mùa đông.
Một năm trước, Giang Đề bị mẹ tống vào trại hè, học cùng lớp với 200 người khác.
Dựa theo kế hoạch, trại hè kéo dài 40 ngày, nếu ai giữa chừng không chịu nổi khóa học thì có thể rời khỏi bất kì lúc nào.
Nhưng trại hè năm đó, đến ngày thứ 29, học sinh đã đồng loạt thôi học.
Điều này trước nay chưa từng có.
Bởi vì một lũ nhóc kia lại đồng loạt bị một nhóc bá vương đột nhiên xuất hiện đánh cho khóc thét, cả lũ nháo loạn muốn thôi học.
Một chút cũng không hề nói quá.
Chương trình học của kì huấn luyện là cho bọn nhỏ bắt chước theo tuyển thủ chuyên nghiệp để chơi Esport, cho nên nội dung học của bọn nhỏ hàng ngày chính là huấn luyện, cộng thêm chơi game cùng huấn luyện viên, chơi game cùng đối thủ, chơi game với máy, chơi game cùng đồng đội.
Sau đó, những thanh niên nghiện internet tự cho mình là nhất bừng tỉnh phát hiện, bọn họ đánh không lại huấn luyện viên, đánh không lại đối thủ, đánh không lại máy.
Thậm chí bọn họ liên thủ đánh cũng không lại.
Thế quái nào bọn họ chịu được?
Vì vậy trại hè chưa tổ chức được 1 tháng, tất cả học sinh của lớp đó đều khóc chít chít mà bỏ về.
Đương nhiên, trong số đó không bao gồm Giang Đề.
Bởi vì cậu không phải người khác, chính xác cậu là nhóc bá vương đã hành các đồng đội khóc thét, khiến cho họ phải bỏ về tập thể.
Thậm chí cái tên nhóc bá vương chưa thể hình dung hết độ khủng bố của cậu, lúc ấy mọi người đều mắng cậu là đại ma vương.
Trại hè kết thúc sớm, huấn luyện viên nhóm cảm thấy đây chính là song hỉ lâm môn.
Cái hỉ đầu tiên là vì được nghỉ sớm, cái hỉ thứ 2 là phát hiện được một thiên tài tên Giang Đề.
***
“Một thiên tài như thế, vì sao không giữ cậu ta lại?”
Vào đông, ánh mặt trời ấm áp dần dần trở lên trắng trong, Triệu Bắc Nam gấp không chờ nổi hỏi Trần Hiệt.
Động tác vuốt lông mèo của Trần Hiệt khựng lại một chút, gục đầu xuống, mặt mày không hiểu vì sao trở lên lãnh đạm.
Huấn luyện viên thay hắn trả lời vấn đề này.
“Bởi vì mẹ Giang không đồng ý cho Giang Đề chơi chuyên nghiệp.”
Triệu Bắc nam cười nhạo: “Có thể có mấy phần không đồng ý? Sau đó không phải cậu ta đi kí hợp đồng với chiến đội khác đó à?”
Tần Thư nhíu mày.
“Sự việc sau đó tôi không biết, nhưng lúc đó, xác thực là mẹ Giang không đồng ý cho Giang Đề đi đánh chuyên nghiệp, thậm chí còn ầm ĩ tới ông chủ của chúng ta.”
Cô cười khổ: “Người lớn không đồng ý, chúng ta cũng không thể bức ép cậu ta ở lại. Huống chi lúc đó Hoa Huyền còn ở đây, chúng ta cũng không có ý định cho Giang Đề lên đánh giải, chỉ tính cho cậu ấy một chân dự bị.”
Các đội viên lập tức thở dài.
Đứa nhỏ này, tiền đồ thật sự chông gai.
***
Lúc Giang Đề dọn xong phòng ngủ đã là giữa trưa.
Cậu quăng giày, hai chân cuộn lại, tùy ý nằm trên sô pha, móc di động ra xem Weibo.
Trên mạng vẫn đang chỉ trích cậu cùng EOG.
【Ủa alo? EOG còn trái tim không? Hoa Huyền đang đánh tốt, vì lý do gì tự dưng muốn thay người?】
【Đổi một người đã cống hiến 6 năm lấy một con gà ngu ngốc, quyết định này của EOG làm tôi chết lặng thật rồi!!】
【Phổ cập cho mọi người một chút về AD mới này của chúng ta: Giang Đề, nam, chơi chuyên nghiệp được 1 năm tại vị trí SP, chơi cho 3 chiến đội thì cả 3 đều bị cậu ta ám tới phá sản, thành tích tốt nhất là vào được phòng loại giải vô địch thế giới. Sau đó bị loại từ vòng đầu tiên. Như này! Như này!! Gà như này cũng xứng được đánh chính thức ở EOG sao? Còn là thay thế Hoa Huyền chơi AD, EOGGG đầu mi nghĩ cái gì thế?】
【Còn nghĩ cái gì nữa? EOG rước ôn thần của Liên Minh vào cửa, còn không phải muốn đóng cửa hả?】
【Nhu nhược mà phát biểu một câu….Chính là Giang Đề lớn lên cũng rất tuấn tú nhề.】
【Cô bên trên có não không? Biết là đẹp trai, nhưng đẹp trai có thể lấy được cup vô địch sao?】
【Cứ tiếp tục như này, EOG không ôm được cup vô địch cũng là tự làm tự chịu!! Mọe, thoát fan, không bao giờ gặp lại!】
Giang Đề load lại giao diện điện thoại, cậu phát hiện có một số ít người bênh vực mình.
【Có thể hiểu cho một bộ phận fan của Hoa Huyền, nhưng làm ơn, nhìn lại xem bé Đề nhà tôi có phải thật sự là gà không đi? Tuy cậu đã nhảy qua 3 chiến đội khác nhau nhưng ở chiến đội nào cậu cũng là người chơi giỏi nhất mà.】
【Đúng vậy. Mấy cái khác không nói nhưng lần vào vòng loại vô địch thế giới, chính là bé Đề nhà chúng tôi chơi 1 trận với vị trí AD mới kéo cả đội vào vòng loại. Ô hô, bé nó mới làm chủ lực có 1 lần mà đã thế rồi.】
【Người qua đường phải nói một câu thật lòng: Giang Đề chơi SP chả ra sao nhưng không đại diện cho việc cậu chơi AD cũng gà đâu.】
【Đừng biện minh cho Giang Đề nữa, thực lực chơi AD của Giang Đề thì chưa biết, nhưng có thể so với Hoa Huyền sao? Hoa Huyền chính là AD vô địch!!】
【AD vô địch á? Một AD vô địch vì sao tự dưng lặng yên bị thay thế, mấy người không phải nên tìm nguyên nhân trên người hắn ta à? Tức giận với bé Đề nhà chúng tôi làm gì?】
Giang Đề có fans nhưng không nhiều lắm.
Mấy chiến đội trước kia cậu tham gia đều quá nhỏ, thậm chí một nhân viên phân tích dữ liệu cũng chả có, fans cũng không nhiều.
Chẳng qua cậu lớn lên đẹp trai, cũng thu hút một ít fan nhan sắc.
Nhưng trước mặt mấy fans của chiến đội giàu có, căn bản là lấy trứng chọi đá.
Giang Đề mặt vô biểu tình mà tắt điện thoại.
Có chút đói bụng.
Đang lo giải quyết bữa trưa như thế nào, cửa bị gõ vang lên tiếng cốc cốc cốc.
Vừa mở cửa ra, là Trần Hiệt.
Hắn mặc quần áo đơn giản thường ngày, vai rộng chân dài, ngũ quan sáng sủa, khóe miệng hơi cong lên, có chút lưu manh.
Hắn nhìn Giang Đề, nói: “Nhóc Giang Đề, dựa theo quy tắc của chiến đội, người mới tới phải mời đồng đội ăn cơm.”
Giang Đề:…
Đĩ mẹ mi mà nhóc Giang Đề.
Chẳng qua cậu không cự tuyệt chuyện mời ăn cơm.
Giang Đề mím môi, hơi hơi ngửa đầu, nheo lại đôi mắt xinh đẹp, nhìn chằm chằm Trần Hiệt.
“Anh sẽ lại tố cáo với mẹ tôi sao?”
Địch ý của thiếu niên hiện rõ trên khuôn mặt.
Trần Hiệt nhướn mày: “Cái gì?”
Mèo con Trần Hiệt nuôi đi từ ngoài cửa vào, dùng móng vuốt phấn nộn, nhẹ nhàng lay lay quần Giang Đề.
“Meo~”
Biểu tình của thiếu niên lập tức mềm xuống, địch ý đang giương cung bạt kiếm nãy giờ cũng dần dần tan biến.