Mạt Thế Trọng Sinh Chi Trọng Quy Vu Hách

Chương 20: Tiện đường?



“Phía trước 2km có trạm xăng dầu, chúng ta tới đó dừng một chút, nhìn xem có thể thêm xăng hay không.” Tuy rằng xăng trong xe vẫn đủ để đến A thị, nhưng Hạ Tử Trọng thực sự không chịu được đám đuôi phía sau, phải tìm một chỗ dừng lại, nếu không những người kia phát hiện đi theo sai người, thì phải đợi tới lúc bọn họ rời đi, lúc đó hai người mới vào không gian nghỉ ngơi, mới làm chuyện muốn làm được.

Phương Hách không có ý kiến gì – xăng đương nhiên càng nhiều càng tốt.

Đi 2km, Hạ Tử Trọng giảm tốc độ, tới trạm xăng dầu. Quả nhiên, những xe kia cũng do do dự dự mà giảm bớt tốc độ, đứng ở ven đường, cũng không có như hai người lập tức xuống xe.

Về phần nguyên nhân? Trạm xăng dầu nơi đó đang có vài con tang thi lui tới đấy!

Hai người không để ý đám xe phía sau, dứt khoát tiêu diệt vài con tang thi – Hạ Tử Trọng mượn ống tuýp trong tay, đâm tới tinh hạch cấp tốc thu vào trong không gian. Sau đó Phương Hách lái xe đi châm xăng, Hạ Tử Trọng thì lại đơn độc tiến vào gian phòng của trạm xăng dầu, đem những thùng xăng nhỏ bên trong quét đi sạch sành sanh.

Quả nhiên, phát hiện hai người Phương Hách đi đổ xăng, mà tang thi lại bị bọn họ giết, những người còn lại đâu có ngốc. Vội vã lái xe vào bên trong trạm xăng, cầm lấy dây sung muốn đổ xăng.

Có nhiều người suy nghĩ sâu xa, chạy về phía phòng nhỏ của trạm xăng thì đối mặt với Hạ Tử Trọng vừa thu xong đồ chạy ra.

Người tiến vào sau trên mặt một trận lúng túng, bọn họ là người theo sát phía sau xe Hạ Tử Trọng, đương nhiên rõ ràng nguyên nhân vì sao hình thành đoàn xe. Hạ Tử Trọng cũng không để ý tới bọn họ, tay không đi về bên cạnh xe mình.

“Rót đầy chưa?”

Phương Hách nghe tiếng quay đầu lại, thấy là Hạ Tử Trọng mới thở phào nhẹ nhõm, gật gật đầu.

Hạ Tử Trọng nhìn xung quanh một chút, sau khi xe chạy ra khỏi thành liền bỏ rơi nhóm tang thi hành động chậm chạp phía sau, vào lúc này đoạn đường coi như an toàn.

“Một hồi ăn gì đó, nghỉ ngơi một chút lại đi tiếp.”

Phương Hách đang muốn nói cái gì, bên cạnh đi tới mấy người, hỏi: “Đoàn xe của các người chuẩn bị đi nơi nào?”

Hạ Tử Trọng nhìn về phía bọn họ, phát hiện xung quanh không ít người đứng, đều vểnh lỗ tai nghe đối thoại bên này, vì vậy, hắn làm mặt như không rõ chuyện gì hỏi ngược lại: “Đội xe gì?”

Những người kia sững sờ, liếc mắt nhìn nhau: “Mấy người không phải từ trong thành trốn ra được sao?”

“Đúng.”

“Bộ không phải sao? Chúng tôi muốn hỏi một chút, mấy người chuẩn bị đi nơi nào? Bên ngoài bây giờ quá nguy hiểm, đơn độc hành động không an toàn, nếu tiện đường chúng ta có thể kết bạn đi chung.”

Hạ Tử Trọng nhíu mày: “Hai người chúng tôi chỉ có một chiếc xe, không có đoàn xe gì hết.”

Phương Hách cũng ở một bên tiếp lời nói: “Chúng tôi vốn đi ra ngoài tìm một ít thức ăn, kết quả đi được nửa đường thì phía sau lại có một chuỗi xe, muốn quay trở lại nhưng lại không quay đầu xe được, phía sau lại có tang thi đuổi theo, không có biện pháp mới phải ra khỏi thành.” Nói xong còn cau mày: “Chúng tôi còn muốn hỏi đây, mấy người là muốn đi đâu? Tại sao chúng tôi giảm tốc độ để nhường đường mà mấy người cũng không đi qua?”

Những người kia sững sờ, có người trên mặt lúng túng, cũng có người tức giận, một bên cố ý lớn tiếng nói: “Chúng tôi muốn đi về phía trước, phía trước là xe của ai? Lắc trái lắc phải, vẫn luôn không chịu nhường đường?”

“Mẹ kiếp, một đường xe, tang thi, không tránh đi chẳng lẽ dâng lên tận miệng à?!”

“Thật là, không biết đường thì đừng có đi trước? Không nói rõ ràng!”

“Haizz? Làm sao bên trong trạm xăng dầu không có xăng vậy? Mấy người phía trước sao lại không có đức như vậy? Rút hết xăng đi rồi!”

Hạ Tử Trọng vỗ vỗ vai Phương Hách, ra hiệu cho cậu lên xe.

Hai người lần thứ hai phát động xe chạy về hướng bắc, phía sau có mấy chiếc xe không thèm tranh chấp nữa, lo chạy theo. Bất quá cũng may, so với vừa nãy đoàn xe dài mênh mông cuồn cuộn, bây giờ số lượng đã ít hơn nhiều.

Lần thứ hai khởi hành, sau một hồi, Hạ Tử Trọng chọn một nơi có cửa hàng tiện lợi 24h dừng lại, ba chiếc xe đi một đường phía sau cũng dừng lại.

Trên đoạn đường này không phải không có người đi qua, thỉnh thoảng, sẽ thấy xe chạy ra từ phía đối diện, quẹo vào đường cao tốc rồi chạy ngang.

Hạ Tử Trọng thở ra một hơi, thấy người đàn ông vừa cùng mình chạm mặt ở trạm xăng cũng ở đó, người kia hình như đang thương lượng chuyện gì với người trong hai chiếc xe phía sau, xong rồi đi lại đây. Hạ Tử Trọng thấy thế thẳng thắn mở cửa xe ra tiếp.

“Người anh em, tôi họ Vương, tên là Vương Thiên Cường.” Người kia nói, đưa lên một điếu thuốc.

Hạ Tử Trọng lắc đầu từ chối: “Không hút.”

“Ừm… Chúng ta đều là người cùng nhau trốn ra từ F thị. Tuy rằng vừa nãy có chút hiểu lầm, dù sao hiện tại thói đời không yên ổn, vẫn là đông người cùng nhau đi chung cũng an toàn hơn. Hai người chuẩn bị đi chỗ nào? Nếu tiện đường, không bằng mọi người cùng nhau đi đi?”

Khóe miệng Hạ Tử Trọng cong lên, tầm mắt đảo qua mấy người này: “Chúng tôi cũng không biết đi nơi nào mới tốt, nhưng có thân thích tại A thị, cho nên chuẩn bị qua xem một chút.”

Những người kia nghe mà ngẩn người, Vương Thiên Cường cau mày, khuyên nhủ: “Hiện tại tình huống F thị hai người cũng thấy rồi đó, tôi xem trên internet, các nơi trên toàn quốc đều giống chỗ này, ở đâu cũng có tang thi. Nhân khẩu ở A thị gấp mấy lần chúng ta, e rằng… Tình huống so với F thị còn nguy hiểm hơn…”

Hạ Tử Trọng còn chưa nói gì, một người phụ nữ trong xe đối phương bỗng nhiên mở miệng: “Nói thế nào thì A thị cũng là thủ đô, chỗ khác không có ai quản thì không nói, thủ đô làm sao mà không có ai quản chứ?”

“Nhưng trên mạng có đăng tin, A thị tang thi đầy đường, xem mấy hình ảnh đăng tải, so với F thị chúng ta còn nghiêm trọng đấy!”

“Vậy còn không bằng về phía Đại tây bắc, nếu thực sự không được thì lại như trên internet nói, đi cao nguyên…”

Ba chiếc xe của đối phương, mười mấy người, xem ra căn bản không thống nhất ý kiến, Hạ Tử Trọng đối Vương Thiên Cường bất đắc dĩ biểu thị: “Chúng ta cũng phải thương lượng một chút, tôi nghĩ đi A thị khả thi hơn.”

Phương Hách thấy hắn trở lại xe, mới hỏi: “Học trưởng, thế nào?”

Hạ Tử Trọng lắc đầu một cái: “Chính bọn họ còn không thương lượng xong, phỏng chừng tối hôm nay chúng ta phải ngủ ở ngoài rồi.”

Căn cứ A thị từ lúc nào dựng lên? Hạ Tử Trọng không rõ, nhưng tốc độ chắc chắn sẽ không chậm.

Đời trước bởi vì các loại nguyên nhân, dọc đường vừa đi vừa nghỉ, dẫn đến hơn hai tháng sau mới tới được căn cứ A thị, nhưng bây giờ, hắn cũng không dự định trì hoãn thời gian thêm nữa.

Phương Hách nhìn hai bên một chút, nơi này là đường cái, trước không có làng, sau không có nhà, ở nơi xa xa mới có thể nhìn thấy mấy cái bóng tòa nhà cao tầng.

“Chúng ta đêm nay ngủ ở đâu?”

Hạ Tử Trọng gật gật đầu: “Ngủ ở trên xe, hai người chúng ta thay phiên trực đêm.”

Phương Hách suy nghĩ một chút: “Học trưởng sau nửa đêm sẽ phát sốt mà, để em gác đêm đi? Ban ngày thì chúng ta thay phiên lái xe, em ngủ bù sau.”

Tình huống Hạ Tử Trọng mỗi đêm sốt nhẹ vẫn tồn tại như cũ, chỉ là thời gian ngắn đi không ít, bất quá bây giờ so với đời trước đã tốt hơn nhiều, phải biết, đời trước hắn chỉ có thể cùng người khác kết nhóm đồng hành, lúc qua đêm cũng chỉ có thể cùng người khác đồng thời thay phiên, Đới Quân căn bản là không trông cậy được – chết cũng không ra khỏi không gian.

Ngược lại là vô luận kiếp trước hay kiếp này, hắn và Phương Hách hợp tác là nhiều nhất, chỉ khác ở chỗ, đời trước cậu không giống hiện tại, chỉ biết gọi hắn là học trưởng….

“Ăn cơm đi.” Xoa xoa tóc cậu, Hạ Tử Trọng từ trong không gian lấy ra đồ ăn Phương Hách hôm qua làm xong, rất tiện lợi – hai cái bánh mì loại lớn với mấy loại thịt, cộng thêm hai nắm cơm gạo nếp cùng với hai bình nước giếng.

Nghe thấy mùi thơm, hai người lúc này mới ý thức được bởi vì vẫn luôn bận bịu, rồi lại gặp phải người sống sót, sau đó gấp rút lên đường, cho tới bây giờ, hai người chưa bỏ bụng thứ gì. Nếu không có nước trong không gian khôi phục thể lực, hai người làm sao có thể kiên trì được đến bây giờ?

“Bàn Tử (người mập) đến tận thế, phỏng chừng tất cả đều có thể giảm béo thành công.” Phương Hách lấy ổ bánh ra, cắn một miếng lớn.

Hạ Tử Trọng nở nụ cười: “Sau này xã hội loài người, phỏng chừng sẽ dùng thước đo sắc đẹp giống như thời Đường, càng mập càng đẹp.” Suy nghĩ kỹ một chút không cần lâu, không hơn nửa năm trong đám người sống cũng rất hiếm khi có thể nhìn thấy loại người mập kia.

Trong xe tràn ngập mùi thơm thức ăn, cơm nắm cũng tốt, dù sao cũng là đồ nguội, hương vị có hạn, trong bánh mì có kẹp thịt, đều là do lúc trước khi mới làm xong thừa dịp còn nóng mà bỏ vào tầng dưới của không gian, vào lúc này mùi thơm đương nhiên vẫn duy trì như lúc ban đầu, như vừa mới vừa ra lò vậy.

Cách đó không xa mấy chiếc xe mơ hồ ngửi được mùi thơm, hít hít mũi: “Đây là ai làm cơm vậy?”

Xung quanh đa số đều là đất trống, ruộng, chỉ có xa xa mới nhìn thấy một ít bóng dáng cao ốc, làm sao tìm được mục tiêu?

May mắn là, bởi vì tận thế vừa mới bùng nổ chỉ mấy ngày, cho nên mọi người cũng không cực lực tìm đồ ăn thức uống, nhưng về sau, chỉ cần cái gì có thể lấp bụng ngay cả tấn công đồng loại cũng sẽ có.

Cho nên, mãi đến tận thời điểm hai người ăn cơm tối xong rồi uống nước, cửa xe phía sau mới lần thứ hai mở ra.

Những người kia giống như là muốn xuống xe hoạt động gân cốt, hóng mát một chút, trong đó người đàn ông cùng Hạ Tử Trọng trò chuyện lần thứ hai đi tới.

“Chúng tôi quyết định tới một trấn nhỏ ở hướng Tây bắc, cha của tôi ở bên kia.”

Hạ Tử Trọng gật gật đầu, cũng không phát biểu gì. Hắn biết, sau tận thế tình hình dịch bệnh không quá nghiêm trọng, thôn trấn cũng có thể tồn tại, chỉ cần không có tình huống đặc biệt, thu thập sạch sẽ tang thi trong thôn liền có thể bảo đảm an toàn.

“Tuy rằng chúng tôi không đi A thị, nhưng cũng cùng đường một đoạn, không bằng đi cùng đi? Như vậy an toàn hơn.”

Vốn dĩ, mọi người có muốn cùng nhau hành động hay không, ý kiến phản đối không đáng kể. Bởi vì bọn họ đã đi theo Hạ Tử Trọng, tận mắt thấy hai người đánh tang thi rất gọn gàng dứt khoát.

Tuy rằng tang thi rõ ràng không còn là người, nhưng đối mặt với đồng loại ngày xưa tuyệt đại đa số cá thể trong xã hội hiện đại chưa từng giết người đều cảm thấy khó ra tay. Cho dù có mấy người không thể không động thủ giết tang thi khi rơi vào tình trạng nguy hiểm, ra tay cũng tuyệt đối không thể thẳng thắn dứt khoát như hai người Hạ Tử Trọng.

Có thể kết nhóm đi cùng với người có sức chiến đấu tương đối mạnh, bọn họ đương nhiên cầu còn không được.

Nếu như không phải sợ cho dù đến trong thôn, cũng không cách nào bảo đảm trong thôn có tồn trữ lương thực đủ cho bọn họ dùng hay không, nói không chừng tương lai bọn họ sẽ còn gặp lại hai người trẻ tuổi này, ngu sao không tranh thủ cơ hội làm thân.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.