Mạt Thế Triệu Hồi Sư Thâm Uyên

Chương 8: 8: Chương 7



Đêm khuya.
Trải qua một ngày chém giết, toàn bộ đường phố đã hoàn toàn biến thành một bãi tha ma, các bộ phận còn lại của chân tay tùy ý vứt bỏ trên mặt đất, thậm chí còn đem mặt đất nhuộm thành màu đỏ.
Quái vật cũng cần nghỉ ngơi, thịt khắp nơi cũng đủ chúng nó ăn no nê, lúc này trên đường ngoại trừ một số loại côn trùng hoạt động về đêm cùng tang thi không biết mệt mỏi thì đại đa số quái vật đã đi vào giấc ngủ.
Đây là cơ hội khó có được.
Trong đêm đen kẻ địch thường thấy nhất là tang thi, những cơ thể không biết mệt mỏi dù trong bụng đã chứa đầy đồ ăn, nhưng chúng sẽ công kích bất kỳ sinh mệnh nào mà chúng gặp.

Lúc này, tốp năm tốp ba tang thi du tẩu trên phố, ánh mắt không có nửa điểm thần sắc, sức lực chúng rất lớn nhưng động tác lại cực kỳ chậm chạp, người bình thường hoàn toàn có thể ném chết đối phương.
“Phụt!”
Âm thanh dụng cụ cắt gọt và cơ thể va vào nhau.

Trong tay Trần Phong cầm một con dao chặt xương từ cửa hàng tiện lợi, hắn cũng không triệu hồi Liệt Ma chỉ dùng sức mạnh của mình lượn lờ trên đường phố, dùng tang thi làm đạo cụ luyện tập.
Giữa cổ, đầu.

Tang thi là dùng thi thể đã chết để di chuyển, công kích bình thường đối với chúng không có hiệu quả, chỉ sau khi đầu cùng cổ bị hủy mới thật sự chết.
Phản xạ của Trần Phong làm người khác phải kinh ngạc, sống trong mạt nhiều năm như vậy sớm đã làm phản xạ của hắn vượt mức bình thường, tay nhẹ nhàng xẹt qua đầu tang thi, đầu của nó đã rơi ra.
Máu đỏ sẫm từ cổ chảy ra.

“Ô ô…”
Cách đó không xa, một con tang thi nữ phát hiện Trần Phong, đây là một thai phụ trên người mặc váy rộng thùng thình, nhưng hiện tại váy trên người đã sớm bị máu tươi nhuộm đỏ, vết thương trí mạng ở trên bụng, thai nhi bị tang thi cắn nuốt chỉ để lại nửa đầu nhỏ nằm ở trong bụng thai phụ.
Người bị lây nhiễm.
Tang thi có năng lực lan truyền thi độc, sau khi bị cắn trong vòng ba giờ sẽ phát sinh biến dị, trở thành quái vật không biết đau đớn không có trí tuệ.
Thai phụ này không chỉ bị tang thi cắn nuốt mà sau khi chết còn bị biến thành một thành viên trong đó…
Thi thể bị nguyền rủa.
“Ầm!”
Trần Phong nhặt lên một cục đá, ném thật mạnh vào đầu thai phụ tang thi, tiếng va chạm vang lên đầu tang thi bị ném vỡ, thân thể cũng ngã xuống đất.
Một đường đi.
Những tang thi này đối với Trần Phong mà nói, căn bản không có chút lực uy hiếp nào.
Một ít pháo hôi không quan trọng.

Khi nhân loại dần dần quen thuộc với tận thế, một ít học giả phân chia cấp bậc theo sức mạnh của chúng, Đồng Thau, Bạch Ngân, Hoàng Kim, Truyền Kỳ, Sử Thi, Thần Thoại.
Sáu cấp bậc.
Giống như Liệt Ma sinh vật từ vực sâu cấp bậc đồng thau, mà ven đường này chỉ là một ít pháo hôi mà thôi, chúng nó còn không có hoàn toàn tiến hóa, đầu óc đơn giản tứ chi phát triển, mục đích tồn tại chỉ là ăn một ít cơm theo bản năng mà thôi.
Thế đạo này khắp nơi tràn ngập nguy cơ, chỉ có lướt qua hoàng kim, đi vào cấp bậc Truyền Kỳ mới coi như chân chính khống chế lực lượng, đến lúc đó vô luận là gia nhập quân đội, hoặc tự xây dựng thế lực đều sẽ được coi trọng cùng hoan nghênh.
Còn cấp bậc đồng thau cũng chỉ là nhập môn mà thôi, so với tang thi tầm thường cùng côn trùng, quái vật cấp bậc đồng thau hình thể lớn hơn lực công kích càng mạnh hơn, thậm chí sẽ tỏa ra một ít lực lượng nguyên tố như là khống chế nước lửa hoặc là lôi điện.
Đương nhiên, nhân loại cũng như thế.

Giống như Trần Phong lĩnh ngộ triệu hồi sư, cấp bậc hắn hiện tại cũng chỉ là đồng thau, tinh thần lực cực kỳ thiếu thốn, lấy thực lực hắn hiện giờ chỉ có thể đồng thời triệu hồi ra hai triệu hồi thú.

Mà sau khi tấn chức Bạch Ngân khả năng triệu hồi tăng gấp đôi, có thể đồng thời triệu hồi bốn con.
Như vậy tính xuống dưới, nếu Trần Phong có thể tấn chức đến cấp bậc thần thoại, là có thể đồng thời triệu hồi mười hai triệu hồi thú, khi đó tinh thần lực hắn như đại dương mênh mông, thậm chí có thể khiến cho triệu hồi thú tồn tại vĩnh cửu.
Thần thoại?
Trần Phong bĩu môi, kiếp trước cho đến lúc sắp chết hắn cũng chỉ mới cấp bậc hoàng kim mà thôi, thần thoại với hắn mà nói quá mức xa xôi.
Đương nhiên hiện tại đã khác, kiếp trước Trần Phong phải dùng thời gian dài mới quen thuộc năng lực của mình, đi rất nhiều đường vòng, thậm chí triệu hồi thú lúc đầu cũng chỉ là một con Nhuyễn Trùng, nhưng hiện tại bất đồng, vừa bất đầu tận thế hắn đã triệu hồi Liệt Ma, so với Nhuyễn Trùng không biết mạnh hơn bao nhiêu lần.

Huống chi, trong đầu hắn còn có rất nhiều kinh nghiệm cùng bảo tàng khắp nơi, không cần phải lấy toàn bộ mà chỉ cần đạt được vài món bảo vật trong đó cũng là cơ duyên, Trần Phong cũng có thể nhẹ nhàng đi vào Truyền Kỳ, thậm chí theo đuổi cảnh giới càng cao.
Đó đều là chuyện sau này, đối với Trần Phong mà nói hiện tại chuyện quan trọng nhất vẫn là sống sót.
………………
Viện dưỡng lão.
Ánh trăng sáng từ bầu trời chiếu sáng mặt đất, không có khung cảnh ấm áp như ngày xưa, ngược lại nhiều một tia thê lương.
Ánh trăng chiếu trên mặt đất, thổ nhưỡng ám một màu xanh lơ, trong không khí tràn ngập một làn sương mù dày đặc, cực kỳ trở ngại tầm mắt, làm viện dưỡng lão giống như nhà ma.
Thời gian bảy ngày.
Trần Phong cần một chỗ ẩn thân, viện dưỡng lão này vị trí hẻo lánh đã bị bỏ hoang thời gian rất lâu, là một địa điểm tốt để nghỉ ngơi.

Thời gian dài bỏ hoang làm nó cô tịch, lạnh lẽo, địa phương không có hơi người như vậy tỷ lệ quái vật ghé thăm sẽ cực thấp.
So với những khu vực chịu ảnh hưởng nặng như bệnh viện, tiểu khu, trường học, nơi này tuy rằng gian khổ một ít nhưng lại có thể tránh rất nhiều phiền toái.
Hôm nay chỉ là ngày đầu tiên mà thôi, đám người chạy vội trên đường đã thỏa mãn nhu cầu của bọn quái vật, sáng sớm ngày mai bọn quái vật thiếu đồ ăn sẽ xông vào trong nhà người sống sót, cửa dày rộng vô pháp cản trở bọn chúng, khi đó số lượng người chết sẽ ngày một tăng cao.

Một ít trẻ nhỏ cùng với người già, sẽ gia nhập vào đoàn tang thi.
Trong vòng bảy ngày, không bảo thủ khi nói rằng thành phố J có hơn một trăm vạn người chết oan chết uổng, trong đó đa phần là dân cư mất tích, sau khi chết thậm chí xương cốt đều không biết chỗ tìm.
Ban đêm, Trần Phong cẩn thận đi về hướng viện dưỡng lão.
Cẩn thận = tồn tại càng lâu.
Thân ảnh Trần Phong dần dần hòa vào trong bóng tối, trên tay hắn cầm một con dao chặt xương, thần sắc hờ hững, ánh mắt càng giống như ưng cẩn thận quan sát bốn phía.
Trước khi ẩn thân hắn cần làm một ít bẫy đơn giản….


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.
Mạt Thế Triệu Hồi Sư Thâm Uyên

Chương 8



“Cây muối…”

Một con sâu xuất hiện trước mặt Trần Phong.

Bộ dáng của nó như một con rết được phóng đại vô số lần, dài 1 mét, to gần bằng một thùng nước lớn, làm người khiếp sợ nhất là những cái chân rậm rạp đạp lên mặt đất, chỉ cần liếc mắt một cái đã khiến da đầu tê dại.

Con Rít Xích Túc.

Cũng không có cấp bậc gì, đây chỉ là con non mà thôi, nếu tấn chức đến cấp bậc đồng thau nó sẽ dài trên dưới 2m, răng càng thêm sắc bén.

Tập tính của Rít Xích Túc cũng không thay đổi, nơi âm lãnh cùng ẩm ướt sẽ hấp dẫn nó ghé thăm, nó thích dùng đống chân rậm rạp đem con mồi cuốn lấy, sau đó lại dùng răng cùng nọc độc công kích, đừng nhìn nó không có cấp bậc gì nhưng độc tính lại cực mạnh, một khi trúng độc người thường thậm chí một phút đều kiên trì không được, sẽ bị độc chết.

Tối kỵ nhất là khinh địch.

Một đạo hàn quang thoáng hiện.

Trần Phong tay cầm dao chặt xương vọt tới con Rít Xích Túc, một đao chém vào phía trước con Rít Xích Túc.

“Phụt!”

Một dòng máu đen nhánh phụt ra, trong đó thậm chí còn loang lổ màu trắng, đây là óc của con Rít Xích Túc, một kích vừa rồi làm nó bị thương nặng.

Con Rít Xích Túc vội vàng múa may hai chi trước, sau đó bò vòng quanh, đôi mắt tràn ngập phẫn nộ cùng dữ tợn gắt gao nhìn chằm chằm Trần Phong.

Không chết.

Đối với chuyện này Trần Phong cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, sức sống của sâu cực kỳ mãnh liệt, một ít sâu có thiên phú dị bẩm thậm chí còn có năng lực tái sinh.

Cũng may, đối phương chỉ là con non dao chặt xương có thể phá vỡ lớp phòng ngự của nó, một đao không chết vậy nhiều thêm mấy đao.

Một triệu hồi sư không cần triệu hồi thú cùng kẻ địch chiến đấu, ngược lại tự giơ đao chém giết, nếu để chức nghiệp giả* khác nhìn thấy tất nhiên sẽ cảm thấy kinh ngạc.

(*: bao gồm các loại chức nghiệp chiến đầu như pháp sư, kiếm sĩ…)

Vì chức nghiệp kỳ lạ mà Trần Phong có thời gian dài phải vật lộn tìm hiểu về năng lực của mình, nhưng dù vậy hắn lại không thể dựa dẫm hoàn toàn vào triệu hồi thú.

Trong tận thế có quá nhiều biến cố, gia tăng một phần thể lực sẽ gia tăng một phần tỷ lệ sống sót.

Huấn luyện chém giết.

Trần Phong cần dùng thời gian nhanh nhất làm thân thể hiện tại thuần thục kỹ xảo chiến đấu.

“Phụt!”

Một tiếng trầm vang, sống lưng con Rít Xích Túc bị cắt ra, một mùi máu kỳ lạ chảy ra.

Con Rít Xích Túc hí vang một tiếng, trên người nhiều thêm một miệng vết thương không những không làm nó lùi bước ngược lại kích thích sự điên cuồng của nó, tốc độ tấn công nhanh gấp đôi.

Đồng tử Trần Phong co lại, khoảnh khắc con Rít Xích Túc ngẩng đầu hắn vội làm ra tư thế trốn tránh, chân dùng sức, vội vàng lui về phía sau mấy bước.

Con Rít Xích Túc dừng ở mặt đất, sàn nhà bằng gạch lập tức xuất hiện cái khe.

Đau nhức cùng vết thương làm con Rít Xích Túc không thể liên tục tấn công, mà Trần Phong cũng nhân cơ hội này.

“Phập!”

“Phập!”

“Phập!”

Dao chặt xương trong lúc liên tục va chạm hiện ra một vết nứt, rốt cuộc cũng chỉ là vũ khí bình thường bị hao tổn cực kỳ nghiêm trọng, nếu về sau có điều kiện Trần Phong cần tìm người chế tạo một vũ khí thuận tay.

Chức nghiệp.

Đây là cách gọi chung dành cho năng lực của các tiến hóa giả, trong đó, có giỏi về đánh lén – cận chiến giả, u ảnh – thích khách, ám ảnh giả, sát thủ – tiêu tan ảo ảnh, cũng có người sở hữu sức lực mạnh giống như lá chắn thịt, người khổng lồ nham thạch, chủ nhân đồi núi, người thú, cũng có người như Trần Phong như vậy chức nghiệp về tinh thần, triệu hồi sư, thuần thú sư, cùng với Băng Hỏa Pháp Sư, nguyên tố sư vv…

Trừ những chức nghiệp có khuynh hướng công kích này, còn có một ít chức nghiệp thiên về sinh hoạt, tuy rằng thực lực của bọn họ không lộ rõ nhưng lại tinh thông một ít kỹ năng sinh hoạt, chú sư, phụ ma sư, cùng với luyện dược sư.

Bọn họ có được năng lực kỳ lạ, tỷ như chú sư có thể rèn luyện sắt thép, đúc vũ khí, theo cảnh giới tăng lên bọn họ thậm chí có thể dùng máu hoặc bộ phận của quái vật gia tăng lực sát thương cùng lực phá hoại cho vũ khí. Có‎ gì‎ hot?‎ Chọt‎ thử‎ trang‎ ﹟‎ TrU𝗆‎ truyện.𝒱N‎ ﹟

Một số chức nghiệp giả sinh hoạt cường đại còn được các thế lực lớn mời chào nhiệt tình, mặc dù năng lực công kích là số âm, nhưng năng lực kiếm tiền lại sớm đã đạt tới MAX.

“Răng rắc!”

Một trận thanh âm ê răng vang lên, đầu Con Rít Xích Túc bị cắt ra, mảng lớn óc chảy ra rơi trên mặt đất.

Trong đám pháo hôi Con Rít Xích Túc xem như đối thủ khá khó chơi, chẳng những có tốc độ nhanh nhẹn lực công kích cũng không tầm thường, Trần Phong có thể trong một phút đem nó đánh chết đã xem như chiến tích không tồi.

Bất quá, Trần Phong vẫn có chút không hài lòng.

Cần phải nhanh hơn mới có thể gia tăng tỷ lệ sinh tồn.

Sau khi giết chết Con Rít Xích Túc, Trần Phong lại lần lượt gặp Lưu Toan Trùng, Lục Hành Thiện, Kiến Đầu Đạn so với mấy con trước, những con khác chỉ có bộ dáng cùng lực lượng mạnh một ít, mấy đao đi xuống là giải quyết được chúng.

Giống như Lưu Toan Trùng đây là một loại sinh vật có thể phun axit, nhưng tốc độ lại cực kỳ chậm chạp, chung cũng không thể phun axit trong thời gian liên tục, trong khi chúng tích góp axit một khối gạch là có thể giải quyết xong.

Rất nhiều người sợ chúng là do bị sự sợ hãi quấy phá, chỉ cần có thể có đủ dũng khí thì sẽ phát hiện, những quái vật xuất hiện trên đường hôm nay cũng không phải không có khả năng chiến thắng.

Đương nhiên, đây chỉ là do tận thế vừa mới bắt đầu, rất nhiều quái vật còn là ấu thể, sau một thời gian cắn nuốt cùng hút năng lượng trong không khí, một số quái vật sẽ phát sinh biến hóa, giống như Lưu Toan Trùng sau khi tích góp năng lượng đến trình độ nhất định sẽ mọc cánh, trở thành Lưu Toan Trùng cánh tím, khi đó nó sẽ có được thực lực cấp đồng thau chẳng những thời gian phóng axit giảm, còn có khả năng bay nghiễm nhiên xem như một kẻ địch khó giải quyết.

Ngay cả Liệt Ma trong tay Trần Phong, nếu bồi dưỡng cẩn thận chờ đến khi tấn chức đến hoàng kim, hoặc là cấp bậc Truyền Kỳ hình dạng cũng sẽ phát sinh một ít biến hóa, có được vẻ ngoài cùng năng lực hoàn toàn mới.

Công việc dọn dẹp sắp kết thúc, chỉ còn lại tầng lầu cuối cùng, nơi này sẽ trở thành cứ điểm an toàn của Trần Phong.

“Đặng đặng…”

Trần Phong bước lên lầu, bốn phía che kín mạng nhện, mặt tường đã chịu ăn mòn nghiêm trọng, thật hiển nhiên nơi này đã rất lâu không có người đặt chân.

Còn một cầu thang cuối cùng…

Đột nhiên một cơn gió đánh úp lại, Trần Phong cảm giác trước mắt hiện lên một thân ảnh, hắn theo bản năng dùng dao chặt xương đỡ, nhưng sức mạnh đối phương to lớn lập tức đem vũ khí đánh bay.

“Thứ gì?!”

Trần Phong cúi thấp người, vội vàng lui xuống dưới lầu trốn.

“Sinh vật hình Xà?”

Trần Phong thật cẩn thận đứng ở chỗ ngoặt dưới lầu, vừa rồi trong nháy mắt giao thủ hắn cũng không nhìn thấy rõ đối phương, chỉ là cảm nhận được thân thể đối phương mềm mại uốn lượn.

Âm thanh cọ xát quỷ dị vang lên, cửa thang lầu lập tức xuất hiện một bóng dáng màu đen, đồng thời mấy cái xúc tu tùy ý bay múa.

Sắc mặt Trần Phong thay đổi trong nháy mắt, đôi tay kết hợp ở bên nhau dưới chân xuất hiện ánh sáng màu hồng.

Ngay khoảnh khắc vừa rồi hắn rõ ràng thấy được hình dáng của con quái vật, nó có một thân hình mập mạp, toàn thân đen như mực, trên người còn có bốn xúc tu “Dây đằng”.

Sắc mặt Trần Phong có chút quái dị.

Hắn nhận ra thân phận của nó, này rõ ràng là…

Một con quái Xúc Tu?!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.