Mang Thai Con Của Alpha Ảnh Hậu

Chương 23: Chữ viết.



Edit: FAFOEVER.

Sau khi được Phàn Vụ đồng ý, Tang Tri Tửu thở phào nhẹ nhõm.

Từ trong miệng những nhân viên khác, nàng biết Phàn Vụ gần đây cực kỳ bận rộn, cho dù là vào thời điểm phần lớn nhân viên trong đoàn phim được nghỉ phép, nàng cũng muốn ở lại trong đoàn phim tổng kết lại, thời gian nghỉ ngơi đều rất ít ỏi.

Thời điểm gửi tin nhắn đi, Tang Tri Tửu đã sớm chuẩn bị tâm lý sẽ bị cự tuyệt.

Không nghĩ tới, Phàn Vụ thế nhưng lại đồng ý.

“A… Như vậy cũng rất bình thường đi.

“Dù sao Phàn Vụ là người phụ trách hạng mục này, nàng khẳng định so với người khác càng muốn bộ phim này hoàn hảo hơn. Vì vậy mới… hi sinh thời gian nghỉ ngơi để đối diễn với mình… chắc cũng sẽ không làm nàng quá khó xử, nhỉ?”

Tang Tri Tửu ở trong lòng thầm nhủ, dần dần nới lỏng tâm tình ra.

Mấy ngày nay, nàng cùng Phàn Vụ ở chung đã hòa hoãn lại rất nhiều, không giống thời điểm giương cung bạt kiếm như trước nữa, nàng bắt đầu phát hiện ra, kỳ thực bản thân mình cũng không có chán ghét Phàn Vụ nhiều như mình tưởng.

Nàng ấy lớn lên xinh đẹp, diễn xuất thì tuyệt vời, trọng điểm là, vô cùng nguyện ý giúp đỡ nàng. Đương nhiên, quan trọng nhất, không biết tại sao, nàng ấy đối với mình cũng không có đối nghịch khắp nơi như trước kia.

Nghĩ tới đây, Tang Tri Tửu đột nhiên nhớ lại chuyện Phàn Vụ đi thăm bệnh lúc trước, có đưa cho nàng vài cuốn sách.

Mặt Tang Tri Tửu bỗng dưng đỏ lên.

“Cho nên là nói…

“Bản thân nàng cũng ý thức được chuyện, trêu chọc không phải phương thức theo đuổi người thương chính xác, vì vậy nên mới đổi một cách thức khác để lấy lòng ta?”

Đưa ra cái kết luận này, khóe miệng Tang Tri Tửu bất giác cong lên, thậm chí còn lăn lộn hai vòng ở trên thảm trải sàn.

Chờ lúc ý thức được chính mình đang làm gì, nàng có chút hoảng hốt, ngồi bật dậy, vỗ vỗ mặt của mình tự cảnh cáo nói: “Tang Tri Tửu, ngươi vui vẻ cái gì?”

“Mặc kệ Phàn Vụ dùng thủ đoạn gì theo đuổi ngươi, ngươi, các ngươi cũng không thích hợp!

“Ngươi cũng không thể bị tên khốn kia câu dẫn! ! !”

Nàng một tay cầm lấy điện thoại ở bên cạnh, muốn tìm chút gì đó di dời sự chú ý.

Nhưng là, khi cầm điện thoại di động lên, nàng lại đặc biệt muốn tìm người chia sẻ tâm tình bây giờ.

Nhìn được một lúc trên app xem tin tức, nàng lại im lặng thoát ra, mở ra phần tin nhắn mặc định.

【 Tiền bối, đang bận sao? 】

Phàn Vụ mới vừa tắm xong, đi ra liền nhìn thấy bạn nhỏ gửi tin nhắn cho mình.

Cô không khỏi bật cười ——

Vừa hẹn cô ngày mai đến công ty đối diễn, lại không thể chờ được mà tìm đến sao?

【 Đạt Bố Lưu tiền bối: Không bận. 】

【 Đạt Bố Lưu tiền bối: Có chuyện gì à? 】

Tang Tri Tửu thật không có nói thẳng, mà là lựa chọn hàn huyên vài câu.

【 Chuyện lúc trước, rất cảm ơn tiền bối đã chỉ dẫn. 】

【 Ta gần đây bận đóng phim, vì thế không có thời gian nhắn tin với ngươi. Ta chỉ muốn hỏi một chút, ngươi lúc nào rảnh rỗi, nếu như lúc nào ngươi ở trong thành phố Y, ta muốn mời ngươi ăn bữa cơm, trực tiếp ngỏ ý cảm ơn. 】

Hai người lâu lâu vẫn có liên hệ, ngoại trừ chuyện trước đó về bộ phim này, Phàn Vụ còn dùng thân phận này, truyền thụ nàng rất nhiều kinh nghiệm.

Trong mắt của Tang Tri Tửu, Đạt Bố Lưu tiền bối chính là một người giỏi giang có kinh nghiệm sâu sắc, thuộc vào thế hệ trước.
Nàng đối với đối phương vô cùng kính mến, vẫn rất muốn ở trong hiện thực cùng đối phương kết giao.

Bên này, khi nhìn thấy tin nhắn này, Phàn Vụ bất đắc dĩ cười cười.

Nếu để cho bạn nhỏ biết cái gọi là “Đạt Bố Lưu tiền bối” kỳ thực là cô…

Phàn Vụ rơi vào trầm tư.

Bây giờ quan hệ của hai người đã hòa hoãn hơn rất nhiều, cô có thể cảm nhận được. Như vậy, nếu như Tang Tri Tửu biết, cô là ngụy trang thành “Đạt Bố Lưu tiền bối” tiếp cận nàng, là sẽ càng thêm cảm kích, hay là bởi vì mình đã bị lừa dối mà cảm thấy phẫn nộ?

Nhớ đến tính cách của Tang Tri Tửu, Phàn Vụ không khỏi rụt cổ ——

Cô đã có thể tưởng tượng đến sau khi Tang Tri Tửu biết chân tướng, chắc chắn sẽ đem cô đi ăn tươi nuốt sống.

Vì vậy, trước mắt mà nói, lớp áo này vẫn là không nên tháo xuống.
【 Đạt Bố Lưu tiền bối: Không cần cảm ơn, ta cũng không có làm cái gì nhiều. Gần đây ta có chút bận bịu, chuyện ăn cơm… Sau này có cơ hội rồi nói tiếp. 】

Mặc dù hơi tiếc nuối, nhưng Tang Tri Tửu vẫn là tự cảm thấy thấu hiểu.

【 Ừ, vậy cũng được. Thế khi nào ngươi có thời gian, bất cứ lúc nào cũng có thể nói với ta! 】

Phàn Vụ cười cười.

Cô còn chưa muốn cùng bạn nhỏ kết thúc cuộc nói chuyện, thế là nhấc lên một đề tài mới.

【 Đạt Bố Lưu tiền bối: Ngươi gần đây trải qua thế nào? Đóng phim có thuận lợi không? 】

Tang Tri Tửu vốn là muốn cùng tiền bối chia sẻ một chút tâm sự, thấy tiền bối chủ động quan tâm tới mình, nhất thời liền nói ra.

【 Ta trải qua… cũng rất tốt. Hạng mục tiến triển cực kỳ thuận lợi, nhưng là… 】
【 Đạt Bố Lưu tiền bối: Hả? Gặp phải chuyện phiền lòng sao? 】

【 Đạt Bố Lưu tiền bối: Quay phim thì không nên nóng lòng, nếu như gặp phải khó khăn, cứ trực tiếp nói với đoàn phim. Không có trở ngại nào mà không vượt qua được, không cần buồn lo vô cớ. 】

Tang Tri Tửu: 【 Quả thật có chuyện phiền lòng, chỉ là cùng đoàn phim bên kia… quan hệ không lớn lắm. 】

Phàn Vụ nhíu mày.

Hiện nay Tang Tri Tửu giống như cô, hầu như đều đem toàn bộ trọng tâm đặt ở đoàn phim.

Lẽ nào chính là trong mấy ngày nghỉ này, nàng lại gặp gỡ vấn đề khó gì sao?

【 Đạt Bố Lưu tiền bối: Có lẽ ngươi có thể nói cho ta một chút, ta giúp ngươi nghĩ kế. 】

Tang Tri Tửu cười rộ lên.

【 Là như này. 】

【 Có một người đang theo đuổi ta, nhưng ta không thích hắn, cũng không cách nào trực tiếp từ chối hắn. 】
Ở đây, Tang Tri Tửu có thêm chút tâm tư ——

Nếu như chuyện Phàn Vụ thầm mến nàng truyền đi, đoán chừng giới giải trí phải chấn động mấy lần. Vì vậy nên, mới mơ hồ thân phận của đối phương, thời điểm nàng nhắn tin, cố ý đem chữ “Nàng”, đổi thành chữ “Hắn”.

Quả nhiên, khi Phàn Vụ nhìn thấy, theo bản năng liền đem người theo đuổi này xem là nam giới.

Bản thân cô cũng không biết, lông mày của mình đã cau lại nhiều như nào.

Không thích, nhưng không cách nào trực tiếp từ chối?

【 Đạt Bố Lưu tiền bối: Tại sao không cách nào trực tiếp từ chối? Thân phận của đối phương rất cao sao? 】

Tang Tri Tửu: 【 Ừ, thân phận của hắn xác thực rất cao. 】

【Người này cực kỳ giả dối. Thời gian đầu hắn chỉ là dùng một ít thủ đoạn nhỏ, nhiều lần gây sự chú ý với ta. Sau khi thấy không được, lại chuyển cách thức mới, bắt đầu lấy lòng ta. 】
【 Hơn nữa, hắn cũng không có bất kỳ hành động nào thực sự rõ ràng… ta không có cơ hội nói rõ với hắn. 】

Phàn Vụ hơi nheo mắt lại.

Trong đầu cô, bắt đầu bài trừ từng nam giới cao tầng trong Nam Lộ. Dựa theo tính khí của Tang Tri Tửu, đối phương không thể đang ở trạng thái có người yêu hoặc đã kết hôn, bởi vì nếu như người như vậy mà dám theo đuổi Tang Tri Tửu, Tang Tri Tửu nhất định đã tức giận đuổi đi, cô sẽ không thể nhận được tin nhắn này.

Như vậy, hiện nay phải là độc thân, mà nam giới cao tầng có thể tiếp xúc được với Tang Tri Tửu…

Cô nghĩ tới nghĩ lui, lại chỉ còn mỗi Phàn Chính Chí.

Phàn Vụ không khỏi xoa xoa sống mũi ——

Làm sao người trong nhà cô đều thích cùng Tang Tri Tửu dính líu quan hệ vậy? Muội muội của mình đã vậy rồi, biểu ca tiện nghi Phàn Chính Chí này cũng đối với Tang Tri Tửu cảm thấy hứng thú?
Đương nhiên, cô cũng không thể trăm phần trăm xác định người Tang Tri Tửu nói đến chính là Phàn Chính Chí, dù sao cô hiện tại cũng chỉ tính toán đến người trong công ty. Thế nhưng, liên tưởng tới trước đó đoàn phim chọn diễn viên thì, Phàn Chính Chí đối với Tang Tri Tửu giữ gìn cùng ủng hộ, cô rất khó để không nghi ngờ đến Phàn Chính Chí.

Suy nghĩ một chút, Phàn Vụ trả lời lại.

【 Đạt Bố Lưu tiền bối: Nếu là như vậy, ngươi liền cố gắng tránh tiếp xúc với hắn đi. Cho dù không cách nào chủ động từ chối, cũng có thể uyển chuyển từ trong lời nói và hành động của mình để biểu đạt ý nghĩ, làm cho đối phương biết khó mà lui. 】

Nói cho cùng, chỉ dựa vào việc nhắn tin, cùng quan hệ “Đạt Bố Lưu tiền bối” này để giúp được Tang Tri Tửu, thực sự rất có hạn.
Nếu như, Tang Tri Tửu có thể hướng mình ở ngoài thực tế cầu viện, chuyện đó không phải càng đơn giản hơn sao?

【 Đạt Bố Lưu tiền bối: Lúc cần thiết, không ngại tìm xem bên người ngươi, có ai đáng tin để hỗ trợ không. 】

Tang Tri Tửu nhìn tin nhắn này, liền rơi vào trầm tư.

Người có thể tin được?

Có thể ngăn cản Phàn Vụ đối với mình theo đuổi, là hướng Giang Mộng Chi cầu viện sao?

Tang Tri Tửu: 【 Từ tình huống trước mắt mà suy xét, ta tạm thời không có cách nào cùng hắn giữ một khoảng cách, thậm chí còn cần chủ động với hắn duy trì mặt ngoài với nhau. Thế nhưng… tiền bối, lời nói của ngươi cho ta dẫn dắt rất lớn, nếu như thật sự đến bước cùng, ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp từ chối hắn! 】

Phàn Vụ nhìn cái tin này, nội tâm không biết tại sao, có chút hỗn loạn.
【 Đạt Bố Lưu tiền bối: Ừ. 】

Tang Tri Tửu cuối cùng cũng yên tâm lại: 【 Thật cám ơn ngươi, vậy ta trước hết không quấy rầy ngươi nữa. 】

【 Chờ ngươi rảnh rỗi đến Y thành, ta nhất định sẽ chiêu đãi ngươi thật tốt! 】

Sau khi nàng nhắn tin chào tạm biệt đối phương xong, liền vui vẻ trở về phòng, một lần nữa cầm lấy kịch bản đã đọc cả trăm lần, nghiêm túc nghiên cứu tiếp.

Ngày hôm sau, trợ lý A Khang đưa Tang Tri Tửu tới công ty, ở trên xe, Tang Tri Tửu nhìn thấy Lận Gia Hòa.

Lận Gia Hòa nhìn nàng: “Vốn là nghĩ hôm nay mang ngươi tới bệnh viện kiểm tra một chút, không nghĩ tới ngươi đã hẹn Phàn Vụ tỷ.”

Tang Tri Tửu nghi hoặc: “Đi bệnh viện làm gì?”

Lận Gia Hòa nói: “Trước ngươi không phải vẫn nói bụng không thoải mái sao?

“Ta hai ngày trước có chuyện, suýt chút nữa quên chuyện này.”
Tang Tri Tửu không để ý lắm: “Không có chuyện gì lớn.

“Này không phải là bởi trời quá nóng sao, dạ dày có chút nóng theo thôi. Hơn nữa…”

Nàng sờ sờ bụng: “Cũng không có không thoải mái a…”

“Chính là tình cờ khẩu vị không được, ăn không vào, có chút khó chịu mà thôi.”

Lận Gia Hòa gần như trợn mắt nhìn nàng: “Như thế vẫn chưa đủ sao?”

Nàng nhất thời nhanh miệng, nói chuyện cũng không có kiêng kỵ: “Lại thêm vài lần nữa, ta rất muốn hoài nghi ngươi mang thai a.”

« đúng là chị quản lý, hướng đi ko thể nào sai được (「• ω •)「 »

Tang Tri Tửu hoảng hốt.

Sau khi hồi thần lại, nàng khóe miệng có chút cứng ngắc: “Làm, làm sao có khả năng chứ?”

(︶︹︺)

Lận Gia Hòa cũng phản ứng lại, nói xin lỗi: “Ngại quá, ta, ta chỉ đùa một chút thôi…”
Phải biết, theo hiểu biết hiện tại của mình, đừng nói là mang thai, Tang Tri Tửu đến cả đối tượng yêu đương còn chưa có nữa, là một cẩu độc thân chính hiệu!

Tang Tri Tửu ôm bụng, dựa lưng vào ghế không nói lời nào.

Lời vừa rồi của Lận Gia Hòa, làm cho nàng có chút hoảng hốt.

Thế nhưng suy nghĩ lại… chuyện như vậy, căn bản là không thể.

Tuy rằng nàng cùng Phàn Vụ xác thực đã xảy ra quan hệ, thế nhưng, nàng đã sớm làm công tác ngăn ngừa rồi! Hiện nay thuốc tránh mang thai xác suất thành công cao như vậy, nàng làm sao có thể nghi vấn y học vĩ đại đây!

« đúng là y học không sai, sai ở chỗ chị dùng không đúng thuốc thôi (; ω;) »

Nghĩ tới đây, Tang Tri Tửu thở phào một hơi, trái tim vừa nhấc lên lần nữa được thả xuống ——

Đúng, nàng rõ ràng chỉ là đau dạ dày mà thôi.
Mặc dù như thế, nhưng khi nàng đến phòng luyện tập của công ty, nhìn thấy Úc Bình lão sư đang thảo luận kịch bản cùng Phàn Vụ thì, vẻ mặt vẫn là có chút không được tự nhiên——

Nàng bởi vì đêm bất ngờ đó mà chịu nhiều khổ cực như vậy, làm sao Phàn Vụ lại hoàn toàn không bị ảnh hưởng?

« chịu hoi, phận nằm dưới mà (ಠ ͜ʖ ಠ) »

Phàn Vụ ngay lập tức nhận ra được sự xuất hiện của nàng, cười nhìn sang: “Đến rồi sao?”

“Bên ngoài có nóng lắm không? Cần nghỉ ngơi một lúc không?”

Tang Tri Tửu không biết từ đâu sinh ra một luồng oán khí.

Cũng là lúc này, nàng đột nhiên ý thức được, từ khi sau cái đêm hai người bất ngờ ngủ đấy. Phàn Vụ chưa từng có chủ động ở trước mặt nàng nhắc đến chuyện này, thậm chí ngay cả chuyện quan trọng như xử lý việc sau đó (tránh thai á) thế nào cũng không có hỏi nàng xác nhận qua.
Rõ ràng là một người không biết chịu trách nhiệm, còn cái gì mà phải ở chỗ này giả mù sa mưa quan tâm nàng?

Tang Tri Tửu xoa xoa chóp mũi, qua loa nói: “Không cần.”

Nàng đi tới trước mặt hai người: “Chúng ta bắt đầu đi. Bắt đầu sớm thì về sớm.”

Phàn Vụ làm sao lại không thấy được nàng không vui.

Cô nhẫn nhịn nghi hoặc nơi đáy lòng: “Làm sao vậy? Tối nay còn có công việc khác sao?”

Tang Tri Tửu lắc đầu: “… Không có. Luyện tập xong, ta còn phải về nhà tự mình ngẫm nghĩ lại.”

Úc Bình ở bên cạnh, tán dương: “Tri Tửu gần đây thật sự rất chăm chỉ.”

Nếu hai người đều nói như vậy, Phàn Vụ sẽ không ý kiến gì thêm nữa.

Các nàng dựa theo kế hoạch ban đầu, bắt đầu đối với nội dung tiếp theo vở kịch tiến hành đối diễn.

Phần cuối của phim, sau khi Trần Duyệt cùng Mộ Nhất Ninh nói ra hết tâm tình của mình, sẽ có một đoạn tương tự như tuần trăng mật, một đoạn thời gian vui vẻ. Vào lúc này, hai người tương lai đều ném ra sau đầu, trong mắt chỉ có đối phương.
Đối diễn đến một nửa, Phàn Vụ không nhịn được lắc lắc đầu.

Cô đề nghị: “Trạng thái này của ngươi, càng thích hợp với cảnh chúng ta xung đột nảy lửa hơn.”

“Ánh mắt mà ngươi nhìn ta, oán niệm kia căn bản không giấu vào trong được.”

Tang Tri Tửu nghe vậy hơi sững sờ, xoa xoa mặt của mình: “Xin, xin lỗi, ta không có điều chỉnh tốt.”

Úc Bình ở một bên tự giác ẩn mình, Phàn Vụ thực sự không nhịn được, hạ thấp giọng hỏi nàng: “Ta đến cùng ở chỗ nào đắc tội ngươi vậy? Hôm nay vừa đến đã hướng ta nổi nóng?”

Tang Tri Tửu âm thầm nghiến răng: “A, chuyện chính ngươi làm, chính ngươi không rõ ràng sao?”

Phàn Vụ bị oán giận đến á khẩu không trả lời được.

Càng cùng Tang Tri Tửu ở chung, cô càng phát hiện ra nhiều chỗ đáng yêu của đối phương. Cũng bởi vậy, cô bắt đầu phát giác ra việc làm của cô trong quá khứ đối với Tang Tri Tửu, xác thực có hơi quá đáng.
Lúc này khi đối phương trách móc, cô cũng thực sự khó có thể cãi lại.

Phàn Vụ chỉ có thể nói: “Đừng nóng giận nữa, sau khi hạng mục này hoàn thành, ta lại chính thức nói lời xin lỗi với ngươi.”

Tang Tri Tửu nhăn cái mũi nhỏ.

Xin lỗi?

Cái kia xác thực nên xin lỗi.

Nhưng là… Phàn Vụ đối với loại chuyện này, chỉ có một loại tâm tình “Áy náy” thôi sao?

Nàng xoay đầu, qua loa “Ừ” một tiếng.

Mới đầu không thuận, tiếp theo hơn nửa ngày, tập luyện hiệu quả cũng đều có hạn.

Cuối cùng, Úc Bình đề nghị: “Có phải là ta ở đây, các ngươi không vào trạng thái được tốt?”

“Nếu không thì ta rời đi trước, hai người các ngươi đơn độc thử thêm một lần?”

Phàn Vụ suy nghĩ một chút: “Xác thực cần một hoàn cảnh yên lặng… Thế nhưng ở phòng luyện tập này cũng có chút không thích hợp.”
Cô nhìn về phía Tang Tri Tửu: “Nếu không đến chỗ của ta đi.”

“Nhà ta có một gian phòng riêng cho việc quay chụp, đến lúc đó lại đem biểu hiện của ngươi ghi hình lại, ngươi cũng có thể biết mình sai ở chỗ nào.”

Tang Tri Tửu vốn là vì chính mình quá lâu không cách nào tiến vào trạng thái, nghe vậy cũng không kịp cân nhắc quá nhiều, lúc này gật đầu đáp ứng: “Được!”

Hai người liền rời công ty, chuyển qua biệt thự của Phàn Vụ.

Trước đó, bởi vì không cách nào tự mình dẫn Phàn Vũ đi công viên trò chơi, Phàn Vụ đã giao phó cho Giang Mộng Chi, vì vậy nên, trong nhà cô hiện nay xác thực không có ai.

Sau khi vào cửa, Phàn Vụ đi về hướng nhà bếp, đồng thời nói với Tang Tri Tửu: “Ngươi đến sô pha ngồi một lúc đi, ta đi rót ly nước cho ngươi.”

Khách tùy theo chủ, Tang Tri Tửu rón rén đi tới ngồi một bên sô pha.
Đi tới nhà của Phàn Vụ, trong lúc giật mình nàng có một loại cảm giác xông vào nơi tư nhân của người khác, bắt đầu hối hận bản thân vừa nãy đáp ứng có phải là có chút tùy tiện rồi không.

Nhưng rất nhanh, quyển sách trên sô pha thu hút sự chú ý của nàng.

Mặc dù biết tùy ý lật xem đồ của người khác là không lịch sự, nhưng nhìn cái bìa nổi lên mấy chữ “Độc thân là phúc khí” to như vậy, Tang Tri Tửu đầu óc không khỏi mơ hồ ——

Này giống như… quyển sách mà mình đã từng giúp Đạt Bố Lưu tiền bối kí tên vậy?

Đương nhiên, chỉ xem bìa ngoài, vẫn chưa xác định được?

Nàng chậm rãi bước qua, duỗi tay có hơi run rẩy, mở ra bìa ngoài, đi tới trang đầu của sách.

Trên trang sách, mấy cái văn tự rõ ràng đập vào mắt nàng, Tang Tri Tửu không thể không quen thuộc hơn – chữ viết của chính mình.
Thời khắc này, Tang Tri Tửu hô hấp đều quên mất.

Đúng vào lúc này, phía sau nàng vang lên một chuỗi tiếng bước chân.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.