Ninh Tiểu Xuyên giờ đã là Thần Thể cảnh, có lẽ đã có thể luyện ra Trung Cấp Đan!
Tiếp theo chỉ còn chưa tới hai tháng, hắn phải chú trọng vào việc luyện chế Trung Cấp Đan, kiếm đủ tiền chuộc thân cho Ngọc Ngưng Sanh.
Trung Cấp Đan không hề dễ luyện chế, không đơn giản như Dưỡng Tâm Dịch, cần phải trộn các loại nguyên liệu với nhau, hội tụ đan lý, hình thành đan khí, ngưng tụ đan văn, mới có thể thành Huyền đan.
Đan lý là chỉ đạo lý hình thành đan dược, không có đạo lý thì không thành đan.
Đan lý giống như công thức đan mà mọi người vẫn nói, thuộc tính cũng như định lượng của phối dược đều là một phần của đan lý.
Nếu kết hợp nguyên liệu bừa bãi, cuối cùng chỉ hủy hoại nguyên liệu, không thể hình thành đan lý thì chỉ có thể tạo thành một đống bã đan mà thôi.
Chủ dược quan trọng nhất trong tay Ninh Tiểu Xuyên là Huyết Thiềm Mộc, nhưng phải kết hợp phụ dược như thế nào để thành đan lý thì Ninh Tiểu Xuyên hoàn toàn không có manh mối gì.
Ngày hôm sau, Ninh Tiểu Xuyên vào Hoàng thành một lần nữa, đến Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng nghe giảng.
Tuy thiên phú của Ninh Tiểu Xuyên về Dưỡng Tâm thuật khá cao nhưng kinh nghiệm và kiến thức thì còn thiếu rất nhiều, so với nhiều Dưỡng Tâm Sư sơ cấp thì còn kém hơn rất nhiều, vì thế giờ bắt buộc phải bù lại.
Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng cứ mười ngày lại có một vị Dưỡng Tâm Sư trung cấp đến giảng bài. Mỗi nửa năm lại có một vị cao cấp Dưỡng Tâm Sư đến.
Người thường đương nhiên không có cơ hội nghe giảng, chỉ có Dưỡng Tâm Sư của Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng mới có tư cách nghe giảng.
Vương Thế Tùng ngồi ở vị trí trên cùng, khoảng hơn bốn mươi tuổi, mặc áo bào Dưỡng Tâm Sư màu trắng, trên cổ áo là hình con đại bàng thêu bằng Thiên Huyền Tơ, trước ngực thêu hình Dưỡng Tâm Đỉnh màu xanh.
Đó là biểu tượng đại diện cho thân phận Dưỡng Tâm Sư trung cấp, đi đến bất cứ đâu đều sẽ được người khác tôn trọng và kính ngưỡng!
Phía dưới có tất cả hơn ba mươi Dưỡng Tâm Sư sơ cấp, đều đang yên lặng ngồi trên đệm cỏ nghe giảng, có người còn mang giấy bút ghi chép.
Vương Thế Tùng nói:
– Với Dưỡng Tâm Sư sơ cấp, nên bước nào chắc bước đấy, bình ổn tu luyện, không ngừng tích lũy kinh nghiệm, tuyệt đối không được nóng vội những cái lợi trước mắt, càng không được thích lớn ham nhiều, điều đấy chỉ gây hại cho các ngươi mà thôi.
Ninh Tiểu Xuyên đứng dậy, hỏi:
– Ta muốn hỏi tiền bối một vấn đề. Hy vọng tiền bối có thể chỉ điểm giúp vãn bối.
Ninh Tiểu Xuyên nói rất khiêm tốt khiến Vương Thế Tùng rất thoải mái.
– Hỏi tiền bối là thói quen tốt, thiếu niên này dám hỏi, ham học hỏi, có trí cầu tiến, mọi người nên học tập.
Những Dưỡng Tâm Sư khác đều nhìn Ninh Tiểu Xuyên, càng nhìn càng thấy hắn chướng mắt, cứ cảm thấy hắn thật giả tạo, cố tình thu hút sự chú ý của Dưỡng Tâm Sư trung cấp đại nhân, từ đó để được Dưỡng Tâm Sư đại nhân nhìn trúng, thậm chí có thể trở thành đệ tử của ngài.
Thật ra tất cả Dưỡng Tâm Sư sơ cấp ở đây đều muốn Dưỡng Tâm Sư trung cấp đại nhân chú ý tới, đều muốn trở thành đệ tử của ngài, như vậy sẽ được đại nhân chỉ dạy nhiều hơn.
Ninh Tiểu Xuyên không bận tâm đ ến những ánh mắt ấy, giờ hắn đã là chuẩn Dưỡng Tâm Sư trung cấp rồi, còn cần lấy lòng Dưỡng Tâm Sư trung cấp khác ư? Dù sao vẫn là hắn muốn thỉnh giáo đối phương, khiêm nhường lễ phép cũng là nên làm.
– Nếu vãn bối dùng Huyết Thiềm Mộc tế luyện một đỉnh Trung Cấp Đan thì nên dùng huyền dược gì để làm phó dược mới có thể khiến Huyền dược chất biến, hình thành đan lý, biến thành đan khí?
Vương Thế Tùng lập tức không vui, hừ một tiếng:
– Ta ghét nhất là những học viên nóng vội chỉ biết trước mắt như ngươi. Rõ ràng mới chỉ là Dưỡng Tâm Sư sơ cấp lại muốn tế luyện Trung Cấp Đan. Ai cũng muốn đi đường tắt, ai cũng muốn thành Dưỡng Tâm Sư trung cấp, nhưng Dưỡng Tâm Sư sơ cấp nhiều như vậy, có mấy người thực sự trở thành Dưỡng Tâm Sư trung cấp được? Dưỡng Tâm Sư trung cấp vô cùng cao quý, không phải ai cũng có thể cao quý, ngươi nên hiểu điều này.
Khi nói ra mấy chữ “Dưỡng Tâm Sư trung cấp” Vương Thế Tùng có đầy cảm giác ưu việt. Đây là một thư vinh hạnh đặc biệt, những Dưỡng Tâm Sư sơ cấp phía dưới kia đều phải ngẩng lên nhìn hắn
Toàn bộ Dưỡng Tâm Sư sơ cấp đều bật cười.
– Có lẽ tiểu tử này mới trở thành Dưỡng Tâm Sư sơ cấp, lần đầu tiên nghe Vương Thế Tùng đại nhân giảng bài, hoàn toàn không biết đại nhân ghét nhất là những học viên tự cho mình là đúng.
– Mới trở thành Dưỡng Tâm Sư sơ cấp mà đòi luyện chế Trung Cấp Đan, đúng là ngu ngốc!
– Tiểu tử này vốn định thu hút sự chú ý của đại nhân, muốn trở thành đệ tử, nhưng ta thấy hắn hoàn toàn hết cơ hội rồi. Ha ha…
…
Ninh Tiểu Xuyên vẫn rất bình tĩnh:
– Ta chỉ muốn thỉnh giáo một chút, không có ý gì khác.
Vương Thế Tùng hừ mũi.
– Với cảnh giới hiện nay của ngươi, tốt nhất chuyên tâm tìm cách luyện chế một gốc Dưỡng Tâm thảo thành hai giọt Dưỡng Tâm dịch.
Vương Thế Tùng thấy Ninh Tiểu Xuyên rất lạ mắt, nghĩ rằng có thể hắn mới trở thành Dưỡng Tâm Sư sơ cấp, nên mới khuyên như vậy.
Ninh Tiểu Xuyên không ngờ thỉnh giáo một câu cũng bị đả kích.
– Nếu ta là Dưỡng Tâm Sư trung cấp thì có tư cách thỉnh giáo vấn đề này không?
– Dưỡng Tâm Sư trung cấp đều là người có trí tuệ, giao lưu trao đổi là chuyện bình thường.
Vương Thế Tùng nói.
– Giờ ngươi còn quá trẻ, đợi sau này ngươi là Dưỡng Tâm Sư trung cấp sẽ hiểu, những lời hôm nay ta nói đều là muốn tốt cho ngươi.
Ninh Tiểu Xuyên không ngờ thỉnh giáo một câu cũng bị đả kích.
– Nếu ta là Dưỡng Tâm Sư trung cấp thì có tư cách thỉnh giáo vấn đề này không?
– Dưỡng Tâm Sư trung cấp đều là người có trí tuệ, giao lưu trao đổi là chuyện bình thường.
Vương Thế Tùng nói.
– Giờ ngươi còn quá trẻ, đợi sau này ngươi là Dưỡng Tâm Sư trung cấp sẽ hiểu, những lời hôm nay ta nói đều là muốn tốt cho ngươi.
– Ta đã là chuẩn Dưỡng Tâm Sư trung cấp.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Vương Thế Tùng nói.
– Đương nhiên một Dưỡng Tâm Sư sơ cấp muốn trở thành Dưỡng Tâm Sư trung cấp ít cũng cần mười năm tu luyện, bắt buộc phải đi từng bước… Ách, ngươi vừa nói gì? Ngươi đã là Dưỡng Tâm Sư trung cấp?
Vi Dưỡng Tâm Sư này suýt nữa thì bị sặc nước bọt, sững người nhìn Ninh Tiểu Xuyên.
Những Dưỡng Tâm Sư sơ cấp phía dưới cũng chấn kinh không nói nên lời nhìn Ninh Tiểu Xuyên.
Là Dưỡng Tâm Sư không được nói dối, nếu không sẽ là người không có uy tín danh dự, khi đã mất đi danh dự thì Dưỡng Tâm Sư đó phải mang xú danh suốt đời.
Vì thế họ không hề cho rằng Ninh Tiểu Xuyên đang đùa, chẳng ai lấy danh dự của mình ra đùa cả.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Giờ ta đã là một chuẩn Dưỡng Tâm Sư trung cấp, chỉ cần luyện chế một lò Trung Cấp Đan là có thể lập tức trở thành Dưỡng Tâm Sư trung cấp.
Vương Thế Tùng nuốt một ngụm nước bọt:
– Luyện chế Trung Cấp Đan bắt buộc phải tự mình tìm tòi, căn cứ vào chủ dược của ngươi để kết hợp. Vấn đề này không ai chỉ điểm cho ngươi được.
Vương Thế Tùng trở thành Dưỡng Tâm Sư trung cấp cũng chỉ mới nửa năm..
Đến nay hắn cũng đã thành công luyện chế được một lò Trung Cấp Đan. Đây là vì vận khí hắn tốt nên mới thành công.
Đối với việc luyện chế Trung Cấp Đan, Vương Thế Tùng cũng chỉ là biết một hiểu một nửa, Ninh Tiểu Xuyên muốn thỉnh giáo hắn đương nhiên sẽ chẳng th được kết quả gì.
Ninh Tiểu Xuyên cũng đành thầm thở dài, xem ra phải tự mình từ từ mò mẫm. Đây là quá trình tích lũy kinh nghiệm dần dần, không thể một bước thành công được.
Ninh Tiểu Xuyên vừa rời đi thì cả đại sảnh bùng nổ.
– Hắn là ai? Trẻ như vậy mà đã là chuẩn Dưỡng Tâm Sư trung cấp rồi!
Thiếu nữa vừa ngồi cạnh Ninh Tiểu Xuyên cũng bị chấn kinh, rụt rè nói:
– Hình như hắn có nói hắn là Ninh Tiểu Xuyên.
– Ninh Tiểu Xuyên? Trời ạ! Không phải chính là đệ nhất nhân Dưỡng Tâm Sư sơ cấp của Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng chúng ta sao? Được Thiến Thiến quận chúa gọi là tuyệt thế quỷ tài, Dưỡng Tâm Sư sơ cấp nhận nguyệt bổng của Dưỡng Tâm Sư trung cấp!
Tất cả mọi người đều sôi sục, Dưỡng Tâm Sư trung cấp mười sáu tuổi, hắn chắc chắn sẽ trở thành kỳ tài trong giới Dưỡng Tâm Sư!
Ngay Vương Thế Tùng cũng không thể bình tĩnh được. Có chút hối hận vì ban nãy quá đắc ý. Nếu đắc tội với vị tuyệt thế quỷ tài này thì sau này khó sống trong giới Dưỡng Tâm Sư.
…
Trong Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, trên một ngọn tháp cao.
Tòa tháp này cao ba mươi mốt tầng, đứng trên đỉnh tháp có thể nhìn thấy toàn bộ Thiên Uy Thành, chỉ có Dưỡng Tâm Sư mới được vào tòa tháp này để học Dưỡng Tâm thuật và đọc tài liệu.
Tầng trên cùng là nơi tu luyện của điện chủ Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, đại Dưỡng Tâm Sư Quách Sư Đạo.
Quách Sư Đạo đã 164 tuổi, mặc áo bào Dưỡng Tâm Sư màu trắng, mái tóc trắng dài hơn ba mét kéo trên đất, trên mặt đầy nếp nhăn, râu và lông mày cũng trắng như tuyết.
Hắn ngồi khoanh chân trên một đài xếp bằng bạch ngọc, rất tiên phong đạo cốt. Tay cầm một quyển đao thư, đang dạy Dưỡng Tâm thuật cổ xưa cho Ngự Thiến Thiến.
Ngự Thiến Thiến là đệ tử thứ bảy của Quách Sư Đạo, cũng chính là đệ tử được Quách Sư Đạo hài lòng nhất. Mới chỉ mười sáu tuổi đã là chuẩn Dưỡng Tâm Sư trung cấp.
Bất cứ ai gặp được đệ tử như vậy cũng đều cảm thấy tự hào.
– Điện chủ, Vương Thế Tùng ở bên ngoài xin gặp. Nói có việc quan trọng.
Một lão giả đi vào, cung kính cúi chào Quách Sư Đạo.
Quách Sư Đạo nói:
– Cho vào.
Ngự Thiến Thiến mỉm cười:
– Vương Thế Tùng không phải rất thích thể hiện cảm giác ưu việc của hắn trước các Dưỡng Tâm Sư sơ cấp sao? Hắn thì có việc gì quan trọng?
– Thiến Thiến.
Quách Sư Đạo trách:
– Vương Thế Tùng tuy tư chất kém một chút nhưng cũng là một Dưỡng Tâm Sư rất nỗ lực. Không được chê cười bất cứ ai nỗ lực.
– Sư tôn trách mắng rất phải.
Ngự Thiến Thiến nói.
Quách Sư Đạo trách:
– Vương Thế Tùng tuy tư chất kém một chút nhưng cũng là một Dưỡng Tâm Sư rất nỗ lực. Không được chê cười bất cứ ai nỗ lực.
– Sư tôn trách mắng rất phải.
Ngự Thiến Thiến nói.
Vương Thế Tùng vội vàng đi vào, thấy Quách Sư Đạo liền quỳ xuống, xúc động như sắp khóc đến nơi.
– Thế Tùng bái kiến Điện chủ.
Được gặp Điện chủ không phải chuyện dễ, Vương Thế Tùng cũng là sau khi thăng cấp lên Dưỡng Tâm Sư trung cấp mới được gặp Điện chủ một lần. Giờ mới là lần thứ hai, đương nhiên nước mắt giàn giụa.
Quách Sư Đạo nói:
– Ngươi nói có chuyện quan trọng cần bẩm báo?
Vương Thế Tùng nói:
– Hồi bẩm Điện chủ, vừa rồi Thế Tùng gặp một chuẩn Dưỡng Tâm Sư trung cấp.
Quách Sư Đạo cười.
– Lại có người thăng cấp lên Dưỡng Tâm Sư trung cấp rồi? Đây là chuyện tốt.
Ngự Thiến Thiến cũng cười, mỗi vị Dưỡng Tâm Sư trung cấp đều là tài sản to lớn, đương nhiên là chuyện đáng mừng.
Vương Thế Tùng nói:
– Chuẩn Dưỡng Tâm Sư trung cấp này hắn mới mười sáu tuổi.
Sắc mặt Quách Sư Đạo và Ngự Thiến Thiến đều trở nên cổ quái.
Vương Thế Tùng như nhớ ra điều gì, vội nói:
– Ta không phải nói Thiến Thiến quận chúa, mà là một thiếu niên khác trở thành chuẩn Dưỡng Tâm Sư trung cấp.
– Người khác?
Ngự Thiến Thiến kinh ngạc đứng dậy, lẽ nào thiên phú Dưỡng Tâm Sư còn có người sánh được với cô?
Vương Thế Tùng nói:
– Hắn tên là Ninh Tiểu Xuyên.
– Ninh Tiểu Xuyên.
Ánh mắt Ngự Thiến Thiến trở nên phức tạp, dường như là bất ngờ, nhưng cũng như đã dự liệu được.
Trước khi Ninh Tiểu Xuyên xuất hiện, Ngự Thiến Thiến luôn cho rằng mình là thiên tài Dưỡng Tâm Sư kiệt xuất nhất thiên hạ. Sau khi Ninh Tiểu Xuyên xuất hiện thì cô mới nhận ra thế gian còn có thiên tài khác nữa.
Nếu cô nhớ không nhầm thì Ninh Tiểu Xuyên một tháng trước mới là trở thành Dưỡng Tâm Sư sơ cấp. Chỉ một tháng đã là Dưỡng Tâm Sư trung cấp. Cái này… cái này không phải dùng chữ thiên tài là hình dung được, đây đúng là kinh hãi thế tục.
Quách Sư Đạo nghe cái tên này, thần sắc trầm mặc, mắt hơi nheo lại.
– Ninh… Tiểu… Xuyên…
– Lẽ nào Điện chủ biết hắn?
Ngự Thiến Thiến hỏi.
Quách Sư Đạo nói:
– Có thể…. Thiến Thiến, chắc con biết người này. Giờ con đi mời hắn tới đây. Ta muốn gặp riêng hắn.
Ninh Tiểu Xuyên vốn định rời khỏi Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng nhưng chưa ra khỏi cổng lớn thì bị Ngự Thiến Thiến gọi lại rồi đưa hắn tới ngọn tháp cao gặp một lão giả thần bí.
Vị lão giả này không biết đã sống được bao nhiêu năm, trên người mang một thứ mùi vị cổ phác, khiến người ta cảm giác như hắn như cây cổ thụ vài trăm năm tuổi.
Quách Sư Đạo nhìn Ninh Tiểu Xuyên một hồi lâu, dần dần trở nên xúc động, đứng dậy khỏi ngọc thạch đài, thân thể phát ra một cỗ nguyên khí hỗn loạn, nói:
– Là ai chữa thai tật cho ngươi?
Ninh Tiểu Xuyên nghi hoặc nói:
– Tiền bối biết ta từng bị thai tật?
Quách Sư Đạo gật đầu:
– Năm đó Kiếm Các Hầu từng bí mật mời lão phu tới Hầu Phủ chữa cho ngươi. Hồi đó ngươi còn rất nhỏ, chỉ mới được nửa năm tuổi. Nhưng thai tật của ngươi bắt nguồn từ tâm mạch, tâm mạch bị tắc nghiêm trọng, không phải dùng thuốc và Huyền Khí là có thể đả thông được. Không cẩn thận một chút có thể khiến ngươi mất mạng. Khi ấy lão phu không dám tùy tiện ra tay nên việc này bị hoãn lại. Giờ ngươi đã khỏi, lẽ nào có cao nhân nào đã giúp ngươi đả thông tâm mạch?
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Một tháng trước vãn bối bị một người một chưởng đánh chết, chết giả trong nửa ngày. Khi tỉnh lại thì tâm mạch thông suốt. Có lẽ chưởng lực của người đó vừa hay phá vỡ được tâm mạch bị tắc.
Tuy Ninh Tiểu Xuyên đang nói dối, nhưng cách này hoàn toàn có thể dùng, chỉ là độ nguy hiểm quá lớn.
– Đơn giản vậy sao. Nhưng cũng rất nguy hiểm, không cẩn thận có thể sẽ chết thật.
Quách Sư Đạo lắc đầu cười khổ.
– Xem ra trong họa có phúc, người có Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung, sau đại nạn không chết chắc chắn sau này đến lão phu cũng không thể tưởng tượng.
Quách Sư Đạo từng chữa bệnh cho Ninh Tiểu Xuyên đương nhiên biết hắn có Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung. Nếu đã có loại tâm cung này thì việc trong một tháng trở thành Dưỡng Tâm Sư trung cấp cũng dễ hiểu.
Quách Sư Đạo vuốt chòm râu, cười:
– Xem ra không lâu nữa Kiếm Các Hầu Phủ sẽ lại có một tuyệt thế cường giả. Thật sự rất mong chờ ngươi luyện được Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung tới đại thừa sẽ lợi hại đến mức nào. Sau này ngày thứ nhất, thứ mười và hai mươi ngươi cùng Thiến Thiến tới đây nghe giảng đi. Có lẽ ngươi sẽ đi xa hơn ta trên con đường Dưỡng Tâm Sư.
Ninh Tiểu Xuyên lại thỉnh giáo Quách Sư Đạo một vài phương pháp luyện chế trung cấp đan. Quách Sư Đạo không trực tiếp cho hắn biết phương pháp kết hợp chủ dược và phó dược mà chỉ giải thích các loại dược lý huyền diệu để hắn tự tham ngộ.
Nói theo cách của Quách Sư Đạo thì:
– Chỉ khi trải qua vô số lần thất bại mới trưởng thành, sau này mới tiến xa hơn trên con đường Dưỡng Tâm Sư.
Ninh Tiểu Xuyên lại thỉnh giáo Quách Sư Đạo một vài phương pháp luyện chế trung cấp đan. Quách Sư Đạo không trực tiếp cho hắn biết phương pháp kết hợp chủ dược và phó dược mà chỉ giải thích các loại dược lý huyền diệu để hắn tự tham ngộ.
Nói theo cách của Quách Sư Đạo thì:
– Chỉ khi trải qua vô số lần thất bại mới trưởng thành, sau này mới tiến xa hơn trên con đường Dưỡng Tâm Sư.
Ninh Tiểu Xuyên ghi nhớ lời của Quách Sư Đạo, cảm thấy vị Điện chủ của Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng này đúng là một đại trí giả, khiến hắn hiểu được rất nhiều điều trước kia chưa biết, trong đầu cũng sinh nhiêu suy nghĩ hơn.
Ninh Tiểu Xuyên không rời khỏi tháp Dưỡng Tâm Sư ngay mà ở lại đọc sách.
Có lẽ vì ẩn mạch của hắn thông tới đại não, mỗi khi hắn vận chuyển Huyền Khí đi qua đại não, khả năng ghi nhớ của hắn lại tăng mạnh, gần như có thể xem một lúc mười dòng, nhìn một lần là nhớ.
“Nhất phẩm Huyền dược – 9275 loại”, “Nhị phẩm Huyền dược – 4761 loại”, “Tam phẩm Huyền dược – 6438 loại”.
Có tất cả 38 quyển sách ghi chép về nhất phẩm Huyền dược, 29 quyển nhị phẩm Huyền dược, ba mươi quyển tam phẩm Huyền dược.
Sách đều có ghi chép tỉ mỉ về mỗi loại Huyền dược. Có giải thích về dược lý và dược tính, cũng minh họa hình dạng Huyền dược, thậm chí còn có cả địa vực và môi trường sống của Huyền dược.
Dưỡng Tâm Sư sơ cấp bình thường muốn nhớ hết hơn hai vạn loại Huyền dược này ít nhất cũng phải mất ba năm mới chỉ nhớ được những loại thường dùng.
Nhưng Ninh Tiểu Xuyên chỉ mất một ngày đã nhớ hết nộ dung của 97 quyển sách, thậm chí có thể đọc thuộc làu không sai một chữ. Mỗi loại Huyền dược đều đã ghi nhớ kỹ.
– Ẩn mạch đi qua vỏ đại não quả nhiên khiến ta thông minh hơn nhiều. Hôm nay cứ đọc ba loại này trước, mấy hôm nữa sẽ đọc tứ phẩm, ngũ phẩm… cửu phẩm Huyền dược. Như vậy kiến thức về Huyền dược sẽ thăng lên một bậc, sau này hành tẩu trong thiên hạ sẽ không đến nỗi thấy Huyền dược quý mà bỏ qua.
Khi Ninh Tiểu Xuyên ra khỏi Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng thì trời đã tối.
Khi hắn định lên xe ngựa về thì bỗng có cảm ứng, quay người lại thì thấy một nữ tử mặc khải giáp, tóc dài màu xanh ngọc đứng phía sau.
Trên người nàng ta tỏa ra hàn khí, lạnh lùng nhìn Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên vỗ vỗ ngực thở phào:
– Sao lại là ngươi? Ngươi đi đường không gây ra tiếng động à? Suýt nữa dọa chết ta.
Cơ Hàn Tinh đứng bên đường tựa ngọn núi bằng, dung mạo tuyệt mỹ khiến vô số Võ giả nhìn ngắm. Nhưng một ánh mắt của cô ta trừng lên là tất cả Võ giả đều sợ hãi mà lùi về sau, không ai dám tiếp cận.
– Không phải ngươi không thể tu luyện Huyền Khí Võ Đạo sao? Ngươi tới Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng làm gì?
Cơ Hàn Tinh trầm giọng nói.
Ninh Tiểu Xuyên đáp:
– Ta vào để đi vệ sinh cũng không được à?
Cơ Hàn Tinh hừ lạnh:
– Đi vệ sinh cả ngày sao?
– Không phải ngươi đang theo dõi ta đấy chứ? Ngươi ở ngoài Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng cả ngày?
Ninh Tiểu Xuyên cảnh giác với nữ nhân này, cô ta theo dõi hắn suốt nhưng tâm thần cảm ứng của hắn lại không phát hiện được. Tu vi của cô ta quả nhiên không đơn giản.
Cơ Hàn Tinh lạnh lùng, nói:
– Ngươi trả lời câu hỏi của ta trước, ngươi tới Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng làm gì?
Ninh Tiểu Xuyên không muốn thừa hơi với cô ta, quay người định bước lên xe trở về Hải Đường trang viên.
Nhưng chân vừa giẫm lên sàn xe thì Cơ Hàn Tinh đã ra tay, tóm lấy cổ áo rồi nhấc hắn lên.
– Trả lời câu hỏi của ta!
Cơ Hàn Tinh một tay nhấc Ninh Tiểu Xuyên, lạnh lùng hỏi.
– Thô lỗ!
Ninh Tiểu Xuyên không phản kháng, cũng không vùng vẫy.
Những Võ giả đi qua Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng đều nhìn thấy cảnh này, ai cũng nhìn với ánh mắt khó tin.
Cơ Hàn Tinh thật sự không chịu được ánh mắt của những người này, lại thả Ninh Tiểu Xuyên xuống rồi quay người bỏ đi.
Mọi người chỉ thấy vô ta thân thể khẽ động một cái là biến mất khỏi chỗ vừa đứng. Ai cũng đại kinh thất sắc, biết đó là một vị tuyệt đỉnh cường giả, không dám đứng nhìn nữa, vội vàng giải tán.
– Nữ nhân không biết lý lẽ!
Ninh Tiểu Xuyên chỉnh lại quần áo, rồi lên xe trở về Hải Đường trang viên.
Trên đường đi Ninh Tiểu Xuyên chốc chốc lại quay lại nhìn, lúc nào cũng thấy Cơ Hàn Tinh theo sát phía sau.
Nàng ta chỉ đi bộ, nhưng tốc độ không hề thua kém xe ngựa. Người thường nhìn thấy, thậm chí còn tưởng có một linh hồn màu lam đang theo sau xe ngựa mà sợ chết khiếp.
Ban đầu Ninh Tiểu Xuyên còn đề phòng, nhưng thấy cô ta không có ý ra tay thì hắn cũng mặc kệ.