Ma Thần Trời Sinh

Chương 15: C15: Hầu gia xuất quan



Ninh Tiểu Xuyên ở trong mắt Ngự Thiến Thiến, cũng chỉ là một thiên tài tương đối đặc thù mà thôi, mà Kim Bằng vương phủ, không thiếu nhất chính là thiên tài.

Ninh Tiểu Xuyên tung người nhảy lên bức tường Hầu Phủ cao vút, rơi xuống đất. Trở về Kiếm Các Hầu Phủ mà không kinh động bất kỳ kẻ nào trong Hầu Phủ.

Ninh Tiểu Xuyên vốn định trực tiếp bỏ đi, không bao giờ quay về Kiếm Các Hầu Phủ nữa, chạy khỏi nơi thị phi đó, dù sao thì hắn cũng không có nhiều lòng trung thành lắm với Kiếm Các Hầu Phủ.

Thế nhưng, một khi hắn đào tẩu, ngược lại sẽ đả thảo kinh xà, với thế lực to lớn của Kiếm Các Hầu Phủ, nếu thật sự muốn đối phó với hắn, cho dù hắn chạy trốn tới chân trời góc biển, cũng chỉ có con đường chết.

Ninh Tiểu Xuyên bình ổn tâm tình, cuối cùng quyết định quay trở về Kiếm Các Hầu Phủ, tiếp tục giả làm một kẻ bệnh lao.

Bây giờ đã là giữa trưa, Ninh Hinh Nhi vẫn đang ở Diễn Võ Trường tu luyện, lúc trở về thì trên mặt ướt đẫm mồ hôi, toàn thân ướt sũng, nói:

– Ca, tại sao đầu huynh cũng đổ đầy mồ hôi thế? Huynh vừa từ đâu trở về?

Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên là từ Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng trở về, không ngờ lại vừa vặn gặp Ninh Hinh Nhi ở đây, liền đưa tay lên trán vuốt mồ hôi một phen, thở hổn hển nói:

– Vừa chạy quanh một vòng… phù… phù… Mệt quá… mệt quá.

Ninh Tiểu Xuyên lấy tay chống vách tường, không ngừng th ở dốc, giả vờ suy yếu, giống như thở ít một hơi là sẽ tắt thở.

Ninh Hinh Nhi biết thân thể ca ca rất yếu, vội vàng đỡ lấy hắn, đưa tay vuốt nhẹ ngực hắn, cho đến khi Ninh Tiểu Xuyên thở đều mới nói:

– Ca, khá hơn chút nào không?

– Tốt hơn nhiều rồi, tốt hơn nhiều rồi, cảm ơn muội, Hinh nhi!

Ninh Tiểu Xuyên nhìn Ninh Hinh Nhi một cái thật sâu, cảm thấy tiểu muội muội này thật sự quan tâm đ ến mình.

Ninh Tiểu Xuyên lấy ba trăm đồng tiền lớn từ trong người ra, đưa cho Ninh Hinh Nhi, nói:

– Đây là tiền của muội, ca ca giữ lời, vay tiền khẳng định sẽ trả.

– Đây là… Ca, huynh lấy tiền này ở đâu?

Ninh Hinh Nhi tò mò hỏi, cảm thấy không thể tin nổi, đôi mắt chớp chờp nhìn Ninh Tiểu Xuyên.

Nàng sớm đã cho rằng Ninh Tiểu Xuyên đã tiêu sạch tiền trong thanh lâu.

Lúc trước Ninh Tiểu Xuyên đã nghĩ ra rất nhiều lý do, liền bịa một câu chuyện, nói:

– Hai ngày trước không phải ta mượn muội ba vạn đồng tiền nhỏ sao, ta lấy 10 đồng tiền nhỏ trong đó ra mua một vạn tờ giấy.

– Ca, huynh mua nhiều giấy như vậy, chẳng lẽ muốn thay người khác viết thư kiếm tiền?

Ninh Hinh Nhi tò mò hỏi.

– Viết thư chỉ có thể kiếm đồng tiền nhỏ, không kiếm được đồng tiền lớn.

Ninh Tiểu Xuyên lại nói:

– Ta lại lấy 100 đồng tiền nhỏ, nhờ người khác viết một vạn chữ số trên một vạn tờ giấy. Sau đó ta liền đem một vạn tờ giấy này gửi bán ở cửa hàng bên đường, mỗi một tờ bán… 20 đồng tiền nhỏ.

– Một tờ giấy viết một vạn chữ số có thể bán được 20 đồng tiền nhỏ?

Ninh Hinh Nhi cắn môi, khẽ lắc đầu, tỏ vẻ không tin.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

– Quả thật có rất nhiều người mua, hơn nữa cuối cùng còn tranh nhau mua.

Ninh Hinh Nhi lại càng giật mình hơn, nói:

– Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì, ca, huynh nói cho ta biết đi mà!

Ninh Tiểu Xuyên cười nói:

– Bởi vì ta nói với bọn họ, chỉ cần người nào mua được tờ giấy có viết số “một” hoặc “một vạn”, đều sẽ nhận được một vạn đồng tiền nhỏ. Lúc người rút được tờ viết số “một” nhận được một bao tiền lớn từ chỗ ta, những người còn lại đều giống như phát điên, ào ào đổ xô mua, tranh nhau mua. Muội nghĩ xem, bỏ ra 20 đồng tiền nhỏ là có thể kiếm về một vạn đồng tiền nhỏ, việc này hấp dẫn như thế nào chứ?

– Như vậy… Như vậy cũng có thể kiếm tiền sao?

Ninh Hinh Nhi nghẹn họng trân trối, cảm thấy đầu óc ca ca quả thật như thần.

– Tất nhiên… là có thể kiếm tiền rồi.

Ninh Tiểu Xuyên ban đầu cũng nghĩ tới phương pháp kiếm tiền này, thế nhưng đây là thế giới dùng võ vi tôn, thực lực vẫn là Vương đạo, tất cả những trò đó chỉ là tiểu xảo mà thôi. Hơn nữa, bây giờ hắn đã là Dưỡng Tâm Sư, muốn kiếm tiền thì rất dễ dàng, không cần thiết phải phiền toái như vậy.

Sau khi ăn cơm trưa xong, Ninh Tiểu Xuyên lại nhốt mình trong phòng, sau khi xác định Ninh Hinh Nhi đã đi tu luyện, mới lấy gói đồ chứa Huyền dược và Huyền thạch ra.

– Luyện chế một gốc Uẩn Huyết thảo nhất phẩm, đã k1ch thích Huyết khiếu truy đuổi Tâm khiếu, khiến tu vi của ta đột phá đến Huyền Khí tầng thứ sáu. Bây giờ ta lại luyện chế một gốc Uẩn Huyết thảo nhị phẩm thử xem, không biết có thể tăng tu vi hay không?

Ninh Tiểu Xuyên luyện chế gốc Uẩn Huyết thảo nhị phẩm thành ba giọt Uẩn Huyết dịch, mỗi một giọt Uẩn Huyết dịch đều tản mát ra hồng quang nhàn nhạt, giống như huyết dịch vậy.

– Ầm…

Đột nhiên, Ma kiếm trong Huyết khiếu chợt phát ra một luồng huyết quang nhàn nhạt, không ngờ lại muốn cướp lấy ba giọt Uẩn Huyết dịch trong Tâm khiếu.

Huyết khiếu và Tâm khiếu lại truy đuổi nhau, hóa thành một cái đồ án Thái Cực đỏ trắng.

Lúc này, Ninh Tiểu Xuyên lập tức chú tâm quan sát, phát hiện lúc Huyết khiếu và Tâm khiếu truy đuổi, một tia Võ Nguyên khí nhàn nhạt trong máu sẽ bị “đồ án Thái Cực” hấp thu, sau đó hóa thành càng nhiều Huyền Khí Võ Đạo hơn, dung nhập vào Võ Đạo Tâm Cung.

Lúc Huyết khiếu và Tâm khiếu bình ổn lại, quả nhiên ba giọt Uẩn Huyết dịch trong Dưỡng Tâm đỉnh lại biến mất, đã bị Ma kiếm hấp thu.

Hơn nữa, bên trong Ma kiếm lại tràn ra một luồng lực lượng đặc thù, trở về trong khí huyết của Ninh Tiểu Xuyên, khiến phẩm cấp khí huyết của Ninh Tiểu Xuyên lại tăng lên mạnh mẽ.

Tu vi của Ninh Tiểu Xuyên lại tăng lên.

– Ta hiểu rồi, tất cả là nhờ thanh Ma kiếm này. Ma kiếm rất thích phệ huyết, một khi ta luyện chế ra Uẩn Huyết dịch, sẽ k1ch thích nó, điên cuồng đánh cướp Tâm khiếu, cướp lấy Uẩn Huyết dịch. Mà trong quá trình Huyết khiếu và Tâm khiếu truy đuổi, sẽ kích phát ra Võ Nguyên khí tiềm tàng trong máu của ta, khiến tu vi của ta đột nhiên tăng mạnh. Võ Nguyên khí này hẳn là lực lượng mà lão Hầu gia của Kiếm Các Hầu Phủ để lại trong cơ thể ta.

– Ta hiểu rồi, tất cả là nhờ thanh Ma kiếm này. Ma kiếm rất thích phệ huyết, một khi ta luyện chế ra Uẩn Huyết dịch, sẽ k1ch thích nó, điên cuồng đánh cướp Tâm khiếu, cướp lấy Uẩn Huyết dịch. Mà trong quá trình Huyết khiếu và Tâm khiếu truy đuổi, sẽ kích phát ra Võ Nguyên khí tiềm tàng trong máu của ta, khiến tu vi của ta đột nhiên tăng mạnh. Võ Nguyên khí này hẳn là lực lượng mà lão Hầu gia của Kiếm Các Hầu Phủ để lại trong cơ thể ta.

Thông thường, Võ giả đều tu luyện Huyền Khí Võ Đạo, chỉ khi tu vi đạt tới cảnh giới “Võ Tôn”, mới có thể đem Huyền Khí Võ Đạo trong cơ thể chuyển hóa thành Võ Nguyên khí.

Võ Nguyên khí là lực lượng càng kh ủng bố hơn Huyền Khí Võ Đạo.

Nếu như xem Huyền Khí Võ Đạo là “nước”, vậy thì Võ Nguyên khí chính là “axit”.

Một giọt nước, nhiều nhất cũng chỉ có thể làm một con kiến chết đuối.

Mà một giọt axit, lại có thể xuyên thủng cả kim thạch.

Một tia năng lượng Võ Nguyên khí, cũng tương đương với một vạn tia năng lượng Huyền Khí Võ Đạo.

Cho nên mới nói, lực lượng của Võ Tôn bao trùm trên tất cả Võ giả, một quyền có thể đánh vỡ núi lớn, một chưởng có thể đoạn cả con sông, thổi một hơi cũng hóa thành cuồng phong, thổi bay đại thụ trong đất lên trời.

Lão Hầu gia của Kiếm Các Hầu Phủ, chính là một vị Võ Tôn.

Lão Hầu gia rất yêu thương Ninh Tiểu Xuyên, từ nhỏ đã dùng một lượng Võ Nguyên khí để kéo dài mạng sống cho hắn, mặc dù phần lớn Võ Nguyên khí này đã bị xói mòn, nhưng vẫn đủ để Ninh Tiểu Xuyên đạt tới Thần Thể cảnh.

Hiện tại, trong lòng Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy có một luồng nguy cơ rất lớn, thiếu xót nhất chính là lực lượng, cũng mặc kệ Ma kiếm có phải là tà đạo hay không, nếu như nó có thể k1ch thích Võ Nguyên khí trong máu phát ra nhanh hơn, cấp tốc đề thăng tu vi, vậy thì Ninh Tiểu Xuyên cũng sẽ mặc kệ không quan tâm.

Ninh Tiểu Xuyên bắt đầu luyện chế gốc Uẩn Huyết thảo thứ hai.

– Chỉ khi đạt tới Huyền Khí tầng thứ bảy thì mới có thể xưng là thiên tài trong Hầu Phủ, mới xem như bước đầu bước vào hàng ngũ cao thủ thế hệ trẻ.

Luyện chế một gốc Uẩn Huyết thảo nhị phẩm càng mất nhiều thời gian hơn, cả buổi trưa mà Ninh Tiểu Xuyên cũng chỉ luyện chế được hai gốc Uẩn Huyết thảo.

Tu vi rõ ràng tăng lên, nhưng muốn đạt tới Huyền Khí tầng thứ bảy thì lại không đơn giản như vậy.

Muốn từ Huyền Khí tầng thứ sáu đột phá đến Huyền Khí tầng thứ bảy, cần một lượng thiên địa Huyền Khí nhiều bằng sáu tầng trước cộng lại, cho dù là trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên ẩn tàng Võ Nguyên khí, thì cũng không thể trong một sớm một chiều mà đạt tới Huyền Khí tầng thứ bảy.

Thiên tài bên trong Hầu Phủ, khổ tu mười năm, cũng chỉ đạt tới Huyền Khí tầng thứ bảy, nếu hắn tu luyện ba ngày mà đã đạt tới Huyền Khí tầng thứ bảy, vậy thì những thiên tài đó cũng không cần sống nữa rồi.

Ba ngày tiếp theo, Ninh Tiểu Xuyên đều không rời khỏi Kiếm Các Hầu Phủ, ngoại trừ trao đổi những vấn đề tu luyện với Ninh Hinh Nhi ra, thì chỉ đến Tàng Thư Các đọc sách, sau đó là luyện chế Huyền dược và tu luyện Thiên Địa Huyền Khí.

Ninh Hinh Nhi biết ca ca rất muốn tu luyện Võ Đạo, chỉ là vì thân thể không thể tu luyện, cho nên mỗi lần Ninh Tiểu Xuyên hỏi nàng những vấn đề liên quan đến tu luyện, nàng đều không hoài nghi, đều trả lời tất cả. Nàng cảm thấy, đây là ca ca có một giấc mộng hướng tới Võ Đạo.

Ba ngày này, tu vi của Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên tăng mạnh, đã đạt tới Huyền Khí tầng thứ sáu đỉnh phong, tốc độ tu luyện quả thực nhanh giống như ngồi trên hỏa tiễn.

Mười gốc Uẩn Huyết thảo nhị phẩm và mười gốc Dưỡng Tâm thảo nhị phẩm, đều đã bị Ninh Tiểu Xuyên luyện chế xong, trong lòng đang dự định đến Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng một chuyến nữa để mua ít Huyền dược.

– Ca, huynh muốn đi đâu?

Ninh Hinh Nhi từ xa đi tới, mặc võ bào màu trắng dán sát người,, bộ ng ực sữa hơi nhô lên, đai lưng bó chặt vòng eo vô cùng tinh tế, tạo thành một đường cong vô cùng mỹ cảm.

Nàng vẫn còn hơi ít tuổi, qua vài năm nữa, chắc chắn sẽ trở thành một mỹ nhân hại nước hại dân.

Ninh Tiểu Xuyên hỏi ngược lại:

– Hinh nhi, muội không đến Diễn Võ Trường tu luyện a?

Trên mặt Ninh Hinh Nhi lộ ra nụ cười, đôi mắt cong cong như vầng trăng non, có vẻ mừng rỡ, nói:

– Gia gia xuất quan trước thời hạn.

– Gia gia…

Ninh Tiểu Xuyên khẽ lẩm bẩm một tiếng.

Gia gia của Ninh Tiểu Xuyên và Ninh Hinh Nhi, đương nhiên chính là lão Hầu gia của Kiếm Các Hầu Phủ, nhân vật cấp bậc Võ Tôn này, trên khắp toàn bộ Ngọc Lam quốc, cũng là tồn tại tiếng tăm lừng lẫy.

Kiếm Các Hầu Phủ có tổng cộng bốn người con thân sinh, phụ thân của Ninh Tiểu Xuyên là người con thứ ba, từng là “Tam gia” của Kiếm Các Hầu Phủ.

– Gia gia ở Nghị Sự điện triệu kiến toàn bộ đệ tử đời thứ tư của Kiếm Các Hầu Phủ, ngay cả những tinh anh thiên tài đang tu luyện ở bên ngoài cũng đang gấp rút trở về. Ta đến báo cho huynh, huynh cùng ta đến Nghị Sự điện đi!

Ninh Hinh Nhi nói.

Ninh Tiểu Xuyên gật đầu, đi theo Ninh Hinh Nhi về phía Nghị Sự điện, xem ra chỉ có thể chọn lúc khác để tới Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng thôi.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.
Ma Thần Trời Sinh

Chương 15: C16: Quyết định của hầu gia



Ninh Tiểu Xuyên gật đầu, đi theo Ninh Hinh Nhi về phía Nghị Sự điện, xem ra chỉ có thể chọn lúc khác để tới Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng thôi.

Kiếm Các Hầu Phủ, Nghị Sự điện.

Kiếm Các Hầu ngồi ở vị trí trên cùng, mặc dù tuổi đã quá tám mươi, ở thái dương đã có vài sợi tóc bạc, nhưng tinh thần vẫn rất dồi dào, ánh mắt lợi hại, trên người tản mát ra một luồng khí thế không giận tự uy.

Đối với nhân vật đạt tới tu vi Võ Tôn bực này mà nói, tám mươi tuổi cũng không tính là già, có Võ Tôn trường thọ, thậm chí có thể sống đến một trăm tám mươi tuổi.

Những thành viên đời thứ hai, đời thứ ba của Kiếm Các Hầu Phủ như Ninh Thiên Văn, Ninh Thiên Vũ đều ngồi nghiêm chỉnh ở dưới, không ai dám tiếp xúc với ánh mắt của lão Hầu gia, đó là vì có một luồng uy thế Võ Tôn bao quát trên tất cả Võ giả.

Ninh Thiên Vũ nói:

– Phụ thân, Phệ Huyết Ma Môn dám công nhiên giết đệ tử trực hệ của Kiếm Các Hầu Phủ chúng ta, đây quả thực chính là khiêu khích uy nghiêm của Kiếm Các Hầu Phủ chúng ta, thù này nhất định phải báo!

Lão Hầu gia bình thản nói:

– Chuyện này không thể là do Phệ Huyết Ma Môn gây ra!

Ninh Thiên Vũ nói:

– Nhưng hai tên gia phó kia thật sự là bị hút cạn một thân máu huyết mà chết, biến thành hai cái thây khô. Ngoại trừ Phệ Huyết Ma Môn ra, chẳng lẽ còn có người khác biết loại ma công bá đạo âm liệt này?

– Ta nói không phải là không phải. Ta còn chưa già, chẳng lẽ cần ngươi thay ta phán đoán sự tình?

Huyết khí trên người lão Hầu gia vô cùng hùng hậu, thanh âm vang dội tựa như chuông đồng, chấn cho huyết khí trong cơ thể Ninh Thiên Vũ quay cuồng, một chữ cũng không nói nên lời.

– Tu vi của lão nhân này lại mạnh hơn rồi.

Trong lòng Ninh Thiên Vũ vô cùng hoảng sợ, thanh âm lão Hầu gia phát ra chấn cho màng nhĩ hắn phát đau, chín vị trí huyết mạch trên khắp toàn thân của hắn đều bị bao trùm, Huyền Khí Võ Đạo không thể vận chuyển.

Lão Hầu gia nói:

– Lão Tứ, ta biết con của ngươi chết, trong lòng mang hận, nhưng chuyện này, ta dám cam đoan không phải do Phệ Huyết Ma Môn gây nên, hung thủ nhất định có một thân phận khác. Việc này nhất định phải điều tra kỹ manh mối, kẻ nào dám trở thành kẻ địch của ngươi và Kiếm Các Hầu Phủ, vậy thì nhất định phải khiến cho hắn trả giá đắt.

– Thiên Vũ hiểu rồi.

Ninh Thiên Vũ lui xuống, tranh cãi với lão Hầu gia là một hành vi không sáng suốt, lão gia tử đã sống gần trăm tuổi, trong mắt không lọt một hạt cát, bất kỳ chuyện gì cũng không qua được mắt hắn.

Lão Hầu gia lại nói tiếp:

– Qua ba tháng nữa là ngày chiêu sinh của Thiên Đế học cung, các đại Hầu Phủ khẳng định sẽ tranh cao thấp với nhau, càng nhiều con cháu thi được vào Thiên Đế học cung, như vậy càng đại biểu cho đời sau của Hầu Phủ càng thêm cường thịnh, lần này chúng ta cũng không thua kém những Hầu Phủ khác. Thiên Văn, bây giờ đám con cháu thế hệ trẻ tu vi đạt tới Huyền Khí tầng thứ bảy có tổng cộng bao nhiêu người?

Ninh Thiên Văn chính là trưởng tử của lão Hầu gia, hơn phân nửa gia nghiệp của Kiếm Các Hầu Phủ đều do hắn quản lý, đã qua tuổi năm mươi nhưng hắn vẫn rất kính sợ lão Hầu gia, nói:

– Đệ tử thế hệ trẻ đạt tới Huyền Khí tầng thứ bảy mà thấp hơn mười tám tuổi, tổng cộng có 134 người. Trong đó, Hinh Nhi không lâu trước đã đột phá cảnh giới Thần Thể, thiên tư quả thực khiến người khác phải than thở.

– Ồ!

Trên mặt lão Hầu gia chợt lộ vẻ mừng rỡ, bàn tay khẽ vỗ vào tay vịn của ghế, cười ha ha nói:

– Tốt! Tốt! Nha đầu Hinh nhi này thật không tệ, chỉ mới mười bốn tuổi đã bước vào cảnh giới Thần Thể, so với lão phu năm xưa còn lợi hại hơn, có thể nói đây là đệ nhất thiên tài của Kiếm Các Hầu Phủ chúng ta.

Trong lòng lão Hầu gia cực kỳ vui sướng, đồng thời trong đầu lại hiện ra thân ảnh của Ninh Tiểu Xuyên, đứa trẻ mệnh khổ này nếu không phải vì trời sinh thai tật, chắc chắn hắn sẽ càng ưu tú hơn muội muội. Haizz… Đáng tiếc.

Ninh Thiên Văn mặt không đổi sắc, tiếp tục nói:

– Trong đám đệ tử trẻ tuổi của Hầu Phủ, có không ít người ra ngoài lịch lãm, trong đó thậm chí còn có người tiến vào quân doanh tôi luyện, đang gấp rút trở về, hiện tại có tổng cộng 79 người, tu vi đều đã ngoài Huyền Khí tầng thứ bảy.

Lão Hầu gia nói:

– Gọi bọn chúng vào đi! Ngoài ra… Gọi Ninh Tiểu Xuyên vào cùng! Ta có chuyện trọng yếu muốn tuyên bố.

Ánh mắt Ninh Thiên Vũ co rụt lại, biểu tình có chút mất tự nhiên, trong lòng thầm nghĩ, chẳng lẽ lão Hầu gia muốn lập tên bệnh lao kia làm người thừa kế Hầu Phủ?

Trong Nghị Sự điện, có rất nhiều người đều lộ ra dị sắc, đều có suy nghĩ giống như Ninh Thiên Vũ.

Mặc dù Ninh Tiểu Xuyên trời sinh thai tật, không thể tu luyện Võ Đạo, nhưng hắn dù sao vẫn có thể cưới vợ sinh con.

Lão Hầu gia bây giờ vẫn trong độ tuổi cường thịnh, lấy tính cách thiên vị của lão Hầu gia đối với Ninh Tiểu Xuyên, hoàn toàn có thể chờ thêm vài chục năm, bồi dưỡng con của Ninh Tiểu Xuyên trở thành người thừa kế của Kiếm Các Hầu Phủ.

Đây mới là chuyện thực sự khiến cho Ninh Thiên Vũ lo lắng, cũng là nguyên nhân khiến hắn nóng lòng loại bỏ Ninh Tiểu Xuyên.

Nghị Sự điện của Kiếm Các Hầu Phủ vô cùng nguy nga khổng lồ, cho dù chứa mấy trăm người cũng không có vẻ gì là chật chội.

Ninh Tiểu Xuyên và 79 thiên tài trẻ tuổi của Kiếm Các Hầu Phủ cùng nhau đi vào Nghị Sự điện, đồng loạt cung kính hành lễ với Kiếm Các Hầu.

Ninh Tiểu Xuyên đi trong đám đông thiên tài, trong lòng có chút giật mình, cao thủ trẻ tuổi của Kiếm Các Hầu Phủ có rất nhiều, có nam có nữ, nam thì tư thế oai hùng hiên ngang, nữ thì xinh đẹp mà cao ngạo. Mỗi người bọn họ đều là cường giả Võ Đạo, không có người nào là tu vi yếu kém hơn hắn.

Đây không chỉ là con cháu trực hệ của Kiếm Các Hầu Phủ, mà còn có không ít người là đệ tử chi thứ.

Nội tình ngàn năm của một Hầu Phủ truyền thừa, căn cơ cực kỳ hùng hậu, còn lâu một Hầu Phủ phi truyền thừa mới có thể sánh bằng.

Ngọc Lam quốc kiến quốc hơn tám trăm năm, Vương, Hầu, Tướng, vô cùng đông đảo, hiện tại là thời kỳ Đế quốc thịnh thế, Vương Hầu xuất hiện lớp lớp, Võ Đạo thịnh hành.

Vương Hầu chia làm “Vương Hầu thế tập” và “Vương Hầu phi thế tập”.

Cái gọi là Vương Hầu thế tập, chính là “mười tám công thần” lúc Ngọc Lam quốc khai quốc, gồm mười bốn đại Hầu gia và bốn đại Vương gia, những Vương Hầu này có thể truyền thừa nhiều thế hệ, phụ thân chết thì con có thể tiếp tục làm Vương Hầu, con chết thì cháu sẽ tiếp tục làm Vương Hầu.

Vương Hầu chia làm “Vương Hầu thế tập” và “Vương Hầu phi thế tập”.

Cái gọi là Vương Hầu thế tập, chính là “mười tám công thần” lúc Ngọc Lam quốc khai quốc, gồm mười bốn đại Hầu gia và bốn đại Vương gia, những Vương Hầu này có thể truyền thừa nhiều thế hệ, phụ thân chết thì con có thể tiếp tục làm Vương Hầu, con chết thì cháu sẽ tiếp tục làm Vương Hầu.

Kiếm Các Hầu Phủ chính là một trong mười bốn Hầu Phủ truyền thừa, nội tình sâu dày, thế lực khổng lồ, mạch hệ hưng vượng, chỉ tính riêng thực lực thì những Vương Hầu phi thế tập còn lâu mới có thể sánh bằng. Cho dù là so với những Tông môn, Võ Phủ, cũng không kém bao nhiêu.

Vương Hầu thế tập còn được gọi là “Vương Hầu quý tộc”, còn Vương hầu phi thế tập thì được gọi là “Vương Hầu hàn môn”.

Ninh Tiểu Xuyên thoáng liếc nhìn Ninh Thiên Vũ một cái, sau đó lập tức thu hồi ánh ămts, vội vàng giấu toàn bộ Huyền Khí Võ Đạo vào trong Tâm Cung, tiếp tục giả vờ làm một tên bệnh lao.

– Ba tháng sau, chính là ngày chiêu sinh năm năm một lần của Thiên Đế học cung, các ngươi đều là những con cháu ưu tú nhất của Kiếm Các Hầu Phủ, bây giờ là giai đoạn phát triển tốt nhất của các ngươi. Trong ba tháng này, các ngươi sẽ được đưa đến “Hỏa Ma sơn” lịch lãm, lần này lịch lãm sẽ vô cùng gian khổ, thậm chí có khả năng chết, nếu kẻ nào không dám đi, bây giờ có thể đứng ra.

Lão Hầu gia ngồi trên cao, ánh mắt nhàn nhạt liếc nhìn đám con cháu Hầu Phủ trẻ tuổi.

Lúc nghe thấy ba chữ “Hỏa Ma sơn”, ngay cả những lão nhân đời thứ hai, đời thứ ba của Kiếm Các Hầu Phủ, sắc mặt cũng thoáng biến đổi.

– Theo truyền thuyết, Hỏa Ma sơn chính là một tòa cổ sơn nguyên thủy rộng mấy ngàn dặm, sinh trưởng Hắc Hỏa mộc, trong núi hàng năm đều có núi lửa phun trào, ngàn năm qua vẫn chưa tắt, đó là một ma sơn hung hiểm thực sự.

– Nghe nói trong đó còn có Huyền thú hung mãnh, thân thể to bằng một tòa cung điện, một trảo có thể xé nát cả một tòa núi lớn.

– Nghe nói đã có Võ Tôn ngã xuống trong Hỏa Ma sơn, biến thành thi nô trấn thủ Hỏa Ma sơn, ban đêm thường xuyên lui tới, chuyên giết những Võ giả xông vào Hỏa Ma sơn.

Đám con cháu trẻ tuổi này mặc dù rất kiêng kỵ Hỏa Ma sơn, nhưng tâm chí vẫn còn có chút kiên định, không một ai lùi bước.

Lão Hầu gia hài lòng gật đầu, nói:

– Các ngươi yên tâm đi! Với tu vi của các ngươi, xông vào Hỏa Ma sơn chính là tìm chết, lần này địa phương mà các ngươi lịch lãm, gần góc Tây Bắc của Hỏa Ma sơn, là “Ngũ Hoang Sơn Lĩnh”, thuộc vùng ngoại vi Hỏa Ma sơn, mức độ nguy hiểm thấp hơn nhiều.

Nghe nói như thế, những thiên tài trẻ tuổi này mới thở phào một hơi.

Lão Hầu gia lại nói:

– Lần này tiến vào Ngũ Hoang Sơn Lĩnh lịch lãm, sẽ phát cho mỗi người các ngươi 100 giọt Dưỡng Tâm dịch nhất phẩm, một trăm giọt Uẩn Huyết dịch nhất phẩm, các ngươi hãy tranh thủ đột phá tu vi, ba tháng sau cố gắng giành được thành tích xuất sắc trong cuộc khảo hạch của Thiên Đế học cung. Phàm những người có thể thi vào Thiên Đế học cung, sẽ được thưởng một viên Trung Cấp đan, trong đó, người ưu tú nhất còn được tưởng thưởng một kiện Huyền Khí.

– Ầm…

Sôi trào…

Tưởng thưởng quá mức phong phú, khiến cho mọi người đều kích động đến run rẩy. “Trung Cấp đan” chính là thứ mà tất cả Võ giả đều tha thiết ước mơ, một kiện Huyền Khí thì càng giá trị không thể đánh giá.

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên cũng cảm thán:

– Không hổ là Hầu Phủ thế tập có gần ngàn năm truyền thừa, quả nhiên giàu có rộng rãi, mỗi người 100 giọt Dưỡng Tâm dịch và Uẩn Huyết dịch, tài phú cực kỳ kh ủng bố a, lại càng không nói đến giá trị của Trung Cấp đan và Huyền Khí.

Vương Hầu phủ đệ bồi dưỡng con cháu thiên tài, quả thật là không tiếc tiền, cũng chỉ có thiên tài mới có thể nhận được đãi ngộ như vậy.

– Còn một chuyện nữa ta muốn tuyên bố!

Ánh mắt lão Hầu gia đột nhiên tập trung lên người Ninh Tiểu Xuyên, ánh mắt lộ ra thần sắc cực kỳ phức tạp, có yêu thương, có tiếc hận, có bất đắc dĩ, sau một hồi giằng co, cuối cùng tựa như đã hạ quyết tâm, nói:

– Tôn nhi Ninh Tiểu Xuyên của ta, bởi vì trời sinh thai tật, không thể tu luyện Huyền Khí Võ Đạo, cho nên ta muốn đem “Hải Đường trang viên” ở ngoại thành Nam Sơn Tập phong thưởng cho hắn, từ nay về sau, hắn chính là Trang chủ của Hải Đường trang viên, cũng không cần ở lại Hầu Phủ nữa. Tiểu Xuyên, ngươi có bằng lòng không?

Tất cả mọi người đều nhìn Ninh Tiểu Xuyên với vẻ thương hại.

Mặc dù lão Hầu gia phong thưởng cho hắn một tòa trang viên, nhưng chỉ cần là người sáng suốt, đều có thể thấy được lão Hầu gia đã muốn từ bỏ hắn, đem hắn sung quân đến Nam Sơn Tập, mặc hắn tự sinh tư diệt.

Hắn ngay cả tư cách ở trong Hầu Phủ cũng không có, đã hoàn toàn trở thành người ngoài của Hầu Phủ, càng không có khả năng trở thành người thừa kế Hầu Phủ.

Trong lòng Ninh Thiên Vũ vô cùng mừng rỡ, xem ra lão Hầu gia đã hoàn toàn từ bỏ Ninh Tiểu Xuyên, chẳng qua đây cũng là chuyện thường tình của con người, có ai lại muốn suốt đời nuôi dưỡng một tên bệnh lao chứ? Chỉ mất công lãng phí một lượng lớn tài nguyên của Hầu Phủ.

Ninh Hinh Nhi vội hét lên:

– Gia gia, Hải Đường trang viên mặc dù cách Hoàng thành không xa, nhưng thân thể của ca ca ta suy yếu, nếu đi Hải Đường trang viên, không có ai chiếu cố huynh ấy, huynh ấy…

– Hinh nhi, Hầu gia làm vậy cũng là suy nghĩ cho Tiểu Xuyên mà thôi, Hải Đường trang viên hoàn cảnh tao nhã, không khí trong lành, chính là nơi thế ngoại đào viên, còn có người hầu chiếu cố hắn, là một nơi dưỡng bệnh rất tốt a!

Ninh Thiên Văn quát lớn.

– Đại bá.

Ninh Hinh Nhi cắn chặt răng, sau đó dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn về phía lão Hầu gia, nói:

– Gia gia, nếu người thật sự muốn đưa ca ca ta đến Hải Đường trang viên, ta cũng sẽ không đi Ngũ Hoang Sơn Lĩnh lịch lãm nữa, cũng không muốn đi Thiên Đế học cung gì đó, ta phải đến Hải Đường trang viên chiếu cố ca ca của ta, ta chỉ có một ca ca, không ai quan trọng hơn huynh ấy!

Nàng cắn răng, hai tay ôm chặt lấy cánh tay của Ninh Tiểu Xuyên, sợ rằng sẽ có người mang ca ca nàng đi mất.

Ninh Tiểu Xuyên nhẹ nhàng vỗ cánh tay nhỏ bé của Ninh Hinh Nhi, vẻ mặt nghiêm túc nói:

– Ta đồng ý đi Hải Đường trang viên, ta nhận phong thưởng của Hầu gia.

– Ca…

Ninh Hinh Nhi hô lên một tiếng bi thương.

– Hinh nhi, muội có còn nghe lời của ca hay không? Đi Ngũ Hoang Sơn Lĩnh tu luyện cho tốt, chờ sau khi tu vi của muội cường đại, hãy đến Hải Đường trang viên gặp huynh, huynh nhất định sẽ rất vui.

Ninh Tiểu Xuyên cười nói.

Ninh Tiểu Xuyên sợ bại lộ chuyện mình có thể tu luyện được Huyền Khí Võ Đạo, đã sớm nghĩ cách rời khỏi Hầu Phủ, bây giờ gặp được một cơ hội tốt như vậy, hắn làm sao có thể bỏ qua chứ?

Đúng là ông trời cũng muốn giúp ta mà.

Ninh Thiên Vũ thấy hắn chủ động đồng ý đi Hải Đường trang viên, trên mặt chợt lộ ý cười, tiểu tử này xem như đã hoàn toàn bị phế rồi.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.