Ma Thần Trời Sinh

Chương 10: C10: Chửi cho hộc máu



– Ngươi…

Người thiếu niên ấy với nửa bên mặt bị sưng tấy trông như đầu heo vậy, được người khác dìu dậy.

– Hinh Nhi muội muội, sao ngươi lại đánh người?

Ninh Hành Thanh hỏi.

Ninh Hinh Nhi nhìn chằm chằm vào Ninh Hành Thanh nói:

– Có gan ngươi nói xấu mẹ ta thử xem, có tin cả ngươi ta cũng đánh luôn không?

Khóe miệng Ninh Hành Thanh co giật, tuy hắn ta rất ngạo khí nhưng cũng không dám ra oai trước mặt Ninh Hinh Nhi, Ninh Hinh Nhi đã tu luyện thành công Võ Thể thần thông, cho dù là Huyền Khí tầng thứ tám như hắn vẫn còn thua kém nhiều.

Tuy nhiên, trước mặt đám đông đệ tự của Hầu Phủ, nếu như hắn ta choáng váng trước lời đe dọa của Ninh Hinh Nhi thì mặt mũi còn đâu, nên hắn ta nhìn sang Ninh Tiểu Xuyên, cười mỉa mai rằng:

– Mọi người cũng chỉ nói sự thật thôi, ca ca ngươi vốn là phế vật, đường đệ Ninh Tiêu nghi ngờ thân phận của hắn là sai sao? Mọi người cũng chỉ tranh luận với nhau, nhưng ngươi lại ra tay đánh tộc nhân Hầu Phủ, đến khi ngươi tu luyện đến đẳng cấp cao hơn phải chăng sẽ giết người ư? Không lẽ ngay cả gia huấn của Kiếm Các Hầu Phủ mà ngươi cũng quên rồi sao?

– Đúng là quá đáng mà, dù thế nào thì cũng không nên ra tay với huynh muội đồng tộc a!

– Bản thân chúng ta đã bất hòa, không lạ gì lại có người dám giết đệ tử của Kiếm Các Hầu Phủ chúng ta.

– Ca ca mình là phế vật, lại không nỗ lực, giờ không cho người khác nói, chúng ta nói nó như vậy cũng vì muốn tốt cho hắn mà thôi.

…..

Nhiều người chỉ trích Ninh Hinh Nhi, có người nói nàng ta ỷ tài sinh kiêu (*), có người nói nàng ỷ mạnh hiếp yếu, cũng có người nói nàng đã vi phạm gia quy thì nên bị xử trí theo gia pháp.

(*) có tài cán mà kiêu căng, phách lối

Tuy rằng tu vi của Ninh Hinh Nhi rất cao, nhưng cũng chỉ là một nữ hài mười bốn tuổi mà thôi, trước sự mỉa mai của đám đông, đơn thân độc chiếc trông như nhánh cỏ non phải chịu đựng cơn cuồng phong bão táp đến từ bốn mặt tám bề.

Bao năm nay nàng ta luôn nhẫn nhục chịu đựng chỉ vì nàng biết rằng nếu mình không cố gắng chịu đựng thì đám người đó sẽ hại chết ca ca của nàng.

Bây giờ vẫn thế, nàng ta đối mặt với những lời mỉa mai của đám đông, cắn chặt môi, mắt long lanh ngấn lệ nhưng vẫn cố gắng không để rơi nước mắt:

– Không phải! Ca ca ta không phải là phế vật!

– Các người hãy câm miệng đi, đánh người thì sao nào? Ai còn dám nói này nói nọ thì ta vẫn cứ đánh!

– Các người im miệng!

Ninh Hành Thanh nhìn Ninh Hinh Nhi bị bao vây bởi đám đông, gương mặt lộ ra nụ cười đắc ý.

Ninh Tiểu Xuyên thấy Ninh Hinh Nhi biện bạch giúp hắn, tự nhiên trong lòng cảm thấy cảm động vô cùng, lần đầu tiên hắn ta thật sự xem nàng như muội muội của mình, nắm chặt nấm đấm, cắn chặt răng, chửi thề:

– Bà mẹ kẻ nào dám nói móc nữa? Ta là phế vật thì sao? Ta đã nằm với lão bà của các người à, hay là ngoại tình với mẹ các ngươi? Có giỏi thì nhắm vào ta này, ức hiếp một tiểu cô nương thì có bản lĩnh gì?

Mọi người sững sờ, giống như hóa đá, hàng ngàn ánh mắt đều dán vào Ninh Tiểu Xuyên.

Cả Ninh Hinh Nhi cũng chớp mắt nhìn vào ca ca mình, đôi mắt lấp lánh tia sáng.

Ninh Tiểu Xuyên chỉnh lý lại y phục, đến cạnh Ninh Hinh Nhi, nhìn chằm chằm vào tất cả những người có mặt với ánh nhìn sắc bén, nói:

– Ai là phế vật? Các ngươi mới đúng là đám phế vật suốt ngày đấu đá với nhau, bộ không thấy dưới đất có ba cỗ thi thể sao, các ngươi đã quan tâm là ai đã giết họ không? Các ngươi kiểm tra vết thương chí mạng của họ chưa? Các ngươi ở đây chỉ biết ức hiếp ta và muội muội của ta, thấy chúng ta là cô nhi nên dễ ăn hiếp hả? Sao không lo đối phó với kẻ địch đã g iết chết con cháu Hầu Phủ các ngươi đi? Bởi vì các ngươi không dám, vì các ngươi hèn yếu, mềm nắn rắn buông! Phế vật! Toàn bộ đều là phế vật!

Nhiều người bị chửi đến sửng sốt.

Nét mặt Ninh Hành Thanh tái mét, cười chế nhạo:

– Các thúc bá sớm đã kiểm tra vết thương chí mạng trên người họ rồi, bây giờ đang thảo luận trong Nghị Sự điện, những việc này không lẽ lại cần một kẻ bệnh lao như ngươi quan tâm?

Ninh Tiểu Xuyên nói:

– Các thúc bá đêm nay ăn cơm rồi vậy ngươi có ăn không? Ngày mai các thúc bá còn phải đi nhà xí, vậy ngày mai ngươi có đi không? Các thúc bá còn phải dẫn binh đánh giặc, vậy sau này các ngươi có đi đánh giặc không? Mỗi ngày chỉ biết ru rú trong phủ nghĩ cách đối phó kẻ phế vật như ta ư?

Ninh Hành Thanh bị Ninh Tiểu Xuyên mỉa mai đến mức mặt tái mét, thỉnh thoảng trắng bệch, suýt nữa thì huyết khí chạy vỡ mạch máu, thân thể nổ tung, hắn ta tức giận nghiến răng nói:

– Ngươi là cái thá gì mà dám ở đây chế nhạo bổn thiếu gia, ta sẽ phế bỏ ngươi.

Lòng bàn tay Ninh Hành Thanh bộc phát ra Huyền Khí Võ Đạo đỏ rực như máu, một luồng hàn khí toát ra khỏi cơ thể, y phục không gió mà động.

– Nhìn kìa! Nhìn kìa! Thẹn quá hóa giận rồi! Đã biết ta thể chất ốm yếu, không có tu luyện Huyền Khí Võ Đạo vậy mà còn ra tay với ta nữa, ngươi muốn ra tay giế t chết ta trước bao nhiêu người vậy sao? Cùng sinh một gốc, cớ chi phải tương tàn? Ngươi, Ninh Hành Thanh giờ đã muốn con cháu cùng tộc tàn sát lẫn nhau, sau này rồi thế nào đây, liệu Hầu Gia ngươi cũng dám giết?

Ninh Tiểu Xuyên nói.

– Cả Hầu Gia ngươi cũng dám giết sao? Tạo phản rồi?

Câu nói này quá nghiêm trọng, tội lớn tựa mưu phản.

Huyền Khí Võ Đạo của Ninh Hành Thanh đã xông ra khỏi cơ thể nhưng lại bị một câu nói của Ninh Tiểu Xuyên ép trở vào, khiến Huyền Khí trong cơ thể đi ngược dòng, huyết khí chảy ngược.

– Phụt…

Một ngụm máu phun ra.

Ninh Hành Thanh bị trọng thương bởi huyết khí chảy ngược của bản thân, hai mắt giận dữ nhìn chằm chằm vào Ninh Tiểu Xuyên, sau đó ngã thẳng xuống mặt đất.

– Phụt…

Một ngụm máu phun ra.

Ninh Hành Thanh bị trọng thương bởi huyết khí chảy ngược của bản thân, hai mắt giận dữ nhìn chằm chằm vào Ninh Tiểu Xuyên, sau đó ngã thẳng xuống mặt đất.

Ninh Tiểu Xuyên thấy Ninh Hành Thanh phun ra một ngụm máu to liền kéo Ninh Hinh Nhi lùi lại vài bước, sợ bị phun lên người, ngón tay khều nhẹ lên cánh mũi, nói với giọng nuối tiếc:

– Sớm đã nói với ngươi sự tôn trọng là hai bên dành cho nhau rồi lại không chịu nghe.

– Phụt!

Ninh Hành Thanh lại phun ra thêm một ngụm máu rồi ngất xỉu tại chỗ.

– Là cao thủ mà mới nói có vài câu đã không chịu nổi rồi, tố chất tâm lý còn phải rèn luyện nhiều đấy!

Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu than thở.

Ninh Hinh Nhi trợn tròn mắt, trong lòng cô rất muốn nói rằng:

– Ca ca, mấy câu nói này không phải người thường có thể chịu đựng được đâu.

Mọi người lại một phen nữa chết lặng, sau đó lại nhìn chằm chằm vào Ninh Tiểu Xuyên, ánh mặt họ như muốn nói:

– Ngay cả cao thủ Huyền Khí Võ Đạo tầng thứ tám còn bị ngươi làm cho huyết khí ngược dòng, tức đến ngất xỉu. Bà mẹ ngươi thật là bá đạo!

– Ầm ĩ cái gì? Người đâu, khiêng Ninh Hành Thanh đến chỗ Lâm lão để cứu chữa đi.

Ninh Thiên Vũ bước ra từ Nghị Sự điện, vừa đúng lúc trông thấy cảnh này.

Cái chết của con trai hắn vốn đã khiến tâm trạng trở nên rất tệ, giờ lại nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên, tâm trạng càng buồn bực hơn, sát ý chợt thoáng qua trong mắt, nói với giọng trầm lặng:

– Theo suy đoán sơ bộ của chúng ta, Ninh Hàn và hai gia nô đều chết dưới tay bọn Phệ Huyết Ma Môn, trong nửa tháng này, đệ tử Kiếm Các Hầu Phủ tuyệt đối không được tự ý rời khỏi Hầu Phủ cho đến khi lão Hầu gia xuất quan, mọi việc sẽ do lão gia định đoạt.

Ninh Thiên Vũ liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái, ánh nhìn sắc bén thoáng qua, sau đó thì quay lưng đi vào Nghị Sự điện.

Bên ngoài Nghị Sự điện như nổ tung lên, con cháu Hầu Phủ xôn xao thảo luận, người thì tức giận căm phẫn, kẻ thì lo lắng sợ sệt.

– Phệ Huyết Ma Môn ngang nhiên dám giế t chết đệ tử Kiếm Các Hầu Phủ ngay Hoàng thành, đây rõ ràng là muốn khiêu chiến chúng ta! Chiến đấu, nhất định phải chiến đấu, tiêu diệt hết các nhánh của Ma Môn ở Hoàng thành này.

– Thế lực Phệ Huyết Ma Môn vô cùng to lớn, môn đồ đệ tử rất đông, Đạo chủ của sáu đại ma đạo đều là tồn tại cấp bậc Võ Tôn, khai chiến với họ sẽ chẳng có ích lợi gì đối với Kiếm Các Hầu Phủ chúng ta cả!

– Không lẽ Kiếm Các Hầu Phủ chúng ta còn sợ chúng? Ngay cả kẻ xấc xược như Đạo chủ của Tu La Ma Đạo năm xưa cũng bị Hầu Gia một kiếm chặt đứt chân phải, đến bây giờ cũng không dám đến Hoàng thành lần nào nữa.

Cái chết của Ninh Hàn gây nên chấn động mạnh tại Kiếm Các Hầu Phủ, nhất là chuyện này còn liên quan đến Phệ Huyết Ma Môn, nên càng khiến nhiều người lo lắng bất an.

Đương nhiên là Ninh Tiểu Xuyên biết việc này không phải do bọn Phệ Huyết Ma Môn làm, mà là bị hắn ta hút cạn máu, nhưng chuyện này hắn chỉ đành giấu trong lòng, không thể nói với bất kỳ ai.

Hắn ta vốn định đợi mình trở thành Dưỡng Tâm Sự thì sẽ nói cho Ninh Hinh Nhi biết về bí mật của việc hắn có thể tu luyện Huyền Khí Võ Đạo, nhưng sau khi xảy ra chuyện này thì hắn cảm thấy vẫn phải tiếp tục giấu giếm.

Lúc Ninh Tiểu Xuyên và Ninh Hinh Nhi trở về phủ viện thì trời đã tối rồi, hai người cùng ăn cơm tối do nha hoàn mang đến.

– Huynh, “nói móc” nghĩa là sao?

– Huynh, “Cùng sinh một gốc, cớ chi phải tương tàn?” câu thơ này Huynh chép từ đâu ra thế?

– Huynh, lúc huynh chửi người khác trông rất là hung dữ đó! Ninh Hành Thanh đã luyện thành Huyền Khí tầng thứ tám mà lại bị huynh chửi đến hộc máu, ngày mai huynh nhất định sẽ trở thành người nổi tiếng trong Kiếm Các Hầu Phủ.

Ninh Hinh Nhi với đôi mắt to tròn cong cong như hai vầng trăng không ngừng đưa ra các câu hỏi.

– Chẳng lẽ từ trước giờ huynh không phải người nổi tiếng sao?

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Ninh Hinh Nhi suy nghĩ một hồi thì gật đầu, đáp:

– Hình như là vậy.

– Huynh ăn no rồi, về phòng ngủ đây.

Ninh Tiểu Xuyên đứng dậy bước ra ngoài, trong lòng hết sức nôn nao, trong bao nải có mười nhánh Dưỡng Tâm thảo, mười nhánh Uẩn Huyết thảo, lãng phí rất nhiều thời gian ở Nghị Sự điện thì cuối cùng cũng đã có thể bắt đầu luyện chế rồi, một khi luyện thành sẽ là một khối tài sản lớn, không chừng còn có thể mượn cơ hội này để vượt lên đến cảnh giới Huyền khí tầng thứ năm nữa.

Chỉ nghĩ đến đây thôi hắn đã không thể chờ đợi được nữa rồi.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.
Ma Thần Trời Sinh

Chương 10: C11: Liên tục đột phá hai cảnh giới



– Huynh ăn no rồi, về phòng ngủ đây.

Ninh Tiểu Xuyên đứng dậy bước ra ngoài, trong lòng hết sức nôn nao, trong bao nải có mười nhánh Dưỡng Tâm thảo, mười nhánh Uẩn Huyết thảo, lãng phí rất nhiều thời gian ở Nghị Sự điện thì cuối cùng cũng đã có thể bắt đầu luyện chế rồi, một khi luyện thành sẽ là một khối tài sản lớn, không chừng còn có thể mượn cơ hội này để vượt lên đến cảnh giới Huyền khí tầng thứ năm nữa.

Chỉ nghĩ đến đây thôi hắn đã không thể chờ đợi được nữa rồi.

Sau khi Ninh Tiểu Xuyên trở lại phòng, liền lấy mười gốc Dưỡng Tâm thảo ra, đặt trên chiếc bàn trước mặt, xếp thành một dãy.

Có kinh nghiệm hai lần luyện chế Dưỡng Tâm thảo, Ninh Tiểu Xuyên càng thêm nắm chắc dược tính của Dưỡng Tâm thảo, thậm chí có lý giải càng sâu hơn.

– Huyền Khí và Dưỡng Tâm thảo khí, khống chế 1:10, như vậy thì độ tinh khiết của Dưỡng Tâm dịch luyện chế ra mới cao. Cũng có thể tiết kiệm được càng nhiều Huyền Khí và dược lực của Dưỡng Tâm thảo.

Lần đầu luyện chế Dưỡng Tâm thảo, mất một canh giờ.

Nhưng lần này, hắn chỉ mất nửa canh giờ đã hoàn toàn luyện chế xong một gốc Dưỡng Tâm thảo, hóa thành ba giọt Dưỡng Tâm dịch màu xanh. Ngoài ra, trong Dưỡng Tâm đỉnh vẫn còn lại một phần dược khí, đủ để luyện chế thêm nửa giọt Dưỡng Tâm dịch.

Ninh Tiểu Xuyên không ngừng lại, lập tức cầm lấy gốc Dưỡng Tâm thảo thứ hai, chấn nát thành khí, đưa vào trong Dưỡng Tâm đỉnh, bắt đầu luyện chế.

Quả nhiên, lần này luyện chế ra bốn giọt Dưỡng Tâm dịch, hơn nữa tốc độ cũng nhanh hơn.

Ninh Tiểu Xuyên không ngừng cố gắng, tiến vào trạng thái vong ngã, một hơi luyện chế bốn gốc Dưỡng Tâm thảo, Huyền Khí Võ Đạo trong cơ thể đã tiêu hao chỉ còn một thành, toàn thân nhễ nhại mồ hôi, sắc mặt đỏ bừng, thở hổn hển như trâu.

Nhưng hắn cũng không định ngừng lại, vẫn muốn tiếp tục khiêu chiến cực hạn thân thể của mình.

Vào thời điểm cực hạn, nhân thể mới có thể kích phát được tiềm năng nhanh hơn.

Trong máu của hắn ẩn chứa một lượng lớn Võ Nguyên khí mà lão Hầu gia truyền cho, bây giờ giống như hơi nước được đun sôi, Võ Nguyên khí không ngừng kích phát ra, hóa thành Huyền Khí Võ Đạo của Ninh Tiểu Xuyên.

Cuối cùng, Ninh Tiểu Xuyên đã hoàn thành việc luyện chế gốc Dưỡng Tâm thảo thứ năm, Huyền Khí Võ Đạo trong huyết mạch chỉ còn một tia mong manh, thiếu chút nữa là không nhìn thấy luôn.

– Ha ha! Năm gốc Dưỡng Tâm thảo này không ngờ lại luyện chế ra được mười tám giọt Dưỡng Tâm dịch, như vậy cũng tương đương với 18 vạn đồng tiền nhỏ rồi.

Ninh Tiểu Xuyên kích động không thôi, nhưng cũng không vội lấy mười tám giọt Dưỡng Tâm dịch này ra khỏi cơ thể, mà bắt đầu tu luyện “Thiên Địa Huyền Khí” để khôi phục tu vi.

Vừa rồi, hắn áp bách tiềm năng của thân thể mình, gần như đã dốc cạn sạch Huyền Khí Võ Đạo trong cơ thể, khiến bản thân mệt mỏi đến mức hư thoát, mồ hôi ướt đẫm quần áo.

Dựa theo giảng giải trong “Thiên Địa Huyền Khí”, hắn bắt đầu hấp thu Huyền Khí trong thiên địa.

Huyền Khí mỏng manh như tơ, ào ào tiến vào lỗ chân lông, xâm nhập vào máu.

– Ầm…

Đột nhiên, tốc độ hấp thu Huyền Khí Võ Đạo của Ninh Tiểu Xuyên chợt gia tăng gấp đôi.

Huyền Khí trong thiên địa giống như giọt mưa không ngừng tiến vào thân thể hắn, huyết mạch, gân cốt và ngũ tạng đều nhẹ nhàng run lên, điên cuồng hút Huyền Khí vào.

– Ta đã đạt tới “Thiên Địa Huyền Khí” tầng thứ hai, tốc độ hấp thu thiên địa Huyền Khí cũng tăng lên gấp đôi rồi.

“Thiên Địa Huyền Khí” truyền lưu khắp mọi ngóc ngạch ở Thiên Hư Đại lục, là bộ sách giảng giải về trụ cột Huyền Khí, chỉ có bần dân không có công pháp tu luyện cao cấp mới dùng quyển sách này để tu luyện.

Cho nên, người tu luyện “Thiên Địa Huyền Khí”, gần như đều là người có tư chất thấp kém, còn tư chất tốt thì đều bị thế lực lớn mời chào, tất nhiên cũng có công pháp cao cấp để tu luyện.

Người có thể tu luyện “Thiên Địa Huyền Khí” đến tầng thứ hai, đã ít lại càng ít hơn, mà người có thể đạt tới tầng thứ ba, lại càng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Ninh Tiểu Xuyên hiện tại đã tu luyện “Thiên Địa Huyền Khí” đến tầng thứ hai, tốc độ hấp thu Huyền Khí cũng tăng lên gấp đôi.

Ninh Tiểu Xuyên cũng không cảm thấy chuyện này có gì đặc biệt hơn người, phải biết rằng “Tâm Lô Thần Điển” tầng thứ nhất của Kiếm Các Hầu Phủ, đã có tốc độ hấp thu gấp mười lần “Thiên Địa Huyền Khí”.

Tốc độ hấp thu thiên địa Huyền Khí của hắn hiện nay chỉ mới gấp đôi bình thường mà thôi, còn đệ tử đời thứ tư trong Kiếm Các Hầu Phủ tu luyện thành “Tâm Lô Thần Điển” tầng thứ nhất, ít nhất cũng có hơn tám mươi người.

– Ầm…

Trong thân thể Ninh Tiểu Xuyên lại phát ra tiếng nổ nhỏ, Võ Đạo Tâm Cung thoáng rung lên, vô số Huyền Khí Võ Đạo phun trào, hóa thành một màn sương.

Lần này, hắn thật sự mừng rỡ vô cùng, không ngờ đã đạt tới Huyền Khí tầng thứ năm rồi.

Thông qua lần luyện chế Dưỡng Tâm thảo vừa rồi, áp bức tiềm năng thân thể, kích phát Võ Nguyên khí trong huyết mạch, cuối cùng cũng bước vào Huyền Khí tầng thứ năm, Huyền Khí Võ Đạo trong cơ thể lại tăng trưởng trên diện rộng.

Lúc ở Huyền Khí tầng thứ tư, Huyền Khí Võ Đạo trong thân thể hắn chỉ có thể luyện chế được năm gốc Dưỡng Tâm thảo.

Nhưng bây giờ, cho dù hắn một hơi hắn luyện chế mười gốc Dưỡng Tâm thảo, thì Huyền Khí Võ Đạo trong cơ thể cũng chưa chắc đã hao hết.

Tu vi đạt tới Huyền Khí tầng thứ năm, Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên càng phấn khởi hơn, không cảm thấy buồn ngủ chút nào, vội vàng lấy năm gốc Dưỡng Tâm thảo còn lại ra luyện chế.

Tu vi tăng lên, khả năng khống chế Huyền Khí cũng càng thêm tinh diệu, lúc luyện chế gốc Dưỡng Tâm thảo thứ mười, không ngờ hắn chỉ dùng một gốc Dưỡng Tâm thảo mà luyện chế ra được bốn giọt Dưỡng Tâm dịch.

Đừng thấy chỉ chênh lệch một giọt mà lầm, đây chính là mục tiêu nỗ lực của vô số Dưỡng Tâm Sư, đối với Dưỡng Tâm Sư mà nói, thì đây là một ranh giới rất lớn.

Chỉ có Dưỡng Tâm Sư trung cấp, mới có thể dùng một gốc Dưỡng Tâm thảo để luyện chế ra bốn giọt Dưỡng Tâm dịch.

Đương nhiên, trình độ của Ninh Tiểu Xuyên bây giờ, vẫn chênh lệch rất xa đối với Dưỡng Tâm Sư trung cấp.

Bởi vì Dưỡng Tâm Sư trung cấp không chỉ khống chế dược lý đến tình trạng cực kỳ tinh diệu, mà còn có thể đem Huyền dược luyện chế thành “Huyền đan”, như vậy mới được xem là Dưỡng Tâm Sư trung cấp hợp cách.

Trình độ của Ninh Tiểu Xuyên bây giờ, vẫn chênh lệch rất xa đối với Dưỡng Tâm Sư trung cấp.

Bởi vì Dưỡng Tâm Sư trung cấp không chỉ khống chế dược lý đến tình trạng cực kỳ tinh diệu, mà còn có thể đem Huyền dược luyện chế thành “Huyền đan”, như vậy mới được xem là Dưỡng Tâm Sư trung cấp hợp cách.

Giá trị của mỗi một viên “Huyền đan” cũng không phải là cái giá mà thường nhân có thể tưởng tượng nổi, chỉ có thể nhìn thấy trong những thương hội hoặc phòng đấu giá lớn mà thôi.

Cho nên mới nói, Dưỡng Tâm Sư trung cấp có địa vị cao không thể với tới, luyện chế ra một viên Huyền đan, giá trị bán đi, đã đủ cho một nhà bình thường tiêu xài cả đời.

Với trình độ Dưỡng Tâm Sư sơ cấp như Ninh Tiểu Xuyên, luyện chế ra bốn giọt Dưỡng Tâm dịch, cũng đại biểu cho việc hắn có thiên phú trở thành Dưỡng Tâm Sư trung cấp.

Nếu như để Ngự Thiến Thiến biết được, nhất định sẽ cảm thấy hắn là thiên tài Dưỡng Tâm Sư, sẽ càng ra sức dùng đãi ngộ phong phú hơn để mời chào hơn, không chỉ đơn giản là lương mỗi tháng 50 vạn đồng tiền nhỏ mà thôi.

Ninh Tiểu Xuyên mất một đêm, đã luyện chế xong mười gốc Dưỡng Tâm thảo, tổng cộng luyện được 37 giọt Dưỡng Tâm dịch.

– 37 giọt Dưỡng Tâm dịch này, cũng chính là 37 vạn đồng tiền nhỏ.

Ninh Tiểu Xuyên có cảm giác như một đêm phất lên, kích động không thôi.

Phát tài rồi.

Lúc này sắc trời còn chưa sáng, cửa lớn của Kiếm Các Hầu Phủ cũng chưa mở, bằng không thì Ninh Tiểu Xuyên có lẽ đã cấp bách đem 37 giọt Dưỡng Tâm dịch này đi bán, trước tiên trả Ninh Hinh Nhi ba vạn đồng tiền nhỏ đã mượn.

Ninh Tiểu Xuyên không thích nhất là mắc nợ người khác, bất luận là tiền tài hay ân tình.

Đương nhiên, bây giờ hắn cũng đã có tình cảm huynh muội với Ninh Hinh Nhi, thậm chí còn xem nàng là người thân duy nhất tại thế giới này. Đợi sau này bản thân cường đại, nhất định phải bảo hộ nàng chu toàn, chứ không phải luôn để nàng che chở mình.

– Còn nửa canh giờ nữa thì mới hừng đông, nhân lúc này, thử luyện chế một gốc Uẩn Huyết thảo xem.

Dưỡng Tâm dịch dùng để tẩm bổ trái tim Võ giả, củng cố Võ Đạo Tâm Cung của Võ giả, nếu như một ngày dùng một giọt Dưỡng Tâm dịch, tốc độ tu luyện sẽ vượt xa những người khác.

Uẩn Huyết dịch là dùng để bồi dưỡng huyết mạch của Võ giả, tăng cường phẩm cấp của máu, gia tăng cường độ huyết khí. Huyết khí càng mạnh, thân thể cũng càng khỏe, lúc chiến đấu, có thể duy trì được trạng thái lâu hơn.

Mỗi ngày dùng một giọt Uẩn Huyết dịch, hiệu quả lại càng kinh người, có thể bỏ xa đám đồng lứa.

Giá trị của một giọt Uẩn Huyết dịch, cũng nhỉnh hơn Dưỡng Tâm dịch, ít nhất có thể bán được một vạn đồng tiền nhỏ.

Thế nhưng, bởi vì Dưỡng Tâm dịch và Uẩn Huyết dịch thật sự rất quý, mà người có thể mỗi ngày sử dụng một giọt, cũng rất ít.

Ninh Hinh Nhi chính là thiên tài của Kiếm Các Hầu Phủ, vậy mà hàng tháng cũng chỉ lĩnh được mười giọt Dưỡng Tâm dịch và mười giọt Uẩn Huyết dịch, ngoài ra đều là tự mình đi mua.

Cho nên mới nói, chỉ có con cháu Vương Hầu được bồi dưỡng trọng điểm, mới miễn cưỡng có thể một ngày được một giọt Dưỡng Tâm dịch và một giọt Uẩn Huyết dịch, còn người bình thường thì tất nhiên là đừng nghĩ đến.

Con cháu Vương Hầu cường đại hơn đệ tử hàn môn rất nhiều, cũng không phải là chuyện lạ.

Ninh Tiểu Xuyên tương đối thuận lợi trong việc luyện chế Huyền dược, mặc dù là lần đầu luyện chế Uẩn Huyết thảo, nhưng vẫn là xe nhẹ đi đường quen (*), rất nhanh ở trong Võ Đạo Tâm Cung đã cô đọng thành bốn giọt Uẩn Huyết dịch.

(*) làm quen tay

Lúc trên mặt Ninh Tiểu Xuyên lộ vẻ tươi cười, đột nhiên thanh tiểu kiếm trong Huyết khiếu lóe lên, một đạo huyết quang đâm vào Tâm khiếu, không ngờ lại đoạt lấy bốn giọt Uẩn Huyết dịch trong Dưỡng Tâm đỉnh.

– Ầm…

Trái tim Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên đập mạnh.

Huyết khiếu và Tâm khiếu bắt đầu tranh đoạt, cấp tốc chuyển động quanh trái tim.

Tiểu kiếm trong Huyết khiếu muốn đoạt Uẩn Huyết dịch trong Tâm khiếu. Tâm khiếu mặc dù ở thế bị động, nhưng vẫn tránh né công kích của Huyết khiếu.

Hai bên kẻ tránh người đuổi, càng lúc càng nhanh, cuối cùng hình thành hai đạo quang mang, một đỏ một trắng, tạo thành một cái đồ án Thái Cực thần dị, vờn quanh trái tim của Ninh Tiểu Xuyên.

Lúc Tâm khiếu và Huyết khiếu bình tĩnh trở lại, trở về bên dưới tâm thất, Ninh Tiểu Xuyên cuối cùng cũng thở phào một hơi.

Dưỡng Tâm đỉnh trong Tâm khiếu trở nên yên lặng, mà tiểu kiếm trong Huyết khiếu cũng trở về chỗ cũ.

– Không đúng, bốn giọt Uẩn Huyết dịch trong Dưỡng Tâm đỉnh đã không còn. Chẳng lẽ đều bị tiểu kiếm hấp thu rồi? A… Đây chính là bốn vạn đồng tiền nhỏ a.

– Không đúng, Huyền Khí Võ Đạo trong Võ Đạo Tâm Cung lại gia tăng rồi. Ta… ta đạt tới Huyền Khí tầng thứ sáu rồi.

Ninh Tiểu Xuyên hai tay ôm đầu, trong lòng khiếp sợ không thôi.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.