Ma Phi Khó Tán Tỉnh

Chương 38



Xung quanh quảng trường trung tâm trấn xây một vài bệ dựng đuốc rất lớn, mỗi khi đến buổi tối, sẽ nhìn thấy nhân viên chuyên môn đốt đuốc, chiếu sáng bầu trời đêm của quảng trường, những nhà mạo hiểm sau khi có kinh nghiệm quay về, đều thích ăn no uống đủ, đến chợ tư do này mua sắm, đổi chác hàng hóa, lục tìm bảo bối.

Nhìn thấy đống hàng hóa rực rỡ đủ loại kia, quầy hàng buôn bán đủ loại đồ ăn vặt, cùng với những đám đông người tới lui, Tô Linh Phong cũng không vì có phần ngạc nhiên mà nhíu đôi mi thanh tú một chút, thật sự là một cảnh tượng náo nhiệt ầm ĩ mà!

Tô Linh Phong cũng không vội vàng mở quầy, mà đi lại xung quanh, có lẽ là đi nghe ngóng giá cả của các loại trang bị một chút xong, mới chọn một chỗ ở gần chân đèn, phân phó cho Tá Dịch dọn từng cái vũ khí ra.

“Ta sẽ đi mua sắm, ngươi canh quán.”

“… Tiểu thư, hay cứ để Tá Dịch đi theo bên cạnh nàng bảo vệ nàng đi.”

Tô Linh Phong trừng mắt: “Ngươi đi theo ta, thì ai bán hàng?”

“…” Tá Dịch không nói gì, việc hộ vệ này của hắn thật đúng là thực tế mà! Phu xe kiêm tay chân kiêm người bán hàng, sau này không chừng còn phải kiêm cái gì…

“Được rồi, quyết định như vậy đi, yên tâm, ta sẽ không đi quá xa, gặp phải chuyện xấu sẽ gọi ngươi.”

Trên khuôn mặt tuấn tú của Tá Dịch xuất hiện chút biểu cảm khó xử hiếm thấy: “Nhưng mà, ta chưa bao giờ bán đồ…”

“Mọi việc đều có lần đầu tiên, đừng hồi hộp, qua hôm nay, ngươi sẽ là người đã từng buôn bán.” Tô Linh Phong nâng bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn lên, vỗ vỗ bả vai Tá Dịch như trấn an.

“…” Cái gì gọi là “Qua hôm nay, chính là người đã từng buôn bán”? Khóe miệng Tá Dịch giật giật, hoài nghi mà nhìn về phía Tô Linh Phong, nàng cố ý đúng không?

“Được rồi, ta đi đây.” Tô Linh Phong vừa dứt lời, cất bước rời đi ngay.

Tá Dịch vội vàng mở miệng gọi nàng lại: “Tiểu thư, dù thế nào nàng cũng phải nói cho ta biết, những món vũ khí này bán bao nhiêu tiền chứ!”

“Không phải vừa rồi đã đi khảo sát thị trường sao? Ngươi xem rồi bán đi, bán thấp hơn người khác bán một chút, mau chóng bán ra là được.” Tô Linh Phong đầu cũng không quay lại mà chui vào trong đám đông.

Khảo sát thị trường? Mặc dù từ này mới, nhưng mà ngược lại rất chuẩn xác.

Tá Dịch thở dài, cam chịu số phận mà ngồi chồm hổm ở trước quầy hàng.

Thực ra Tô Linh Phong cũng không có đồ gì muốn mua, chỉ tùy tiện đi đi lại lại, rồi chạy đến trước một quầy bán thịt nướng, muốn mua vài xiên thịt nướng và một bình rượu hạt thông nhỏ, thảnh thơi mà ăn uống.

Con rồng con Tiểu Bạch nuốt nước miếng, quay đầu nhỏ sang một bên, khinh thường Tô Linh Phong: “Hừ, người vô tích sự! Vừa mới ăn cơm tối xong, bây giờ lại ăn tiếp, cũng không sợ ăn đến nỗi thành nữ nhân béo!”

“Tiểu Bạch, ngươi là đang hâm mộ, ghen tị, thù hận.”

“…”

Tô Linh Phong ăn uống no say, bảo chủ quán lại nướng thêm vài xiên thịt nướng, định mang về thưởng cho Tá Dịch.

Thực ra nàng vẫn rất hiền hậu mà…

Cách thật xa, Tô Linh Phong nhìn thấy trước quầy hàng của mình có rất nhiều người vây quanh, thỉnh thoảng còn có người vừa lòng thỏa ý mà từ trong đám đông bước ra, trên tay cầm đủ loại vũ khí mà nàng thấy quen mắt…

Tô Linh Phong nhíu mày, bước nhanh hơn chen vào đám người, thấy vũ khí trên quầy hàng, ngoại trừ “Băng Nguyên trượng” kia ra, cũng chỉ còn lại một thanh đại kiếm lam phẩm khảm ma hạch hỏa hệ cấp ba.

“Ông chủ, thanh kiếm này bán thế nào?” Có người cầm lấy thanh kiếm kia, hỏi giá tiền.

“Hai trăm kim tệ.” Tá Dịch mặt không chút thay đổi nói.

Chết tiệt! Thanh kiếm kia giá bốn trăm kim tệ, nàng bảo hắn bán rẻ hơn một chút, là bảo hắn giảm đi một nửa giá sao? Tô Linh Phong hung hăng cắn một miếng thịt nướng trong tay, hành động lụn bại này, thưởng hắn đồ ăn cái lông!

Người nọ hỏi giá cả xong đã chuẩn bị bỏ tiền ra, Tô Linh Phong nuốt thịt nướng trong miệng xuống, mở miệng hô giá nói: “Ba trăm kim tệ!”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.