Lục Yên, Anh Yêu Em

Chương 13-4: Tắm ngày 4



Editor: Yang3S

________

Khỏa thân, như Adam va Eva.

Quay về tấm chiếu trúc, anh đẩy gối và chăn bông ra ngoài, Lục Yên nằm lên cái đệm mềm mại, Tạ Đạo Niên ngồi xuống bên cạnh cô, ngón tay di chuyển trên khắp cơ thể cô, sau đó dừng lại trên bộ ngực của cô, bắt đầu vân vê nhào nặn nó như một quả bóng nước.

Bên ngoài là cánh đồng sen, xung quanh không có ai, mặt trời vẫn đang ở trên cao, có một hương vị là lạ, dòng suối nhỏ bên cạnh vẫn đang chảy róc rách không ngừng, con tôm bị ánh nắng chiếu vào phản chiếu thành một màu xanh nhạt, quả lựu chín đỏ rơi rụng xuống đất, để lộ ra một mảnh thịt màu đỏ bên trong.

Tạ Đạo Niên ngồi ở trên giường, hai chân được tách ra, tay phải chống đỡ cơ thể, hơi nghiêng về phía sau một chút, miệng không ngừng thở ra tiếng, khi thì ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, khi thì vân vê nhào nặn bộ ngực của người mình yêu.

Lục Yên hé miệng ngậm lấy gậy th*t của anh, đầu lưỡi thỉnh thoảng chạm lên đầu nấm của anh, lấp kín lỗ nhỏ trên đó, anh nhắm mắt lại hô hấp ngày càng dồn dập, Lục Yên ngậm toàn bộ gậy th*t vào, đi thẳng vào tận sâu trong cổ họng, cảm thấy có một cảm giác áp bức, Tạ Đạo Niên không nhịn được hét thành tiếng.

Thì ra đàn ông rên rỉ cũng nghe êm tai như vậy.

Cô như một nhà thám hiểm không biết mệt mỏi, liên tục khám phá từng chỗ trên cơ thể anh, kẹp chặt bắp đùi anh lại, liên tục ma sát, cho đến khi mặt trên có giọt nước lóng lánh xuất hiện, phong cảnh vô cùng dâm mỹ.

“…. Ẩm ướt như vậy?”

Cô không trả lời, thay vào đó là cái miệng ngày càng mút mạnh hơn, Tạ Đạo Niên nắm lấy ga trải giường ở dưới, quay người lại đè cô nằm xuống dưới, “Anh không thể kiềm chế được ý nghĩ muốn ép khô em.” Nói xong liền tách hai bắp đùi cô ra, ma sát cửa vào mấy cái, sau đó thế như chẻ tre mà đâm vào.

Lục Yên cảm nhận được bản thân như bị anh tách ra làm đôi, dịch ngọt tranh nhau bao vây lấy kẻ vừa mới xâm lược vào huyệt non, Tạ Đạo Niên bóp chặt eo của cô, mạnh mẽ đâm vào tận hoa tâm.

“A….”

Người phụ nữ của anh, huyệt non đúng là rất ẩm ướt a.

Bạn đã từng mở ngăn kéo chưa? Khi còn bé thích kéo ra, rồi lại đẩy vào, dường như bên trong ngăn kéo đó có rất nhiều kho báu.

Tạ Đạo Niên nhìn cô, mồ hôi liên tục rơi xuống ngực cô, hai bắp đùi của Lục Yên bám chặt lấy eo của anh, liên tục thúc đẩy.

“Trường Canh, mạnh hơn nữa, a….. thật to…. ” Lục Yên nằm trên giường, thoải mái đến mức không kiềm nén được bản thân.

Mông của anh mạnh mẽ đánh về phía trước, hai túi ngọc ở dưới không ngừng đập vào da thịt của cô.

Bóp vào mông của cô, ra sức đâm mạnh, như vậy cô sẽ nhanh chóng đạt được sự sung sướng.

Cứng quá a, mọi thứ của anh, đều cứng rắn a.

Dường như Lục Yên đang đung đưa cùng nhịp với những chiếc lá chuối bên kia bờ suối, gậy th*t của anh liên tục ra ra vào vào nơi riêng tư của cô, kéo ra một dòng chất lỏng nóng ấm, thấm ướt cả ga giường, mà anh dường như có sức mạnh bất tận, không ngừng thúc mạnh về phía trước, tiếng nước vang lên, càng khiến anh hăng hái hơn.

“Thật chặt, kẹp chặt đến mức không rút ra được.”

Anh thở hổn hển, liên tục đâm vào huyệt non của cô, dù chỉ làm bằng tư thế truyền thống*, nhưng cũng có thể khiến cô có được cảm giác sung sướng không gì sánh bằng.

(*tư thế truyền thống: nam trên nữ dưới.)

“Trường Canh, nhanh hơn, nhanh hơn nữa.” Cô thích nghe anh nói những câu thô tục.

“Dâm đãng, hai chân kẹp thật chặt vào.”

Lục yên xoay người, chổng mông lên, tách hai chân ra, “Trường Canh, vào đi.”

Tạ Đạo Niên cắm vào, hai tay nắm lấy bộ ngực đẫy đà của cô, dòng điện được tích lũy ở bên dươi, bắt đầu lây lan khắp cơ thể, anh dùng sức đâm mạnh, cô không nhịn được thét chói tai, không nhịn được phát cuồng lên.

“Trường Canh, anh thật là giỏi, vào sâu hơn nữa, đánh mông em, nhanh lên, đánh vào mông em.”

Anh đánh vài cái lên mông cô, mỗi một cái đánh giáng xuống là hai bức tường của cô lại co chặt lại hơn nữa, cho đến khi gậy th*t bị kẹp chặt đến mức sung sướng.

Hai mắt của anh tràn đầy tơ máu, xoay mặt Lục Yên lại, hung hăng hôn mạnh xuống, “Dâm đãng.”

Nói xong liền bắn vào huyệt non, Lục Yên bị dòng dịch nóng tưới vào mà cả người cũng muốn bốc cháy, ngay cả cọng tóc cũng muốn bốc cháy.

Lửa tình bốc cháy, hừng hực không bao giờ tắt.

Tình yêu bất tận, làm cũng bất tận.

Tạ Đạo Niên ngã xuống đệm, ôm chặt cô lại, liên tục trao cho cô những nụ hôn nóng bỏng.

Lục Yên cảm nhận được tinh dịch đang chảy ra, cô thở phì phò, vuốt ve khuôn mặt anh, giọng nói không có lực, “Trường Canh, đây là lần đầu tiên anh bắn vào trong.”

Khuôn mặt Lục Yên ửng hồng, mái tóc ướt sũng, không phân biệt được đâu là mồ hôi đâu là nước. Đôi mắt sáng bừng lên, lấp la lấp lánh.

Anh ôm cô, “Xin lỗi.”

Cô vuốt ve khuôn mặt anh, “Trường Canh, em rất vui.”

Anh nở nụ cười, trên khuôn mặt đẹp trai toàn là mồ hôi, anh nhìn cô không chớp mắt, ánh mắt say đắm, “Vui thì tốt rồi.”

……..

Bầu trời trong trẻo, những giọt nước vẫn còn đọng lại trên lá sen, bị một cơn gió thổi qua, trợt rơi xuống hồ nước. Chuồn chuồn lướt qua, mọi thứ đều ổn. Một con bò vội vã đi, vừa đi vừa lắc đầu, phe phẩy cái đuôi đi đến mép cánh đồng, các ngôi nhà thưa thớt nhau, cánh đồng lúa trải dài khắp thôn làng.

Bên trong căn phòng đang bật quạt, hai người đều trần truồng. Một tay Tạ Đạo Niên ôm Lục Yên, một tay chậm rãi xoa bụng của cô, Lục Yên nằm trong ngực của anh, nhắm hai mắt lại, vẻ mặt khi ngủ vô cùng ngoan ngoãn.

Một kỳ nghỉ dài, nên ngay cả mặt trời cũng lười biếng chưa muốn xuống núi, tình cảm ngày càng sâu sắc hơn, lửa tình trong cơ thể ma sát vào nhau tạo thành ánh sáng lóa mắt.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.