[Lục Tiểu Phụng Truyền Kỳ] Vai Ác Nghịch Tập Thành Công

Chương 19



…… Hai người này đang làm gì?

Sự tình phát sinh quá mức đột nhiên, hệ thống hoàn toàn mộng bức.

Hoàn hồn vừa thấy, càng thêm chịu không được……

Bất thình lình phát triển, làm hệ thống như lọt vào trong sương mù, trực giác đại sự không ổn. Lục Tiểu Phụng trong võ hiệp tiểu thuyết vốn là hồng nhan tri kỷ vô số, thẳng không thể lại thẳng, tên gọi tắt ‘Vũ trụ thẳng nam’… thế nhưng bị ký chủ bẻ cong a a a a!

Hệ thống hỗn độn trong gió một lát, yên lặng trốn vào phòng tối, không ngừng mặc niệm 《 Bàn Nhược Ba La Mật Đa Tâm Kinh 》, làm mình bình tĩnh bình tĩnh, hạ nhiệt độ.

Thế giới này rốt cuộc là như thế nào? Nam chính quất vai ác, nảy sinh cảm giác, kết quả nhiệt huyết sôi trào, một phát không thể vãn hồi. Làm cho tâm linh thuần khiết của hệ thống bị nhiễm một màu đen âm u.

Xin hỏi tiết tháo nam chính đang ở đâu?

Loại biến thái như ký chủ cũng có thể nuốt trôi, ngươi rốt cuộc bụng đói ăn quàng đến mức nào?

Nhưng không, tham gia quân ngũ ba năm, heo mẹ cũng biến thành Điêu Thuyền. Lục Tiểu Phụng gần nửa năm không chạm qua nữ nhân, mà y đang tuổi huyết khí phương cương, tuy rằng sớm biết diệu dụng của năm đầu ngón tay, nhưng số lần tự xử mười mấy năm qua có thể đếm được trên đầu ngón tay. Vì thế, chịu đựng hơn bốn tháng, còn không nghẹn chết y?

Nghĩ đến việc mình khốn khổ đến thế đều do Cung Cửu ban tặng, trong lòng bi phẫn.

Không chỗ phát tiết, Lục Tiểu Phụng đành phải ôm hận rưng rưng đi đường cong.

Dù Cung Cửu gia hỏa này có chút biến thái, dáng người tướng mạo phải công nhận hàng thượng đẳng. Eo là eo, chân là chân, xem nhẹ giới tính của hắn, quả thực không thể càng vừa lòng. Thậm chí trong quá trình ngươi tới ta đi, Lục Tiểu Phụng ngạc nhiên phát hiện, thân hình nam nhân cũng có mị lực kinh người, mềm dẻo hữu lực, ẩn chứa lực lượng không thể bỏ qua.

Trong tiếng phúng điếu của hệ thống, Lục Tiểu Phụng càng ngày càng vừa lòng, thật trúng mỹ nam kế của Cung Cửu.

……

Hệ thống ước chừng thời gian không sai biệt lắm mới đi ra phòng tối.

Lúc này đã là đêm khuya, sao lấp lánh phủ kín bầu trời.

Nhìn vai ác ôn nhuận như ngọc, nam chính anh tuấn tiêu sái, hệ thống vô pháp ức chế đau lòng.

“Số phận, đây đều là số phận!”

Hệ thống vô cùng đau đớn nói: “Trong tiểu thuyết, vai ác hoặc nam chính chỉ cần có một bên trọng sinh, đều như trúng tà mà tương ái tương sát, ngay sau đó chợt nhìn nhau vừa mắt, cùng nhau làm bậy, đem thể loại chuyển từ truyện ngựa giống (thể loại nam chính có bàn tay vàng, mở hậu cung, thông đồng vô số mỹ nữ) chuyển thành BL (Boylove). Ta cho rằng ký chủ ngươi sẽ không làm theo cách tầm thường, không nghĩ tới, haizz…… Các ngươi một vai ác một nam chính đều không làm việc đàng hoàng, ta đối với các ngươi thật là quá thất vọng rồi!” Dừng một chút, lại thập phần bát quái nói: “Nhanh nói cho ta biết, hương vị của Tiểu Kê như thế nào, ta sẽ căn cứ thái độ của ngươi mà suy xét việc tha thứ cho ngươi.”

Hệ thống đợi nửa ngày, thấy ký chủ trước sau không phản ứng, ánh mắt mê ly câu nhân, rõ ràng dư vị chưa tan…… Ách, này liền xấu hổ.

Cung Cửu phục hồi tinh thần, nói: “Ngươi vừa nói gì cơ?”

Hệ thống: “……”

Hệ thống rộng lượng mà tha thứ ký chủ lần đầu tiên khai trai, cười hắc hắc, nói: “Hương vị Tiểu Kê như thế nào?”

Cung Cửu thật sâu dư vị một phen, làm ra tổng kết: “Gà bọc lá sen, ngon miệng béo ngậy, tuyệt không thể tả, khiến người vô cùng dư vị.”

Hệ thống: “……”

Gà bọc lá sen……

Bối cảnh là một thảm màu xanh lá, Tiểu Kê bị lột sạch, xác thật cùng với món gà bọc lá sen có chút giống.

Ký chủ dùng từ thật là sắc hương vị đều đầy đủ, rất chuẩn a.

Hệ thống cam bái hạ phong.

Cung Cửu ôm cánh tay, nghiêng người dựa vào thân cây, ngọc trâm dùng để cố định búi tóc sớm đã không thấy, tóc dài màu đen rối tung xõa xuống, che khuất nửa gương mặt tuấn tú tái nhợt. Giờ phút này, cặp mắt thâm thúy ám trầm nheo lại một nửa, môi hơi sưng đỏ, quần áo hỗn độn bất kham rộng mở đến eo, lộ ra bờ ngực trắng nõn, cùng với thần sắc lười biếng mê người kia, có thể xứng với mấy từ “hoạt sắc sinh hương”.

Dáng vẻ này đập vào mắt Lục Tiểu Phụng, gợi cảm đến y hít thở không thông.

Ngón tay khẽ nhúc nhích, nội tâm ngo ngoe rục rịch, Lục Tiểu Phụng thiếu chút nữa không cầm giữ được. Nếu y không phải phía dưới, không nói hai lời sẽ nhào tới. Đáng tiếc, lá gan y thu nhỏ, liền sợ thất bại, chịu thương tổn chính là mình. Lục Tiểu Phụng an ủi chính mình, tuy rằng mới vừa rồi tư vị vô cùng tuyệt vời, nhưng thay vì bị áp, không bằng nhìn cho đỡ thèm.

Phát hiện thế giới nội tâm của Lục Tiểu Phụng, hệ thống: “……”

Đây là đánh mất nhân tính, vẫn là chôn vùi đạo đức?

Hệ thống vốn cho rằng trong vụ thảm án tình yêu này, Lục Tiểu Phụng ngay từ đầu là vô tội, rồi nhẫn nại, sau lại tiết tháo rơi đầy đất, đơn giản nằm yên hưởng thụ. Hóa ra, hết thảy đều là y tự tìm. Bằng không một nam nhân thẳng hơn cả dây thép gặp chuyện như vầy, sao có thể không có nửa điểm tâm lý bài xích chán ghét? Nhìn Lục Tiểu Phụng phản ứng đi, tận hứng cỡ nào.

Nếu không phải nằm ở phía dưới, còn tưởng lại đến mấy phát, ngươi nói y có nên sống hay không? Có gan liền nói suy nghĩ của ngươi cho ký chủ, một hai phải tự mình tra tấn, nhẫn nhẫn nhẫn, coi chừng biến thành Ninja rùa rốt cuộc ‘cứng’ không nổi.

Hiện tại gạo nấu thành cơm, còn làm ra vẻ. Tiểu tiện nhân!

Nhất thời, nội tâm hệ thống xuất hiện vô số phun tào.

Nhìn sao trời, Cung Cửu lười biếng mà nói với hệ thống: “Ta muốn hát.”

Hệ thống: “A?”

Cung Cửu: “Biểu đạt tâm tình của ta.”

Hệ thống: “…… Nga, ngươi hát đi.”

Cung Cửu tâm tình sung sướng mà ngân nga ca khúc vừa học: “Ở dưới gốc cây táo lớn thật lớn, ta phát hiện ngươi nha ~”

Hát quá cao hứng, liền hát to thành tiếng: “Ân ~~ biểu tình thật tuyệt a ~ thật ngoan, thật ngoan, thật là đứa trẻ ngoan~ mau rơi vào tay của ta đi, ta sẽ luôn chờ ngươi phía trước……”

Hệ thống: “……”

Lục Tiểu Phụng: “……”

Đêm đen nhánh, núi rừng u tĩnh, phiêu đãng tiếng ca quỷ dị, tay Lục Tiểu Phụng nắm lấy áo ngoài run run, gân xanh nổi lên.

Hệ thống nhìn thân cây lớn đang đỡ ký chủ cùng nam chính…… Không sai! Chính là cây táo. Ca khúc này vốn dĩ liền rất quỷ dị, hiện tại quả thực vô pháp nhìn thẳng lời hát luôn rồi. Tuy rằng biểu tình của nam chính xác thật rất tuyệt, y sớm đã rơi vào tay ngươi, ngươi cũng không thể trắng trợn táo bạo hát ra tới a. Ngươi sao có thể không biết xấu hổ đến thế!

Lục Tiểu Phụng sắc mặt đổi tới đổi lui, Cung Cửu hát bằng tiếng Phù Tang, y chỉ hiểu một ít từ Phù Tang, đại ý của ca từ không quá hiểu, chỉ nghe ra mấy từ, cây táo, thật tuyệt, bé ngoan gì đó…… Ân, y hoàn toàn không biết hắn đang hát thứ gì, chỉ biết đối phương mắc bệnh không nhẹ.

Hệ thống: “……”

Nga, Lục Tiểu Kê đáng thương, vô hạn đồng tình ngươi.

Không biết diện tích bóng ma tâm lý của nam chính có bao nhiêu lớn……

“Tiểu Kê.” Cung Cửu nắm cằm của nam nhân, chậm rãi tiến gần, thân mật thì thầm nói: “Bổn thế tử đột nhiên nhớ tới một chuyện quan trọng, lần sau lại tìm ngươi chơi a.”

Âm cuối giơ lên, từ ‘chơi’ kéo đến lại dài lại uyển chuyển, làm người sống lưng tê rần, ngăn không được run rẩy. Lục Tiểu Phụng do dự, nếu Cung Cửu muốn hôn y, y nên quay đầu đi để phản kháng hay nên “ép dạ cầu toàn” để cho hắn hôn, tiễn ôn thần rời đi? Cung Cửu lại không chút do dự, nói đi là đi, vẫy ống tay áo, biến mất không để lại chút dấu vết.

Lục Tiểu Phụng: “……”

Hệ thống: “……”

Hệ thống nhìn độ hảo cảm cao ngất mà ký chủ dành cho nam chính, có chút hoài nghi tính toán xuất hiện vấn đề.

Mặt khác, nó không khỏi tự hỏi, đối nhân loại mà nói, hôn tạm biệt gì đó có phải không thật sự rất quan trọng?

Nếu không, hảo cảm độ giữa ký chủ với nam chủ vì sao dao động quỷ dị như vậy?

Mới đầu Cung Cửu đối với nam chính hảo cảm độ là 62, chỉ là ‘có điểm thích, có thể ngủ’. Sau mỗi lần hôn môi, tăng tới 73, biến thành ‘thích muốn ngủ’. Hiện tại, có thâm nhập phát triển, biến thành 86, ‘phi thường thích, siêu cấp muốn ngủ’. Căn cứ số liệu dao động, lúc cao nhất thậm chí đạt tới 91 điểm.

Về phía nam chính, Lục Tiểu Phụng mới đầu đối ký chủ hảo cảm độ chỉ có đáng thương 54, còn chưa đạt tiêu chuẩn. Sau khi quất ký chủ một lần lại một lần, miễn cưỡng đạt tới 65, hôn hôn, hôn đến động tình, đạt tới 71, cùng ký chủ thân thiết đến một nửa, đột nhiên lên đến 85, bị đè ép lại giảm xuống 8 điểm, sau lại dễ dàng vượt qua, lao tới đến 92. Chỉ số hạnh phúc còn cao hơn ký chủ.

Cảm tình của nhân loại a, thật là đơn giản thô bạo trắng ra. Nhìn, ký chủ nói xong, phủi mông chạy lấy người, không hôn tạm biệt nam chính, độ hảo cảm của Lục Tiểu Phụng đối với ký chủ nháy mắt lại giảm 5 điểm.

Hệ thống: “……”

*****

Cung Cửu tâm tình sung sướng mà trở lại chính mình địa bàn.

Ngủ ước chừng hai canh giờ, quản gia vội vàng đến, sợ hắn phát hỏa mà đứng ở ngoài cửa, nhỏ giọng nói: “Thế tử, Trác gia tới.”

Cung Cửu đang ở trong mộng vui vui vẻ vẻ ăn thịt gà kho tàu, xốp giòn thơm ngọt, mới vừa ăn hai miếng, đã bị đánh thức, cả người không khỏi tản ra áp suất thấp đáng sợ.

Hệ thống không mắt thấy: “Chạy nhanh lên, đừng quên hôm nay là ngày Trác Đông Lai qua đây cùng ngươi thương lượng đại kế.”

“Làm Hoàng Thượng có cái gì tốt, không hiểu được Tiểu Lão Đầu vì cái gì chấp nhất với ngôi vị hoàng đế.” Cung Cửu ngáp một cái, lười biếng nói: “Thân phận càng cao, gánh nặng càng nặng, làm Hoàng Thượng, cả ngày vội vàng chính vụ mệt thành cẩu, nghe đại thần bô bô cãi nhau, nơi nào có động đất, nơi nào lại xuất hiện ôn dịch, biên quan cùng tiểu bộ lạc nào lại phát sinh mâu thuẫn, lại có tiểu quốc gia nào không an phận, đối Trung Nguyên như hổ rình mồi, việc chó má có một đống lớn, còn không bằng làm một nhàn vương tiêu dao tự tại.”

Hệ thống chỉ thẳng trọng điểm: “Hoàng Thượng không cần đối với người khác quỳ xuống.”

Cung Cửu thân mình chấn động, lập tức tinh thần phấn chấn, bò xuống giường mặc quần áo, nghiêm trang nói: “Mới vừa rồi ta chỉ là nói giỡn, làm Hoàng Thượng chính là tâm nguyện cả đời của bổn thế tử.”

Hệ thống: “……”

Tiêu phí nửa nén hương, đem chính mình thu thập nhân mô cẩu dạng, Cung Cửu lúc này mới đi gặp Trác Đông Lai.

Thư phòng, thanh niên thân hình gầy ốm đưa lưng về phía cửa phòng, đang giương mắt nhìn bức tranh chữ trên tường. Cung Cửu phát hiện Trác Đông Lai tựa hồ đặc biệt thích màu tím, hôm nay lại xuyên một thân tao bao tím gay, thấy hắn chậm rãi mà đến, đứng dậy hành lễ: “Gặp qua thế tử.”

Cung Cửu nói: “Trác huynh hà tất cùng ta khách khí.”

Trác Đông Lai nói: “Lễ không thể phế.”

Nếu là tương lai Cung Cửu ngồi trên ngôi vị hoàng đế, hắn “không biết lễ nghĩa” không chừng sẽ bị thu sau tính sổ.

Cung Cửu cũng không miễn cưỡng đối phương, nói thẳng vào chủ đề: “Trác huynh lần này tiến đến, nói vậy bên kia đã bố trí không sai biệt lắm.”

Trác Đông Lai nói: “Đúng vậy. Không biết Thế tử gia tính toán khi nào hành động?”

Cung Cửu hơi hơi mỉm cười: “Mười lăm tháng tám năm sau.”

Đêm trăng tròn, trên đỉnh Tử Cấm. Nhất kiếm tây lai, thiên ngoại phi tiên. (ngụ ý trận đấu kiếm giữa Tây Môn Xuy Tuyết và Diệp Cô Thành)

Cái gọi là bọ ngựa bắt ve, hoàng tước phía sau, đây chính là thời cơ ngàn năm một thuở, bọn họ có thể nào bỏ lỡ.

……

Cùng Cung Cửu nói chi tiết việc hợp tác đâu ra đó, Trác Đông Lai liền cáo từ rời đi.

Trong đình chỉ còn mình Cung Cửu, nhìn nước trà xanh biếc, suy nghĩ xuất thần.

Cung Cửu: “Hiện giờ, quan hệ của Trác Đông Lai cùng Tư Mã Siêu Quần như thế nào?”

Hệ thống: “Hảo huynh đệ vào sinh ra tử, quan hệ tự nhiên tốt.”

Cung Cửu hồi tưởng tiểu thuyết “Anh hùng vô nước mắt” đã xem xong vài ngày trước, tính thời gian, sợ là đến lúc Tư Mã Siêu Quần cưới vợ sinh con, nói: “Trác Đông Lai đã giúp Tư Mã Siêu Quần tìm kiếm thê tử chưa?”

Hệ thống trêu ghẹo nói: “Như thế nào? Thủ lĩnh như ngươi còn ép duyên?”

Cung Cửu: “Tường thành kiên cố, thường thường là tan rã từ nội bộ. Ta chỉ là sợ bọn họ huynh đệ không đồng lòng, kéo chân sau.”

Hệ thống: “…… Ngươi cứ yên tâm, trước khi nghiệp lớn hoàn thành, Trác Đông Lai sẽ không cho hảo huynh đệ của hắn tìm kiếm lão bà.”

Cung Cửu: “Ta nhớ rõ Ngô Uyển tuổi không nhỏ, kéo dài tới nghiệp lớn hoàn thành, chẳng phải thành gái lỡ thì?”

Hệ thống thầm nghĩ, cũng đúng. Vì thế, tra xét một chút cốt truyện《 Anh hùng vô nước mắt 》 phát triển đến chỗ nào rồi, kết quả rất là khiếp sợ: “Ngô Uyển tự động gả ra ngoài! Nhà trai vẫn là kiếp trước gian phu Quách Tráng của nàng! Cốt truyện sao tan vỡ thành như vậy?”

Cung Cửu giật mình: “Chẳng lẽ ta gây ra hiệu ứng bươm bướm?”

Hệ thống: “…… Ngươi quá đề cao chính mình. Ta cẩn thận tra xét một chút, là Trác Đông Lai giở trò quỷ.”

Cung Cửu kỳ quái nói: “Sao hắn lại đem lão bà của Tư Mã Siêu Quần gả cho người khác?”

Hệ thống nói: “Bởi vì hắn trọng sinh, không nghĩ đi lên con đường cũ như kiếp trước, cho nên cố mà làm Hồng Nương một hồi, đem Ngô Uyển chuyên môn gây chuyện gả cho gian phu Quách Tráng của nàng.”

Đối với chuyện này, Cung Cửu chỉ có trầm mặc.

Hệ thống nói: “Ngươi sao không nói lời nào?”

Cung Cửu trầm ngâm nói: “Đã không có Ngô Uyển, còn sẽ có Lý Uyển, Tiêu Uyển, Trác Đông Lai phòng được hết sao?”

Hệ thống nói: “Cho nên, Trác Đông Lai quyết định trước khi nghiệp lớn hoàn thành, không cho Tư Mã Siêu Quần tìm lão bà a.”

“Ta như thế nào cảm thấy đây là tư tâm của hắn quấy phá?” Cung Cửu nói: “Từ góc độ của ta, Trác Đông Lai căn bản không thích Tư Mã Siêu Quần cùng nữ nhân dây dưa, ngươi xem, Tư Mã Siêu Quần giao bằng hữu hắn còn ghen, nếu là Tư Mã Siêu Quần có nữ nhân, còn không đánh nghiêng lu dấm.”

Hệ thống quát lớn: “Toàn là hồ ngôn loạn ngữ!”

“Ngươi đừng không tin.” Cung Cửu nói: “Ngươi đọc sách, rõ ràng ám chỉ, Tư Mã Siêu Quần một đấng anh hùng, tự nhiên phải có một gia đình hoàn mỹ, thê tử ôn nhu hiền huệ, hài tử thông minh đáng yêu. Toàn bộ việc liên quan đến Tư Mã Siêu Quần đều do Trác Đông Lai tự mình xử lý, phỏng chừng lão bà cũng là Trác Đông Lai tìm kiếm, chính là vì duy trì nhân thiết đại anh hùng hoàn mỹ.”

“Hơn nữa Ngô Uyển lả lơi ong bướm, Tư Mã Siêu Quần lại cho rằng là chính mình sai. Bởi vậy có thể đoán ra, sinh hoạt củaTư Mã Siêu Quần cùng Ngô Uyển sau khi kết hôn cũng không tốt đẹp.”

Ngón tay thon dài vuốt ve vành ly, Cung Cửu nhàn nhạt phân tích: “Một thê tử ôn nhu hiền huệ, lén lão công đi tìm nam nhân, nguyên nhân rất lớn là bởi vì nàng hư không tịch mịch. Nhưng mà, Tư Mã Siêu Quần là một nam nhân tốt, cũng là một nam nhân huyết khí phương cương, bỏ mặc thê tử ôn nhu mỹ lệ phòng không gối chiếc quả thật không thể nào nói nổi.”

“Tuy rằng tiểu thuyết có viết, bọn họ kết hôn không lâu, trong bang sự vụ vướng bận, Tư Mã Siêu Quần không có thời gian bận tâm gia đình nên vắng vẻ thê tử, mới dẫn đến đối phương hồng hạnh xuất tường. Chính là này cũng nói không thông, Ngô Uyển lại không phải loại nữ nhân cơ khát, khôngthể rời khỏi nam nhân. Trượng phu vội vàng sự nghiệp, khả năng lớn nhất chính là nàng sẽ ở sau lưng yên lặng duy trì, sao có thể xuất quỹ? Không khỏi quá mức không thể hiểu được, trung gian tất nhiên còn phát sinh cái gì.”

“Dựa vào thái độ của Ngô Uyển đối với Trác Đông Lai, ta đoán quan hệ lãnh đạm giữa phu thê Tư Mã Siêu Quần và Ngô Uyển, chắc chắn có công lao của hắn. Mà Tư Mã Siêu Quần kẹp ở giữa lão bà cùng huynh đệ tất nhiên khó xử, chỉ có ba phải. Có lẽ nguyên nhân chính là vì thái độ mềm yếu đó, Ngô Uyển mới tâm đau sinh hận, hơn nữa quan hệ quỷ dị giữa Tư Mã Siêu Quần cùng Trác Đông Lai phi thường dễ dàng làm người hiểu lầm, Ngô Uyển mới luẩn quẩn trong lòng xuất quỹ.”

Hệ thống vì ký chủ nghiêm túc phân tích mà reo hò, nói: “Cho nên đâu? Ngươi muốn nói cái gì?”

Cung Cửu: “Ta quyết định làm người tốt chuyện tốt.”

Hệ thống: “…… Mặt trời mọc từ hướng Tây, ngươi cũng sẽ làm người tốt chuyện tốt?”

Cung Cửu không thèm để ý tới hệ thống phun tào, đi thẳng đến hệ thống thương thành, chọn lựa mua sắm mười quyển sách cùng năm cuốn tập tranh, chi trả 2.1 điểm tích phân.

Hệ thống: “…… Ngươi như thế nào lại mua sách XXOO?”

Thấy rõ hắn mua sách XXOO của ai, lâm vào trầm mặc khó hiểu.

Cung Cửu mua chính là đồng nghiệp văn của Tư Mã Siêu Quần cùng Trác Đông Lai, có ngược luyến tình thâm, có ngọt ngào rải cẩu huyết, còn có thịt thơm nức H văn, phòng tối cầm tù Play dạy dỗ văn…… Các loại thập cẩm loạn tùng phèo, nhưng là bản lĩnh hành văn của các tác giả quá thâm hậu, trong ngược có ngọt, trong ngọt có nước mắt, tình tiết liền mạch lưu loát, quá trình hương diễm vô cùng, đi ngang qua dạo ngang qua ngàn vạn không thể bỏ lỡ.

Hệ thống vô ngữ nói: “Ngươi xem đồng nghiệp văn của chính ngươi thì thôi đi, không cần thiết xem của thủ hạ đi.”

Cung Cửu mở ra tập tranh thứ nhất, vừa mở ra chính là hai người dây dưa bên nhau trong bồn tắm, quần áo nửa kín nửa hở trên người, một người tối tăm bá đạo, một người cấm dục ẩn nhẫn, cuối cùng ỡm ờ.

Cung Cửu nhanh chóng lật xem, không bao lâu liền khép lại thư, vẻ mặt vừa lòng nói: “Vì Trác Đông Lai Nhị đương gia cùng đại đương gia trên dưới một lòng, bổn thế tử đành phải bất đắc dĩ mà làm chuyện tốt.”

Hệ thống: “……”

Làm chuyện tốt còn bất đắc dĩ? Ký chủ quả thực hư.

Ngay sau đó, hệ thống lại đổi mới nhận thức về năng lực nảy ra ý xấu của ký chủ.

Chỉ thấy Cung Cửu kêu ám vệ tới, ném sách cho đối phương, ra lệnh ám vệ dựa theo phân loại của hắn, phân biệt đưa đến phòng của Trác Đông Lai cùng Tư Mã Siêu Quần, hơn nữa nhớ không được bị phát hiện.

Hệ thống: “……”

Má ơi, ký chủ đang làm đại sự a!

Hệ thống tâm hoảng: “Ngươi xác định bọn họ nhìn thấy đồng nhân văn của mình xong, sẽ như ngươi mong muốn trên dưới đồng lòng, mà sẽ không xảy ra chuyện?”

Cung Cửu: “Nhiều lắm ngủ một giấc, có thể xảy ra chuyện gì?”

“……” Hệ thống rống giận: “Người ta là thẳng nam! Ngươi liền không có tự hỏi qua khả năng bọn họ trở mặt thành thù?”

“Vì sự tình không thể hiểu được giả dối hư ảo trở mặt thành thù?” Cung Cửu lắc đầu nói: “Ngươi quá coi thường tình huynh đệ của bọn họ. Xấu hổ sinh khí là không tránh khỏi, nhưng kế tiếp khả năng lớn nhất sẽ cười cho qua chuyện. Còn nữa, từ kinh nghiệm của ta mà phán đoán, so với trở mặt thành thù, tình huynh đệ có thêm một bước phát triển khả năng lớn hơn.”

Hệ thống: “……”

Kinh nghiệm của ký chủ thật sự có giá trị tham khảo sao?!

Ngươi cho rằng ai cũng như Lục Tiểu Phụng, bị ép buộc lại ép buộc liền tự mình buông thả, rớt tiết tháo a?

Quất người tính cái gì, cùng nam nhân lên giường cũng có sao đâu!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.