Lôi Động Cửu Thiên

Chương 47: Lâm Vân tới



“Ha ha ha ha! Các ngươi đã nghe chưa? Hắn nói hội trưởng Luyện Đan Sư Công Hội tự mình đưa huy chương tới cho hắn! Ông trời ơi! Tiểu tử, ngươi không khỏi quá đề cao chính mình đi! Khoác lác cũng không biết ngượng sao!” Mộ Dung Kính cười to, giống như là nghe được sự tình cực kỳ buồn cười.

“Ngươi đã không tin ta, vậy còn tiếp tục hỏi ta sẽ không có ý nghĩa, ngươi có thể cút về nhà.” Hứa Phong lắc đầu, lười nhác tiếp tục để ý tới gã này, nói nhiều với gã chỉ là đàn gảy tai trâu.

“Tiểu tử, ta không nghĩ tới da mặt của ngươi dày như vậy, việc đến mức này lại còn tiếp tục giả bộ, ngươi đã chưa từ bỏ ý định vậy chúng ta so luyện đan. Để cho ta nhìn xem ngươi đến cùng phải nhất tinh Luyện Đan Sư hay không!” Mộ Dung Kính khiêu khích nói.

Mộ Dung Kính vừa nói xung, người trong đại sảnh lại lập tức sôi trào.

– So đan, hai gã Luyện Đan Sư so sánh xem ai luyện chế đan dược phẩm chất cao hơn, người đó sẽ thắng!

– Nếu như Hứa Phong quả thật không phải là Luyện Đan Sư, như vậy hắn tội càng thêm nặng ah!

“Ta cũng không khi dễ một tên tiểu bối như ngươi, không yêu cầu ngươi luyện chế đan dược tốt hơn so với ta, chỉ cần ngươi có thể luyện chế thành công là được! Ha ha ha, có dám hay không!” Mộ Dung Kính cuồng ngạo nói, phảng phất đã nắm chắc thắng lợi trong tay.

“Bẩm báo…”

Ngay tại lúc lúc này, không đợi Hứa Phong mở miệng, một hạ nhân vội vàng chạy vào báo: “Lâm gia đại thiếu gia, Lâm Vân đến!”

Theo sau là một thiếu niên quần áo sang trọng đi đến, chính là Lâm gia đại thiếu gia, Lâm Vân. Lâm Vân đến khiến Lâm Trung trên mặt vui mừng, trong lòng thầm hô quá tốt.

“Lâm Vân, ngươi tới rất đúng lúc, vi sư đang chuẩn bị so luyện đan, ngươi một bên quan sát một chút, đối với luyện đan thuật của ngươi nhất định sẽ thu được nhiều chỗ tốt.” Mộ Dung Kính dặn dò.

Nghiễm tưởng Lâm Vân sẽ cung kính đáp lại, nhưng một màn phát sinh phía sau lại làm tất cả mọi người kinh ngạc, sau khi Lâm Vân vào đại sảnh, ánh mắt quét bốn phía, giống như là đang tìm kiếm thứ gì, cuối cùng trông thấy Hứa Phong.

Trên mặt Lâm Vân lộ vẻ vui mừng nhanh chân đi tới, không nhìn không chào hỏi Lâm Trung cùng Mộ Dung Kính, trực tiếp đi hướng Hứa Phong, cười nói: “Hứa đan sư, chúng ta rốt cục lại gặp mặt, Thối Thể linh dịch ngươi cho ta đặc biệt hiệu quả, ta cảm giác lực lượng cùng thể chất đều tăng lên.”

Hả, tình huống gì đây?

Hứa Phong đến cùng có phải Luyện Đan Sư không?

Lâm Vân đến, lần nữa đem nghi ngờ trong lòng mọi người khơi dậy.

“Ca, sao ngươi lại cùng tên phế vật này nói chuyện?” Đột nhiên, thanh âm khó hiểu của Lâm Trung vang lên tại trong đại sảnh đang yên tĩnh, tỏ ra vô cùng thu hút sự chú ý của mọi người.

“Lâm Trung? Ngươi làm sao cũng ở chỗ này?” Lâm Vân kinh nghi nhìn thoáng qua Lâm Trung, hóa ra hắn lúc này mới phát hiện Lâm Trung ở chỗ này, chợt tức giận quát: “Còn không nhanh xin lỗi Hứa đan sư!”

Lâm Vân xưng hô với Hứa Phong là Hứa đan sư, chính là giữ thể diện cho Hứa Phong, ai ngờ kẻ quấy rối lại là đệ đệ ruột thịt của mình!

“Xin lỗi? Đệ tại sao phải xin lỗi? Đệ không nói sai!” Lâm Trung sửng sốt một chút, không biết người ca ca này bị làm sao vậy, lại thân thiết với kẻ thù của mình ah.

“Ngươi tranh thủ thời gian xin lỗi Hứa đan sư ngay, nếu Hứa đan sư không tha thứ ngươi, ngươi cũng khỏi cần về Lâm gia!” Lâm Vân nghiêm túc không hề giống nói đùa, hắn cũng không biết ân oán giữa Hứa Phong cùng Lâm Trung. Sau khi sử dụng Thối Thể linh dịch, Lâm Vân mới biết Hứa Phong cho mình đồ vật trân quý cỡ nào!

Sau khi Lâm Vân đem sự tình chi tiết của Hứa Phong báo cáo cho gia tộc, được gia tộc toàn lực ủng hộ, tất cả trưởng lão đều nhất trí cho rằng nhất định phải lấy lòng vị thiên tài Luyện Đan Sư trẻ tuổi này.

Lâm gia bên này vừa nhất trí xong, lại nghe tin Hứa gia bên kia tổ chức gia tộc đại hội truyền ra, nhân vật chính là thiên tài Luyện Đan Sư Hứa Phong này, Lâm Vân mang theo trách nhiệm liền vội vàng chạy đến, chính là tại thời điểm Hứa Phong bị đám người chửi bới chỉ trích giúp đỡ một chút sức lực, củng cố một chút quan hệ của hai người. Hành động này như là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi!

Trước khi một thiên tài chưa quật khởi liền giao hảo, so với việc sau khi tên thiên tài này chính thức đem tiềm lực chuyển hóa thành thực lực rồi mới lôi kéo thì tốt hơn nhiều!

Trong mắt Lâm Vân, những người Hứa gia này quá mức có mắt không tròng, vậy mà đem Hứa Phong gọi là phế vật, sau này nhất định ít giao du cùng những người khác trong Hứa gia để tránh cho Hứa Phong hiểu lầm.

Thế nhưng để Lâm Vân không ngờ là, hắn vừa mới cùng Hứa Phong chào hỏi, không đợi nói rõ ý đồ đến đã bị chính cái đệ đệ ngu xuẩn của mình phá hư, mở miệng chính là hai chữ “Phế vật”, điều này chính hắn cũng không thể nhịn, chớ nói chi người ta đường đường là nhất tinh luyện đan sư.

“Hứa Phong, đệ đệ của ta từ nhỏ kiêu căng quen rồi, rất không có giáo dưỡng, ta trước tiên thay hắn tạ tội.” Lâm Vân lập tức vái Hứa Phong thật sâu, đem “Hứa đan sư” xưng hô đổi thành “Hứa Phong”, chính là hi vọng dùng giao tình của mình và hắn gây dựng lại quan hệ.

“Không sao cả!”

Hứa Phong khoát tay, trên mặt không hỷ không nộ, nhìn thật sâu Lâm Vân một chút, nhàn nhạt nói ra: “Lâm Vân, khi khảo hạch ngươi thanh toán một ngàn kim tệ phí tổn cho ta, phần nhân tình này, ta vẫn ghi nhớ! Lâm Trung là đệ đệ của ngươi, hôm nay ta sẽ không làm khó dễ hắn!”

“Đa tạ Hứa đan sư!”

Lâm Vân trong lòng cay đắng, hắn biết rõ Hứa Phong có ý tứ là ân tình đã trả sạch, nói bóng gió chính là hai người đã thanh toán xong, không ai thiếu ai.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.