[Liêu Trai Đồng Nhân] Hữu Xu

Chương 147



Đấu đoàn đội kết thúc, sau khi sân đấu đóng kín bên chủ sự vốn nên lập tức tuyên bố thứ tự, nhưng hiện tại nửa giờ đi qua, màn hình lơ lửng trên không trung còn không hề có động tĩnh, chỉ có quảng cáo thương hiệu tài trợ không ngừng lăn lộn. Mở rộng tầm mắt là người xem vẫn chưa kháng nghị hoặc rời đi, mà là tốp năm tốp ba tụ cùng một chỗ thảo luận trận đấu kinh tâm động phách kia.

Hai cơ giáp siêu năng ngang trời xuất thế, tuy rằng còn chưa có được quá nhiều kỹ năng truyền thừa, phối hợp nhau thì lực sát thương lại có thể so với Đế Thần. Dị năng của Lâm Đức Hiên là giam cầm, lúc một mình tác chiến nhiều lắm là ảnh hưởng đến địch nhân phạm vi trăm mét, đổi thành cơ giáp siêu năng thì uy lực lại thật lớn, đủ để đông lại một mảnh tinh vực. Mà dị năng kim hệ của Lâm Đức Hiên thiên về tiến công, hai người kết hợp lại quả thực là tuyệt sát trận không thể phá giải.

Khó trách Lâm gia nguyện ý rời khỏi Cơ gia chuyển sang Tống gia, chính là bởi vì hai cơ giáp siêu năng này! Những người vốn còn cảm thấy Lâm Đức Hải đầu óc nước vào lúc này cái gì cũng đã hiểu rõ sôi nổi cảm thán: “Mẹ, Lâm gia quả thực vận khí nghịch thiên, thế mà lại ôm được cái đùi vàng to như Tống gia chủ. Chỉ tiếc Cơ lão gia tử nhìn nhầm, chỗ tốt tới tay không còn, còn kết tử thù.”

“Nhanh đi xem web của Tống gia chủ, cậu ta nói muốn giúp một người bình thường tiến hóa thành đặc chủng nhân.” Trong lúc rảnh rỗi, mọi người sôi nổi đi lướt web, sau đó liền nhìn thấy tin tức đoạt ánh mắt người khác này.

“Điều đó không có khả năng! Thực lực cao thấp là do gien quyết định, y thuật của Tống gia chủ có lợi hại nữa cũng không có khả năng khiến người thường biến thành đặc chủng nhân, trừ khi cậu ta tổ hợp lại gien của người nọ. Nhưng kỹ thuật tổ hợp lại gien đã bị xem là khoa học ma quỷ mà bị toàn tinh hệ cấm cửa, nếu tiếp tục điều chỉnh gien, nhân loại sẽ bùng nổ chứng hỏng gien quy mô lớn, ngay cả người thường cũng không thể tránh được. Gien của chúng ta liên tiếp tổ hợp lại trong mấy ngàn năm đã yếu ớt như thế, động tới nữa chính là hủy diệt. Tô Thiến Hoa tiến sĩ từng tiên đoán, kỷ nguyên diệt thế lần thứ hai ập đến là do lạm dụng kỹ thuật tổ hợp lại gien. Nếu Tống gia chủ thật sự làm như vậy chính là vi phạm ‘pháp luật nhân loại an toàn tiến hóa’, phải tử hình tại chỗ!” Một vị y học gia lòng đầy căm phẫn trách cứ.

“Tôi cảm thấy Tống gia chủ không ngốc như vậy. Tuy rằng cậu ta thực cuồng, nhưng cậu ta có vốn liếng để cuồng ngạo, mấy người cẩn thận ngẫm lại, một đường đi tới, cậu ta quả thực đem tất cả mọi người đùa giỡn đến xoay vòng vòng, bao gồm Cơ tướng quân, năm đại thế gia, quân bộ, học viện đế quốc, cậu ta du tẩu giữa nhiều thế lực khổng lồ như vậy, cuối cùng lại từ một người bình thường bừa bãi vô danh trở thành sự tồn tại mơ hồ vượt qua cả năm đại thế gia, năng lực và chỉ số thông minh của cậu ta tuyệt đối là tiêu chuẩn đứng đầu. Tôi sẽ chờ xem cậu ta thực hiện giấc mộng của bạn fan này như thế nào.” Người nói lời này là thật lòng thật dạ tán dương Tống gia chủ, nhưng cũng giấu diếm vài phần tư tâm. Nếu Tống gia chủ thật sự có thể khiến người thường trở thành dị năng giả thậm chí đặc chủng nhân, vậy truy phủng cậu tuyệt đối không sai được. Lỡ như ngày nào đó tâm tình cậu tốt, cũng cho mình một cơ hội tròn mộng thì sao?

Người nghĩ vậy còn có rất nhiều, trang web vốn nhao nhao ồn ào an tĩnh lại. Dù không nói lời hay về Tống gia chủ, thời gian này cũng không ai dám phun loạn, chỉ sợ cuối cùng bị đánh mặt. Lại nói, tinh hệ Phi Mã có ít nhất ttám chín mươi phần trăm số người từng bị Tống gia chủ đánh mặt, cái gì phế vật, ngu xuẩn, đê tiện, mấy bình luận từng xuất hiện từ ngữ cùng loại hiện tại xóa hết không còn một mảnh, chỉ sợ bị lực lượng fan mới xuất hiện của Tống gia chủ đào ra quất xác.

Số fan của Tống gia chủ dùng một câu tinh quang rạng rỡ để hình dung cũng không đủ, cao tầng quân bộ, nghị viên quốc hội, tám ngôi sao sáng vừa mới trở về, mỗi một người lôi ra đều có thể chói mù mắt người, mà những người này lại có được lượng fan khổng lồ, hiện tại như ong vỡ tổ tràn vào, ngắn ngủn hai giờ liền từ một hai trăm triệu đạt tới ngàn triệu, hiện nay còn đang cấp tốc tăng lên.

Internet cũng hợp thời đổi mới bảng nhân vật có lực ảnh hưởng nhất năm nay, Tống gia chủ đã từng ngay cả tư cách lên bảng cũng không có trực tiếp vượt qua gia chủ năm đại thế gia, xếp ở vị trí thứ nhất, lời bình đầu não đưa ra là —— cậu mang đến kỹ thuật cải tạo cơ giáp hoàn toàn mới, phá được bệnh nan y hỏng gien đáng sợ nhất thế kỷ, dị năng của cậu có lẽ liên quan tới từ trường, cậu xuất hiện đánh vỡ thế lực cân bằng hiện có, cũng tạo thành ảnh hưởng sâu xa với cục diện chính trị đế quốc, xếp hạng nhất là danh xứng với thực.

Một giải đấu đánh ra uy danh Tống gia, cũng thành lập địa vị siêu nhiên của Tống gia chủ. Phàn Triệu vừa lật xem trang web không ngừng đổi mới tin tức, vừa lắc đầu cảm thán, “Mấy tin nóng xếp trong top 10 đều có quốc vương đại nhân. Thần nhân chính là thần nhân, bất luận bị vây ở niên đại nào đều có thể hô phong hoán vũ, chúng ta chỉ có thể nhìn lên thôi!”

Trong lòng Cơ Trường Dạ tràn đầy kiêu ngạo, lại bất luận như thế nào cũng không cao hứng nổi. Hắn phát hiện Lưu Côn Ngô chờ đợi dưới sân đang ngẩng đầu chăm chú nhìn thiếu niên, sau đó giơ nắm tay lên làm động tác đụng tay, lại đặt ngón áp út đeo nhẫn lên bên môi hôn. Bằng nhãn lực vượt xa người thường, hắn phát hiện chiếc nhẫn kia điêu khắc bỉ ngạn hoa và bò cạp nhỏ, không hề nghi ngờ, đó là tín vật của quốc vương đại nhân.

Đáng chết, Lưu Côn Ngô là có ý gì? Thổ lộ hay là khiêu khích? Trong nháy mắt Cơ Trường Dạ giận tới cực điểm, rồi lại hoảng sợ bất an phát hiện, thiếu niên cũng giơ nắm tay lên đụng vào thủy tinh, trên ngón tay cái cũng đeo chiếc nhẫn giống vậy. Hắn rốt cuộc không thể nhẫn nại, ở trước mặt thế gia đệ tử kéo người yêu đi, khóa ở trong phòng vệ sinh.

“Tướng quân, anh muốn làm gì?” Nhìn cổ tay đỏ một vòng, đầu óc Hữu Xu có chút không rõ.

“Không phải em muốn đầu gối của anh sao? Hiện tại liền cho em.” Cơ Trường Dạ quỳ một gối, mang trên mặt biểu tình cười như không cười.

“Không không không, anh nhanh…” Hữu Xu bối rối lắc đầu, lại thấy chủ tử hai ba cái cởi bỏ dây lưng mình, lột quần mình, ngậm bộ phận yếu ớt nhất của mình.

“A, hưm, anh, anh đang làm gì đó?” Cậu lập tức mềm nhũn thắt lưng, đầu gối cũng bởi vì khoái cảm mãnh liệt đến mà lạnh run, để đề phòng té lăn trên đất, chỉ có thể gắt gao chống bồn cầu sau lưng.

“Nơi này của em là màu phấn hồng, anh đã sớm biết.” Cơ Trường Dạ vừa phun ra nuốt vào vừa khàn giọng cười nhẹ. Khối thân thể này đến tột cùng có bao nhiêu mê người, hắn đã sớm hiểu biết đến nhất thanh nhị sở. Hắn nhẹ nhàng vuốt ve túi túi mềm mại của thiếu niên, mê say lắng nghe cậu khêu gợi rên rỉ, đầu ngón tay mượn nước bọt trơn trượt chậm rãi tiến vào nơi nào đó chật hẹp ấm áp.

Hữu Xu dưới sự giáp kích trước sau triệt để ngồi tê liệt, hai chân trắng dài bị chủ tử nâng lên, đặt ở trên vai, quần đã sớm bị rút đi, lung tung cuộn thành một nùi đặt ở trên két nước.

“Đừng động tới chỗ đó của em.” Cảm giác được điểm nào đó bị hung hăng đâm chọt vài cái, cậu kêu rên phát tiết, chất lỏng sềnh sệch từ khóe miệng chủ tử chảy ra, lại chậm rãi trượt tới hầu kết, khiến hắn nhìn qua vô cùng gợi cảm.

Hữu Xu xấu hổ đến mặt đỏ tai hồng, chỗ mới vừa mềm nhũn lại bắt đầu sưng tấy. Cơ Trường Dạ đem bạch trọc phun ra lòng bàn tay trái, vừa dùng tay phải cởi bỏ dây lưng vừa khàn giọng cười nhẹ, “Nhanh như vậy liền cứng, xem ra em rất thích anh hầu hạ.” Quần quân trang rơi xuống, lộ ra cự vật dâng trào, hắn qua loa vẽ loạn bạch trọc một lần, cắn răng nói, “Thân mến, hôm nay anh nhất định phải chiếm hữu em, nếu không anh sẽ bị cảm giác sợ hãi sắp mất đi em tra tấn đến nổi điên. Em nguyện ý không?”

Hữu Xu đang muốn gật đầu, môi lại bị chủ tử hung hăng ngăn chặn trăn trở mút vào. Được rồi, hắn căn bản không cần đáp án, chỉ là tuyên cáo mà thôi.

Vật cứng thật lớn từng chút một chen vào thân thể, đau đớn bị đâm thủng và thỏa mãn có được nhau đan chéo thành dục vọng càng thêm tăng vọt. Hai người gắt gao ôm nhau liều chết triền miên. Cơ Trường Dạ một bàn tay nâng cánh mông mượt mà của thiếu niên, một bàn tay mở bắp đùi thon dài của cậu, vào càng sâu. Hắn khi thì mềm nhẹ thong thả, khi thì sấm chớp mưa rền, hận không thể chết ở trong cơ thể thiếu niên.

Hữu Xu bị đâm đến lắc lư trước sau, mái tóc ướt mồ hôi dính từng lọn từng lọn trên má, nhìn qua thủy nộn sáng rõ, càng thêm mê người. Sợ hãi bị người ngoài nghe thấy, cậu chỉ rên rỉ vài cái liền che miệng lại yên lặng nhẫn nại, làn da bởi vì khoái cảm quá mức dày đặc mà phiếm ra ửng hồng.

Cơ Trường Dạ yêu chết bộ dạng hiện tại của cậu, nội liễm rồi lại nhiệt liệt, trong xinh đẹp lộ ra hồn nhiên, nhìn qua rõ ràng yếu ớt như vậy, lại giấu diếm lực lượng cường đại khó có thể tưởng tượng. Ôm lấy cậu tựa như ôm lấy toàn bộ vũ trụ, rốt cuộc không cần bất luận xa cầu gì.

“Hữu Xu, anh yêu em!” Hắn một lần lại một lần hôn cậu, một lần lại một lần thổ lộ, trong sự đáp lại chân thành tha thiết của thiếu niên mà đạt tới cao trào.

Hữu Xu cũng kêu rên hai tiếng tiết ra, hai cái chân dài gấp ở bên hông, khi buông xuống đau nhức vô cùng. Tay chân cậu như nhũn ra, tùy ý chủ tử hỗ trợ thanh lý chất nhầy trong cơ thể, lại mặc quần áo, lúc này mới bước cao bước thấp đi ra khỏi phòng.

+++++

“Lưu Côn Ngô, kết quả trận đấu có chưa?” Nhìn thấy người nào đó dựa nghiêng bên bồn rửa tay, bên tai Hữu Xu đỏ lên.

“Còn chưa có, ngoại trừ đội chúng ta, những đội ngũ còn lại đều bị đào thải, bọn họ đang kiểm tra mức tổn hại của mỗi một cơ giáp, để tính toán ra vị trí thứ hai và thứ ba.” Lưu Côn Ngô nắm chặt đầu ngón tay ửng đỏ của gia chủ, đặt dưới vòi nước tẩy rửa, thái độ nghiêm túc khiến Cơ Trường Dạ rất là căm tức.

Hắn kéo thiếu niên qua, yêu thương hôn môi vài cái, thấp giọng nói, “Thân mến, em đi ra ngoài trước, anh có lời nói với Lưu tướng quân.”

Hữu Xu nhìn người này, lại nhìn người kia, vẻ mặt ngây thơ mà đi ra ngoài. Lúc này Cơ Trường Dạ mới nhìn chằm chằm chiếc nhẫn trên ngón áp út Lưu Côn Ngô, mệnh lệnh, “Trả cho tôi.”

“Chỉ sợ không thể trả cho cậu. Đây là tượng trưng chúng tôi nguyện trung thành với gia chủ, thông qua cái này cậu ấy có thể khống chế sống chết của chúng tôi.” Lưu Côn Ngô cũng không cảm thấy làm như vậy thực quá đáng. Nếu như không có gia chủ, mỗi người bọn họ đều sẽ chết đi trong khuất nhục, nào được hôm nay? Huống chi gia chủ cũng không cần bọn họ làm gì, chỉ cần bọn họ cam đoan không thương tổn tới mình và Cơ tướng quân, không tiết lộ bất luận bí mật gì của mình với bên ngoài.

Điều kiện này cũng không hà khắc, trên thực tế dùng bốn chữ “khoan dung độ lượng” để hình dung cũng không đủ. Người có thể được cậu lựa chọn tâm tính đều không kém, tự nhiên biết mang ơn. Lưu Côn Ngô hôn hôn nhẫn, lạnh giọng cảnh cáo, “Cơ Trường Dạ, nếu cậu có ý đồ lừa gạt hoặc lợi dụng gia chủ, tôi tuyệt đối sẽ không buông tha cậu, càng sẽ không bỏ qua cho Cơ gia.”

Hóa ra cái nhẫn này chỉ là một môi giới của chú thuật, cũng không có bất luận hàm nghĩa gì, Cơ Trường Dạ thở phào, lại vẫn thực không quen nhìn hành vi hôn nhẫn của Lưu Côn Ngô. Hắn buộc chặt cà vạt tán loạn, giọng điệu nghiêm túc giống vậy, “Lưu Côn Ngô, tình cảm của tôi đối với Hữu Xu không cho phép bất luận kẻ nào nghi ngờ, anh đa tâm rồi.”

Lưu Côn Ngô kéo cửa ra, cười lạnh nói, “Không có lừa gạt và lợi dụng là tốt nhất. Cơ Trường Dạ, nếu cậu dám phản bội gia chủ, rất nhiều người muốn mạng của cậu đó, đặc chủng nhân cấp SSS lại như thế nào, cũng sẽ chết thôi.”

Cơ Trường Dạ theo dõi bóng dáng hắn đi xa, biểu tình tối tăm chậm rãi biến thành bất đắc dĩ và kiêu ngạo. Quốc vương đại nhân chung quy là quốc vương đại nhân, bất luận đi đến chỗ nào, bên người đều không thiếu kỵ sĩ trung thành và tận tâm lại thực lực cường đại. Hắn nào dám phản bội thương tổn cậu, đem cậu đặt ở trong tâm khảm trân quý còn không kịp.

Bị Lưu Côn Ngô xoa loạn tóc, lại bị chủ tử hôn đến thở không nổi, Hữu Xu không thể không trốn vào toilet chỉnh lý dung nhan, chờ ửng đỏ kích tình triệt để biến mất mới vẻ mặt kiêu căng mà trở lại ghế ngồi. Để tránh tai mắt người khác, Cơ Trường Dạ về muộn mấy phút đồng hồ, màn hình lơ lửng giữa không trung vừa mới sáng lên đèn màu, kết quả đã có.

Bốn mươi đội viên Cơ gia phái ra đều chết, có hai mươi bảy đội viên khác của Triệu gia, Rendell gia, Lý gia, Lục gia chết, người dự thi của những gia tộc còn lại thì chỉ bị vết thương nhẹ. Từ khi giải đấu siêu tân tinh cơ giáp tổ chức tới nay, nhân số tử vong lần này không thể nghi ngờ là nhiều nhất, hơn nữa đều đến từ năm đại thế gia, sắc thái báo thù nặng nề. Tám vị tướng tinh trên trận đấu phát tiết thù hận chôn sâu dưới đáy lòng, cũng phát tiết vui sướng và kích động khi trọng sinh, càng muốn đem phần vinh quang này kính dâng cho gia chủ đã cứu bọn họ trong nước lửa.

Mười hai cánh tay cùng giơ cúp lên, đi đến chỗ bên dưới ghế của gia chủ kính chào, người xem rốt cuộc chờ được kết quả bộc phát ra tiếng vỗ tay nhiệt liệt. Hữu Xu nâng nâng cằm với các đội viên, đôi mắt đen bóng tràn ngập vẻ sung sướng. Lần này thật sự là kiếm đủ, mười triệu điểm tín dụng cậu còn chưa từng thấy qua đâu.

Cùng lúc đó, Cơ Trường Dạ đã suất lĩnh bộ chúng chạy tới bệnh viện.

Dự trữ nhân tài là một nhân tố quyết định gia tộc hưng suy hay không, mà mỗi một giải đấu siêu tân tinh cơ giáp lại là đường tắt để những người này chính thức gia tăng tư lịch. Sau mỗi trận đấu, luôn có người trong một đêm nổi danh tinh hệ, sau đó thuận lý thành chương mà chiếm cứ chức vị quan trọng. Nhận thấy được lực khống chế của cháu trai đối với quân đoàn Đệ Nhất đang tăng mạnh, Cơ lão gia tử tự nhiên sẽ bồi dưỡng một đám tâm phúc đến kiềm chế hắn, cũng mượn trận đấu lần này nâng bọn họ lên.

Những người này đều được trải qua huấn luyện nghiêm khắc và thời gian mài giũa, luận thực lực, trong gia tộc đều có thể xếp được vào top 100, ở đế quốc cũng là tinh anh trong tinh anh. Bọn họ tồn tại củng cố địa vị của lão gia tử, cũng làm cho người ngoài ý thức được, Cơ gia ngoại trừ Cơ Trường Dạ, không phải không người nối nghiệp.

Nhưng hiện tại, những người này chết sạch, ít nhất trong một trăm năm, Cơ gia không cho ra được nhân tài nữa, mà chức vị trống cũng cần cấp bách bổ sung. Nhưng bổ sung từ chỗ nào? Ngoại trừ bộ hạ cũ của cháu trai, lão gia tử rốt cuộc tìm không thấy ai thích hợp. Chiêu ấy của Tống Hữu Xu chơi thật tuyệt, triệt để đả kích phe phái nguyên lão đến không gượng dậy nổi. Nếu muốn giữ được Cơ gia, chỉ có dựa vào Cơ Trường Dạ. Nội đấu chân chính còn chưa có bắt đầu, mình liền thất bại thảm hại, nguyên nhân gây ra bất quá chỉ là một lần cự hôn mà thôi. Nếu sớm biết rằng Tống Hữu Xu nắm nhiều con bài chưa lật như vậy, lão gia tử nhất định sẽ cho cháu trai dùng tốc độ nhanh nhất cưới người vào cửa, làm sao nên nỗi huyên náo đến nước này?

Thấy cháu trai đẩy cửa tiến vào, ông ta cường ngạnh nói, “Đi theo đuổi Tống Hữu Xu trở về. Hôn sự của mấy người ta đồng ý.”

Mẹ Cơ cũng ôn nhu nói, “Lúc trước là chúng ta quá phận, đứa nhỏ tốt như Hữu Xu, chúng ta lại còn chọn ba lấy bốn. Kỳ thật gia thế, năng lực, đều không quan trọng, chỉ cần hai đứa sống cùng nhau vui vui vẻ vẻ cũng là đủ rồi.”

Cơ Trường Dạ thiếu chút nữa bị lời của mẹ mình chọc cười, sau khi ngồi xuống vừa kéo cà vạt ra vừa trầm giọng hỏi, “Vậy Lục Minh Châu giải quyết như thế nào? Không phải mấy người đã tuyên bố trong tộc, cô ta là chủ mẫu tương lai của Cơ gia sao.”

“Minh Châu thực nhu thuận hiểu chuyện, chủ động nói làm tình nhân cho con, tuyệt đối không vào nhà tổ. Con bé còn chúc con với Hữu Xu hạnh phúc, tương lai sinh con đẻ cái rồi ôm cho Hữu Xu nuôi cũng được, con bé không để ý.” Mẹ Cơ thở dài một tiếng, biểu tình vui mừng.

Ôm cho Hữu Xu nuôi? Thuận tiện kế thừa hết thảy của Hữu Xu à? Lục Minh Châu quả nhiên giỏi lợi dụng tài nguyên bên người, cũng hiểu đạo lý co được dãn được. Lục Cao Lê trở lại, đại hoàng tử chỗ nào còn có nơi sống yên ổn? Làm em gái ruột của đại hoàng tử, cô ta đương nhiên cũng phải cụp đuôi làm người.

Cơ Trường Dạ cười lạnh trào phúng, “Mấy người bảo tôi chia tay liền chia tay, bảo tôi kết hôn liền kết hôn, cũng không nhìn xem Hữu Xu có nguyện ý hay không? Như thế nào, lúc này mấy người không đề cập tới kiêu ngạo con cháu Cơ gia của tôi à? Không đề cập tới tôn nghiêm làm quân nhân của tôi à?”

Chuyện đánh mặt như vậy, lão gia tử thật sự nói không nên lời, đành phải nhìn lại chỗ mẹ Cơ. Mẹ Cơ vội vàng trấn an, “Có thể ở bên người yêu, tạm thời bỏ qua kiêu ngạo và tôn nghiêm lại có quan hệ gì? Trường Dạ, con còn yêu Hữu Xu không? Còn yêu cậu ấy thì liền dũng cảm theo đuổi. Mẹ thừa nhận làm như vậy là vì gia tộc, nhưng mà cũng là vì hạnh phúc của con, chuyện vẹn toàn đôi bên như vậy đi đâu tìm ra? Chẳng lẽ con nỡ để Hữu Xu kết hôn với người khác à?”

Không nỡ, nhưng tôi càng không nỡ để mấy người lợi dụng cậu ấy, lừa gạt cậu ấy. Cơ Trường Dạ đứng lên, chậm rãi nói, “Mẹ, cuối cùng con cũng hiểu vì sao cha không yêu mẹ. Trong lòng mẹ không tồn tại tình cảm, chỉ có ích lợi. Mẹ là chủ mẫu đủ tư cách, lại không phải người vợ, người mẹ đủ tư cách.” Dứt lời xoay người bước đi.

Mẹ Cơ sắc mặt trắng bệch đuổi theo, kiên trì hỏi, “Con là đáp ứng hay là không đáp ứng? Trường Dạ, chúng ta đều là vì tốt cho con, cũng là tốt cho gia tộc, vì sao con không thể thông cảm?”

“Thôi, tùy nó đi.” Cơ lão gia tử nhắm hai mắt lại, giọng điệu lãnh khốc, “Nếu như không thể mượn sức được Tống Hữu Xu, dứt khoát hủy đi. Trường Dạ hiện tại không đáp ứng, tương lai luôn có lúc hối hận.”

Trận đấu qua đi, tám vị tướng tinh cũng không ở lại Tống trạch, mà là mỗi người rời đi, có người về lại gia tộc, có người tự lập môn hộ, hoàn toàn khác với phương hướng phát triển mà bên ngoài suy đoán. Tống gia chủ bỏ nhiều tinh lực như vậy đem người chữa khỏi, sao lại không lung lạc? Quả nhiên vẫn là quá non.

Nhưng những lời khinh bỉ đó không ai dám nói, chỉ vì Tống gia chủ y thuật cao tuyệt, lại thật sự trợ giúp fan kia tiến hóa thành đặc chủng nhân cấp S, vả lại thức tỉnh dị năng mộc hệ. Sở nghiên cứu y học đế quốc mang bạn fan đó đi kiểm tra, phát hiện gien của hắn cũng không thay đổi hoặc ưu hoá, nói cách khác phương thức chữa bệnh của Tống gia chủ không vi phạm pháp luật tinh tế.

Nhưng cậu ta làm như thế nào được? Bất luận chuyên gia thôi miên hỏi như thế nào, fan đó đều nói không ra nguyên cớ, chỉ từng lần lặp lại mình ngủ ba ngày ba đêm, tỉnh lại liền tiến hóa thành công. Bởi vì sự kiện này gây ra oanh động thật lớn trong xã hội, gần như ánh mắt toàn tinh hệ đều ngắm nhìn trên người này, sở nghiên cứu y học và quân bộ không dám làm gì hắn, đành phải thả người.

Người này lập tức ghi danh hệ khống chế cơ giáp ở học viện quân sự đế quốc, cũng lấy thành tích ưu tú đứng thứ hai mà trúng tuyển. Hắn thành nhân vật sốt dẻo trên internet, bị phong thành người siêu cấp may mắn năm nay. Có bạn mạng thở dài nói, “Thuận ta thì sống nghịch ta thì chết, cuối cùng tôi cũng hiểu vì sao Tống gia chủ lại đăng tin tức này. Cậu ấy đang dùng sự thật nói cho chúng ta biết, người ủng hộ cậu ấy có thể lên thiên đường, chẳng hạn như người siêu cấp may mắn Phương Diểu; người rời bỏ cậu ấy đều sẽ xuống địa ngục, chẳng hạn như bốn mươi người dự thi Cơ gia. Hiện tại nhớ tới, người đối nghịch cậu ấy dường như đều không có kết cục tốt, nhìn xem An gia, nhìn nhìn lại Cơ gia, còn có ông chú Tống Lập của cậu ấy… Không nói nữa, nói nhiều tôi khiếp đến hoảng.”

“Càng nghĩ càng sợ! Chiêu giả heo ăn thịt hổ này chơi thật đẹp! Nghe nói Cơ lão nguyên soái bị cậu ta chọc tức hộc máu nhiều lần, không chừng hiện tại đang bức Cơ tướng quân theo đuổi người trở về đó!”

“Đáng tiếc hiện tại Cơ tướng quân trèo cao cậu ta không nổi. Ngày hôm qua tôi còn nhìn thấy Lưu tướng quân khoe điểm tâm ngọt tự mình làm cho Tống gia chủ ở trên web.”

“Này tính là cái gì, ngày hôm qua nhị hoàng tử đem vương miện chính thức sắc phong thái tử của mình chụp lại đăng trên web, bày tỏ vương miện này cũng thuộc về Tống gia chủ. Tống gia chủ hồi âm nói cậu ấy tương đối thích điểm tâm ngọt, kết quả nhị hoàng tử liền xâu xé với Lưu tướng quân, ha ha ha ha ha!”

“Luôn cảm thấy mỗi một câu Tống gia chủ nói đều sẽ biến thành sự thật. Hôm nay anh lạnh lẽo với tôi, ngày sau tôi cho anh trèo cao không nổi, bây giờ còn thật sự là như vậy!”

“Tống gia chủ em yêu anh, từ lúc ban đầu em cũng rất sùng bái anh, người khác nói anh phế vật, em lại biết anh là thiên tài…” Trang thảo luận bị một bài văn dài ca công tụng đức phủ kín, bạn mạng đã sớm thấy nhưng không thể trách. Từ khi Phương Diểu tiến hóa thành đặc chủng nhân, rất nhiều người có ý đồ bắt chước tiền lệ thành công của hắn. Lúc trước những người từng anti Tống gia chủ phần lớn là mấy điểu ti*, ở trong hiện thực sống quá khiếp nhược, cũng càng cần cơ hội một bước lên trời. Bọn họ vội vội vàng vàng xóa bỏ những bình luận nhục mạ cậu, vắt hết óc suy nghĩ một vài bài văn nịnh nọt đăng lên, mỗi ngày một bài không hề trùng lặp.

*Diaosi (điểu ti) là tiếng lóng, chỉ những người thua kém mọi mặt: không tiền, không chỗ dựa, sự nghiệp nhợt nhạt, yêu đương thất bại.

Mỗi một hot internet đều sẽ có antifan, nhưng Tống gia chủ đã từng có antifan nhiều nhất lại không có bất cứ ai dám chửi bới, cũng không có ai mà mở web lên đều đầy ngập nịnh nọt và lấy lòng như cậu.

Triệu Đào từ chối công việc sắp tới, hết sức chuyên chú lật xem web của Tống gia chủ, biểu tình hỗn loạn hối hận và thất bại.

Người đại diện của hắn thở dài nói, “Tâm cơ Tống gia chủ thật thâm trầm. Cậu ta đã sớm được truyền thừa “Dị Quỷ”, lại một tiếng cũng không hé răng, ngược lại lấy phương thức oanh oanh liệt liệt như vậy đem cơ giáp cho An Thành Kiệt, cuối cùng làm hại An gia cửa nát nhà tan. Lúc ấy bao nhiêu người mắng cậu ta ngu xuẩn, cậu ta có một chút nhíu mày hay không? Tâm tính vững vàng vững chắc như thế, mấy cậu nhìn không thấu cậu ta cũng thực bình thường, không thấy Cơ lão nguyên soái cũng đấu không lại cậu ta sao? Tôi hoài nghi An Thành Kiệt và Mary Rendell bị phế, An Thành Tuấn chết bất đắc kỳ tử, đều là do cậu ta. Người bình thường tốt nhất chớ chọc cậu ta, kết cục thật là đáng sợ.”

“Anh Đặng, tôi hối hận.” Triệu Đào lấy tay che mặt, tiếng nói khàn khàn, “Kỳ thật chỉ cần tôi cẩn thận quan sát, vẫn có thể phát hiện chân tướng. Tống Hữu Xu ở trước mặt chúng ta kiêu căng như vậy, không đủ vốn liếng sẽ chống đỡ không nổi khí tràng như vậy. Cậu ta chưa bao giờ đặt chúng ta ở trong mắt, chỉ có Cơ tướng quân mới có thể khiến cậu ta ngang hàng đối đãi, lúc trước chỉ cần tĩnh tâm ngẫm lại, tôi nhất định có thể bắt được manh mối rất nhỏ ẩn giấu, lại đều bởi vì tự cao tự đại mà bỏ lỡ. Anh Đặng, cậu ta có thể làm cho người thường biến thành đặc chủng nhân, cũng nhất định có thể tăng thể chất của tôi lên. Nếu lúc thu tiết mục tôi chiếu cố cậu ta nhiều một chút, sau khi trở về không kéo fan đi anti cậu ta, tôi liền có cơ hội mạnh mẽ. Tôi thật ngu, thật ngu!” Hắn buồn nản kéo tóc.

“Đừng hành hạ dung mạo mình, bây giờ cậu còn cần nhờ nó ăn cơm đó.” Người đại diện vội vàng ngăn cản, “Sở nghiên cứu y học không phải vẫn luôn buộc cậu ta lấy phương thuốc ra sao? Cậu ta đấu không lại những người đó, sớm muộn gì cũng sẽ thỏa hiệp.”

“Anh xem cậu ta từng thỏa hiệp với ai? Quân đoàn Đệ Nhất lợi hại không? Quân bộ lợi hại không? Năm đại thế gia lợi hại không? Hiện tại bọn họ lại ở chỗ nào? Đã sớm bị những người theo đuổi cậu ta quấy đảo đến long trời lở đất.” Triệu Đào hung hăng đánh lên sô pha phát tiết hối hận trong lòng, sau đó lén lút gửi một tin nhắn riêng ca công tụng đức Tống gia chủ.

Tình huống đồng dạng cũng phát sinh trên người siêu sao công phu Curott, lòng khát vọng mạnh lên của hắn không thua bất cứ ai, mà vấn đề của hắn cũng dễ dàng giải quyết nhất, chỉ cần chữa khỏi chứng mẫn cảm phóng xạ là được, đối với Tống gia chủ mà nói hẳn không phải là việc khó.

“Tống gia chủ có hồi âm tin nhắn của tôi không?” Luyện võ xong, hắn lau đầu đầy mồ hôi.

“Không có. Lúc trước chúng ta mắng cậu ta như vậy, lấy tính cách trừng mắt tất báo của cậu ta hẳn là sẽ không phản ứng chúng ta.” Người đại diện lắc đầu thầm than. Vị thần nhân này đã không phải là người mà tiểu minh tinh có thể đu bám được rồi, đứng sóng vai với cậu đều là nhân vật có quyền thế nhất đế quốc. Lúc trước cậu chen Mary Rendell ra liền có một một nhóm người mắng cậu không hiểu tôn ti, về sau không lăn lộn được ở giới giải trí, hiện tại ngẫm lại thật sự là buồn cười. Bắt đầu từ khi đó, căn bản cậu đã không đem những siêu sao này để vào mắt, cũng căn bản chưa từng xuất đạo, sân khấu của cậu là ở đỉnh núi mà phàm nhân nhìn lên không tới.

Càng nghĩ càng cảm thấy người này thực đáng sợ, mà sở dĩ Cơ tướng quân vừa gặp đã yêu với cậu, là yêu thật hay là xem thấu chân tướng cho nên lợi dụng? Người đại diện trong nháy mắt tưởng tượng ra rất nhiều âm mưu, chỉ cảm thấy cả người lạnh run.

Curott thực thất vọng, nhưng không tính toán buông tha, mở web của Tống gia chủ ra gửi tin nhắn cho cậu, mỗi ngày một cái tuyệt đối không ngừng.

Mary Rendell không phải kẻ ngốc, thực nhanh liền đoán được dị năng mình bị phế có liên quan tới Tống Hữu Xu, cho đến khi cậu nổi danh tinh hệ mới biết mình trêu chọc một địch nhân đáng sợ như thế nào. Nhớ lại mỗi một chi tiết đã qua, cô ta sẽ luôn rơi vào sợ hãi không cách nào tự kềm chế, lúc ở trong mộng thường thường giãy dụa hò hét: “Đừng chọc nó, nó không phải phế vật, là thiên tài, là ma quỷ, là người có thể khống chế sống chết của mi. Mau thu hồi tinh thần lực, không, đừng…”

Cảnh trong mơ luôn ngừng lại ở thời khắc tuyệt vọng nhất, mới đầu cô ta còn tính toán vu cho Tống Hữu Xu tội mưu sát chưa toại, mới vừa hé miệng đầu lưỡi liền hư thối, mới vừa mở trí não chuẩn bị đánh một bức thư cho luật sư, ngón tay liền hóa thành xương trắng. Loại tình huống này duy trì hơn một tháng, cô ta dần dần tâm như tro tàn, không thể không tiếp thu vận mệnh Tống Hữu Xu an bài cho mình.

Nhưng mà cũng có người may mắn, chẳng hạn như Dominic Rendell mới vừa trở về gia tộc, hắn đã từng là thiếu chủ nhà Rendell, lưu vong bên ngoài ba mươi năm sau đó được Tống gia chủ trợ giúp, vì thế lấy tư thái càng cường hãn trở về.

Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết? Hóa ra trên thế giới thật sự tồn tại người cuồng ngạo lại không gì không làm được như thế. Mary Rendell tắt đi web cá nhân của Tống gia chủ, biết vậy chẳng làm mà khóc rống lên.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.