Sáng hôm sau những tia nắng yếu ớt len lỏi qua tấm rèm cửa. Ánh nắng dịu dàng của sớm mai khẽ chiếu xuống tấm giường trắng tinh.
Một nam,một nữ. Hai thân hình nóng bỏng vẫn tha thiết ôm lấy nhau mà ngủ, đến khi tia nắng rọi xuống khuôn mặt trắng nõn như bột của Mộc Y thì cô mới lờ mờ mở mắt.
Tay cô đưa lên dụi dụi con mắt rồi khẽ đưa mắt lên nhìn người đàn ông đang ôm mình. Trong lòng bất giác không làm chủ được mà khẽ rung động.
Bàn tay nhỏ nhắn của cô đưa lên sờ vào đường nét hoàn mỹ trên gương mặt của Quân Trầm, ánh mắt của cô bỗng hóa dịu dàng, cô lại không còn cảm giác xa lạ với anh như lúc ban đầu thay vào là một cảm giác khó tả bằng lời,có lẽ là một thứ tình cảm của người nữ dành cho người mình thích.
Mộc Y hơi nghiêng đầu,tập trung nhìn mọi ngóc ngách trên khuôn mặt anh. Cô loay hoay đủ tư thế nhưng vẫn chẳng tìm thấy một góc chết của anh, cô đang định chụp cho anh vài tấm hình thật xấu xí để đề phòng khi bị anh bắt nạt mà mang ra đe dọa anh.
Dường như mọi kế hoạch của cô đều vô dụng. không tìm được điểm xấu để chụp mà còn tìm được nhiều nét quyến rũ trên người anh, trước đây chưa từng để ý.
Mộc Y ủ rũ nằm xuống,những động tác trên người cô rất nhẹ nhàng để anh không bị đánh thức, môi hồng như cánh đào của cô hơi bĩu rồi thầm nghĩ:
” Hừ,…cái tên này sao lại đẹp như vậy, một góc chết cũng không có, ông trời thật là thiên vị cái gì hoàn hảo hắn đều có. Hừm…..đã thế còn thích bắt nạt mình, con người gì đâu đáng ghét nhưng lại đẹp trai mình cũng không nỡ….”
Mộc Y lắc mạnh cái đầu, cố để những suy nghĩ đó bay đi,lỡ may cô yêu hắn thật thì cô sẽ không còn đường lui.
Cô cứ hết bĩu môi lại chau mày suy nghĩ.
Quân Trầm khẽ ngồi dậy lấy ngón tay thon dài búng lên trán cô một cái rõ đau. Khuôn mặt anh tuấn lại khẽ nhếch môi như không cười, giọng điệu vẫn đáng ghét như vậy.
” Mới sáng em lại quậy cái gì đấy “
Mộc Y giật bắn mình ngước lên nhìn anh. Chỉ một cái nhìn của anh đã đủ mê hoặc lòng người, cô bình tĩnh nói.
” Tôi đang tìm cách hại anh đấy “
” Vậy em nghĩ ra chưa “
” Sắp rồi “
” Ha ha…lá gan không nhỏ “
“….”
Cô không thèm nhìn anh nữa. Nếu cô mà nhìn chắc chắn sẽ bị anh thuần phục, đến lúc đó sợ đánh anh một cái cô cũng không nỡ.
Quân Trầm cười thú vị rồi đứng lên đi vào phòng tắm, vừa tới cửa anh quay phắt lại nháy mắt với cô khuôn mặt anh tuấn lại khẽ cười nói.
” Vợ à…tắm chung không “
“…..”
Khuôn mặt của Mộc Y như sắp bốc lửa, trợn mắt nhìn anh,rồi phang thẳng cái gối về phía anh nhưng lại bị anh chụp được. Cô chậm rãi cất giọng chửi.
“Anh bị ảo tưởng hả, cái tên biến thái.”
Anh cười khoái chí rồi bước vào nhà tắm.
Nhìn cô lúc này vô cùng đáng yêu à không siêu đáng yêu mới đúng. Mộc Y thở dài một hơi rồi thả mình xuống giường, tay chân đấm đá xung quanh xả cơn giận. Miệng thì không ngừng chửi thầm.
” Hắc Quân Trầm,anh là cái tên biến thái”
” Tưởng đẹp trai là ngon à, bà đây đánh chết anh”
” Bụp bụp ” tiếng tay cô thay phiên nhau đấm vào gối.
Quân Trầm từ trong phòng tắm vọng ra
” Này…em đánh nhẹ thôi,lỡ đánh trúng đầu thì làm sao nghĩ cách hại chồng mình đây “
” HẮC QUÂN TRẦM,ANH….”
Cô bất lực thét lên nhưng vẫn không dám chửi, cục tức nghẹn trong người cô khiến cô càng thêm tức giận. Cô hậm hực bước vào nhà vệ sinh để vệ sinh cá nhân. Đợi anh tắm xong xem cô xử anh như thế nào.