Trước bìa huyết lâm một nhóm người đang từ từ đi vào.
Đây chính là nhóm người của khu trú ẩn đến bàn bạc với huyết tộc, dẫn đầu không ai khác chính là Hồng Ánh cùng một vị cao tần khác của khu trú ẩn gọi là Phàm lão.
Nhìn vào cánh rừng huyết thụ bao la phía trước Hồng Ánh không nhịn được thở dài, thực tế nàng muốn Trương Tuấn cùng nàng đi bàn bạc với huyết tộc chớ không phải một cao tầng đã gần đất xa trời như Phàm lão nhưng biết sao được Trương Tuấn là lãnh đạo khu trú ẩn mà còn là một lãnh đạo sợ chết nên dù đã cố thuyết phục, nàng củng không thể kiến ông ta đến đây bàn bạc với huyết tộc được, có chăn chỉ có thanh niên Thiên Phúc là xông xáo đồi theo nhưng nàng không có điên mà để hắn đi cùng, thế là trác nhiệm vi diệu này rơi trên đầu người nằm không củng trúng đạn là Phàm lão.
– Hồng.. Hồng Ánh ngươi chắc là huyết tộc sẽ đồng ý chứ.
Khi vừa vào huyết lâm Phàm lão không nhịn được hỏi.
Nghe thấy thế nàng có xúc động muốn đánh người, từ lúc xuất phát đến giờ lão đã hỏi 7 lần rồi đúng là già còn sợ chết, nhưng nàng vẫn lịch sự đáp.
– Họ sẽ đồng ý, chúng ta đem đến lợi ích cho họ, họ không có lý do gì để từ chối cả.
– Thế làm sau chúng ta gặp được huyết tộc, không lễ cứ đi như thế này sao.
Được một lúc lâu Phạm lão lại không nhịn được lo lắng hỏi, ý muốn đi về vô cùng rõ ràng.
Nghe thấy ý tứ trong lời nói của lão, Hồng Ánh không nhịn được nổi giận nói.
– Tuyết Nhi có thể tìm ra huyết tộc không lẽ chúng ta thua một con nhóc, đừng hỏi nhiều nữa tiếp tục đi thôi.
Nói xong nàng bỏ mặc Phàm lão một mình đi phía trước, thật ra vấn đề cao tần của khu trú ẩn cũng là một nguyên nhân làm cho nàng muốn rồi khỏi đây, nàng là người có tài, có bản lĩnh thời đại hổn loạn này làm nhiều người đau khổ nhưng nó củng chính là những vũ đài hoàn hảo cho những kẽ như nàng tỏa sáng, chỉ đáng tiết lãnh đạo khu trú ẩn quá rác đã kiềm chân nàng lại, cho nền nàng muốn biến nhanh khỏi đám người ngu ngốc đi đến khu trú ẩn quân sự Minh Nhật ở phía nam thành phố Bạc Hà.
Đây là một khu căn cứ lớn do quân đội sư đoàn 5 đốn quân tại thành phố Minh Nhật lập ra mà nàng đã nghe được từ sóng vô tuyến cách đây mấy ngày, đến đó nàng sẽ gia nhập vào sư đoàn của họ, nàng tinh với tài năng của mình chắc chắn sẽ có thể làm nên chuyện, dĩ nhiên trước đó nàng phải rời tòa tử thành bốn bề phong tỏa này trước.
Đang miên man suy nghĩ thì su một tiếng.
Một mũi tên đã cắm ngay trước mặt mọi người như cảnh cảo, thấy thế nàng không nề lo lắng là còn mỉm cười, rốt cuộc cũng xuất hiện.
Xa xa một nữ chiến binh thân mang trọng giáp, tay cầm một cây búa và một chiếc kiên to lớn từ từ đi ra.
– Nhân loại đây là lãnh thổ của huyết tộc, biến đi hoặc chết.
Thấy loại binh chủng mới này ánh mắt Hồng Ánh không khỏi ngạc nhiên nhưng rất nhanh đã cười đáp.
– Ta là Hồng Ánh đến từ khu trú ẩn, đến đây để gập Huỳnh Dao mong các vị chuyển lời.
Nghe thấy nàng nói thế chiến sĩ kia khẽ gật đầu hiển nhiên họ đã được căn dặn từ trước.
Rất nhanh một thiết phụ đã đi đến trước mặt mọi người mỉm cười nói.
– Hồng Ánh chúng ta lại gập mặt, không lẽ ngươi muốn gia nhập huyết tộc.
Nghe thấy lời nói của Huỳnh Dao, Hồng Ánh chỉ cười trừ nhưng rất nhanh khuôn mặt nàng trở nên nghiêm nghị khẽ trịnh trọng nói.
– Huỳnh Dao chúng ta đến đây có việc quan trọng cần bàn bạc với huyết tộc không biết nàng có thể dẫn chúng ta đến gập cao tần của huyết tộc hay không.
Thấy ánh mắt nghiêm nghị của nàng Huỳnh Dao biết nàng không đùa, khẽ phân phó cho một lang vệ đi báo tin rồi dẫn nhóm người Hồng Ánh tiến vào sâu trong huyết lâm.
.
Sau khi một múc lâu đi bộ trong huyết lâm, nhóm người cũng đứng trước một tòa thành to lớn được bao quanh bằng những cây huyết thụ mộc đang xen vào nhau như một bước tường thành từ thiên nhiên, đứng trước cổng thành to lớn là vô số chiến sĩ mặt giáp trụ đang cảnh giác nhìn nhóm người.
Theo sau Huỳnh Dao từ từ đi vào thành trước ánh mắt của vô số tộc nhân huyết tộc.
Một khung cảnh tự như chốn thần tiên hiện ra trước mắt nhóm người Hồng Ánh làm họ kinh ngạc, những ngôi nhà trong lòng thân xây san sát nhau một cách đều đặn hiện lên vẽ sầm quấn nhưng vẫn đậm chất thiên nhiên.
Đường xá rộng lớn được lót bằng đá đang có vô số tộc nhân huyết tộc qua lại, có người vận chuyển đồ đạc, có người ngồi bên đường trò chuyện và những chiến sĩ đi lại tuần tra, thậm chí còn có một nhóm huyết tộc đang xây dựng gì đó.
Nhưng nổi bật nhất vẫn là một cây huyết thụ to lớn chọc trời mọc bên cạch một cái hồ nước to lớn ánh lên những tia sáng ống ánh cũng những hàng cây xanh trồng trên bờ hồ tựa như… một công viên.
.
Khẽ bước đi trên nền đá ánh mắt Hồng Ánh khẽ nhìn quanh đánh giá huyết tộc, theo như nàng quan sát huyết tộc có thể chia làm bốn bộ phận
Thứ nhất là nhóm “ngưu nhân” tóc trắng trên đầu có sừng, nhìn những cái khiên to lớn không cần nghĩ củng biết nhóm người này giữ vai trò gì.
Thứ hai là nhóm người giống như những tinh linh mà nàng từng xem trên phim, giữ vai trò như cung thủ.
Thứ ba là nhóm người sói giữ vai trò như bộ binh cận vệ khi họ đang cảnh giác đi theo nhóm người các nàng.
Và cuối cùng là nhóm giống con người nhưng lại sở hữu một số đặc điểm khác biệt điển hình là Huỳnh Dao và… Trần Lâm có lẽ giữ vai trò chỉ huy.
Tuy nhiên điều đáng sợ nhất với nàng không phải nhóm binh lính này mà là huyết tộc đã hình thành nên một “tổ chức xã hội” thứ mà chỉ có con người các nàng có, từ việc xây dựng nhà cửa, đường sá, thành trì cho đến huấn luyện quân đội, đây là thứ chỉ xuất hiện ở con người.
Những thây ma ngoài kia dù có đáng sợ cách mấy nhưng tập tính của chúng hiện tại chỉ như bọn thú vật làm theo bản năng, còn huyết tộc đã phát triển một nền văn minh thật thụ, có lẽ tương lai huyết tộc chính là đối thủ đáng sợ nhất của nhân loại thậm chí là tất cả các chủng tộc khác.
.
Đang suy nghĩ thì không ngờ Huỳnh Đao đã dẫn nhóm người đến dưới chân cây huyết thụ to lớn.
Thì ra trong lòng thân cây lại là một toàn đại điện, bên trong vô cùng to lớn không khí trang trọng tựa như trọng một tòa đại điện của các đế vương ngày xưa.
Bên trong hiện tại đang có năm người, một nam bốn nữ đang lắng lặng đánh giá nhóm người.
Bốn nữ nhân đứng thành hai hàng, trong đó ba người khá giống các chiến sĩ ngoài kia họ chắc là thống lĩnh, còn nữ nhân còn lại thì khá đặc biệt, nàng giống y như con người không hề có đặc điểm gì khác nhân loại chỉ là nàng đẹp, quá đẹp, đẹp một các vô lý đầy ma mị, mặc trên người một bộ cung trang màu đỏ tươi tựa như một hoàng hậu thời cổ đại đang lẳng lặng đứng bên cạnh bảo tọa.
Nhưng đặc biệt mất vẫn là nam nhân ngồi trên bảo tọa kia, không ngờ lại là người quen, không ai khác chính là kẽ đã đánh vào khu trú ẩn Trần Lâm.
Nhìn thấy Trần Lâm, Hồng Ánh không khỏi bất ngời, từ đầu nàng chỉ nghĩ cậu chỉ là một tên thống lĩnh mà thoi không ngời y lại là người nắm quyền tối cao ở đây, người duy nhất có thể ngồi.
.
Lúc này Trần Lâm vô cùng khó chịu, nguyên nhân của việc này là do cậu đang cùng Huyết Linh nguyên cứu thế sự nhân sinh thì bất chợt được thông báo là huyết tộc có khách đến bàn bạc đại sự gì đó, đang nửa chừng thì bị cắt ngang làm cho cậu một bụng lửa giận.
Không chỉ thế khi ngồi vào bảo tọa rồi cậu chợt nhận ra cao tần của huyết tộc hình như… hơi phèn, khi chỉ có cậu cùng Huyết Linh có chăn nửa thì chỉ có thêm Huỳnh Dao, thế là cậu gọi luôn ba chỉ huy của nhóm chiến sĩ vào luôn cho đủ tụ…
Đúng là lần đầu có khác rối rắm trăm bề…
.
Hồng Ánh khẽ hít một hơi cuối người trước “năm vị cao tần” của huyết tộc nói:
– Hồng Ánh đại diện cao tần khu trú ẩn ra mắt các vị bằng hữu huyết tộc.
– Được rồi, đừng nói nhảm nữa ta không có nhiều thời gian, tới đây có mục đích gì mau nói.
Trần Lâm ngồi trên bảo tọa không kiên nhẫn nói.
Nghe thế Hồng Ánh không hề giận, dừng như đã đoán được tính khí của vị đại nhân này nên chỉ khẽ từ tốn nói.
– Chúng tôi mong huyết tộc giúp đỡ người trong khu trú ẩn rời khỏi thành phố này.
– Hiện tại tình hình khu trú ẩn vô cùng khó khăn vì thế cao tần khu trú ẩn muốn rồi bỏ thành phổ này đi về phía tây, mong huyết tộc giúp đỡ.
Nghe thế Trần Lâm không khỏi nhíu mày vì yêu cầu vô lý này.
– Muốn đi về tây phải qua con sông Vân Hà tràn đầy hung thú, nàng đáng đùa với ta sao.
Nhìn thấy ánh mắt sắt lạnh của Trần Lâm nàng không hề sợ hãi tiếp tục nói.
– Huyết tộc muốn chiếm tây thành này cần phải luôn khúc sông Vân Hà mới trọn vẹn,
– Đúng là Vân Hà tràn đầy hung thú nhưng thật tế chỉ có hai loại, ác đểu và hung ngư là khó đối phó nhất với huyết tộc.
– Tuy nhiên đối thủ thật sự của huyết tộc chỉ có bầy ác điểu kia, chừ khi các vị có nhã hứng xuống sông tắm, cho nên chỉ cần tìm được thứ có thể trị bầy chim này xem như vấn đề của huyết tộc được giải quyết.
– Rất mai chúng ta có thứ có thế giúp huyết tộc làm việc này.
– Đó là hỏa pháo.