Làm Sao Diễn Tốt Vị Hôn Thê

Chương 48: 48: Mẹ Đến Rồi!!!



Kỷ Uấn Chi ngủ một giấc là đến tận trưa hôm sau mới dậy, lúc tỉnh lại thì vô cùng thỏa mãn mà chậm rãi xoay người, cô liền nhớ tới tối hôm qua ôm Tiểu Y, thật giống như là không có ôm bao lâu đã liền chìm vào giấc ngủ, cả một buổi tối ngủ phi thường an tâm.
Nhưng mà giây phút thanh thản ngắn ngủi đã qua đi, Kỷ Uấn Chi đột nhiên mở mắt ra, cầm điện thoại lên liếc mắt nhìn, má ơi! Đã 12 giờ rưỡi rồi a! Khoảng cách mở màn bữa tiệc chỉ còn có nửa giờ!!!
Kỷ Uấn Chi cả người liền thấy không ổn, gần như là nhảy từ trên giường xuống, vội vội vàng vàng thay quần áo mang giày, vô cùng lo lắng đi thẳng xuống lầu dưới.
Dọc theo đường đi đầu óc của cô đều sắp nổ tung lên rồi, không dám tưởng tượng một hồi bữa tiệc sẽ trông ra làm sao, ngẫm lại dáng vẻ diễn tập rối tung của tối hôm qua, Kỷ Uấn Chi chân có chút run, thậm chí không dám bước ra thang máy.
Hít sâu một hơi, ôm tâm thái chịu chết, bước ra thang máy.
Nhưng mà mới vừa bước vào hội trường, Kỷ Uấn Chi chính là mắt chữ A mồm chữ O.
Liền thấy trong hội trường, không có như trong tưởng tượng của chính mình là một cảnh tượng hoảng loạn, hết thảy đều tiến hành vô cùng ngay ngắn gọn gàng, mọi người đều đang bận rộn một cách trật tự.
Khu vực khán gia và khu vực báo chí đã được phân bố đâu vào đó, chỗ ngồi cũng đã được sắp xếp ổn thỏa, băng rôn trên sân khấu cũng đã được treo lên, ánh sáng và âm thanh đang được kiểm tra lần cuối, vị trí camera và các góc quay cũng đang được điều chỉnh.
Kỷ Uấn Chi kinh ngạc thôi rồi, sửng sốt đến nửa ngày trời.
“Kỷ tổng.” Vẫn là các nhân viên thời điểm đi ngang qua cô cùng với cô hỏi thăm một chút, mới làm cho Kỷ nào đó hoàn hồn trở lại.
“Bà chủ phu nhân, đá khô đã được thử qua.”
“Bà chủ phu nhân, đèn đã vào vị trí.”
“Âm thanh của micro toàn bộ đều ok!”
“Bà chủ phu nhân, đội ngũ tiếp khách đã ở dưới lầu chờ đợi, thảm đỏ cũng đã được bày sẵn.”
“Bà chủ phu nhân…”

“Bà chủ phu nhân…”
Kỷ Uấn Chi một mặt mơ màng, luôn cảm giác sao mà cả thế giới đều đã thay đổi hết cả rồi, chính mình vừa vào hội trường được có 5 phút đồng hồ, ngoại trừ vừa nãy có vài người chào hỏi mình, thì những người khác có vẻ như là đều không nhìn thấy mình, ai nấy đều đang bận rộn.
Chỉ là một tiếng gọi bà chủ phu nhân nghe cũng thuận tai quá đi!
Kỷ Uấn Chi theo ánh mắt của mọi người, tìm tới chỗ Giản Y đang kiểm tra micro, “Này, này này.”
Nghe cái tên này lắp ba lắp bắp ra lệnh kiểm tra chỗ này chỗ kia, Kỷ Uấn Chi cảm thấy buồn cười, trong lòng lại hết sức cảm động, cước bộ đi tới, “Tiểu Y.”
“Tỉnh, tỉnh rồi a.” Giản Y nhìn thấy cô, cũng không có quá cao hứng.
Ngược lại là Kỷ Uấn Chi, kích động không hay rồi, “Những thứ này đều là em làm?”
Giản Y đưa mắt nhìn cô, dáng vẻ gì mà như chưa từng trải đời vậy trời!
“Em nói xem, chị nên làm gì để cảm ơn em?” Kỷ Uấn Chi âm thanh ôn nhu, trong giọng nói tràn đầy sự sủng nịch.
“Cái kia cái kia, vậy thì thịt, đền bù bằng thịt đi.” Giản Y cũng học được bản lĩnh lắm lời của Kỷ nào đó.
Kỷ Uấn Chi lại cả kinh, ai da, cô nhóc này từ lúc nào mà có thể phóng khoáng đến thế!?
“Tốt ~ đều nghe theo bà xã ~ “
“Phi, không, không biết xấu hổ.” Giản Y gắt cô một tiếng, vừa vặn muốn nói tiếp, đột nhiên phát hiện trong đại sảnh im lặng vô cùng, quay đầu nhìn lại, người chung quanh đều đang bất động tại chỗ như thể hóa đã, không một ai nhúc nhích.
“Sao…” Giản Y nói ra được chữ này thì liền hơi sửng sốt, cúi đầu xuống nhìn chiếc micro đang cầm trong tay, trong nháy mắt đó nàng như chết lặng.
“Mau mau nhanh tắt đi a!!” Kỷ Uấn Chi cũng bối rối, cấp tốc phản ứng lại, đem microphone tắt đi.

Xong! nên đem mặt giấu đi đâu đây a a a a a a!!! Lần này bọn họ chắc chắn sẽ biết mình ở nhà chính là một sủng thê thực thụ a a a a!!!!
Chờ chút, hình như có cách?
“Khụ, cái kia, mọi người đều cực khổ rồi, tiếp tục cố lên để vượt qua ngày hôm nay, tôi nhất định sẽ chiêu đãi mọi người một bữa tiệc lớn!” Kỷ Uấn Chi hắng giọng một cái, cố gắng quay trở lại hình tượng cũ.
Nhưng mà cô vừa dứt lời, tất cả mọi người lại tiếp tục bận rộn rồi, tựa hồ như hoàn toàn không nghe thấy cô vừa nói gì.
“Khụ, cái kia, cực khổ rồi.” Kỷ Uấn Chi có chút lúng túng cùng các nhân viên đang đi ngang qua chào hỏi.
Trời ơi, này có còn là công ty của mình hay không, tại sao nhân viên lại đối với mình lạnh nhạt như vậy, tôi không phải là bà chủ của mấy người sao!!!
Kỷ Uấn Chi nhìn xung quanh một chút, muốn đi lên hỗ trợ, phát hiện căn bản không thể chen chân vào được.

Dưới sự chỉ huy Giản Y, mọi người đều được phân công rõ ràng, hiệu suất phi thường cao.
Kỷ Uấn Chi ôm cánh tay ở bên cạnh yên lặng nhìn một hồi, bà xã chỉ huy rất là bình tĩnh, vô cùng có phong độ của một đại tướng! Quả nhiên chính mình bình thường vẫn hay xem thường nàng, vẫn hay coi nàng là một đứa nhóc không hiểu chuyện, sau hôm nay xem ra là phải nhìn nàng bằng một con mắt khác rồi.
“Cô, cô không xuống tầng dưới, nghênh đón, nghênh đón khácH, một chút à?” Giản Y quay đầu đưa mắt nhìn Kỷ Uấn Chi, mọi người ai nấy cũng đều đang bận rộn, cô ấy cứ ở đây nhìn tới nhìn lui chỗ này chỗ kia thì cũng quá nhàn rỗi đi.
Kỷ Uấn Chi dở khóc dở cười, xong đời, bà xã có phải là thích cảm giác sai khiến người khác rồi hay không, sau này chính mình phải làm sao bây giờ a!
“Được, vậy chị đi nha, a không đúng, chị trước tiên cần phải đi thay trang phục cái đã.

Đúng rồi, em đã chọn được ai sẽ lên sân khấu chưa?” Kỷ Uấn Chi lại nghĩ tới cái vấn đề làm cho cô đau đầu.
“Thì, vẫn là mấy người, mấy người, kia, kia.”

“Vậy phải làm sao bây giờ.” Kỷ Uấn Chi chau mày.
“Không có, không có chuyện gì, một người đi nhiều vòng, là được.”
“…!Em nói nghe đơn giản quá, thay quần áo nào có nhanh như vậy!”
Kỷ Uấn Chi còn muốn nói tiếp liền bị Giản Y đẩy vào phòng thay đồ, toàn bộ hành trình đều là cau mày bị ép thay đồ.
Một lúc sau, Kỷ Uấn Chi từ phòng thay đồ đi ra.
Vẫn là sử dụng thợ trang điểm và stylist chuyên nghiệp mà Giản Y đã chọn cho cô, ngày hôm nay dù sao cũng là sự kiện quan trọng, không thể mặc trang phục bình thường được.
Giản Y chọn cho cô một chiếc váy thời trang cao cấp màu đen, sau khi mang vào giày cao gót, làn váy vừa vặn che đi đôi giày, cũng không bị chạm tới đất, so với váy vài chạm đất thì càng thêm gọn gàng và linh hoạt, cũng khá là phù hợp với hình tượng nữ cường của cô.
Thu thập thỏa đáng, Kỷ Uấn Chi liền bị Giản Y đẩy đến tầng dưới để nghênh tiếp khách tới.
Kỳ thực ngoại trừ những tên tuổi lớn và một số đồng nghiệp từ một số công ty giải trí được mời từ trước đã thông báo không thể tham dự, thì bảo là đi đón khách căn bản cũng chỉ là nghênh tiếp các ký giả truyền thông mà thôi, cùng với Thẩm Lan không biết xấu hổ kia.
Kỷ Uấn Chi mới vừa tới cửa, liền nhìn thấy Thẩm Lan cùng Sở Tây cùng nhau đi vào.
“Yêu, Kỷ tổng, trang phục dạ hội à, một hồi ngài có phải là còn phải đi xem show hay không?” Thẩm Lan cười hỏi.
Kỷ Uấn Chi hơi nhíu mày, “Thẩm lão bản nếu muốn xem thì tôi cũng không ngại để ngài xem, dù sao cũng đều là những người đã được đào tạo chuyên nghiệp.” Kỷ Uấn Chi cười đáp, biết rõ Thẩm Lan có ý riêng, cũng chỉ có thể cùng với cô cười ha hả.

ngôn tình hay
“Uấn Chi, tớ cũng không phải nhằm vào cậu, những người mà cậu đã mời trước đó tớ đều đã mang đến, miễn là cậu nguyện ý cho cái con nhóc cà lăm kia đi cùng với tớ, ngày hôm nay tớ bảo đảm để cho cậu tự do xưng bá An Khánh!” Sở Tây thật lòng nhìn Kỷ Uấn Chi.
Không nghĩ tới Kỷ Uấn Chi lại cười khúc khích, giơ tay vỗ vỗ vai Sở Tây, “Tôi nói rồi, tôi cùng cậu chỉ có thể là bằng hữu, chính cậu vậy mà lại không biết quý trọng, tôi cũng hết cách rồi.

Ngay cả khi chương trình ngày hôm nay có thiếu người đến mức nào, thì tôi cũng sẽ không hướng đến cậu mà cầu xin đâu, từ bỏ đi.

À thuận tiện, tôi cùng Tiểu Y lập tức liền muốn đính hôn.” Kỷ Uấn Chi nói ra lời này liền vô cùng hài lòng.
“Mang Thẩm lão bản cùng Sở tiểu thư lên trên đi.” Kỷ Uấn Chi hướng về nhân viên phân phó, chính mình lại tiếp tục tự mình đi nghênh tiếp các ký giả truyền thông.
Thời gian mở màn càng ngày càng gần, tâm lý của Kỷ Uấn Chi trái lại cũng trở nên bình tĩnh hơn, dù sao thì mọi chuyện cũng đã thành như thế này rồi, cho dù có nghiêm trọng tới mức như lời mình đã nói thì cũng phải cố gắng chống đỡ cho qua hôm nay.

Nửa giờ sau, tất cả đã được chuẩn bị đâu vào đó, Kỷ Uấn Chi cũng đã quay trở về hội trường ở lầu hai.
Trong đại sảnh đã bắt đầu phát nhạc, chương trình sắp mở màn.
Kỷ Uấn Chi liếc mắt nhìn thời gian, còn có 20 phút, nhưng mà vừa mới đặt đồng hồ xuống, ánh đèn trong hội trường liền mờ đi, mẹ ơi? Bắt đầu rồi ư? Gì mà sớm hơn tận 20 phút a! Mấy người đây là đang muốn tôi liều sống liều chết mà chống đỡ à!!
Vừa định đi về phía sau hậu trường, liền bị người nào đó ngăn cản.
“Cô xem, xem liền xong, xong việc.” Giản Y kéo cô lại, đem cô kéo tới một bên, tìm một chỗ có góc nhìn tốt ở bên cạnh sân khấu.
Kỷ Uấn Chi ngẩn ra, nhìn kỹ Giản Y một chút, “Em không phải không mặc lễ phục sao?” Cô nhóc này vậy mà lại mặc vào một chiếc đầm trắng tinh khôi, trang phục trông như một cô công chúa nhỏ! Siêu đáng yêu!
“Hôm nay, ngày hôm nay, phá lệ.” Giản Y thần bí cười cười, còn nghịch ngợm nháy mắt, suýt chút nữa đã khiến Kỷ Uấn Chi thần trí không minh mẫn rồi.
Nhìn nàng một mặt ung dung, Kỷ Uấn Chi cũng không biết chính mình lo lắng nãy giờ có phải là dư thừa rồi hay không…
Còn đang thắc mắc, đèn sân khấu đột nhiên bật sáng, khán giả vỗ tay như sấm, có không ít nhân viên của JY lẫn lộn ở bên trong làm náo nhiệt bầu không khí.
Kỷ Uấn Chi cũng một mặt hiếu kỳ nhìn xem bóng người đang bước ra khỏi ánh đèn, vóc người cao gầy khí chất siêu nhiên, vậy mà lại là Phương Hân Ức!
“Ai, làm sao lại để Hân Ức ra trận đầu tiên?” Kỷ Uấn Chi trực tiếp cau mày, đây chính là vedette* của show mà!!
(*) Vedette: Là người trình diễn cuối cùng, người kết thúc show diễn.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.
Làm Sao Diễn Tốt Vị Hôn Thê

Chương 48: Tuổi trẻ của Kỷ nào đó cũng rất nổi loạn



“Chị đang, nghĩ gì thế?” Nhìn Kỷ Uấn Chi từ từ nở nụ cười bỉ ổi, Giản Y bất giác giật mình một cái.

“Chúng ta giới thiệu Thẩm Lan cho tỷ tỷ em có được hay không?” Kỷ Uấn Chi cả hai con mắt đều đang tỏa sáng, thậm chí đã không thể chờ đợi được nữa, muốn nhìn thấy cảnh Thẩm Lan bị Giản Quân đánh cho tơi bời, tốt nhất là cho nổ tung SL luôn đi cho rồi!

“Chị, chị là cùng với cô ta, cô ta có ân oán, hay là cùng, tỷ em, tỷ tỷ của em có ân oán vậy?”

Kỷ Uấn Chi ha hả nhất thời vui vẻ, “Em có còn nhớ hay không lúc trước Thẩm Lan có nhắc đến lời thề son sắt gì đấy, rồi còn nói em chính là nhất kiến chung tình của cô ta, kỳ thực người mà cô ta đang nói đến chính là tỷ tỷ của em. Chị từ trước tới nay chưa từng thấy Thẩm Lan theo đuổi nữ nhân đấy.” Phân loại Bách Hợp, phác hoạ ái tình

“Không, không được, em sẽ không, sẽ không hãm hại tỷ tỷ, tỷ tỷ của chính mình.”

“En không phải nói tỷ tỷ em rất dũng mãnh ư! Nếu như tỷ em bị Thẩm Lan làm phiền đến phát điên, tỷ em nhất định sẽ động thủ đem SL cho nổ tung!” Kỷ Uấn Chi nói chuyện có hơi phấn khích, sau đấy mới ý thức được lời mình vừa nói có hơi sai.

“Liền, liền biết chị không có, không có ý tốt, ý tốt gì.”

“Ách, này ~ “

“Em khong sao, chỉ là em rất tò mò, chị cùng Thẩm Lan, đến, đến cùng là, quan hệ, quan hệ ra sao? Chị nói chị, hận không thể cho nổ, nổ công, công công ty, của cô ta, thế nhưng, thời điểm, khi gọi điện thoại, có thể cùng cô ta, tán gẫu, tán gẫu vô cùng, vui vẻ đến thế sao.”

“Cô ta hãm hại, hãm hại chị, chị cũng không trách, trách cô ta?”

Kỷ Uấn Chi vừa nghe lời này liền vui vẻ.

“Chị cùng với cô ta ngọn nguồn nói ra thì rất dài, hai bọn chị chính là anh hùng tiếc anh hùng.”

“Cẩu, cẩu hùng.”

“Được rồi, bọn chị chính là tình ý cẩu hùng tiếc cẩu hùng.” Kỷ Uấn Chi biết nghe lời, đem Giản Y chọc cười.

“Kỳ thực để chị kể em nghe điều này, hiệu ứng cá da trơn(*) là gì em biết không, chị cùng với cô ta chính là một loại quan hệ như vậy, đối lập lẫn nhau lại khích lệ lẫn nhau, có thể nói như vậy đi, không có lẫn nhau cũng sẽ không có JY cùng SL ngày nay.”

(*) Hiệu ứng cá da trơn: Có một câu chuyện kể rằng người Na Uy sống ven biển rất thích ăn cá mòi, mà cá mòi đông lạnh trên thị trường thì có giá thấp hơn rất nhiều so với cá mòi tươi. Điều này bắt nguồn từ việc vận chuyển cá mòi tươi sống từ biển về tới đất liền là vô cùng khó khăn. Bản tính lười vận động của cá mòi khiến chúng rất dễ chết ngạt do bị nuôi nhốt lâu ngày. Vì thế, hầu như không có một ai đủ khả năng mang cá sống về cảng, dù đã thử trăm phương ngàn cách.

Mãi về sau, một vị thuyền trưởng đã làm được điều kỳ diệu này. Ông nghĩ ra cách là với mỗi bể chứa cá mòi, ông thả vào một con cá da trơn. Như vậy, bọn cá mòi sẽ phải luôn vận động, bơi tránh xa con cá da trơn nếu không muốn bị ăn thịt. Cũng nhờ vận động không ngừng, chúng tránh được tình trạng trì trệ và vấn đề thiếu oxi đã được giải quyết, từ đó sống dai hơn, vẫn còn tươi mới suốt quá trình vận chuyển.

Đây chính là khái niệm “Hiệu ứng cá da trơn”, tên tiếng Anh là Catfish effect. (Nguồn: Tinlogi.com)

“Hai bọn chị cũng là những người hiếu thắng, chuyện gì cũng đều muốn tranh vị trí số một, còn rất yêu thích việc khoe khoang tiền bạc, cũng rất tự luyến, chị cùng với cô ta điểm tương đồng có quá nhiều đi. Có thể cũng là bởi vì có lẫn nhau như vậy, vì lẽ đó càng muốn so sánh từng li từng tí với nhau.”

“Như lần này, em cho rằng là cô ta hãm hại chị, kỳ thực cô ta cũng không có mặt mũi lớn như vậy đâu, những người kia hơn phân nửa là xem trọng Sở Tây mà thôi. Sở Tây là ai a, mẹ cô ấy là phú hào nổi danh của cái đất An Khánh này, khắp nơi đều có sản nghiệp của nhà bọn họ, ai mà không dám nể nang mặt mũi của họ cơ chứ. Hơn nữa những nghệ sĩ kia, Sở Tây và Thẩm Lan đều có mang tới, miễn là chị chịu nghe lời một chút, hoặc là mở miệng van cầu hai người họ, hai người họ sẽ không thật sự hạ bệ chị.”

“Dù sao, hạ bệ chị đối với Thẩm Lan cũng không có lợi gì, cô ta nếu như không còn đối thủ cạnh tranh thì sẽ không còn niềm vui.”

Giản Y sửa lại một chút manh mối, “Hai người, hai người bọn chị, có phải là có, khuynh hướng, tự, tự ngược,?”

“… Mới không có đấy ~ “

“Kỳ thực chị kể có hơi thiếu, chị thực ra cũng không ít lần hãm hại Thẩm Lan.” Vừa nhắc tới chuyện cũ, cái máy hát tên Kỷ Uấn Chi này liền tự động được khởi động, lôi kéo Giản Y ngồi ở trên sofa, nhớ lại một thời quá khứ huy hoàng.

“Lúc trước bọn chị có cùng nhau để mắt đến một nghệ sĩ, vốn là đã đồng ý sẽ cạnh tranh công bằng. Vào ngày ký kết, chị lái xe mang theo Thẩm Lan cùng đi tìm vị nghệ sĩ kia, chị cố ý đi một vòng tới một con đường vắng vẻ nào đó, lừa cô ta nói là xe bị hư bảo cô ta xuống xe kiểm tra một chút, cô ta vậy mà lại tin tưởng chị thật! Chờ cô ta xuống xe, chị liền đóng cửa xe lại rồi chạy mất, chị đến hiện tại đều không thể nào quên được cái cảnh cô ta ở phía sau vừa đuổi theo vừa mắng chửi chị!”

Kỷ Uấn Chi nói xong liền vui khôn tả, hồi tưởng lại ngày ấy, Thẩm Lan vì vội vàng muốn đi ký hợp đòng mà ăn mặc rất chỉnh tề, mái tóc dài được búi lên gọn gàng, một thân già giặn mặc khoác lên mình một bộ y phục, nhìn ra thì hoàn toàn chính là một bộ tư thái ưu tú chuyên nghiệp.

Ngày ấy chính mình từ kính chiếu hậu nhìn lấy cô ta, vừa chạy vừa la hét, tóc tai thì bay tứ phía rối tung hết cả lên. Hơn nữa cô ta hôm đó lại vừa vặn mặc một chiếc váy ngắn chỉ dài ngang đến đầu gối, thế nên việc chạy theo cũng vô cùng khó khắn, cô ta thậm chị còn bị trẹo chân nữa chứ, thực sự là muốn có bao nhiêu chật vật liền có bấy nhiêu chật vật.

Giản Y ở bên cạnh nghe xong, hướng về Kỷ Uấn Chi liếc mắt một cái, này có phải đúng là chị không vậy?

“Chị xấu, xấu xa thật.” Ghét bỏ nói.

“Không xấu không được a, đều là chuyện nên làm a, nhưng sự thật đã chứng minh ánh mắt của chị không sai, lúc trước không sử dụng chút thủ đoạn thì làm sao ký được hợp đồng với Hân Ức?”

“Phương, Phương Hân Ức?”

“Đúng vậy, em không biết đó thôi, ngày đó có cả tá công ty đều nhìn chằm chằm tới cô ấy, không cho phép chị có được một phút do dự.”

“Cái kia sau, sau đó thì sao? Thẩm Lan không có, không có tìm chị sao?”

“Tìm a, hận không thể cắn chết chị thì có, vì lẽ đó chị không phải đã đem Sở Tây giới thiệu cho cô ta sao, cũng không có khiến cô ta chịu thiệt. Sở Tây cô ấy cũng là một tiểu phú hào, giúp rót vốn cho SL, giúp đỡ Thẩm Lan càng làm càng lớn.”

“Ha, ok.”

“Cái kia, vậy chị cùng Sở, Sở Tây là, quan hệ gì?”

“Sở Tây a, nói như thế nào đây, cô ấy chính là cái loại con nít chưa trưởng thành, rất tùy hứng, điểm ấy đặc biệt đáng ghét. Thế nhưng cô ấy lại rất có nghĩa khí, bằng hữu có khó khăn cô ấy nhất định tận lực hỗ trợ, thậm chí còn không thèm hỏi nguyên nhân.”

“Há, không phải, cũng chỉ là, chỉ là lấy, lấy tiền, tiền của, của mẹ, tiêu xài thôi sao.” Giản Y khinh thường nói.

Kỷ Uấn Chi dở khóc dở cười, đang muốn giải thích liền bừng tỉnh chau mày, quay đầu lại nhìn thì thấy Giản Y đang vừa vặn bĩu bĩu môi, một bộ dáng dấp trông như đang chán ghét.

Kỷ Uấn Chi thấy thế liền tiến đến bên mặt Giản Y, khuếch đại ngửi một cái, “Kỳ quái.”

“Hả? Sao, làm sao?”

“Làm sao lại có vị chua vậy ta?” Kỷ Uấn Chi sượt sượt mũi, nghiêm túc nói.

“Hả? Không, sẽ không a, em mới vừa tắm…” Giản Y nhất thời chưa kịp phản ứng, còn rất lưu ý lôi kéo cổ áo ngửi một cái.

“Không, không đúng, em!” Giản Y bừng tỉnh, tức giận nhìn Kỷ Uấn Chi, chị mới ghen đấy!

“Ha ha ~” Kỷ Uấn Chi cười lớn một tiếng, ôm lấy cô vợ nhỏ, ở trên mặt nàng bẹp một cái, Đáng yêu quá đi! Đồ ngốc dễ thương này!

“Hừ!” Giản Y ghét bỏ đẩy Kỷ Uấn Chi ra, còn xoa xoa mặt, “Em, em đi tìm, tìm mẹ!”

“Ai yêu, đã quên nói cho em biét, mẹ của chị đã đi rồi, tối hôm qua đã rời đi, sáng sớm hôm nay Đinh Linh mới nói cho chị biết.”

“Đi đi… Đi rồi?”

“Ừm, đi rồi, em đừng có gấp, từ từ nói. Mẹ nói để chị thường xuyên mang em về thăm nhà một chút.”

Giản Y một mặt ngờ vực, “Nguyên văn?”

“Đúng vậy, em nếu như nhớ nhà thì chúng ta liền trở về, sau này chuyện của chúng ta sẽ hoàn toàn để bà xã làm chủ ~ “

“A a… A Phi!”

“Đừng thẹn thùng mà, chỉ là hai chúng ta.”

Hai người đang vừa vặn nói chuyện thì liền có người gõ cửa phòng.

Kỷ Uấn Chi liền rất bất đắc dĩ, tám phần mười lại là Đinh Linh.

Mở cửa nhìn lên, quả nhiên.

“Lại làm sao?”

“Ách, tôi đã giúp cô từ chối hết các phóng viên kia, thế nhưng có một vài người từ một số chương trình tạp kỹ muốn mời cô phỏng vấn, tôi có chút không chắc cho nên tới hỏi ý cô một chút.” Đinh Linh một mặt hưng phấn không giải thích được.

“Chương trình tạp kỹ?”

“Đúng, loại hình chương trình yêu đương, muốn mời cô cùng phu nhân làm khách quý tập đặc biệt!”

“Cái loại yêu đương?” Kỷ Uấn Chi ngẩn ra.

“Đúng! Chính là cái show tạp kỹ yêu đương đang rất nổi hiện nay!”

“【 Ngọt ngào tấn công dữ dội 】?” Kỷ Uấn Chi biểu thị khiếp sợ, show này lúc trước phi thường nổi tiếng, mình tranh đến sứt đầu mẻ trán để Chung Dục có được một cơ hội xuất hiện, mà người ta căn bản cũng không để ý tới mình!

Khoảng thời gian này nhiệt độ tuy rằng có hơi đi xuống, nhưng vẫn như cũ vẫn là rất được người trẻ tuổi yêu thích.

Đột nhiên tìm đến mình…

Là bởi vì thân phận chính mình cùng Tiểu Y có chút hấp dẫn sao? À cũng đúng, dù sao Tiểu Y là cũng là con gái của Giản Thanh Sơ, nghe đến điểm này là đã đủ hấp dẫn rồi, huống chi còn còn có thêm chính mình thêm vào!

Muốn mượn cơ hội này để show hot trở lại sao?

Không thể không nói, cái tổ tiết mục này xem ra rất tinh mắt a!

“Có tiếp không, có không, có tiếp khong!?” Tiểu fangirl số một của Kỷ Uấn Chi —— Đinh Linh vô cùng hào hứng nhìn cô bằng đôi mắt tỏa sáng, nếu như bà chủ cùng bà chủ nhỏ có thể cùng nhau tham gia chương trình tạp kỹ yêu thích của mình, thì mình thực sự là chết cũng không hối tiếc mà!!!

Nói không động lòng hiển nhiên là giả, nhưng mà chuyện như vậy một mình cô quyết định cũng là không quá thích hợp.

“Thôi thì để tôi hỏi vợ của cô trước đã.”

“…!” Nghẹn họng!

“Sao, làm sao?” Giản Y ở trong phòng liền nghe thấy hai người luyên thuyên không biết đang nói cái gì.

“Không có gì, ai Tiểu Y, em đã xem qua 【 Ngọt ngào tấn công dữ dội 】 sao?”

Giản Y ngẩn ra, điên cuồng gật đầu, “Xem xem…”

“Được rồi được rồi, chậm một chút nói.” Kỷ Uấn Chi nâng cằm của nàng, bừng tỉnh nhớ tới đến tên tiểu tử này thật giống như là đặc biệt thích xem loại show như này.

Ai! Không đúng, nàng lần trước ở nhà xem đến mê muội không phải là loại show yêu đương này ư!

“Em rất yêu thích chương trình này sao?”

“Ừ cực kì yêu thích!” Giản Y vội vàng gật đầu như gà nhỏ mổ thóc.

“Ồ?” Kỷ Uấn Chi tò mò, loại này không phải là dựa theo kịch bản điên cuồng ân ân ái ái, có cái gì đẹp đẽ.

“Mỗi, mỗi một kỳ, đều sẽ, sẽ có một, một cặp đôi khách, khách mời, đặc biệt, đặc biệt tham gia, họ sẽ là, một đôi, tình nhân thật. Còn có thể có hai, hai đôi, tình nhân giả, giả, đi rèn luyện, tiếp xúc, chậm rãi, sản sinh cảm, cảm tình. Quá, quá trình, đặc biệt hấp, hấp dẫn người xem!”

“Ồ.” Kỷ Uấn Chi gật gù, cô vẫn còn cho là chỉ dựa theo kịch bản đến diễn mà thôi, dù sao show thực tế như này, nói là show thực tế, kỳ thực tất cả đều là dựa theo kịch bản, thậm chí còn sẽ căn cứ theo mức độ yêu thích của khán giả để mà sửa lại kịch bản, hoàn toàn là sản phẩm được đúc kết từ sự yêu thích của khán giả.

“Em em thích, thích nhất, là được xem các cặp đôi thật, nhìn các nàng, lúc, ở chung hình thức, rất lãng mạn! Em yêu thích nhất là Đàm Hy, cô ấy, vô cùng xinh đẹp, còn có, người yêu, của cô ấy, hai người bọn họ, chỉ cần, nắm tay, thì liền, làm cho người xem cảm thấy, phi thường ngọt ngào!”

Giản Y triệt để trở thành tiểu fangirl, đôi mắt của nàng như chứa đầy những ngôi sao nhỏ, Kỷ Uấn Chi nhìn thấy trong lòng liền chua xót.

Người có thể khiến mắt em chứa đầy ánh sao chẳng lẽ không phải là chị sao T^T.

“Vậy nếu như.” Kỷ Uấn Chi dừng một chút, đã sẵn sàng nói ra, thế nhưng lại phát hiện Giản Y căn bản không nhìn lấy cô, tựa hồ vẫn còn đang chìm đắm ở trong ảo tưởng của chính mình.

Kỷ Uấn Chi liếc mắt một cái, gõ gõ đầu của nàng, “Nghe này, nếu như hai người chúng ta làm một đôi tình nhân trên chương trình này, em sẽ thích sao?” Ánh mắt đầy chờ mong nhìn Giản Y.

Giản Y nhìn cô một cái, cúi đầu.

“???” Kỷ Uấn Chi liền bối rối.

“Hả?”

“Vậy kỳ mới, chắc chắn, em sẽ, bỏ xem,…”

“…”

Tốt, em lại đối với chị không có tự tin như thế, thì đừng trách chị cho em một kinh ngạc vô cùng lớn.

Nghĩ nghĩ, Kỷ Uấn Chi liền quả đoán xoay người, mở cửa, Đinh Linh còn chưa đi.

“Bà chủ nhỏ nói thế nào!” Không thể chờ đợi được nữa hỏi.

“Tiếp!”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.