Kỷ Kỷ Phục Kỷ Kỷ

Chương 20



Bọn họ chen chúc trong phòng tắm mà rửa ráy, liếm cắn lẫn nhau, miệng lưỡi quen thuộc đến mức như người yêu tương giao nhiều năm. Giản Minh liên tục cọ rửa cơ thể của Hạ Tiểu Sơn, Hạ Tiểu Sơn nhớ lại anh bị khiết phích, nhịn không được thấp giọng cười. Cười một lúc hắn liền cười không nổi, Giản Minh quỳ một đầu gối xuống ngậm lấy của hắn.

Đầu óc Hạ Tiểu Sơn nổ tung, hắn nào ngờ Giản Minh cọ rửa hắn sạch sẽ như vậy để làm chuyện này – Mẹ nó đây là Giản Minh a! Dọn phân mèo cũng phải rửa tay ba lần Giản Minh a!

Bắp chân Hạ Tiểu Sơn run run, ngửa đầu dựa vào tường nửa ngày nói không ra lời. Kỹ xảo của Giản Minh tốt đến mức làm người nổi điên, ngón tay thon dài trêu đùa đầu nhỏ cùng hai cái túi to, đầu lưỡi lướt dọc miệng sáo, lực mút lúc mạnh lúc nhẹ…… Hạ Tiểu Sơn không nhịn được, cúi xuống nhìn anh một cái, Giản Minh vừa lúc ngước lên, giữa màn hơi nước, mi mục anh tuấn mà gợi cảm, cái nhìn tuyệt sát — ống máu của Hạ hiệp sĩ nháy mắt tiêu hết, trong đầu bão táp mưa sa, quần phong loạn vũ, kéo dài hơi tàn rống một tiếng, bắn vào miệng Giản Minh.

Giản Minh nhíu mi phun dịch trắng ra lòng bàn tay, đứng lên lấy vòi sen súc miệng, lúc này mới lại hôn hắn. Hạ Tiểu Sơn do “Bị Giản Minh hầu hạ”, “Xạ hương” Cùng dư vị cao trào kích thích quá độ, thần trí Hỗn Độn, từ khóe mi hôn đến trước ngực, Giản Minh vừa gặm vừa cắn sưng hạt đậu nhỏ, vừa xoa nắn cơ ngực tuyệt hảo của hắn, khoái cảm cùng cảm giác đau đớn rất quen thuộc làm Hạ Tiểu Sơn cảnh giác — nhưng tất cả đã chậm.

Mông nhanh chóng bị cắm vào hai ngón tay, dịch trắng trơn trượt bị đẩy vào, Hạ Tiểu Sơn bị anh dùng tay còn lại giữ cổ tay áp lên tường, đưa đẩy khuếch trương vài cái, khí cụ nóng bỏng thô cứng liền đâm vào. Hạ Tiểu Sơn một tiếng hét thảm, oán hận dùng đầu vai húc vào tường, rốt cuộc minh bạch vì cái gì mỗi lần đều là hắn bị thượng trước……

“Mẹ nó!” Hắn thở hổn hển mắng, “Anh không phải xưng là thẳng nam sao! Này là học ai?!”

Giản Minh nhấm nháp tai hắn rồi cười, đâm vào tận cùng rồi mới trả lời, “Đã kể họ Hà trên giường là phong tao thiếu phụ, cùng hắn lăn lộn vài năm cái gì cũng biết, Giản ca cậu tay nghề rất tốt, muốn tư thế nào? Đợi một lát đến sô pha chậm rãi thử?”

Hạ Tiểu Sơn lại mắng một tiếng, bị anh cứ đẩy một nửa lại lui ra lại đẩy một nửa, cả eo đều tê rần, “A!…… Mẹ nó chậm cái quần, làm nhanh lên cho tôi!”

“Gấp cái gì, nào nào, trước thử đòn đá tống ngang Muay Thái, chân tách rộng ra……”

“Giản tứ nương, anh dâm vừa thôi …… A!…… Không……”

Giản Minh vừa làm vừa cười, mặt gian như hồ ly đang săn sói, bình thường người này hay lảm nhảm, lúc này lại nói dâm từng câu rót vào tai Hạ Tiểu Sơn, cái gì quả nhiên bắp thịt ăn đến thích, thượng hai lần toàn lúc say thật lãng phí, cái gì đánh Muay Thái mông thật cong, cơ mông rắn chắc quá thả lỏng nào…… Hạ Tiểu Sơn bị làm đến mức mông cũng ngứa tâm cũng ngứa, phiền muốn chết, muốn tránh thoát cũng không được.

Thứ khốn kiếp cắm vào mông hắn lúc rút ra làm hắn cảm thấy trống rỗng thèm muốn, Hạ Tiểu Sơn không kìm được mà run run, khoái cảm bị cắm cùng đau đớn kì dị, hắn xoay người lại đối mặt với Giản Minh, một chân rất nhanh bị nâng lên, hung khí nóng như lửa lại đẩy vào, nửa người dưới tràn ngập cảm giác tê dại thay thế đau đớn. Hạ Tiểu Sơn quay đầu hừ ra một tiếng, thuận thế ôm lấy Giản Minh.

“Thích nhìn mặt mà bắn?” Giản Minh hôn lên thái dương hắn.

Hạ Tiểu Sơn thở hổn hển kéo tóc anh, hôn mạnh như cắn – lấp luôn cái miệng hư hỏng!

Tiếng kêu rên cùng tiếng cơ thể cọ xát dâm đãng trong phòng tắm càng lúc càng to……

Vòng thứ nhất sau khi Giản Minh trực tiếp bắn vào sâu trong Hạ Tiểu Sơn cuối cùng cũng xong, Hạ Tiểu Sơn bị cảm giác nóng bỏng lấp đầy cơ hồ muốn hỏng, phẫn hận một quyền nện nứt gạch tường. Giản Minh thở hổn hển liếc nhìn, trầm trầm nói “Khi trả phòng nhớ che bằng cây lau nhà”, tay trượt xuống muốn giúp Hạ Tiểu Sơn tiết ra.

Hạ Tiểu Sơn cản tay anh, trực tiếp ép anh vào tường, dồn đủ khí lực muốn báo thù.

“Ai ai ai! Cậu chậm một chút, chậm một chút!” Giản Minh vừa giãy dụa vừa kêu, “Như vậy trực tiếp vào sao?!”

Hạ Tiểu Sơn không nói hai lời, đổ sữa tắm lên Hạ lão nhị rồi đâm mạnh.

“Mẹ nóooo!” Giản Minh bị đâm đến mức mặt mũi trắng bệch, mông giống như bị đao xé, khàn giọng kêu thảm thiết, “A! a —!…… Hạ Tiểu Sơn đồ khốn nạn!”

Hạ Tiểu Sơn bị mắng cho tỉnh, chính mình cũng vô cùng đau đớn, lúc rời khỏi mới thấy cơ thể đỏ bừng, nhất thời nheo mắt, vừa đau lòng vừa áy náy.

Giản Minh còn nằm sấp không thuận theo không khuất phục mắng hắn, tức giận đến mức chân cẳng phát run, “Lão tử vừa rồi thượng ngươi làm bao nhiêu dạo đầu, ngươi liền như vậy báo đáp lão tử? Cái đồ thiếu đạo đức! Mẹ nó làm chết lão tử luôn đi!”

Hạ Tiểu Sơn khóa vòi sen, bế ngang người anh đi ra ngoài, vừa thở hồng hộc vừa chạy vài bước ném người lên sô pha. Hạ Thiên Nga bị đại động tĩnh của hai người bọn họ làm cho phát hoảng, cho rằng gia đình bất hòa cha mẹ cãi nhau, lại thấy Giản Minh bị Hạ Tiểu Sơn đè lên, ai khi dễ ai vừa nhìn là hiểu ngay, nó liền nhảy đến nhắm mông Hạ Tiểu Sơn cho một nhát vuốt, “Meo!”

Hạ Tiểu Sơn che mông nhảy dựng lên, túm lấy nó nhét vào phòng mình, đóng cửa chốt khóa. Quay lại thì thấy Giản Minh chạy mất tăm,  phòng cũng chốt cửa, Hạ Tiểu Sơn trần truồng đạp cửa, “Giản Tiểu Minh! Đi ra! Làm xong liền chạy, chơi chó gì!”

“Tôi không chạy có thể sống sao?! Mẹ nó cậu mới chó ý! Thứ đó thì lớn, kỹ thuật còn nát như cứt, bình thường hẹn hò làm sao?!”

“Cứt! Ai làm xong cũng khen tôi khỏe!”

“Đó là người ta sợ bị cậu đánh chết nên mới nói thế! có người nào làm với cậu lần thứ hai chưa?!”

“……” Hạ Tiểu Sơn tái mặt. Thật đúng là không có.

Nhớ lại mỗi lần với Tần Lãng cũng là vừa khóc vừa kêu, ủy khuất vô cùng, hại hắn mỗi lần làm đều lo lắng đề phòng, hơn nữa Tần Lãng trên giường luôn không thể tiết, vừa đau vừa khó chịu, mấy năm toàn làm từ phía sau, tư thế nhìn mặt ít đến đáng thương.

Nhưng vào đêm lễ Giáng Sinh hắn phá cửa vào, lại nhìn thấy Tần Lãng dưới thân người khác uyển chuyển rên nhẹ, nét mặt hoảng hốt cùng thỏa mãn hắn chưa bao giờ thấy qua.

— Hạ Tiểu Sơn đen mặt cảm thán như vậy. Hắn rốt cuộc ý thức được nguyên nhân Tần Lãng cùng hắn chia tay còn có thêm một điều “Chuyện sinh hoạt không hài hòa”.

“……”

Hạ Tiểu Sơn khóa chân ngồi xổm trước cửa phòng, hai tay ôm đầu, trong mông vẫn còn thứ Giản Minh vừa phóng vào, nhỏ xuống sàn tí tách. Dứt khoát không muốn sống.

Giản Minh trốn ở bên trong không biết mình vừa dùng một câu làm chấn động tam quan của Hạ Tiểu Sơn, dẫn đến đất nứt núi lở, chỉ biết trốn trong chăn khẽ vuốt cúc hoa, thổn thức cảm khái.

“Khó trách lão tử làm một lần bôi thuốc trĩ đến nửa ống……”

Cẩn thận thò ngón tay vào sờ soạng, tựa hồ cũng không bị thương nghiêm trọng. Giản Minh đau đầu nhức óc lo nghĩ, cảm thấy chính mình rút chym vô tình, xác thật vậy cũng quá thất đức đi, cuối cùng vẫn là mềm lòng, ôm mông chạy xuống giường, mở cửa thở dài, “Thôi, tới đi, cùng lắm thì ngày mai xin phép.”

Hạ Tiểu Sơn ngồi xổm dưới đất ngửa đầu nhìn anh, cái gì cũng không nói, ánh mắt rất là nghẹn khuất rất là đau xót.

“Thương tâm cục cớt chứ! Lão tử mới là người thương tâm cúc hoa tàn!”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.