Kim Gia Hiên Đi Nơi Nào

Chương 45: Có thể!!



Nữ trưởng nhóm phục vụ giúp đỡ An Nhiên, không chỉ vì xuất phát từ tình nghĩa đồng nghiệp làm việc cùng nhau, mà còn là tình cảm của một người chị dành cho cô em gái yêu quí. Khi đối mặt với nguy hiểm tiềm tàng, cô chấp nhận lấy tư thái của một người chị chắn ở phía trước, lấy dũng khí cùng sự linh hoạt để giúp đỡ cho cô em sinh viên An Nhiên còn nhỏ tuổi, không đủ kinh nghiệm xã hội này.

Nội tâm của phái nữ thông thường sẽ tinh tế và mềm mại hơn phái nam, lại cũng có rất nhiều phụ nữ bởi vì nội tâm mềm mại, mà lại có càng nhiều sự đồng cảm cùng lòng trắc ẩn mạnh mẽ.

Loại tính cách đặc biệt thuần thiện nhu mỹ này, thường sẽ dễ dàng bị một ít người hữu tâm lợi dụng.

“Ở một mức độ nào đó,” Kim Húc nói, “Hành động của An Nhiên cũng là đang lợi dụng cô chị trưởng nhóm này.”

Thượng Dương nói: “Bất quá, theo tôi nghĩ tiểu tỷ tỷ này sẽ không trách cô ta đâu, nếu không cũng sẽ không nói nhiều với chúng ta như vậy. Cô ấy là thật sự hy vọng có thể giúp được An Nhiên đi.”

Sau khi chị gái trưởng nhóm biết bọn họ là công an, cũng biết được chuyện bọn họ muốn tìm hiểu chính là người bạn trai Diêm Hàng của An Nhiên, ban đầu cô ấy chỉ cảm thấy nghi hoặc, bởi vì đối phương là học bá của một trường đại học nổi tiếng thì có thể làm ra được chuyện gì chứ. Nhưng khi cô bị Thượng Dương hỏi đến câu “An nhiên có từng nói qua chuyện ngày thường sống cùng với bạn trai hay không?”, cô gái này chỉ do dự một lát đã nói ra tất cả những chuyện cô ấy biết về đôi tình nhân sinh viên này.

Việc tìm vị nữ trưởng nhóm phục vụ để tìm hiểu tình hình này là do Kim Húc đề nghị.

Sau khi nhà hàng Nhật đóng cửa, An Nhiên vẫn không có ý định phối hợp với công an điều tra, dù có miễn cưỡng truy hỏi cũng rất khó đạt được tin tức mới hữu ích nào. Đã như vậy, còn không bằng xuống tay với người cùng giới tương đối quen thuộc ở bên cạnh cô ta đâu. Sau khi dọn ra khỏi trường học, An Nhiên cũng ít qua lại với bạn thân và các bạn cùng lớp. Trong học kỳ này, nơi cô ta thường xuyên tới lui nhất cũng chỉ có hai điểm, chính là nhà trọ và nhà hàng Nhật này. Nữ đồng nghiệp ở nhà hàng Nhật rất có thể mới là người rõ ràng tình huống gần đây nhất của cô ta.

Cho nên, Thượng Dương và Kim Húc mới từ nhà hàng Nhật chạy một đường không nhanh không chậm theo sau xe của nữ trưởng nhóm nga. Sau khi xe đã tới bên ngoài cổng tiểu khu nơi An Nhiên thuê nhà, chờ cho An Nhiên xuống xe rồi đi vào trong thì Thượng Dương mới ra mặt, nói rõ thân phận của mình với nữ trưởng nhóm xong thì bắt đầu hỏi cô có từng nghe qua An Nhiên nhắc về mối quan hệ tình cảm với Diêm Hàng hay không.

Chị gái trưởng nhóm này vậy mà lại thật sự cung cấp ra đầu mối mới rồi.

Trong hai ngày qua, những việc mà tiểu đội ba người tra án nghe được về Diêm Hàng từ trong miệng người thứ ba, đều là cùng một hình tượng vừa có tài vừa có đức, đồng thời còn giỏi về nhiều mặt, tính cách lại chững chạc, rất yêu thương bạn gái đâu. Tuy rằng Thượng Dương và Kim Húc đều biết hình tượng này vô cùng có khả năng là Diêm Hàng cố tình đóng kịch cho bên ngoài xem. Thế nhưng chuyện Diêm Hàng PUA An Nhiên, nếu chỉ dựa vào suy luận cùng với sự nhạy bén và kinh nghiệm phong phú của Kim Húc thì vẫn chưa thuyết phục lắm.

Cho nên hiện tại, quả thật là lần đầu tiên nghe được từ miệng của một người hoàn toàn không quen biết Diêm Hàng, nói lên một cái nhìn hoàn toàn khác.

Đầu tiên, chị gái trưởng nhóm không ủng hộ cách nói “Các bạn học của An Nhiên đều nói Diêm Hàng rất cưng chìu cô ấy” của Thượng Dương.

“Cưng chìu cái gì nha? Nhà hàng chúng tôi đóng cửa lúc 10 giờ rưỡi tối, ga tàu điện ngầm gần nhất cũng phải đi bộ mất đến mười phút, nếu là một người bạn trai thật lòng yêu bạn gái của mình thì sẽ có thể không đến đón cô ấy tan làm một lần nào sao? Có đôi khi sau khi đóng cửa phải dọn dẹp nên về trễ, An Nhiên không bắt kịp chuyến tàu cuối, cuối cùng cũng chỉ có thể gọi xe trực tuyến. Đêm hôm khuya khoắt, mấy đồng nghiệp chúng tôi còn không yên tâm để một cô gái xinh đẹp như em ấy bắt xe về một mình, vậy mà bạn trai của em ấy lại không hề quan tâm tới. Có một lần, sau khi chúng tôi đóng cửa thì mở một cuộc họp ngắn, sau khi kết thúc cũng đã quá muộn rồi. Lúc này cậu ta gọi điện thoại đến hỏi An Nhiên mấy giờ mới về, tôi còn tưởng rằng cuối cùng cũng biết lo cho bạn gái một chút, ai ngờ kết quả lại là bảo An Nhiên khi trở về thì nhớ mua cho cậu ta một hộp cơm.”

“Tôi cảm thấy như vậy thật không được, An Nhiên lại nói là do cậu ta phải chuẩn bị cho một cuộc thi nên hơi bận rộn một chút, một người ngoài như tôi còn có thể nói cái gì đây? Bản thân em ấy vui là được rồi.”

Cái nhìn này của cô, ngược lại rất giống cái nhìn của chủ nhiệm lớp của An Nhiên.

Một số hành động tưởng chừng như “cưng chìu ngọt ngào”, gửi ấm áp đến cho bảo bảo khi trời lạnh, trời nắng thì cầm ô che nắng, nghỉ lễ chuẩn bị nước đường đỏ gì đó, đúng thật là đường hoá học công nghiệp nha. Mọi người đều là người trưởng thành, đã có thể bước đi độc lập rồi, không còn là một em bé to xác nữa. Trong lòng có thật sự đặt một người nào đó hay không, không thể chỉ dựa vào bầu không khí ‘ngọt sủng’ có thể cố tình tạo nên mà phán đoán vấn đề được.

Tiếp theo, chị gái trưởng nhóm nói đã từng gặp qua người thật Diêm Hàng này một lần rồi, ấn tượng lưu lại vô cùng không tốt.

“Trong nhà hàng của chúng tôi có một nam phục vụ, cậu ta họ Trương, có thể là có hơi thích An Nhiên, ngày thường đều rất quan tâm đến An Nhiên. Các anh có nhớ tháng trước có một ngày cuối tuần tuyết rơi không? Giữa trưa, người bạn trai đó đến nhà hàng tìm An Nhiên, cậu ta chờ trong khu vực chờ ở phía ngoài, chính là chỗ khi nãy các anh ngồi đấy, em ấy vui vẻ nói sau khi tan làm liền đi hẹn hò, cho nên tôi đã gặp qua cậu trai đó một lần. Vốn dĩ ban đầu tôi còn cảm thấy khá tốt, ngoại hình rất soái lại có vẻ lễ phép. Qua một buổi trưa, đến khi buổi tối lên ca, An Nhiên đã khóc thành một đôi mắt cá vàng rồi. Tôi liền buồn bực hỏi em ấy làm sao vậy. Lúc đầu em ấy không chịu nói, phải hỏi rất nhiều lần mới chịu nói với tôi, nói là bạn trai của em ấy hiểu lầm em ấy và Tiểu Trương, nói em ấy thân thiết với Tiểu Trương như vậy là vì muốn thay lòng đổi dạ, còn quỳ gối trên nền tuyết xin em ấy đừng chia tay.”

“Tôi quả thật đã bị hù một phen a. Tôi còn nói như thế này có thể là người bình thường sao? Đàn ông như vậy là không được a. Tốn hơi thừa lời khuyên An Nhiên nên chia tay đi cho yên ổn cuộc sống. Bất quá, An Nhiên lại không nghe lọt tai những gì tôi nói, còn giải thích nửa ngày với tôi là do bạn trai mình quá tự ti, chỉ vì quá yêu em ấy, sợ em ấy rời khỏi chính mình nên mới có thể làm như vậy. Tôi nghe mà phục luôn rồi.”

“Chẳng qua, tôi là một người độc thân từ trong bụng mẹ, chưa từng có kinh nghiệm yêu đương gì, nên rất hoài nghi loại chuyện này. Chẳng lẽ thời buổi bây giờ, yêu đương chính là muốn chết muốn sống như thế này sao? Ai mà biết được, dù sao thì tin tức hot trong xã hội mỗi ngày đều đang dạy tôi kiến thức, sợ yêu đương sợ hôn nhân, tôi thà rằng không yêu thì hơn.”

Cô ấy cũng rất tò mò rốt cuộc là Diêm Hàng đã phạm vào chuyện gì, mà dẫn đến công an phải điều tra gã như thế.

Thượng Dương uyển chuyển nói là không thể tiết lộ cho cô ấy biết được, cũng rất cảm ơn cô ấy đã cung cấp nhiều tin tức, cuối cùng còn nói với cô ấy: “Thế gian bách thái, con người cũng như vậy, một hành vi cá nhân không thể đại diện cho cả một quần thể, hy vọng cô sớm ngày gặp được người có thể làm cho cô khắc phục được chứng sợ yêu sợ hôn nhân kia.”

Chỗ ở của Thượng Dương.

Còn kém mấy phút nữa liền đến 12 giờ rồi, Thượng Dương đã buồn ngủ đến không cách nào nói chuyện nổi, sau khi vào cửa mới chậm chạp phản ứng lại, nên để Kim Húc ngủ ở đâu mới tương đối thích hợp đây?

Nhà thuê của anh so với nhà trong khu ký túc xá của cục phó Kim ở Bạch Nguyên thì tinh xảo hơn rất nhiều, nhưng diện tích lại nhỏ hơn không ít a.

Cũng là một căn nhà có hai phòng ngủ, nhưng anh đã đem một phòng làm phòng sách mất rồi.

“Tôi ngủ trên ghế sô pha đi.” Kim Húc nói.

“Ừm.” Thượng Dương cũng không khách sáo với hắn, sau khi cởi áo khoác ra thì vào phòng lấy ít đồ, nói, “Tôi dùng phòng tắm trước, không ý kiến gì chứ?”

Kim Húc gật gật đầu.

Hắn đứng ở giữa phòng khách, nhìn về hướng cánh cửa phòng tắm đang đóng chặt.

Thượng Dương đang tắm rửa ở bên trong.

Kim Húc đứng ở nơi đó cân nhắc trong chốc lát, sau đó thì nằm lên ghế sô pha.

Hệ thống sưởi vừa đủ, trong phòng tràn ngập hương vị thường có trên người của Thượng Dương, có thể là mùi hương của loại bột giặt mà anh thường dùng, cũng có thể là một loại khí tức nào đó tỏa ra từ cơ thể anh, rất khó để hình dung.

Có đôi khi Kim Húc lại cảm thấy, có lẽ loại khí tức đặc biệt đó, trên đời này chỉ có một mình hắn mới có thể cảm nhận được đi. Nếu nói là mùi thì không đủ chuẩn xác, nó càng giống một loại mồi câu chuyên dùng để tóm hắn thì hơn.

Kim Húc thoải mái nằm ở nơi đó, được bao trùm trong hơi thở ấm áp mà hắn đã khao khát bấy lâu nay, lẳng lặng nhìn chăm chú vào tất cả mọi thứ ở trong căn nhà này, nhất thời cảm thấy thật hạnh phúc.

Cảnh tượng này khiến hắn nhớ đến một đêm nào đó ở Bạch Nguyên hơn một tháng trước.

Đêm đó cũng là thế này, hắn nằm trên sô pha trong phòng khách nhà mình, Thượng Dương ngủ ở trong phòng của hắn chỉ cách có mấy bước, khi dựng lỗ tai lên cẩn thận nghe thì có thể nghe được tiếng hít thở nhẹ nhàng của Thượng Dương.

Khi đó giữa hắn và Thượng Dương còn cách xa xôi tận trên dãy ngân hà, hắn cũng đã cảm thấy hạnh phúc rất lâu.

Giống như tám năm trước, trong cái đêm hè mà hắn phát hiện mình yêu Thượng Dương ấy, đối phương ngủ ở giường dưới, vậy mà hắn suốt một đêm cũng không dám lén lút nhìn xuống, không phải vì sợ bị Thượng Dương phát hiện đâu, mà là sợ chính mình sẽ bị đánh thức khỏi giấc mộng đẹp đẽ kia.

Tối hôm nay còn hạnh phúc hơn những lần trước, trở nên càng chân thật hơn gấp trăm lần đâu.

Thượng Dương cũng đang mơ màng như ở trong mộng vội vàng tắm rửa xong lại sấy tóc quá loa.

Anh cũng nhớ tới một ít việc khi đến Tây Bắc.

Ở nhà của Kim Húc mấy ngày, đa phần là anh ngủ trên giường nhỏ ở trong phòng ngủ phụ kia, chỉ có đêm trước khi trở về, bởi vì say rượu mà bá chiếm giường lớn ở trong phòng ngủ chính.

Mấy ngày đó, anh chỉ nghĩ hai người bọn họ chính là tình cảm bạn học bình thường, còn cảm khái rất nhiều lần, bởi vì anh không ngờ sau khi đã tốt nghiệp nhiều năm như vậy, mà anh vẫn còn có cơ hội cùng bạn học cũ ở chung yên bình tốt đẹp như thế.

Hiện tại nghĩ lại, lúc ấy Kim Húc đã suy nghĩ như thế nào đây?

Sau khi sấy tóc xong, anh mặc áo ngủ đi ra, nhìn thấy Kim Húc nằm ở trên ghế sô pha tựa hồ sắp ngủ rồi.

“Lười rửa mặt sao?” Anh cũng không biết nên nói cái gì, “Cũng đúng, muộn rồi, ngủ đi.”

“Tôi nói này, cậu đối với một vị khách như tôi có phải là không khách sáo quá rồi hay không?” Kim Húc từ trên sô pha ngồi dậy, nói như chất vấn, nhưng giọng điệu kia chính là muốn trêu chọc đối phương một chút.

Trong lòng Thượng Dương vừa chuyển, chỉ chỉ cửa phòng ngủ: “Vậy cậu lên giường ngủ đi?”

Kim Húc nói: “Không được, sao lại không biết xấu hổ như thế.”

Thượng Dương cố ý nói: “Vậy ngủ cùng nhau? Giường của tôi rất lớn đó, đừng có ngại.”

Kim Húc: “……”

Hắn thật không nghĩ tới Thượng Dương sẽ nói như vậy, nhất thời nghẹn lời.

Thượng Dương lộ ra biểu tình đắc ý, nói: “Không dám à, vậy mà còn nói cứng, công an Kim, cậu không thể thành thật một chút sao?”

Anh đã sờ thấu người bạn cũ Kim Húc này rồi, rõ ràng chính là một người rất dễ xấu hổ ngượng ngùng a. Trước kia anh trúng chiêu nhiều lần như vậy, đều là vì không có phòng bị a, về sau sẽ không có khả năng bị trêu chọc nữa đâu nha!

Kim Húc nhìn chằm chằm anh một lát, bỗng nhiên đứng dậy, sải bước đến chỗ anh đứng.

Thượng Dương: “!”

Anh lập tức sửa lời: “Không phải, tôi nói giỡn thôi, không muốn ngủ cùng cậu…… đâu?”

Nguyên nhân khiến giọng điệu của anh đột ngột thay đổi, chính là vì Kim Húc đi đến trước mặt anh rồi lại vòng qua anh, ý tứ là muốn đi vào phòng tắm.

Thượng Dương: “……”

Kim Húc dừng lại ở cửa phòng tắm, hài hước nói: “Không dám sao, vậy mà còn nói cứng, chủ nhiệm Thượng, cậu không thể thành thật một chút sao?”

Nói xong, hắn ung dung đi vào rồi đóng cửa lại.

Thượng Dương: …… Hay thật, lại thua rồi.

Anh vào phòng tìm một cái chăn mỏng đem ra cho Kim Húc.

Kim Húc ở trong phòng tắm hỏi vọng ra: “Máy nước nóng của cậu mở bằng khóa nhiệt sao? Không biết xài, chỉ tôi một chút đi.”

Thượng Dương tiến vào phòng tắm, bên trong có không gian được ngăn ra bằng vách kính để khi tắm nước không bị văng ra ngoài làm ướt cả phòng, chỉ cho Kim Húc cách sử dụng máy nước nóng, rồi nói: “Chăn cho cậu tôi để trên ghế sô pha đấy, tôi đi ngủ trước đây.”

“Ừm.” Kim Húc thất thần nói một câu, “Sữa tắm của cậu thơm thật.”

Hai người nhìn nhau liếc mắt một cái, nơi này vẫn còn hơi nóng mờ mịt mà khi nãy Thượng Dương vừa tắm xong, trong không gian chật hẹp, hai người đàn ông cao lớn gần như phải chen chúc với nhau.

Thượng Dương đột nhiên cảm thấy trên mặt mình đang nóng lên, nói: “Tôi đi ngủ đây.”

Kim Húc: “Ừm.”

Hắn muốn bước sang một bên để Thượng Dương đi ra ngoài, nhưng lúc này hai người giống như đang đóng phim trong âm thầm vậy, đồng thời dời sang bên trái, ngẩn ra, rồi lại đồng thời bước sang bên phải.

Thượng Dương: “…… Cậu cố ý sao?”

Kim Húc vẻ mặt chính trực nói: “Không có.”

Thượng Dương nhíu mày nói: “Vậy cậu tránh ra đi.”

Anh phát hiện Kim Húc cũng không phải đang nhìn anh, mà ánh mắt đó lại hơi hướng xuống dưới, hắn chần chờ mím môi rồi nhanh chóng quay mặt đi chỗ khác, cũng nhường đường.

Thượng Dương: “……”

Cả trái tim của anh đang đập điên cuồng luôn rồi, đây là tình huống gì thế?

Thượng Dương nói: “Tôi còn chưa nói sẽ yêu đương với cậu đâu.”

Kim Húc liếc một cái, trong giọng nói có hơi ủ rũ: “Tôi biết.”

“Tôi hỏi cậu một vấn đề.” Thượng Dương nói.

“Cái gì?” Kim Húc hỏi.

“Lần trước ở nhà cậu, cái ngày mà tôi uống nhiều đó,” Thượng Dương nói, “Đến phút cuối cùng, tôi thật sự là không có hôn cậu sao?”

“Không có, tôi nói thật mà, cậu không tin tôi sao?” Kim Húc không biết tại sao đột nhiên anh lại hỏi cái này.

“Tôi không hôn cậu là hợp lý, hành vi ma men kia của tôi bị mất kiểm soát sẽ không hành động theo logic nhất định.” Tay của Thượng Dương đút vào trong túi áo ngủ, nói, “Nhưng tại sao cậu cũng không hôn tôi?”

Kim Húc: “……”

Thượng Dương nói: “Không phải cậu thích tôi sao? Trạng thái lúc đó của chúng ta…… vậy mà cậu cũng không hôn tôi, như thế là hợp lý sao?”

Tình huống lúc đó, anh đại khái vẫn có ấn tượng mơ hồ, là anh nắm cổ áo của Kim Húc cưỡng ép ngưởi ta đến gần mình, chóp mũi của hai người gần như có thể chạm vào nhau a. Theo như lời Kim Húc nói, sau đó thì anh đã ngủ mất rồi.

Nhìn từ góc độ của Thượng Dương thì anh nghiêm túc cảm thấy chuyện này rất đáng ngờ.

Đổi lại là anh, nếu xảy ra tình huống có tư thế thân mật này với người mình thích, nhất là chỉ còn thiếu chút xíu nữa thôi là có thể hôn rồi thì anh sẽ không bỏ qua cơ hội a. Vậy mà người nào đó lại không biết chủ động hôn lấy một cái sao…… Thật là không thể nào nói nổi a?

Kim Húc như vừa bị một kích cực mạnh, hắn dùng biểu tình “Cậu có biết chính mình đang nói cái gì không?”, khó có thể tin mà nhìn Thượng Dương.

Thượng Dương: “……”

“Thôi được rồi, cũng không quan trọng.” Anh nói, “Tôi ngủ đây.”

Anh muốn đi, Kim Húc lại giơ tay chặn đường anh.

“Không hợp lý.” Kim Húc nói, “Lúc ấy thật sự là tôi rất muốn hôn cậu, bản thân tôi cũng đã tìm sẵn cho mình một lý lo chính đáng, đúng như lời cậu nói, dưới tình huống đó tôi hôn cậu mới là hợp lý. Cuối cùng lại không xảy ra, chính là vì tôi cảm thấy nếu cứ hôn trong trạng thái mơ hồ như vậy thì thực đáng tiếc.”

Thượng Dương không hiểu lắm, hỏi: “Đáng tiếc là có ý gì?”

Mặt Kim Húc có chút đỏ, thấp giọng nói: “Nụ hôn đầu tiên trong cuộc đời tôi, không muốn làm cùng một con ma men đang bất tỉnh nhân sự a, cảm giác thua thiệt lắm.”

Thượng Dương: “???”

“Cậu chưa từng hôn sao?” Anh quả thực không thể tin được, nói, “Sao cậu còn chưa hôn?”

Kim Húc từng có bạn gái, là một vị học tỷ rất xinh đẹp nha.

“Còn chưa đến một bước kia thì đã chia tay rồi.” Kim Húc nói.

“À……” Trong lòng Thượng Dương vi diệu vui vẻ hẳn lên, cố ý bóp cổ tay thở dài nói, “Đây mới thật sự là thua thiệt a? Cậu nói xem cậu yêu đương cái kiểu gì thế? Cậu biết lúc ấy có bao nhiêu người hâm mộ cậu không? Kết quả lại là thế này à?”

“Đi thôi, cậu đi ngủ của cậu đi.” Kim Húc tránh đường, vẻ mặt còn đầy bất mãn nữa. Thượng Dương vậy mà lại cảm thấy tiếc nuối loại chuyện này thay hắn nữa chứ.

“Được rồi.” Hai tay của Thượng Dương còn đút trong túi áo, nhưng tư thế đã hoàn toàn khác với vừa rồi, nâng cằm lên, nói, “Nụ hôn đầu tiên là phải có chút nghi thức, cậu đánh răng chưa?”

Kim Húc: “?”

Bản thân Thượng Dương cũng có chút hổ giấy, trong lòng nghĩ thật tốt, nhưng dáng vẻ hung hăng này cũng chỉ giả vờ được một nửa, khi thật sự đến thời điểm mấu chốt thì lại không thể giả vờ được a. Anh đứng đó lúng túng nói không nên lời, không khỏi thầm mắng ở trong lòng, Kim Húc này, có phải bị ngu rồi hay không? Thật sự là nghe không hiểu sao?

“Chưa đánh thì phải đánh cho kỹ đấy, đừng lãng phí bàn chải và kem đánh răng mà ca của lớp trưởng đã mua cho cậu nha.” Anh đành phải nói.

“Không lãng phí, đã xài rồi.” Kim Húc nói.

“Được rồi, ngủ ngon.” Thượng Dương quyết định từ bỏ, hôm nào lại nói tiếp…vậy.

“Lãnh đạo, có phải cậu ……” Kim Húc muốn nói lại thôi, “Muốn cùng tôi hôn môi không?”

Thượng Dương cạn lời mà suy nghĩ, cậu có bệnh hay sao mà lại nói thẳng ra mấy lời như vậy chứ?

Vì thế anh nói: “Không có chuyện đó.”

Kim Húc rất lịch thiệp hỏi: “Đó chính là suy nghĩ của tôi, có thể chứ?”

Thượng Dương: “……”

Anh và Kim Húc nhìn nhau mấy giây, khuôn mặt của cả hai đều đang đỏ rực, trong ánh mắt lại dần dần lộ ra ý tứ tương tự, như một cái móc câu mềm mại đang có chút ngượng ngùng khi đứng trước dục vọng mà bất cứ người đàn ông trưởng thành nào cũng có thể hiểu được.

Đôi bên đang nhẹ nhàng kêu gào, đừng đợi nữa, hãy mau mau tiến gần thêm một chút nữa đi.

“Có thể.” Thượng Dương nói.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.