Edit: Cơ Hoàng
“Sao cậu lại chạy đến Hoa Kỳ?” Hai anh em Andy và Charice ngồi ở trong quán cà phê, xem như ôn lại chuyện cũ.
“Tôi muốn đề cao kỹ thuật tennis của mình.” Charice nói chuyện với Andy tự nhiên hơn nhiều, muốn nói gì thì nói, “Còn nữa…”
“Cái gì?”
“Tôi muốn theo đuổi Angela.”
“Cái gì?” Andy nổi giận, “Cậu lại muốn hại Angela nữa sao?”
“Không, tôi thật lòng muốn theo đuổi Angela.” Charice nghiêm túc nói.
“Thiệt tình con mẹ cậu, cậu hại em gái tôi mất một chân rồi. Còn lâu ông đây mới tin lời cậu nói.”
“Andy, tôi biết trước kia là tôi sai, nhưng cậu có thể cho tôi thêm một cơ hội được không?”
Lâm Bạch Dư kinh ngạc nhìn chằm chằm Andy và Charice cãi nhau. Vừa nãy nàng nghe được cái gì? Charice thích nàng? Thật hay đùa? Hôm nay không phải ngày một tháng tư, không phải ngày cá tháng tư.
“Chẳng phải anh có bạn gái rồi sao?”
Andy càng nổi giận: “Cậu có bạn gái rồi mà còn trêu chọc em gái tôi?”
Charice vội vàng nói: “Tôi chia tay với Tiểu Ưu rồi.”
“Thôi Minh Anh nói anh nghĩ kỹ xem mình thật sự thích ai, anh suy nghĩ một tuần, cuối cùng cũng nhận ra. Angela, anh thích em. Lúc đầu là vì áy náy với em, nhưng sau những tháng ngày tích lũy, tình cảm dần dần biến chất. Chẳng biết từ khi nào, anh đã thích em, nhưng anh lại chẳng nhận ra. Mãi đến nửa năm trước được gặp em một lần nữa, anh mới phát hiện trong lòng anh có em.” Charice nghiêm túc chân thành tỏ tình, “Từ nay anh sẽ theo đuổi em một cách nghiêm túc, không phải vì áy náy, cũng không phải chịu trách nhiệm với em, mà là vì anh thật sự thích em, thật sự yêu em. Angela, xin hãy cho anh một cơ hội.”
Lâm Bạch Dư: “…”
Nàng nên phản ứng thế nào bây giờ? Lâm Bạch Dư có thể khẳng định mình không thích Charice, nhưng Angela lại thích, cảm xúc của Angela ảnh hưởng đến nàng. Tuy đã hai năm trôi qua, tình cảm của Angela với Charice cảm tình đã dần giảm bớt theo thời gian, nhưng cũng không hoàn toàn biến mất. Lúc này nghe thấy Charice đột nhiên tỏ tình, tất cả tình cảm như muốn nổ tung, khiến Lâm Bạch Dư không thể áp chế nổi.
“Cho cậu một cơ hội làm tổn thương em gái tôi sao? Tưởng bở.” Andy bắt lấy tay và kéo Lâm Bạch Dư đi ra ngoài, “Chúng ta đi, sau này anh tuyệt đối sẽ không cho người này tiếp cận em nữa!”
Lâm Bạch Dư: “…”
Một like cho anh trai thực tế.
Nhưng mà, anh trai tốt cũng không thể bảo vệ em gái nhà mình mọi lúc được, luôn có việc cần phải làm, khiến Charice có cơ hội tiếp cận Lâm Bạch Dư. Ngoài việc đi học và luyện tập tennis, thời gian còn lại Charice đều chạy sang Học viện âm nhạc Julia tìm Lâm Bạch Dư. Hắn cũng không nói nhiều, chỉ yên lặng ngồi ở bên cạnh Lâm Bạch Dư. Biểu hiện si tình như vậy khiến các bạn học của Lâm Bạch Dư đều cảm động, sôi nổi nói giúp Charice.
Lâm Bạch Dư rất đau đầu, biểu hiện của Charice khiến tình cảm vốn đã phẳng lặng của Angela lại nổi sóng, càng ngày càng sâu đậm, càng ngày càng kích động, cuối cùng nàng không khống chế được nữa. Lâm Bạch Dư đành chạy trốn.
‘Hệ thống, ta muốn rời khỏi thế giới rèn luyện này.’
[Vâng, Ký chủ.]
‘Hệ thống, sau khi ta rời khỏi, thế giới này vẫn sẽ tiếp tục chứ?’
[Thế giới rèn luyện là thế giới giả thuyết, theo lý thuyết thì sau khi Ký chủ rời đi sẽ bị đình chỉ, không tiếp tục nữa. Nhưng nếu Ký chủ muốn cho thế giới này tiếp tục vận hành, Hệ thống có thể giữ lại giúp Ký chủ.]
Lâm Bạch Dư nghĩ đến Andy, giáo viên và các bạn học ở học viện âm nhạc… Nàng không muốn khi mình rời đi, những người này sẽ biến mất, nàng hy vọng bọn họ có thể tiếp tục tồn tại, đặc biệt là Andy, người anh tốt cực kỳ yêu thương em gái, nàng hy vọng anh có thể tìm được hạnh phúc.
‘Hệ thống, nếu bảo tồn thế giới “Người yêu tennis”, sau khi ta đi rồi, Angela sẽ thế nào?’
[Sau khi Ký chủ rời khỏi, sẽ tái tạo một Angela khác, giữ lại tất cả tình cảm của Angela cùng với ký ức trong khoảng thời gian mà Ký chủ ở đây.]
Lâm Bạch Dư nhẹ nhàng thở ra. Tốt rồi, nàng rất sợ sau khi mình rời đi Angela sẽ biến mất, anh trai tốt Andy sẽ đau buồn.
‘Vậy thì, giữ lại thế giới, lựa chọn trở về.’
…
Lâm Bạch Dư trở về, thế giới “Người yêu tennis” vẫn tiếp tục. Angela mới có ký ức của Lâm Bạch Dư và tình cảm của Angela, cô yêu Charice, bởi vậy, không lâu sau, Angela luân hãm, chấp nhận Charice. Hai người đã trải qua một loạt sóng gió, biết cách quý trọng, nên vô cùng nghiêm túc với mối tình cảm này.
Sau khi Andy biết hai người đến với nhau, hung hăng đánh Charice một trận, sau đó yêu cầu Charice đối xử với Angela thật tốt, bắt hắn bảo đảm tuyệt đối sẽ không cô phụ Angela. Thật ra anh đã sớm đoán được em gái mình sẽ đồng ý, dù sao trước kia em gái thích Charice nhiều thế nào, anh đều đã nhìn thấy.
Charice và Angela ở bên nhau rất bình đạm, nhưng vô cùng ăn ý. Angela không hoạt bát, luôn tìm đề tài để nói chuyện với Charice như nữ chính. Lúc Charice không đánh tennis, hai người sẽ đọc sách cùng nhau, hoặc là Charice đọc sách, Angela kéo đàn violon cho hắn nghe, vô cùng ấm áp. Charice thích hình thức ở chung như vậy, tình yêu với Angela mỗi ngày gia tăng một chút, cuối cùng nước chảy thành sông cầu hôn Angela. Angela rơi nước mắt hạnh phúc gả cho người đàn ông mình đã thích suốt mười năm.
Sau khi Angela lấy chồng, Andy cũng tìm được hạnh phúc của mình, là một du học sinh trong nước, một cô gái phong cách ngự tỷ. Không ngờ Andy lại thích gu này. Ở trong nước, nữ chính và nam phụ cũng ở bên nhau. Julie trộm gà không thành còn mất nắm gạo, tuy rằng thành công khiến nữ chính và nam chính chia tay, lại khiến nam chính nhận ra tình cảm của mình, thành toàn cho Charice và Angela. Julie khóc ngất trong WC, nhưng còn cách nào đâu? Nhà cô ta không đủ điều kiện kinh tế để cho cô ta ra nước ngoài du học. Cho dù cô ta nỗ lực làm công kiếm tiền, nhưng thành tích không tốt, không có trường học nào muốn nhận cô ta. Không thể bay sang nước ngoài tiếp tục phá hư người khác, cuối cùng đành buông tâm tư với Charice.
…
Lâm Bạch Dư ngồi trên giường, cử động ngón tay. Không có đàn violon, thật sự không quen! Lâm Bạch Dư cẩn thận lưu giữ tình cảm của Angela vào đại não – một cái kệ sách nàng giả thuyết trong đầu dựa theo lời kiến nghị của Hệ thống. Kinh nghiệm mỗi khi trải qua một thế giới rèn luyện sẽ được áp súc thành một quyển sách, đặt trong kệ sách. Khi nào cần thu hoạch tình cảm hay kỹ năng linh tinh, chỉ cần mở “Trang sách” ra là được.
“Có phần tình cảm này, ta chắc chắn sẽ diễn tốt nhân vật Angela.”
Lâm Bạch Dư cầm thẻ ngân hàng ra cửa, đến ngân hàng rút năm nghìn tệ. Nàng không biết giá cả của đàn violon ở thế giới này như thế nào, nhưng chắc là năm nghìn đồng tiền, có thể mua được một cây đàn violon chất lượng bậc trung nhỉ? Lâm Bạch Dư mang theo sự không xác định, đi vào một cửa hàng nhạc cụ tương đối nhỏ và đơn giản, nào biết bên trong có thiết kế khác, diện tích vô cùng lớn, là hai gian phòng thông nhau. Bên trong được thiết kế theo phong cách cổ điển, yên tĩnh lịch sự tao nhã, khiến người ta vừa đi vào đã cảm thấy thoải mái.