Khúc Ngẫu Hứng Thanh Mai

Chương 6: 6: Đồng Ý Rồi



Edit: nynuvola
Đường Nhạc thực sự không hiểu rõ về những thứ liên quan đến âm nhạc, anh chỉ là một người bình thường, sự tiếp thu của anh khi lắng nghe Bel Canto cũng tựa như việc nghe một ca khúc thịnh hành nào đó vậy.

(Bel Canto, một cách hát chuẩn mực và nổi bật của Opera ra đời từ thế kỷ 19 tại Ý)
Nhưng dù vậy, anh vẫn có thể cảm nhận được sự tâm huyết và chuyên nghiệp của Giang Vũ lúc biểu diễn.

Phảng phất cậu và đàn dương cầm hòa thành một thể.

Khi chơi đàn, mọi chuyển động nhỏ của Giang Vũ đều có chung nhịp thở với âm sắc và tiết tấu, cảm xúc từ từ chuyển biến, màn hình sau lưng cậu liên tục thay đổi theo chiều sâu của màn trình diễn.

Lời Lâm Phán nói không sai, đây chính là bữa tiệc của thị giác và thính giác.

Một Giang Vũ như vậy, hấp dẫn không thể nghi ngờ.

Vào giây phút một người tập trung vào cái họ am hiểu, đó là khi họ quyến rũ nhất.

Buổi biểu diễn kéo dài hai tiếng, vào 15 phút trước khi kết thúc, Đường Nhạc đã rời đi sớm.

20 phút sau, anh ôm theo một bó hoa Baby (Gypsophila) và bị chặn lại bên ngoài lối đi khẩn cấp phía sau sân vận động.

Anh bị chặn chung với khoảng mấy chục người cũng đang cầm hoa, trong đó có nam có nữ, có Alpha cũng có Beta.

Đây là điều mà Đường Nhạc không nghĩ tới.

Vị hôn thê của anh so với tưởng tượng còn được chào đón nồng nhiệt hơn rất nhiều.

Có hai Alpha nhìn anh không mấy thiện cảm, khiến cho tin tức tố của mọi người trong đám đông hơi hỗn loạn, ham muốn chinh phục thuộc về Alpha bị khơi gợi lên.

Đường Nhạc sờ mũi, có chút xấu hổ, đang tự hỏi nên từ bỏ trực tiếp đi về nhà hay không, bỗng nhiên anh nhìn thấy phía lối đi khẩn cấp có người đang đi ra.

Người ấy đúng là Giang Vũ.

Đám đông lập tức ồn ào hẳn lên, không ít người hô tên Giang Vũ, bày tỏ lòng yêu thích với cậu.

Giang Vũ từ lâu đã quen với cảnh tượng này, cậu tuy rằng không phải minh tinh, nhưng sau mỗi buổi biểu diễn vẫn luôn có nhiều fans cuồng săn đón, không ít người nhiệt tình theo đuổi.

Cậu quay đầu thì thầm với trợ lý, sau đó nói với người hâm mộ: “Cảm ơn, hoa đưa cho trợ lý của tôi là được rồi”, nói xong liền đi thẳng về phía trước.

Đường Nhạc đứng ở cuối lối ra, thấy trợ lý kéo theo một cái thùng đựng hàng từ sân vận động, lần lượt nhận hoa của mỗi người rồi nhét vào thùng.

Mắt thấy Giang Vũ sắp lướt qua trước mặt mình, vì để tránh cho bó hoa đáng thương phải chịu chung cảnh ngộ tương đồng, Đường Nhạc chợt nhớ tới độ xứng đôi 94% của họ, kèm theo câu hứa Đánh cuộc một phen của Cố Duẫn Mộng, anh đã đưa ra một quyết định bốc đồng.

Anh hơi phóng thích một chút tin tức tố, cân đo nồng độ chính xác, với khoảng cách không xa, Giang Vũ hẳn có thể vừa vặn ngửi thấy được.

Đường Nhạc vốn không ôm bao nhiêu hy vọng, nhưng ngoài dự đoán, Giang Vũ thế mà thật sự dừng bước chân, hơn nữa còn quay người nhìn thẳng vào anh.

Bốn mắt nhìn nhau, bọn họ đã sớm xem qua tư liệu của đối phương vô số lần, cuối cùng cũng chính thức gặp mặt.

“Đường…!Nhạc? Sao anh……!Lại ở đây?” Giang Vũ đến gần hai bước, mở miệng hỏi.

Đường Nhạc che mũi, chưa biết nên trả lời thế nào.

Giang Vũ nhìn bó hoa Baby trong tay Đường Nhạc, rồi nhìn đám đông xung quanh anh, thần sắc có chút phức tạp, nói: “Hóa ra là vậy, đi thôi.”
Sau đó cậu chào hỏi với nhân viên bảo an, để Đường Nhạc tiến vào lối đi, hai người cùng nhau rời khỏi hiện trường hỗn loạn, đến xe bảo mẫu của Giang Vũ.

Ở trên xe, Đường Nhạc phát hiện giọng nói của anh không khỏi có phần ngượng ngùng.

“Khụ, tôi vốn định đến hậu trường tìm em, nhưng bảo vệ không cho tôi vào, tôi liền đến cửa sau xem thử thế nào, kết quả……”
“Được rồi, anh không cần giải thích.” Giang Vũ xua tay, vẻ mặt rõ ràng, “Em hiểu mà.”
“Đúng rồi, biểu diễn rất tuyệt.

Hoa này tặng cho em.”
Tuy rằng hơi muộn chút, nhưng Đường Nhạc chưa quên ý định ban đầu của mình.

Giang Vũ giơ tay nhận hoa, đầu ngón tay hai người chạm nhau, Giang Vũ bất giác run lên, bó hoa Baby thiếu chút nữa rơi xuống đất, may mắn Đường Nhạc phản ứng nhanh, tay phải đặt lên tay Giang Vũ để giúp đỡ, giúp cậu chỉnh lại bó hoa xong mới rút tay về.

Khuôn mặt Giang Vũ lúc này đỏ bừng, trong đầu đều là đôi bàn tay đẹp đẽ của Đường Nhạc.

Cậu hắng giọng, vừa khắc chế bản thân đừng nhìn tay của anh nữa, chuyển ánh mắt sang bó hoa trong tay, vừa như lơ đãng chuồn chuồn lướt nước nói: “Được, em đồng ý với anh.”
“Đồng ý…!Cái gì?” Đường Nhạc không hiểu lắm, anh còn chưa nói cái gì, Giang Vũ đã đồng ý rồi?
Giả ngu.

Giang Vũ trong lòng thầm mắng một câu, trộm nghĩ cái người này thấy Alpha khác đến nhiều như vậy, còn ra vẻ đạo mạo khen ngợi cậu, lại còn tặng hoa, không tiếc phóng thích tin tức tố dụ dỗ cậu, chẳng phải là vì muốn hẹn hò với cậu à?
Hừ.

Nếu không phải bởi vì đôi tay đẹp đẽ kia, nếu không phải vì tin tức tố của anh cũng khá thơm, nếu không phải vì anh là vị hôn phu của tôi, dễ gì tôi đồng ý với anh á.

“Nói trước nhé, em chỉ có hai tiếng để đi ăn, xem phim hoặc là bất cứ thứ gì khác.”
Giang Vũ đỏ mặt nâng cằm, lộ ra cần cổ trắng ngạo kiều, thái độ như ban ơn.

Đường Nhạc lúc này mới tỉnh ra, hẳn là khi nãy thấy anh chen chúc trong đám fans rồi bị chặn lại ở ngoài, kèm theo bó hoa Baby này, hoàng tử bé phải chăng…!đã coi anh thành người đang muốn theo đuổi cậu?
Sự hiểu lầm này thật sự……!Không dễ giải thích chút nào.

Cảm giác cũng có phần mới mẻ và kỳ lạ.

Vị hôn thê của anh khác hoàn toàn lúc ở trên sân khấu, khá là đáng yêu.

Đường Nhạc im lặng vài giây, đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, cảm thấy hẹn hò quả thật là một ý kiến không tồi.

“Được, tình cờ có một nơi tôi muốn đưa em đến.”
– ———–DFY————–.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.
Khúc Ngẫu Hứng Thanh Mai

Chương 6: Rất nghiêm túc



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: nynuvola

Dựa theo địa chỉ mà Đường Nhạc đưa, tài xế rời khỏi sân vận động.

Giang Vũ đặt hoa bên người, cởi bỏ áo vest và cà vạt vướng víu tùy tiện ném ra ghế sau, cởi bỏ hai nút áo sơ mi, cả người dựa vào lưng ghế, thoạt nhìn dạng vẻ khá mệt mỏi.

Đường Nhạc nghĩ buổi hòa nhạc hẳn là rất hao tâm tổn sức, nó không chỉ đòi hỏi sự tập trung cao độ mà còn cần có kỹ năng trình diễn và chuyên môn. Tuy rằng phi lễ chớ nhìn, nhưng Đường Nhạc vẫn vô tình thấy một chút phần ngực của Giang Vũ lộ ra. Dáng người cậu không tồi, một lớp cơ bắp mỏng trên ngực.

Trong không gian nhỏ hẹp, thoang thoảng mùi tin tức tố mà Đường Nhạc lúc nãy vừa thả ra chút ít nhằm ‘dụ dỗ’ Giang Vũ.

“Nho trắng Chenin blanc(*)?” Giang Vũ nhắm mắt lại, đột nhiên thấp giọng mở miệng, “Đây là mùi tin tức tố của anh?”

“Ừm.”

“Mùi rất dễ ngửi, có thể cho em thêm một chút được không?” Thanh âm mơ màng, nếu không phải nơi này yên tĩnh như vậy, e là rất khó để nghe thấy.

Đây là lần đầu tiên có người chủ động yêu cầu tin tức tố trên người Đường Nhạc, hơn nữa người này sắp trở thành vợ mình, anh đương nhiên không ngại.

Dù sao anh vừa từ trong đám đông theo đuổi cậu mà ‘trổ hết tài năng’, không phải sao?

Đường Nhạc giống như khi nãy, khống chế nồng độ, chậm rãi thả ra một ít tin tức tố của Alpha.

Trong không khí tràn ngập mùi thơm của rượu nho trắng, phảng phất chút hương hoa khiến người ta say mê.

Sự mệt mỏi của Giang Vũ mấy ngày qua như được luồng tin tức tố này trấn an đến thoải mái, trong trạng thái buồn ngủ, cậu không tự chủ buông lỏng bản thân, cũng không chú ý việc khắc chế, một phần là từ bản năng trời sinh nếu Omega gặp phải tin tức tố có độ xứng đôi cao, chính cậu cũng hơi thả ra một chút tin tức tố của mình.

“Đủ không?” Đường Nhạc quay đầu hỏi Giang Vũ, phát hiện cậu đã ngủ rồi, anh cũng ngửi thấy mùi tin tức tố khác.

Quả thanh mai.

Mặc dù anh đã đọc trong tài liệu, nhưng khi chân chính ngửi thấy, vẫn cảm giác không giống nhau.

Tựa như thanh mai lăn qua kẹo đường, vị chua chua và ngọt của đường trung hòa thành một loại ngọt ngào trong veo.

Omega không hề phòng bị ngủ quên, tuyến thể trên gáy lộ ra bên ngoài, Đường Nhạc nhìn chằm chằm nơi thịt mềm kia hồi lâu.

Mùi nho trắng bỗng trở nên nồng đậm, bao bọc toàn bộ vị của thanh mai, giống như không hy vọng nó rơi rớt ra bên ngoài, muốn tự mình nhấm nháp từng chút từng chút một, đó là dục vọng sở hữu quấy phá, khao khát đâm xuyên qua tuyến thể yếu ớt, là bản năng muốn đánh dấu của Alpha.

Đường Nhạc đè ép cảm giác xúc động này xuống, cởi áo khoác ra choàng lên người Giang Vũ, cố ý che đi bộ phận kia.

Xe dừng lại, tài xế ngồi phía trước xoay người muốn nói cho hai vị đằng sau đã đến nơi, nhưng Đường Nhạc khẽ phất tay, ra hiệu im lặng.

Mặc dù Giang Vũ mới là ông chủ của hắn, nhưng đây là lần đầu tiên thấy cậu đưa theo Alpha lên xe, vả lại Alpha và Omega ở trong cùng một chiếc xe đã là chuyện vô cùng thân mật, hắn vô thức nghe theo sắp đặt của Alpha.

Giang Vũ ngủ rất sâu, mùi hương bao xung quanh khiến cậu cảm thấy dễ chịu, mùi hương dịu dàng hòa quyện với tin tức tố của cậu, giống như đang ngâm mình trong suối nước nóng, cả người đều ấm áp.

Có người sờ đầu cậu, còn ghé xuống bên tai cậu nói một câu “Nên dậy rồi”, thanh âm trầm thấp dễ nghe, có chút giống với Alpha vừa gặp mặt hôm nay.

Giang Vũ mở to mắt, nhìn thấy bàn tay Đường Nhạc đang duỗi ra, quả nhiên không phải ảo giác, đúng là đang gọi mình dậy.

“Em…… Ngủ bao lâu rồi?” Giang Vũ hơi ngượng ngùng, cậu chưa từng ngủ say trước mặt người khác như vậy.

“Hơn một tiếng.” Đường Nhạc sớm nhìn qua đồng hồ.

“Hả?” Giang Vũ ngẩn người, “Sao anh không gọi em? Em, Em……” Cậu nhớ rõ mình chỉ cho Đường Nhạc hai tiếng để hẹn hò, vậy mà cậu lại ngủ thiếp đi mất?

Dường như hiểu được suy nghĩ của cậu, Đường Nhạc mỉm cười, thoải mái nói: “Không sao, còn 30 phút nữa, vậy là đủ rồi.”

“Ừm…… Thật ra thì không cần nghiêm túc như vậy……” Giang Vũ gãi đầu lẩm bẩm.

Lúc này cậu mới phát hiện trên người có áo khoác của Alpha, cậu đỏ mặt trả lại, lấy một chiếc áo khoác rộng dự phòng phía sau ghế mặc vào.

Hai người cùng xuống xe, đây là khu trung tâm náo nhiệt phồn hoa nhất ở Mộc Thành, Giang Vũ không nhận ra mãi tận khi Đường Nhạc dẫn cậu tới một cửa tiệm, nhìn vào cửa hàng trang sức đầy ắp.

“Anh đưa em đến đây làm gì?” Không phải đi hẹn hò sao?

“Đương nhiên là để chọn nhẫn.” Đường Nhạc thoáng ngừng lại, có chút không quen với cách miêu tả đó, nhưng vẫn nghiêm túc giải thích, “Nhẫn kết hôn của chúng ta.”

Chính vào khoảnh khắc này, hai người mới thật sự có cảm giác sắp kết hôn.

– ————————

(*) Nho Chenin Blanc (Bạch thơ nam trong bản raw): là một giống nho trắng cao cấp, được trồng làm rượu vang tại Pháp gần 1300 năm nay. Nó được coi là biểu tượng của vùng rượu vang Loire Valley nổi tiếng…. tin tức tố của Đường Nhạc có vẻ thiên về mùi rượu nho hơn.

chapter content

Thanh mai: còn được gọi là mận lục, cũng có thể dùng để ngâm rượu, chua chua ngọt ngọt, có phần hơi tương đồng với vị tin tức tố của công.

chapter content

Mn có để ý tên truyện liên quan mật thiết đến tin tức tố và nghề nghiệp của Giang Vũ không:)))


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.