Khiết Phích Thiếu Gia

Chương 38



” Ngươi nói cái gì?” Vân Hàm Phong lo lắng hỏi, Ý nhi cả người đều ướt đẫm? Ý nhi thân thể yếu như vậy, hiện tại tinh cầu này độ ấm cũng không cao, hắn làm sao chịu được……

” Lúc Đại…… Đại thiếu gia trở về, trên người đều ướt đẫm, ta cũng không rõ ràng chuyện gì xảy ra.” Diệp Đàn chịu đựng áp lực đem lời nói lập lại một lần nữa.

” Hừ, bây giờ ngươi còn đứng ở đây sao ? Ý nhi hiện tại ở nơi nào?” Vân Hàm Phong hừ lạnh một tiếng, hắn hiện tại vội vàng muốn biết tình trạng của Tả Ý, không có thời gian truy cứu trách nhiệm Diệp Đàn .

” Đại thiếu gia ở phòng tắm……” Diệp Đàn nói còn chưa hết câu, liền cảm thấy trước mặt một trận gió nhẹ thổi qua, ngẩng đầu lên, lão gia sớm không thấy bóng dáng.

Vân Hàm Phong dùng tốc độ nhanh nhất tìm được rồi phòng tắm, không chút suy nghĩ đẩy cửa đi vào, đang định gọi Ý nhi, lại ngây dại ra……

Bể tắm lớn đặt giữa phòng , nơi nơi tràn ngập hơi nước khiến cho cảnh sắc trong phòng tắm như ẩn như hiện. Ngay vị trí trung tâm, tuyệt mỹ bóng hình đang đứng tẩy trừ mái tóc đen dài, lộ ở trên mặt nước da thịt bị hơi nước nóng phiếm ra hồng nhạt, vài giọt nước đang từ từ chảy trên làn da càng hiển thị mê người…… Con ngươi sáng như sao mai nửa đêm không biết vì nguyên nhân gì cũng có chút ngập nước, lông mi dài ẩm ướt vài bọt nước. Người ấy tựa hồ cũng cảm thấy không tốt, trừng mắt nhìn mái tóc mình. Đứa nhỏ này bộc lộ tức giận càng làm tô thêm vẻ phong tình…… Tại đây một khắc, Vân Hàm Phong đã quên mục đích tới, đã quên hết thảy, chỉ biết ngơ ngác nhìn bóng người trong nước …..

Lúc tiếng mở cửa vang lên , Vân Tả ý đã biết có người đến, nhưng nơi này trừ bỏ Diệp Đàn bất luận kẻ nào cũng không cho phép tiến vào. Hắn tưởng Diệp Đàn vội tới đưa quần áo, nhưng đợi một hồi không thấy có động tĩnh. Người tới vẫn đứng trước cửa phòng tắm . Vân Tả Ý kỳ quái ngẩng đầu hướng lối vào,nháy mắt kinh ngạc mắt trợn to. Một câu “Diệp Đàn ngươi như thế nào đứng bất động” nuốt lại trong miệng.

Phụ thân? Hắn thấy phụ thân, không phải hơn mười ngày nữa phụ thân mới đến sao? Hắn hiện tại như thế nào lại thấy phụ thân? Chẳng lẽ là ảo giác? Trừng mắt nhìn, nhìn lại phụ thân còn đứng đó…… Không phải ảo giác.

” Phụ thân……” Vân Tả Ý có điểm chần chờ kêu.

Vân Hàm Phong nghe Vân Tả Ý kêu lập tức tỉnh lại, phản xạ có điều kiện trả lời câu:” Ý nhi .”

” Thật là người, phụ thân, như thế nào tới sớm như vậy ?” Vân Tả Ý kinh hỉ hỏi, bởi vì rất cao hứng, cũng không chú ý hiện tại là cái gì trạng huống, liền đứng dậy giống như bình thường chạy lại đón. Mới vừa đứng lên, bên người vang lên tiếng ” Rầm” cảm giác mát nhè nhẹ trên người làm cho hắn nhớ tới hiện tại mình đang làm gì. Thấp giọng kinh hô, lập tức thân thể trần như nhộng chìm xuống bồn tắm.

Ách…… Không có lường trước loại tình huống này,Vân Hàm Phong cũng có chút chân tay luống cuống, trên mặt đỏ ửng, một chút cũng không có phong thái Vân thị gia chủ trấn định tự nhiên.

” Khụ, Ý….. Ý nhi , ta đi ra ngoài trước.” Vân Hàm Phong ngó quanh các chỗ khác, cố ý không ngắm người trước mặt, nếu ngẫu nhiên đụng phải cũng lập tức chuyển hướng khác.

Vân Tả Ý nhìn phụ thân biểu hiện khác ngày thường một trời một vực ngược lại trấn định xuống. Dù sao bọn họ đều là nam có quan hệ gì chứ, hơn nữa hắn còn là phụ thân của mình. Bất quá phụ thân biểu tình thật đúng là thú vị. Chưa từng thấy qua Vân Hàm Phong có loại biểu hiện này, Vân Tả Ý nổi lên tính trẻ con hiếm hoi:” Phụ thân, quần áo của ta đã quên lấy, ngươi có thể giúp ta lấy được không?”

” A? A…… Này…… Được rồi.” Vân Hàm Phong vốn chuẩn bị cự tuyệt, nhưng nhìn đến ánh mắt Ý nhi chăm chú vào hắn, chỉ có thể bất đắc dĩ thỏa hiệp. Không có biện pháp, ai khiến hắn cho tới bây giờ không biện pháp cự tuyệt yêu cầu gì của Ý nhi, vô luận yêu cầu có hợp lý hay không. Bất quá, còn như vậy đi xuống, hắn thật sự lo lắng cho mình có thể hay không nhẫn nại, hy vọng đến lúc đó không nên…… bị thương Ý nhi ……

” Lão gia?” Diệp Đàn kỳ quái nhìn gia chủ có điểm kỳ quái, tuy hắn không biết kỳ quái ở đâu, nhưng hắn cảm thấy được hiện tại lão gia cùng bình thường không giống.

” Ân, khụ…… quần áo Ý nhi ở nơi nào?” Vân Hàm Phong không được tự nhiên khi gặp ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của Diệp Đàn. Nếu là lúc khác, hắn đương nhiên không có gì không được tự nhiên, nhưng hiện tại chuyện cùng Ý nhi có liên quan.

” Lão gia, thỉnh chờ, ta hiện tại đi lấy.” Diệp Đàn nói xong xoay người đi.

Không đợi lâu, Diệp Đàn liền xuất hiện trước mặt Vân Hàm Phong , cầm trên tay bộ quần áo, Diệp Đàn cung kính nói:” Lão gia, ta sẽ đưa đi.”

” Chờ chút, ta đưa.”

Diệp Đàn kinh ngạc nhìn Vân Hàm Phong. Vân Hàm Phong, dưới ánh nhìn kỳ quái chăm chú của Diệp Đàn, không được tự nhiên cầm lấy quần áo, cơ hồ là lạc hoảng mà đi nhanh khỏi phạm vi tầm mắt Diệp Đàn .

Vân Hàm Phong nhìn quần áo trên tay, do dự một chút, đẩy ra cửa phòng tắm, bắt gặp ngay Vân Tả Ý vẻ mặt thích ý ghé vào bên cạnh bể tắm, trên mặt mang theo biểu tình xem kịch vui nhìn hắn. Nhất thời tức giận tràn đến, hắn rốt cuộc có biết hay không hắn đang đùa với lửa …..

” Ý nhi , quần áo đã lấy đến đây, có cần hay không cha giúp ngươi mặc vào.” Vân Hàm Phong mị híp mắt, ngữ khí mềm nhẹ.

Vân Tả Ý nghe thanh âm như thế rùng mình một cái, hiểu rõ tính cách Vân Hàm Phong, Vân Tả Ý biết đây là hắn tức giận biểu hiện.

” Ha ha, không cần.” Vân Tả Ý cười gượng, cũng chỉ có trước mặt Vân Hàm Phong cùng Tiểu Vũ hắn mới có thể cười ra nhẹ nhàng như vậy.

” Quần áo ta đặt ở nơi này, ngươi phải sớm đi ra, đừng tắm quá lâu sẽ cảm lạnh đó.” Cuối cùng vẫn là Vân Hàm Phong thỏa hiệp, ai biểu hắn vĩnh viễn không thể ngoan tâm trách cứ Ý nhi . Vân Hàm Phong bất đắc dĩ dặn dò những lời này, đi ra phòng tắm, cẩn thận đóng cửa cho kỷ, tránh bên ngoài không khí lạnh đi vào ……

Nhưng không biết do thân thể Vân Tả Ý chịu không nổi nước hồ lạnh như băng hay thật sự như Vân Hàm Phong nói– tắm thời gian quá dài, tóm lại Vân Tả Ý vẫn bị bệnh.

Hiện tại suy yếu nằm ở trên giường không ngừng ho khan, sắc mặt tái nhợt , không nhận ra vị sư phụ hay hội trưởng ác ma ở học viện người gặp là sợ – Vân Tả Ý .


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.