Khai Cuộc Tang Thi, Tôi Rút Thẻ Thắng Và Nuôi Đàn Con

Chương 15



Trong không khí truyền ra khí tức khiến người bất an.

Thần sắc Nguyễn Ý Tri nghiêm túc, lập tức đến bên cửa sổ nhìn thoáng qua, khiếp sợ phát hiện con đường trước đó không có một bóng người lúc này thế nhưng tràn đầy tang thi cùng sinh vật biến dị.

Vì sao đột nhiên xuất hiện nhiều như vậy!

Vùng mới di dời của Vân Xuân thị vô cùng hoang vắng, một mảnh này còn chưa xây dựng xong, số người vào ở cũng không cao, rất ít nhìn thấy dấu vết có nhân loại hoạt động. Nguyễn Ý Tri đã phát hiện vấn đề này, cho nên tìm thật lâu mới tìm được một cửa hàng tiện lợi.

Lẽ ra định đi vào trung tâm thành phố, kết quả bởi vì thời tiết tồi tệ, làm cho một ít xe đều không thể dùng.

Nếu không gặp được phú bốn đời Bùi Ngâm Phong, hắn phải mạo hiểm gió tuyết tìm kiếm khắp nơi, có lẽ còn chưa chắc có thể tìm được.

Đến lúc đó tìm kiếm hao tổn nhiều thời gian nhưng hồi báo lại ít tới thương cảm, đại khái chỉ đủ miễn cưỡng duy trì lý trí.

Đừng nói có thể rút thẻ cùng mua đồ vật khác trong thương thành, rút không nổi cũng mua không nổi.

Hiện giờ của cải giá trị cũng trở nên giàu có, Nguyễn Ý Tri lại bắt đầu tự hỏi việc đi lấy tinh hạch, dù sao tiểu thiên hổ mới lên một cấp, mà bây giờ đang nằm trong giai đoạn đào tạo cấp tốc, không nhân cơ hội này đem tiểu tử kia tăng lên tới đầy cấp thì thật quá đáng tiếc.

Nhưng hắn hoàn toàn không nghĩ tới còn chưa đợi hắn đi ra cửa tìm, tang thi đều chính mình xuất hiện, nhưng số lượng thật sự là nhiều lắm, nhất thời Nguyễn Ý Tri cũng phải rùng mình.

– Vì sao.. đột nhiên lại chạy tới nhiều tang thi như vậy?

Xuyên qua Nguyễn Ý Tri vén lên bức màn, Bùi Ngâm Phong cũng nhìn thấy, cả người đều run rẩy lên.

Nguyễn Ý Tri cũng rất muốn biết những con tang thi này từ đâu mà tới, khu vực mới di dời này cho dù có nhiều người như vậy nhưng cũng sẽ không đột nhiên lại tụ tập ở đây, lúc này đột ngột xuất hiện trước mặt bọn họ, không thể không nói quả thật phi thường kỳ quặc.

Thanh âm nơi cửa chính vẫn còn tiếp tục, không ngừng đập phanh phanh làm không khí khẩn trương bắt đầu lan tràn.

Nguyễn Ý Tri rất nhanh suy tư, hai người bọn họ ở trong phòng, theo lý mà nói tang thi cũng không biết, bức màn cũng buông xuống, hơn nữa thanh âm của bọn họ cũng không lớn, rốt cục là..

Nguyễn Ý Tri đột nhiên quay đầu lại, nhìn qua Bùi Ngâm Phong, ngữ khí lo lắng:

– Nhanh tắt lò sưởi trong tường, nhanh!

Tuy rằng tang thi sẽ không công kích đồng loại, nhưng một lượng lớn tang thi như vậy Nguyễn Ý Tri cũng không nắm chắc cứu được Bùi Ngâm Phong, cục diện tốt nhất là bảo trì như bây giờ, làm cho tang thi mất đi hứng thú.

Bùi Ngâm Phong giật mình, nói cũng nói không nên lời, run rẩy làm theo, dọc đường vì run tay mà thất bại nhiều lần, thật vất vả mới đem lò sưởi trong tường dập tắt.

Theo ánh lửa dần dần ảm đạm, nhiệt độ dần dần bị rét lạnh xâm nhập, bóng tối cũng tùy theo mà đến.

Bùi Ngâm Phong mấp máy môi, muốn nói gì đó nhưng Nguyễn Ý Tri ra hiệu cho hắn đừng lên tiếng, Bùi Ngâm Phong đành phải ngượng ngùng ngậm miệng lại.

Ánh lửa rốt cục biến mất, xung quanh không còn âm thanh nào khác ngoại trừ tiếng đập cửa.

Cũng may bởi vì lò sưởi trong tường tắt, tiếng vang ở cửa cũng dần dần ngừng lại, không còn có tiếng đập cửa kịch liệt, Nguyễn Ý Tri một mực ở bên cửa sổ quan sát, phát hiện tang thi bên ngoài dần dần khôi phục lại trạng thái ngây dại, tang thi đàn không tiếp tục tụ tập quanh nhà.

Rõ ràng là một chuyện tốt, nhưng Nguyễn Ý Tri lại có cảm giác mình đã xem nhẹ việc gì, vẻ mặt chẳng những không thả lỏng, ngược lại càng thêm căng thẳng hơn.

Ngay lúc hắn còn đang suy tư cảm giác là lạ kia ở chỗ nào, bên tai lại truyền ra tiếng kêu hoảng sợ thảm thiết, Nguyễn Ý Tri quay phắt đầu lại, phát hiện trong phòng có thêm một sợi dây mây, đằng điều rậm rạp, một sợi dây mây đang quấn quýt Bùi Ngâm Phong!

– Bùi Ngâm Phong!

Đồng tử Nguyễn Ý Tri co rụt lại, rốt cục nhớ tới địa phương nào không đúng.

Lúc trước hắn quả thật cảm thấy tang thi đàn đột nhiên xuất hiện quanh nhà phi thường quái dị, nhưng nhất thời lại không liên tưởng được đến con nai quỷ dị trong thành trấn!

Tang thi đàn đột nhiên xuất hiện là do một loại khả năng khác, chính là có một sinh vật biến dị mới đang xua đuổi chúng nó, hoặc là thực vật trữ hàng của nó!

Cho nên nơi này mới xuất hiện tang thi đàn, tang thi nơi đây đều là thực vật của dây mây này!

Thậm chí dây mây này phỏng chừng vẫn là từ trong nội thành đi tới, Vân Xuân thị xanh hóa tốt phi thường, trong đó sẽ xuất hiện sinh vật biến dị dây mây cũng không chút nào ngạc nhiên.

Vừa rồi lực chú ý của Nguyễn Ý Tri đều nằm trên người đám tang thi, căn bản không suy nghĩ nhiều, vì thế dây mây từ khe hở chui vào phòng!

Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy sinh vật biến dị là thực vật, còn là một dây mây.

Phía trước lúc còn ở rừng cây nhỏ hắn đã cảm giác rừng cây kia có điều không đúng, nhưng lúc đó vẫn chưa phát sinh chuyện gì, cho nên hắn cũng không biết cảm giác của mình là đúng hay không, mà bây giờ chứng kiến vô cùng rõ ràng.

Phiền toái.

Dây mây này phía trước màu xanh biếc nhìn thật khả quan, hiện tại lại biến thành màu đỏ, toàn bộ màu đỏ còn đang lưu động, giống như là mạch máu của nhân loại, ở trong đó giống như chảy xuôi dòng máu.

Mỗi dây lớn còn sinh trưởng nhiều dây nhỏ, mấp máy nhìn phi thường ghê tởm.

Bùi Ngâm Phong bị ngạt thở, nếu còn tiếp tục như vậy tuyệt đối sẽ vì ngạt thở mà chết.

Nguyễn Ý Tri không dám chậm trễ, lập tức muốn lao tới cứu hắn, nhưng dây mây không chút do dự vươn một dây bắn về phía hắn, đoán chừng cũng là đem hắn trở thành thực vật.

Mẹ nó!

Bước chân Nguyễn Ý Tri lập tức dừng lại, hắn khẩn cấp tránh qua một bên, hiểm hiểm tránh thoát dây mây công kích.

Động tác của dây mây có chút chậm chạp, tựa hồ không hiểu được vì sao hắn có thể tránh thoát, rồi sau đó trở nên càng thêm kích động, quơ dây mây như xúc tu lại vọt lên.

Trong tích tắc ánh mắt Nguyễn Ý Tri chợt lóe, triệu ra tiểu thiên hổ.

Trong nháy mắt tiểu thiên hổ xuất hiện, trống rỗng xuất hiện một đạo phong nhận hung hăng chém về hướng dây mây.

Phong nhận sắc bén bị áp súc tới mức tận cùng bén nhọn kinh người, dây mây bất ngờ không kịp né tránh lập tức bị gọt sạch một nửa, phong nhận đánh thẳng lên vách tường tua nhỏ một đạo dấu vết thật sâu.

Nguyễn Ý Tri ngây người một giây, cũng không nghĩ tới thực lực tiểu thiên hổ mạnh như vậy, theo sau liền hô:

– Tể, cứu người kia!

Tiểu thiên hổ lại chém ra đạo phong nhận, nhưng lúc này dây mây đã biết phong nhận lợi hại, vặn vẹo liền tránh thoát phong nhận đánh úp tới.

Thậm chí vừa rồi bị chém đứt một dây mây làm cho nó thật nóng nảy, toàn bộ dây mây liên tục bay múa, bùm bùm cách cách đánh loạn khắp nhà, làm trong nhà vết thương chồng chất.

Tiểu thiên hổ trốn tránh không kịp bị đánh trúng nhiều lần, làm cho Nguyễn Ý Tri cực kỳ đau lòng, hiện tại ngay cả tiểu thiên hổ đối phó dây mây này cũng có chút miễn cưỡng.

Hơn nữa lúc này Bùi Ngâm Phong đã hấp hối, giống như mất máu rất nhiều.

Kháo, dây mây đang hút máu của hắn!

Rốt cục Nguyễn Ý Tri chậm rãi thở ra một hơi, thần sắc biến thành kiên định lên.

Hắn phải cứu trợ Bùi Ngâm Phong.

– Ký chủ, bên ngoài có rất nhiều tinh hạch có thể giúp tiểu thiên hổ thăng cấp.

997 thật nhanh nhắc nhở một câu.

Ánh mắt Nguyễn Ý Tri chợt sáng lên.

Đúng vậy, bên ngoài có rất nhiều tang thi, chính là một cơ hội.

– Tể, bám trụ nó!

Tiểu thiên hổ hùng hổ rống một tiếng:

– Hống..

Sau đó không chút sợ hãi xông tới.

Mà Nguyễn Ý Tri xông tới hung hăng mở cửa.

Động tĩnh mở cửa hấp dẫn không ít tang thi chú ý, Nguyễn Ý Tri quay đầu lại:

– Tể, dẫn nó đi ra!

Nhận được mệnh lệnh tiểu thiên hổ vừa trốn vừa lui, mà dây mây bị hoàn toàn chọc giận căn bản không muốn buông tha vật nhỏ kia, gắt gao đuổi theo.

Tang thi đàn vừa lúc quay đầu nhìn lại.

Ngay sau đó Nguyễn Ý Tri xông ra ngoài, lập tức đem tiểu thiên hổ thu hồi, vừa lúc tang thi cũng vừa nhào tới chỗ dây mây.

Bởi vì tang thi đàn ngửi được mùi vị người sống, chính là Bùi Ngâm Phong đang bị dây mây quấn chặt.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.