Huyễn Hình Sư 2

Chương 3: Chuyện cũ của Trịnh gia (2)



Mạnh Dật Hiên còn nhớ vào bảy năm trước khi bọn họ mới từ hành tinh A145 trở về, trong Trịnh gia đã xảy ra hai chuyện lớn.

Chuyện thứ nhất đương nhiên là việc Trịnh Thành Hi mất tích rồi. Bản thân Mạnh Dât Hiên là một trong những người mong có thể tìm thấy cậu nhất, nhưng thời gian trôi đi mà đối phương cứ bặt vô âm tín, bao nhiêu hy vọng và mong chờ biến thành sự chán nản và thất vọng.

Chỉ là, Mạnh Dật Hiên luôn có lòng tin cậu ấy không bỏ mạng một cách dễ dàng như vậy. Không phải thời điểm đối phương lạc đoàn do sự tấn công của Ảnh Lang vẫn may mắn sống sót đấy ư? Đã thế cậu còn may mắn hội ngộ với Tần Liệt trước cả họ.

Hắn tin rằng nếu Trịnh Thành Hi còn sống, rất sớm thôi cậu ấy sẽ trở về.

Về chuyện thứ hai có liên quan đến một người quản gia trong Trịnh gia. Theo hắn nhớ không nhầm thì gã tên là Hình Sinh, một Chiến sĩ cao cấp có tinh thần lực cấp A, chịu trách nhiệm sinh hoạt của Trịnh Hâm và Trịnh Thành Hi.

Bởi Mạnh Dật Hiên từng lượn qua Trịnh gia không ít lần nên vẫn nhớ rõ mặt hắn. Có lẽ tên này tự thấy năng lực của mình không tệ, nên dù bình thường luôn tỏ ra kính cẩn với chủ nhân, nhưng từ ánh mắt sẽ thoáng thấy được sự kiêu căng và xen chút đố kỵ.

Mạnh Dật Hiên hay thầm gọi hắn là cái đuôi của Trịnh Hâm. Bởi mỗi khi gã vừa thấy cô thì không khác nào một con chó mừng rỡ khi gặp được chủ vậy.

Nhưng chẳng ai nghĩ tới, con chó đó sẽ phát điên quay ra cắn chủ nó một cái.

Hình Sinh bị bắt tại trận khi cố gắng hạ độc Trịnh lão. Không những vậy, gã còn có ý đồ muốn đổ tội cho Đại quản gia.

Đại quản gia nào phải đèn cạn dầu, chỉ vài câu đã bóc mẽ lời nói dối của gã.

Hình Sinh lâm vào thế bí, lại đổ cho Trịnh Thành Hi không cách nào có mặt đối chứng.

Nhưng hắn chưa nói xong, đã bị Trịnh lão một chém ngã ra đất. Lúc này mọi người mới giật mình khi nhận ra đòn ra tay không phải một Chiến Sĩ trung cấp có thể làm được.

Từ đó Trịnh lão mới khẳng định chuyện căn bệnh của mình đã được chữa khỏi, và người có công lao lớn nhất chính là đứa cháu trai của ông.

Trịnh lão chưa hoàn toàn quay về thời kỳ đỉnh phong của mình, nhưng muốn trừng phạt một tên Chiến Sĩ cao cấp thì vẫn dư sức.

Hình Sinh bị đánh đến kêu cha gọi mẹ, ngay khi chuẩn bị khai ra thì Trịnh Hâm dẫn theo vài người làm tới nói rằng tìm thấy bằng chứng gã ngầm qua lại với quản gia nhà họ Ninh, cả thuốc độc cũng là do bên đó cấp cho.

Giấy trắng mực đen, Hình Sinh muốn phản biện cũng không có cơ hội. Nhất là khi Trịnh Hâm mang theo gương mặt tức giận trực tiếp xông tới xách cổ gã, trên miệng là những lời lẽ chua xót khi bị phản bội.

Hình Sinh hoàn toàn đờ đẫn, chấp nhận bị người trong quân bộ đưa đi. Còn về việc hạ độc dính dáng đến Ninh gia, Ninh gia chủ cũng có lời hồi đáp.

Việc này có liên quan đến mẹ của Ninh Duật, người phụ nữ này sau khi trải qua một trận bạo bệnh trở nên điên điên dại dại, làm việc không giống với lẽ thường. Còn về người quản gia thì thực chất có tư tình riêng với bà ta, nên mới chịu giúp bà làm ra chuyện hại người này.

Ninh gia chủ động ra mặt xin lỗi người nhà Trịnh gia, còn nói sẽ không bao che với người gây họa. Trịnh lão xác nhận thông tin là sự thật, tuy vẫn cảm thấy chỗ nào đó không đúng nhưng nghĩ tới trực tiếp đối đầu Ninh gia không phải chuyện tốt.

Kết quả xét sử sau cùng đó là Hình Sinh và Ninh quản gia bị phán tù chung thân, còn phu nhân Ninh gia thuộc trường hợp đặc biệt sẽ được đưa đến một nơi khác.

Mạnh Dật Hiên luôn cảm thấy sự việc đó phát triển quá đột ngột, như ai đó đứng sau giật dây và tạo ra thế cờ này. Nhưng hắn càng hoài nghi Trịnh Hâm hơn.

Hình Sinh đã khai rằng vì không hài lòng với cuộc sống làm quản gia ở Trịnh gia nên mới bí quá làm liều, trong khi mỗi lần theo sau Trịnh Hâm thì gương mặt gã lộ rõ sự hạnh phúc.

Đây không phải là thái độ của tôi tớ đối với chủ nhân của mình, còn xen lẫn thứ tình cảm mến mộ giữa nam nữ. Mạnh Dật Hiên tự nhận trải qua không ít mối tình chớp nhoáng, vậy nên ánh mắt nồng cháy đó, hắn sẽ không nhận sai.

Nếu Trịnh lão gặp chuyện, Trịnh Thành Hi thân là người thừa kế lại mất tích, thì người được lợi nhất trong việc này là ai?

Quy củ của Trịnh gia không cho phép nữ nhân làm gia chủ, nhưng thân là dòng chính duy nhất, Trịnh Hâm vẫn có tư cách đứng ra dành quyền lợi cho mình.

Mạnh Dật Hiên nghi ngờ cô có nhúng tay, nhưng hắn không có chứng cứ. Vốn chuyện không phải của nhà mình, hắn muốn ra mặt cũng khó. Lại thêm chuyện của Tần Liệt đã đủ làm hắn bù đầu.

Thoáng cái mà đã bảy năm. Mạnh Dật Hiên chưa từng từ bỏ cơ hội vạch trần bộ mặt thật của Trịnh Hâm. Không phụ sự cố gắng của hắn, những chứng cứ mà bản thân Mạnh Dật Hiên thu thập đã đủ để trừng trị cô. Vấn đề là Tần Liệt lại đứng ra ngăn cản.

“Hiện tại còn chưa phải lúc. Cô ta còn giá tri lợi dụng.”

Đây là lời nói của Tần Liệt khi biết Mạnh Dật Hiên chuẩn bị gửi bằng chứng cho Trịnh lão.

Tuy hắn không biết ông bạn có dự định gì, nhưng hắn dám khẳng định đối phương không phải mang ý thương xót nên mới bỏ qua cho Trịnh Hâm.

Chỉ nhiêu đó, là đủ rồi.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.