Bọn họ đi theo giáo sư McGonagall dọc theo sàn nhà lát đá. Harry nghe thấy bên trong cánh cửa bên phải truyền đến giọng nói ong ong của mấy trăm người, học sinh các năm trên đã tới nhưng giáo sư McGonagall lại dẫn học sinh mới đến một đầu đại sảnh khác.
“Hoan nghênh các trò tới Hogwarts.” Giáo sư McGonagall nói: “Tiệc tựu trường đã bắt đầu, bất quá trước khi các trò nhập tiệc, đầu tiên cần xác nhận các trò sẽ tiến vào học viện nào. Có bốn học viện theo thứ tự là: Gryffindor, Hufflepuff, Ravenclaw cà Slytherin. Mỗi viện đều có lịch sử vinh quang của riêng mình, cũng đào tạo ra nhưng nam nữ phù thủy kiệt suất. Trong thời gian các trò học ở Hogwarts, thể hiện tốt có thể thêm điểm cho học viện của mình, ngược lại, vi phạm bất kì nội quy nào, học viện của các trò sẽ bị trừ điểm. Cuối năm, học viện nào giành được nhiều điểm nhất sẽ được tặng Cúp Học Viện, đây là vinh dự lớn. Ta hy vọng các trò bất luận tiến vào học viện nào cũng có thể làm học viện của mình vẻ vang.”
Giáo sư McGonagall nhìn lướt qua học sinh mới, phần lớn học sinh mới đều có bộ dạng không biết phải làm sao, Harry đứng ở phía sau tựa hồ có chút khẩn trương, cậu bé đứng bên trái cậu nói gì đó, Harry thở phào nhẹ nhõm, mà cậu bé tóc đen vẫn lộ vẻ chững chạc, không có một tia bối rối. Đó chính là hai bạn tốt của Harry sao, giáo sư McGonagall nhìn biểu hiện trấn tĩnh của họ, rất là hài lòng, thu hồi ánh mắt, nói tiếp: “Mấy phút nữa, nghi thức phân viện sẽ được cử hành trước mặt toàn thể giáo sư và học sinh. Chờ bên kia chuẩn bị xong, ta sẽ quay lại đón các trò.” Nói xong liền rời đi.
Những học sinh mới bị lưu lại hai mặt nhìn nhau, lúc này bức tường sau lưng bọn họ đột nhiên nhảy ra chừng hai mươi U linh. Những thứ này trắng ngà, hơi mờ, lướt qua gian phòng, châu đầu ghé tai, các học sinh mới rất lưu ý mấy cái thứ này. Bọn họ giống như đang tranh luận cái gì đó. Một U linh tu sĩ mập mạp nói: “Phải biết tha thứ, phải biết quên đi, chúng ta nên cho hắn một cơ hội….”
“Tu sĩ tốt của tôi, chẳng lẽ cơ hội chúng ta cho Peeves còn chưa đủ nhiều? Nhưng hắn lại tặng chúng ta những biệt hiệu khó nghe. Ông biết, hắn thậm chí làm một cái đầu U linh cũng không đủ trình độ – tôi nói, các cô cậu ở chỗ này làm gì?
“Học sinh mới ơ!” Tu sĩ mập mạp nhìn bọn họ mỉm cười, nói: “Tôi nghĩ, đại khái là chuẩn bị tiếp nhận khảo nghiệm đi?” Có học sinh yên lặng gật đầu. “Hi vọng các cô cậu có thể phân đến Hufflepuff”, Tu sĩ nói: “Đó là học viện trước kia của tôi.”
Lúc này giáo sư McGonagall trở lại. Đám U linh nối đuôi nhau bông bềnh đung đưa xuyên qua bức tường đối diện, biến mất. “Hiện tại, xếp thành hàng một” Giáo sư McGonagall nói với học sinh mới: “Đi theo ta.”
Các học sinh khóa trên đều đã ngồi quanh cái bàn dài xếp bên cạnh, phía trên các bàn có hàng ngàn ngọn nến lơ lửng giữa không trung, chiếu sáng cả phòng ăn. Mặt bàn bày một loạt những cái khay vàng kim loang loáng và chén rượu cao cao sáng rỡ. Chỗ cao nhất bàn ăn đặt một cái bàn dài khác, đó là chỗ ngồi của giáo sư. Giáo sư McGonagall dẫn học sinh mới tới bên kia, để bọn họ đối mặt với toàn bộ học sinh lớp trên, các giáo sư ở sau lưng bọn họ. Ánh nến chập chờn, mấy trăm con mắt nhìn chăm chú vào bọn họ. Đám U linh cũng hỗn loạn giữa ánh sáng lưu lại một chút ngân quang. Harry vì tránh đi ánh mắt của bọn họ nên ngẩng đầu nhìn trần nhà, chỉ thấy trần nhà đen kịt có một ít sao lóe sáng.
Giáo sư McGonagall trước mặt học sinh mới thả nhẹ một cái ghế gỗ xuống đất, Harry vội vàng thu hồi ánh mắt. Giáo sư McGonagall tiến lại cái ghế, thả xuống một cái mũ phù thủy. Cái mũ vá chằng chịt, mài đến cũ kĩ, hơn nữa bẩn cực kỳ.
Tiếp theo, cái mũ giãy dụa. Một bên mũ hé ra mảnh vá lớn, giống như há miệng – cái mũ bắt đầu hát lên:
< Các ngươi có lẽ thấy ta không xinh đẹp, nhưng ngàn vạn lần đừng nên trông mặt mà bắt hình dong.
Trong đầu các ngươi giấu diếm điều gì, cũng không tránh được ta tìm ra.
Đội nó lên một chút xem sao, ta sẽ cho các ngươi biết,
Các ngươi nên đến nơi nào.
Ngươi có lẽ thuộc về Gryffindor, nơi đó chôn sâu sự dũng cảm dưới đáy lòng,
Bọn họ gan dạ sáng suất, khí phách và hào sảng, khiến Gryffindor nổi tiếng;
Ngươi có lẽ thuộc về Hufflepuff, nơi đó người người chính trực trung thành,
Học sinh Hufflepuff kiên nhẫn thành thực, không ngại lao động gian khổ;
Nếu như ngươi đầu óc khôn khéo, có lẽ sẽ vào Ravenclaw trí tuệ,
Những người cơ trí bác học, ở đó ngươi sẽ gặp được người chung lý tưởng;
Có lẽ ngươi sẽ vào Slytherin, biết đâu ngươi sẽ gặp những người bạn chân thành ở đây,
Nhưng nơi này có những người âm hiểm xảo trá, không tiếc hết thảy thủ đoạn để đạt được mục đích của mình.
Lại đội ta đi! Không cần sợ! Ngàn vạn lần không nên thất kinh!
Ở trong tay của ta (Mặc dù ta cả một cái tay cũng không có)
Ngươi tuyệt đối an toàn, vì ta là mũ phép thuật có suy nghĩ!>
“Cho nên, chúng ta chỉ cần đội ma mũ này lên là được.” Ron lặng lẽ nói với Harry, “Tớ muốn giết chết Fred, nghe anh ấy nói như thể phải đánh nhau với người khổng lồ ấy.” Harry cười nhạt một tiếng. Dĩ nhiên, đội mũ so với dùng thần chú thì tốt hơn nhiều.
Godric trong lòng xoắn xuýt a, tại sao cái mũ đáng yêu của mình lại biến thành cái bộ dạng này, chẳng lẽ nó không tắm sao. Salazar đúng lúc này dùng âm lượng vừa đủ cho Godric nghe thấy mở miệng nói: “Xảo trá âm hiểm, hả? Ca ngợi thật không tệ.” Godric vẻ mặt đưa đám nhìn Salazar, đây không phải lỗi của anh.
Lúc này giáo sư McGonagall tiến lên trước một bước, trong tay cầm một tấm giấy bằng da dê. “Hiện tại ta gọi đến tên ai, người đó tiến lên đội mũ này vào, ngồi lên ghế, chờ phân viện.” Bà nói: “Hannah Abbott!” Một cô bé sắc mặt hồng nhuận, hai bím tóc màu vàng lảo đảo bước khỏi đội ngũ, đội cái mũ lên, cái mũ vừa lúc che kín con ngươi cô. Cô bé ngồi xuống. Chốc lát dừng lại —— “Hufflepuff!” Cái mũ hô. Một bàn bên phải hướng Hannah vỗ tay hoan hô, hoan nghênh cô ngồi vào cùng bọn họ. Harry thấy U linh ti sĩ mập cao hững phất tay hỏi thăm cô bé.
“Susan Bones!”
“Hufflepuff!” Cái mũ hô. Susan nhanh chóng chạy đến ngồi cạnh Hannah.
“Terri Bout!” “Ravenclaw!”
…..
Ron thuận lợi được phân đến Gryffindor, Hermione Granger trên xe lửa cũng vào Gryffindor, Blaise Zanibi còn có Malfoy và hai người hầu được phân tới Slytherin, đứa nhỏ làm mất con cóc – Neville Longbottom phân đến Gryffindor, mặc dù chiếc nón phân loại dùng thời gian rất dài để quyết định. Cậu bé mơ mơ màng màng còn cầm cả chiếc nón phân loại chạy tới bàn của Gryffindor, dĩ nhiên, đây chỉ là tiết mục nho nhỏ.
Gọi đến tên Draco Malfoy, Draco ngông nghênh đi tới, hơn nữa lập tức được như nguyện, cái mũ cơ hồ vừa đụng tới đầu cậu đã hét lớn: “Slytherin!”
Draco cao ngạo bước tới bàn Slytherin, hiển nhiên tương đối hài lòng về mình.
Lúc này, người còn lại không nhiều lắm.
“Harry Potter.”
Thời điểm Harry ngồi lên ghế, học sinh phía dưới nhỏ giọng nghị luận, cũng chú ý Chúa Cứu Thế được phân tới viện nào.
Rốt cục….. “Gryffindor.”
Gryffindor lập tức phát ra tiếng hoan hô: “Chúng ta có Potter rồi, chúng ta có Potter rồi.”
Bây giờ, không có học viện chỉ còn hai người, Sal Jean và Gorril Jean.
“Gorril Jean”
Godric cười hì hì tiến lên, phía dưới Gryffindor, anh em nhà Weasley còn nhiệt tình phất tay với anh. Ở một bàn khác, Draco nghiến răng nghiến lợi nhìn thằng nhóc khiến cậu mất mặt.
Thật lâu, thật lâu, mũ phân loại cũng không phát ra âm thanh.
Thật kỳ quái, lần đầu tiên thấy mũ phân loại dùng nhiều thời gian như vậy, anh em Weasley thò đầu ra, tìm tòi nghiên cứu ngó chừng cái mũ phân loại, Harry cũng khẩn trương, chẳng lẽ Gorril có vấn đề. Ron ở một bên an ủi Harry, cậu nhỏ tin chắc Gorril tuyệt đối là một Gryffindor, nhìn một chút cách cậu ta ở với hai anh trai trên xe lửa là biết, mà Draco thì ác ý nghĩ có lẽ tên máu bùn ngu xuẩn này không viện nào muốn nó. Các vị giáo sư cũng buồn bực, ánh mắt hiệu trưởng Dumbledor xuyên qua cái kính nhỏ nháy nháy, sắc mặt Snape âm trầm, những giáo sư khác cũng là vẻ mặt nghi ngờ.
“Slytherin ——”
Mũ phân loại đột nhiên phát ra âm thanh thật lớn.
“Uỳnh ——”Anh em Weasley kích động tới mức ngã luôn ra đất, sau đó cả đại sảnh biến thành một mảng yên tĩnh. Tất cả học sinh dùng ánh mắt không thể tin được nhìn Godric, tựa như nhìn một con quái vật.
Một máu bùn phân vào Slytherin?! Này làm sao có thể! Slytherin cho tới giờ chỉ nhận học sinh máu trong, thỉnh thoảng cũng nhận một chút máu lai, nhưng chưa từng có Muggle! Tuyệt đối chưa từng có.
Dĩa ăn của Dumbledor rơi xuống mặt bàn, làm hiệu trưởng ông tự nhiên hiểu rõ ghi chép về việc nhận học sinh của Hogwarts rõ hơn người khác, ngàn năm qua, đây là học sinh Muggle đầu tiên tiến vào Slytherin, này là ý gì? Snape thu hồi cảm xúc khiếp sợ, nhưng nắm đấm xiết chặt đã tiết lộ sự thất thường của hắn, tên này rõ ràng là Gryffindor ngu xuẩn, sao lại phân đến nhà của hắn, nó thậm chí còn không phải máu lai! Giáo sư Flitwich còn đang sững sờ, vị này hiện là viện trưởng của Ravenclaw, hiển nhiên đủ uyên bác để biết chuyện này không bình thường đến cỡ nào. Phản ứng nhỏ nhất là giáo sư Quirrell và Hagrid, người trước thì bản thân sợ hãi rụt rè, người sau thì tựa hồ không phát hiện đây chuyện nghiêm trọng thế nào.
Godric đứng dậy, đưa cái mũ cho giáo sư McGonagall còn chưa hồi phục tinh thần, vui vẻ đi tới bàn của Slytherin. “Cái này không thể nào!” Draco đột nhiên đứng lên. Một câu nói giống như cái nút mở cổng, cả đại sảnh lập tức ồn ào. Tiếng kinh hô không thể tin liên tiếp vang lên, anh em Weasley từ mặt đất bò dậy, hoàn toàn không nói thành lời, trên xe lửa chung đụng có lẽ đủ để bọn họ hiểu Gorril là người như thế nào, tuyệt đối không phải một Slytherin. Ron không ngừng lắc đầu, cậu vẫn không thể tiêu hóa sự thật này. Mặt Harry có chút tái nhợt, không phải nói Slytherin không tốt sao, Gorril sẽ thế nào đây.
Không bị ảnh hưởng duy nhất chỉ có một người – Salazar, Salazar trong lòng thở dài, người kia a, cho tới giờ chính là dương dương càn rỡ, không biết cái gì gọi là thu liễm.
Godric đặt mông ngồi xuống bên cạnh Draco: “Lại gặp mặt, sau này chỉ giáo nhiều hơn a.”
“Mày…Mày.” Draco lần nữa không nói thành lời, việc này đã vượt ra khỏi phạm vi hiểu biết của cậu.
“Mọi người im lặng!” Bất đắc dĩ, Dumbledor đứng lên, đợi đại sảnh một lần nữa khôi phục lại bình tĩnh, liền ý bảo giáo sư McGonagall tiếp tục phân viện.
“Sal Jean.”
Dòng họ giống nhau! Ánh mắt mọi người toàn bộ ném lên người Salazar, một người nhà Jean đã tiến vào Slytherin, vậy người này?
Trước mắt mọi người, Salazar đội cái mũ lên đầu, Lần này rất nhanh, cùng các học sinh khác không khác biệt lắm.
Kết quả —— “Gryffindor ”
Việc này coi là gì, hai anh em cư nhiên bị phân đến hai học viện đối địch!
Salazar ưu nhã đặt lại mũ, Godric nhìn anh giảo hoạt cười một tiếng. Một Slytherin chân chính có thể thích ứng với bất kì hoàn cảnh nào. Mặt khác, suy nghĩ đến vần đề ma dược nho nhỏ của mình —— Salazar cũng không muốn bôi đen học viện của mình, Slytherin rất coi trọng vinh dự, mà sau này vô luận khấu trừ bao nhiêu điểm cũng là Gryffindor trả, anh không đau lòng!
Dumbledor một lần nữa đứng lên, phát biểu ngắn gọn sự hoan nghênh của mình, sau đó gõ gõ bàn ăn. Các bàn dài lập tức đổ đầy thức ăn: thịt bò nướng, gà nướng, sườn lợn rán, thịt cừu, lạp sườn, thịt bò tảng, canh khoai tây, khoai tây nướng, khoai tây chiên, đậu phụ hầm, hành, nước thịt sốt cà chua….
Godric cầm lấy bộ đồ ăn, chậm rãi ăn, lễ nghi bàn ăn cực kì hoàn mỹ. Godric vốn là xuất thân đại quý tộc, cho dù làm việc tùy tiện nhưng vừa lên bàn ăn sẽ khác hoàn toàn, đó là thói quen hun đúc từ nhỏ, sự ưu nhã khắc vào trong xương. Các Slytherin một lần nữa kinh sợ, Draco bắt đầu cảm thấy có chút say xe, cậu quay đầu đi, đang chuẩn bị nói chuyện với Godric, sắc mặt lại trắng bệch không còn chút máu —— một U linh vừa lúc bay tới bên cạnh Godric, gã hết sức đáng sợ, ánh mắt nhìn chằm chằm dại ra, hình dáng tiều tụy, trường bào dính đầy vết máu màu bạc! Đó là U linh nhà Slytherin – Nam tước đẫm máu.
Godric hoàn toàn không chịu ảnh hưởng, thậm chí còn kéo cái ghế bên cạnh ra: “Mời ngồi, ngài U linh, ngài cũng muốn ăn chút gì sao?” Nam tước dại ra, ngồi xuống, nhìn Godric một chút, lại nhìn nhà Gryffindor phía bên kia. “Ha hả” Godric thấp giọng nói: “Cậu cũng không nên chạy tới đó, cậu ấy sẽ mất hứng.”
Các Slytherin đã chẳng phân biệt được mùi vị rồi, bọn họ cũng không phải Godric dây thần kinh thô to, đối mặt với Nam tước đẫm máu kinh khủng còn có thể ăn ngon miệng. Về phần Gryffindor bên kia, cũng là một mảnh hỗn loạn, anh em Weasley sôi nổi bàn luận vấn đề phân viện của Gorril, Harry lo lắng nhìn bạn tốt nhất của mình bị phân tới Slytherin, ăn cũng không tận hứng, Salazar ăn rất ngon miệng, bất quá ở Gryffindor cũng lộ vẻ khác biệt, bởi vì cũng là lễ nghi bàn ăn hoàn mỹ.
Salazar nhìn sang Nick suýt mất đầu một mực ở gần anh, làm U linh ở đây tương đối nhạy cảm, Salazar nhìn Nam tước ở phía xa, xem ra cần phải nói chuyện với mấy U linh rồi.
Ăn uống no say xong xuôi, Dumbledor đứng lên nói mấy công việc cần chú ý trong học kỳ này, sau đó mọi người cùng hát hiệu ca (ca khúc của trường), Salazar không hát, Godric cũng không hát, ngàn năm trước không có hiệu ca này, lời ca và giai điệu khó nghe như vậy, ngay cả Godric cũng khó có thể gật bừa.
Sau đó, các học sinh mới theo học trưởng của nhà mình đến kí túc xá.
Tác giả: Báo trước ~~~~ chương sau – Slytherin thủ tịch chiến ~~~~ kính thỉnh mong đợi!!!