Thành phố B
Một phiên tòa xét xử có tiếng, một giọng nói lưu loát của cô gái vang lên rất lâu trong phòng, tiếng nói trong trẻo lại thanh thoát .
Cô mặc một chiếc áo sơ mi trắng bên trong, một chiếc cà vạt đen cùng một chiếc veston khoát bên ngoài kết hợp cùng chiếc quần tây đen thể hiện rõ sự thanh lịch.
– Theo như những gì chúng tôi điều tra được thân chủ của tôi là con gái ruột của ông Dư còn bị cáo chỉ là đứa trẻ do ông Dư nhận nuôi không có tên trong những người được thừa hưởng tài sản để lại vậy lấy gì để bị cáo tranh giành tài sản với thân chủ tôi còn ra tay đánh cô ấy! Hơn nữa, ông Dư chưa từng công nhận bị cáo là con trai nuôi mình không thể gọi thân chủ tôi là em gái được, nên bị cáo không có quyền thừa hưởng số tài sản và chức chủ tịch công ty kia!
– Ngoài ra thân chủ tôi muốn kiện bị cáo về hành vi đánh đập người khác bao gồm thân chủ tôi!
Vị luật sư nam phía đối diện nghe cô nói xong cũng đứng yên tay gãi gãi đầu, rất cạn lời những lời cô nói đều là có chứng cứ xác thực xem ra hắn nhận vụ này là thiệt to rồi !
Mặc dù vậy nhưng vẫn phải cố cải chứ.
– Nhưng bị cáo do say xỉn nên mới đánh người…
Vừa nói xong vị luật sư nữ lại phản bác .
– Ngay từ đầu bị cáo nên biết thân phận mình trong gia đình chứ , uống rượu thì sau? Uống rượu thì có thể ra tay đánh chủ à , điều này quả thật tôi mới nghe đấy!
Thẩm quán ngồi trên nghe xong những lời nói đầy thuyết phục của cô liền đưa ra quyết định xử bên cô lại thắng vụ kiện này. Tên kia đi tù 6 tháng còn thân chủ cô dành lại tất cả tài sản.
– Luật sư Hinh cảm ơn cô!
– Không cần, chuyển khoản đi!
– Ha ha được rồi cô thẳng thắn thật đấy.
Đúng thật là thẳng thắn, cô luật sư đấy chính là Tô Ni Hinh, người vừa nhận được cú sốc tình cảm 8 tháng trước. Bây giờ cô thay đổi rất nhiều nhất là tính cách và tình cảm.
Sau khi chia tay cô dùng 8 tháng ngắn ngủi đó trở thành một luật sư có tiếng , khiến ít ai muốn làm đối thủ của cô.
Tô Ni Hinh vừa nhận được tiền xong liền bỏ mặc cô gái kia đi luôn về nhà, để lại cho người ta khuôn mặt ngơ ngác.
Trên phố, cô bắt gặp gương mặt quen thuộc đang được đưa tin trên tin tức.
Còn ai khác vào đây chứ, là Nghiêm Tác anh ta vừa được thăng chức khi đánh và phá hủy một tổ chức buôn bán vũ khí lớn của thành phố A . Cô chỉ cười nhẹ rồi đi thẳng về nhà.
Vừa đến nhà Tô Ni Hinh đã nhận ra điều bất thường, nhà cô bị người khác vào rồi.
Cô mở cửa, đập vào mắt cô là thân ảnh một người đàn ông mặc bộ vest đen . Hắn ta lao nhanh đến ôm chầm lấy cô, tay siết chặt eo cô tay sờ soạng dưới mông. Chính là hắn Nghiêm Tác!
Tô Ni Hinh dùng hết sức đẩy Nghiêm Tác ra nhưng không được lại còn bị nhấc bổng lên quăng xuống sofa .
– Xem ai đây ra là thượng tướng mới nhậm chức sau , cơn gió nào đưa một người thanh cao như ngài thượng tướng đến đây vậy?
Cô buông lời châm chọc hắn, nhìn hắn bằng ánh mắt căm ghét. Còn hắn tay chân vẫn không ngừng sờ soạng áp sát mặt vào cổ cô.
– Tô Ni Hinh, A Hinh anh nhớ em đến phát điên!
Giọng của Nghiêm Tác rất trầm pha thêm chút mệt mỏi có lẽ vừa nhận chức liền từ Châu thành chạy đến Hải thành tìm Tô Ni Hinh đấy. Tin được không!
– Gì đây, bị cô tình nhân bỏ rồi mới nhớ tới tôi đấy à, tôi có nên cảm thấy vinh dự không nhỉ ?
– Cô ta là con mồi, bị anh giế.t rồi!
Nghiêm Tác thản nhiên nói cứ như giế.t người là chuyện nhỏ đối với hắn.
– Bỏ tôi ra, tên khốn nhà anh !
Từ nãy giờ Tô Ni Hinh dùng sức đẩy Nghiêm Tác ra khỏi người mình mấy lần nhưng không thành còn bị hắn chiếm tiện nghi. Hắn nhìn thẳng vào cô một lúc rồi cuối xuống hôn cô ngấu nghiến. Dùng lưỡi đi qua khắp nơi trong khoang miệng cô mặt cho cô đánh như thế nào vẫn không chịu buông.
Đến lúc cô hết hơi hắn mới luyến tiếc bỏ ra.
– A Hinh chúng ta quay lại đi, không phải anh phụ em đâu, chỉ là lúc đó anh vẫn là đại tá phải nghe theo lời mấy lão già kia nhưng bây giờ thì khác rồi . A Hinh anh sai rồi em thao chế.t anh cũng được A Hinh…
– A Hinh mau tha thứ cho anh được không??
Sau khi nghe những lời khó tin từ hắn, cô đạp mạnh anh xuống sàn nhà rồi liếc hắn . Mặc cho hắn ngước mắt nhìn cô ra vẻ yếu đuối.
– Nghiêm Tác anh cút cho tôi!
Nghiêm Tác không nói gì, trầm mặt xuống, đứng dậy giữ chặt hai tay cô dùng một chân đè hai chân cô lại , thì thầm vào tai cô.
– A Hinh em thật sự không tha thứ cho anh sau? Vậy em có thể nể tình tình cảm bao năm của chúng ta mà cho anh làm một đêm được không? Mấy tháng qua không có em bên cạnh anh thật sự rất chật vật, Hinh hay em quay về cùng anh được không?