Chương 49: Một Ý Thức Khác?
*
[Túc chủ, có muốn săn gϊếŧ Thiểm Thực Giả?]
Nhà kho vắng tanh, câu hỏi vang lên như tiếng chuông lọt thỏm vào tai Lam Anh.
Săn gϊếŧ?
Hệ thống nhầm người đúng chứ?
Lam Anh nhíu mi, mặc dù vẫn là giọng điện tử lạnh băng nhưng rõ ràng không phải là Hệ thống, lại gọi cô là túc chủ thay vì ký chủ, chủ nhân, mà bây giờ chưa phải lúc thích hợp để cô hỏi. Lam Anh tập trung vào tin tức của Hệ thống:
“Thiểm Thực Giả xuất hiện gần đây sao?”
Lam Anh lại trầm mi mắt, đột nhiên trong lòng không hiểu sao lại có chút dự cảm bí mật bị phát hiện, âm thầm cuộn nắm đấm, nói:
“Tôi lại không có năng lực đó?”
Âm vực điện tử lại đều đặn vang lên trong đầu:
[Có thể, túc chủ có trên năm mươi phần thắng.]
[Hệ thống đang cần gấp năng lượng của tinh hạch, túc chủ lại chưa biết chính xác năng lực của bản thân thì làm sao cho là không được?]
“Tôi biết tôi có hơi ham sống sợ chết, nhưng tôi lại không quá cần thiết đến hệ thống ngươi…”
Nhận thấy cảm xúc của túc chủ có chút không đúng, Hệ thống mới biết là cô hơi tức giận, cô đã sớm nhận ra
nó không phải là《nó》.
Xác thực Lam Anh hơi giận dỗi, cô vui mừng vì con đường này ít nhiều cũng sẽ có hệ thống làm bạn, ít ra không cô đơn khi mỗi lần muốn gia nhập đi cùng con người mà lại liên tục thất bại như vậy. Nhưng giọng điệu yêu cầu kích động cô của hệ thống nó tựa như là ép buộc cô làm nhiệm vụ vậy.
[Túc chủ, tôi sai rồi.]
Nghe vậy, Lam Anh sững sờ, âm thanh kia lại tiếp tục:
[Tôi là “Hệ Thống AIN-X” tầng thứ VI(sáu),
Hệ Thống dẫn đường vào thế giới song song và quản lý các tinh phiến hệ thống cấp thấp.]
“Mi không phải HOÀN THIÊN Hệ thống???” – Trong lòng Lam Anh nhảy dựng lên, gấp gáp hỏi.
[Túc chủ đang hỏi về AIKTIMAL Hệ Thống tầng thứ VII(bảy)?] – Ain-X thực bình thản phản hồi:
[Túc chủ, Aiktimal vẫn đang trong trạng thái bảo trì.]
Chỉ có mấy chữ mà não Lam Anh đã tiếp nhận được mấy vòng thông tin, Hệ thống có tư duy độc lập cũng có thể chia ra từng tầng hệ thống quản lí riêng?
Lam Anh khoanh chân ngồi xuống mặt đất, Ain-X Hệ thống xuất hiện thay thế Aiktimal Hệ thống khiến cô sinh ra vô số suy nghĩ và một vài cảm xúc kích động.
[Túc chủ?]
Ain-X có thể xác định Lam Anh muốn nói chuyện rõ ràng với nó, cô thậm chí không còn muốn hỏi xem Thiểm Thực Giả sắp xuất hiện ở nơi nào. Thôi thì, dù sao tạm thời bọn chúng cũng sẽ không tìm Lam Anh trước tiên.
“Nói trước đi.” – Lam Anh cộc lốc hỏi một câu, đưa một tay dựa vào đầu gối chống đỡ cằm. Ain-X cũng đánh phủ đầu vào thẳng vấn đề:
[Túc chủ, cô thật sự đủ khả năng đánh bại Thiểm Thực Giả, đừng lừa mình dối người nữa.]
Hơi thở của thiếu nữ có chút phập phồng mang dấu hiệu tức giận, nhưng Hệ Thống chính là cái kẻ duy nhất ở mọi thế giới nói chuyện không sợ đau eo, thẳng thắn không sợ cắn lưỡi.
Ngày đó, mạt thế đến,vô số người vẫn nghĩ thảm trạng trước mắt kia là ác mộng, thậm chí lừa mình dối người rằng ngày này rồi sẽ được xử lý ổn thoải. Sau lại có biết bao nhiêu người muốn tự vẫn, điên cuồng, nỗi kinh hoàng vô tận chèn ép họ như kiến bò chảo nóng. Bất an, hoảng loạn và lo sợ cùng tuyệt vọng phủ đầy thế giới.
Nhưng mà, vẫn có một bộ phận nhỏ – vô cùng nhỏ – người bình tĩnh. Đó là sự bình tĩnh từ sâu thẳm trong tâm, bị nén chặt đến mức mà chính những người đó cũng không nhận ra, cho dù ý tưởng của họ có hỗn loạn thì nội tâm thâm sâu vẫn như cũ im lặng.
Đó chính là những người đầu tiên bước lên con đường tiến hóa. Hoặc là họ trở thành những tang thi đầu tiên, hoặc chính là lớp người thứ nhất thức tỉnh dị năng, thức tỉnh trước vĩnh dạ mấy giờ đồng hồ.
Mà Hoàn Lam Anh là một trong những lớp người đầu tiên xuất hiện dị biến, hơn nữa có Aiktimal hệ thống trợ giúp thức tỉnh năng lực, há lại là loại người thường thường sống lắc lẻo trong tháng đầu mạt thế.
Chỉ là Lam Anh cố gắng kìm chế bản thân mình, lúc nào cũng tự nhủ bản thân còn quá yếu nhược. Tất nhiên, cô cũng có khát vọng mạnh mẽ, nhưng cũng có lúc cô bỏ quên năng lực thật sự của bản thân mà dựa vào may mắn, dựa vào vũ khí cùng với tinh thần luôn trong trạng thái mỏi mệt.
Cô chỉ luôn nhìn về con đường khó khăn phía trước mà ép buộc mình tiến lên, lấy cha mẹ làm mục tiêu, mà không phát hiện ra mình dần dần trở nên mạnh mẽ.
Quay đầu nhìn một chút, cô dường như đã đi xa một đoạn đường rồi.
Đến mức rõ ràng hôm qua dù cô chưa hồi phục hoàn toàn năng lực cũng có thể dùng tay xé đôi một xác sống cấp thấp. Mà cô lại dùng vũ khí… Dù bây giờ hay sắp tới, mấy món vũ khí bình thường đó đã sắp trụ không được đám tang thi càng ngày càng tiến hóa đó.
Lam Anh ngồi im lìm như búp bê, lặng lẽ hỏi:
“Hệ thống, biết vì sao tôi trở nên ẩn ẩn dấu dấu vậy sao?”
[Biết.]
Nếu Aiktimal(HOÀN THIÊN) Hệ Thống xuất hiện vào ba năm trước, Lam Anh thậm chí có thể xuất hiện ảo tưởng bản thân là nhân vật chính, huyễn hoặc mình là nhân vật trung tâm của mạt thế(nếu nó thật sự xảy ra).
Nhưng mà, Hệ thống xuất hiện trễ lại là sự việc khá may mắn. Lam Anh nội liễm hơn, biết ẩn dấu bản chất thật sự của mình để sống bình phàm như bao người.
Tin mạt thế khiến trong đầu cô căng thẳng như dây đàn sắp đứt, bất an thấm thỏm, cùng với những cảm xúc phức tạp đó là nội tâm nhàn nhạt hưng phấn thậm chí chờ mong.
Biết nhưng lại theo bản năng mà tránh né vấn đề đó, tận thế chấm dứt cuộc sống an lành mười mấy năm, thậm chí sẽ khiến bản thân sống trong địa ngục vĩnh viễn.
Vậy mà, vẫn bình tĩnh chờ đợi mạt thế, sâu trong thâm tâm có hơi biếи ŧɦái đến mức chờ đón ngày này, để cho những chuỗi ngày sinh hoạt lặp đi lặp lại đơn điệu tẻ nhạt kết thúc.
Quá điên rồ, đó có còn là cô hay không?
Lam Anh tự hỏi, đôi lúc, cô cảm giác như đang có một ý thức khác chiếm lĩnh tinh thần và suy nghĩ của cô vậy?
Mặc dù biết điều đó trái thẳng với lương tâm, trái thẳng với chính nhân phẩm của mình, hiểu rõ ràng nếu không có năng lực sinh tồn thì vẫn sẽ sống không bằng chết tại mạt thế. Nhưng vẫn ngăn không được ý nghĩ đó tràn lan.
Nội tâm mạnh mẽ đẩy lùi ý nghĩ tự chủ,
Hệ thống rất dễ dàng đào được.
Lam Anh nằm vật xuống nhìn trần nhà, thở dài thật dài, nói:
“Hệ thống đọc ý nghĩ của tôi?”
[Đọc được, và phân tích ra.] – Ain-X thẳng thắn nhận.
Lam Anh đột nhiên thấp giọng cười, sự tức giận bùng lên lúc nãy cũng dần lắng xuống, thật lòng nói thủ thỉ như tâm sự:
“Ừ, chuyện xảy ra rồi mới biết, chính bản thân mình sống ảo quá nhiều. Nếu không phải có tình thương cha mẹ tôi làm trụ cột, tôi nghĩ mình đã sớm sa đọa.”
Lam Anh không quá thông minh nhưng rất nhạy bén, cô hiểu rõ cơ thể và ý thức mình xảy ra chuyện gì. Ngày cô trở thành tang thi, suýt nữa bản thân đã mất đi quyền tự chủ mà ăn thịt người, uống máu người, gϊếŧ người thân.
Cô rời khỏi đứa em trai cũng có phần vì sợ hãi 《bản thân》 sẽ lần nữa xuất hiện cướp lấy ý thức tự chủ của chính mình. Nhập vào đàn tang thi, cô sẽ phải rời khỏi loài người…
Cô thật sự không muốn chuyện đó xảy ra.
Ain-X Hệ thống thật sự có phần nể độ nhạy bén cường đại của Lam Anh. Lúc trước khi cô muốn đề cập đến mấy vấn đề mang tính nghiêm trọng này thì đa phần thời gian, Aiktimal Hệ thống đều giả ngu chuyển đề tài né tránh. Nhưng hai bên vẫn rõ ràng đều biết tự giấu ý nghĩ và nhận thức riêng biệt. Điểm này, xứng đáng xếp ngang hàng với những Ký chủ lúc trước của Aiktimal Hệ thống.
Ain-X giống như an ủi nói:
[Túc chủ không cần lo quá vấn đề này. Túc chủ là bị thuộc tính Hắc Ám và ám hệ dị năng trong cơ thể ảnh hưởng, hắc ám trong nội tâm còn có thể ăn mòn ý chí của túc chủ.]
Khiến con người sẽ dần dần từ bỏ tất cả những trói buộc về đạo đức, lương tâm cùng thế giới quan chính trực mà bước vào bạo ngược cùng tàn sát.
Đó phải chăng là cái giá phải trả cho người sở hữu năng lực hắc ám?
[Aiktimal đã có chuẩn bị vài không gian giống như phó bản. Túc chủ nên vào để ổn định lại tâm tình, đồng thời mở rộng củng cố tinh thần cho tốt. Sẵn tiện rèn luyện năng lực.]
“Được! Nhưng có lẽ vẫn chưa đến lúc.” – Lam Anh nói, cô cần phải nhanh chóng đuổi theo tìm đứa em trai, và giao phó cho Đọa Lạc phi bằng việc bảo vệ nó.
Nhưng trước tiên cần xử lí Thiểm Thực Giả lấy tinh hạch cho hệ thống đã.
Lần này cô hoàn toàn buông lỏng tâm tình nói, bình thản không cần sợ sệt đối với cái tên Thiểm Thực Giả. Cảm giác mấy phút trao đổi này tựa như đã qua cả tháng, Ain-X nghiêm nghị công kích tinh thần Lam Anh khiến cô như người đi từ sương mù trở về hiện thực vậy.
Mặc dù Ain-X không cứng rắn tới mức dùng từ ngữ sắc bén đả kích, nhưng cũng đủ để Lam Anh ngộ ra quá nhiều điều. Quan hệ mới lập giữa hai bên chủ cùng hệ thống cũng kéo gần gũi với nhau.
Lam Anh nghĩ lần này mình sẽ không bảo thủ như vậy nữa, điều đó cản lại bước tiến bộ cùng năng lực của bản thân cô. Cô phải sống sót xuống mạt thế đến đón gia đình!
*
Đêm âm u yên tĩnh đột ngột nghênh đón trận gió lạnh buốt.
Gió thổi qua những cành cây khô héo ủ rũ tạo nên âm thanh xào xạc. Im ắng cùng quỉ dị, mang theo mùi máu tanh hôi nhàn nhạt vấy loạn không khí.
Kịch…
Cánh cửa dày nặng rốt cuộc cũng bị nạy ra, sắp tới có lẽ không nên quá ỷ lại vào nhóm vũ khí lạnh trong không gian, nhưng dùng làm việc lặt vặt để đỡ tốn dị năng thì cũng khá ổn.
Khiêu chiến Thiểm Thực Giả là đánh vỡ giới hạn hiện tại của bản thân.
Vừa lúc đó, ba con quái vật đã tiếp cận sát mặt tiền cửa hàng bên cạnh.
Lam Anh kéo cho cánh cửa lộ ra một khe nhỏ, cô nhìn ra thì thấy Tuyết Nhung và Mai Phương đang đứng cùng nhóm Vân Khải, đoạn cầu thang giữa hai dãy trọ. Trước nhà hàng lặp tức vang lên một âm thanh rít lớn chói tai.
“Zzzz!”
Âm thanh kinh khủng khiến mấy cô gái trên dãy phòng sợ tới mức trốn ngược lại, cửa phòng ầm đóng lại.
Từ mấy căn phòng khác liền có mấy nhóm người phóng xuống, tập trung trước khu nhà trọ.
“Người già trẻ nhỏ mau trốn! Người có dị năng mau bước ra, mau lên!”
Giọng nói hùng hậu của người đàn ông vang lên trong màn đêm.
#k