Hoàn Lam Anh

Chương 41: Thoáng Dị Biến



*

Lam Anh lấy viên hạch dính máu rắn ra xem, chùi cho sáng bóng, hiện ra hạch nhỏ bằng ngón út.

Hạch năng lượng lần này khác với hai viên tinh hạch trước mà cô có.

Góc cạnh không quá nhọn mà sờ qua lại thấy nhẵn nhụi, màu đỏ lựu trong suốt. Ẩn bên trong thay vì tia khói đen, lại là tia tia màu đỏ sậm như máu.

Lam Anh lấy làm kinh ngạc.

Tiếc là cô cũng không thể và không dám sử dụng loại hạch máu này được, liền đặt vào không gian.

Đối với nhận thức hiện tại của cô, hấp thu năng lượng nén trong hạch trắng mới là an toàn nhất.

Đọa Lạc Giả ăn xong liền nhìn cô khẽ nhúc nhích gốc cánh. Lam Anh ngẩn ngơ nhìn lại nó.

Nó muốn rời đi.

Hoàn Lam Anh thở dài một hơi, đặc biệt luyến tiếc nó. Có lẽ là vì quan hệ

nên cho dù nó không ra hiệu thì cô cũng nhận ra ý định mà nó muốn.

Điều này trước mạt thế quả là thần kỳ có một không hai! Quả nhiên loài vật đều có linh tính, nếu việc cô và một con đại bàng có liên hệ với nhau bị quốc gia lớn nào đó phát hiện, cô còn không lên bàn giải phẫu…

Nói cô không sợ chết, đó là giả.

Nói cô không có ý nghĩ lợi dụng, điều đó lại càng không hoàn toàn chính xác. Có nhiều lúc đầu óc nóng hỏng rồi mà định chờ cho Đọa Lạc Giả hồi phục, lặp tức chở cô vượt qua đoạn đường mấy trăm kilomest lên thẳng tới thành phố D.Bình tìm cha mẹ.

Điều đó, giờ nghĩ lại thật may mắn là cô bị cuốn vào sinh tử với lũ xác sống, mà không ngu ngốc ra quyết định kia.

Chắc chắn, ngoại trừ Đọa Lạc Giả, trên kia cũng sẽ có thú biến dị lợi hại hơn nó nữa.

Và, trung tâm hai thành phố lớn kế tiếp, nhân khẩu đông đúc kéo theo lượng xác sống khổng lồ, không thể nào có thể trực tiếp vượt qua trung tâm thành phố được.

Chưa nói tới việc cô và Đọa Lạc Giả có thể bị chính phủ và mấy phòng nghiên cứu “mời” đi uống trà, chính mệnh của bản thân lên trên vùng mà nhân tài đông đúc cũng bị đe dọa, còn có thể sẽ tan xác biến mất hoàn toàn trước khi gặp được bọn họ.

Một mình cô và một con đại bàng lớn không thể nào yên yên ổn ổn vượt qua sóng gió được!

Nếu có chỉ dẫn thì tàm tạm… ý nghĩ này đột ngột hiện ra không báo trước.

“Được rồi.” Lam Anh vuốt ve lông vũ của loài chim, rồi lùi ra.

Đại bằng rướn thân lên kêu to một tiếng, “phần phật” giang hai cánh lớn tung lên bầu trời.

Lần này đã cường hãn như thế,

lần sau gặp lại, nó nhất định sẽ đứng trước chủ nhân Hoàn Lam Anh của nó.

*

Đọa Lạc Giả vừa bay đi,

Lam Anh thu tầm mắt lại.

Lúc này, xung quanh không có một bóng người, không ai nhìn thấy…

Tất cả cảm xúc của thiếu nữ trong nháy mắt biến mất, đồng tử xám trắng hiện lên tia tàn khốc, lắng nghe tranh cãi dưới đáy lòng:

_____đáng lẽ nên quay lại cảnh cáo ba người kia, hoặc xử lí sạch.

_____nhóm Ngân Đa ư, làm gì phải cảnh cáo? Nên nhớ là mình liên lụy họ.

_____mày để lộ ra hai ác chủ bài quan trọng ra trước mặt họ, chẳng khác gì đã để họ nhìn thấy nửa mạng sống của mày..!?

_____với lại, mày trước đó cũng đã cứu họ.

_____họ chỉ là bị dọa sợ.

_____không gian của mình cũng không phải là nên mãi giấu giếm, cả đại bằng thì trước sau gì cũng lộ ra.

_____chỉ bằng đưa ra trước, có bị lộ ra sau đó cũng sẽ không khiến người khác nảy ác ý quá nhiều với mình.

_____mày có thể thông cảm cho người khác, nhưng người khác sinh ác ý thì mày cũng biết chắc?

_____… … …

_____mày đừng ngụy lòng tốt nhất thời! Nên nhớ trên cổ mày có cả mạng sống của người thân…

Quả thật, Lam Anh đã gánh nên trách nhiệm này.

Mục tiêu là cha mẹ, không có thì giờ để ý đến bọn người râu ria được.

Nhưng…

“Tôi nhất định sẽ mạnh mẽ lên.”

Lam Anh thủ thỉ nói với chính bản thân, tranh cãi dưới đáy lòng cũng tan biến theo giọng nói.

_

Ngay khi Lam Anh rời đi nơi đó tầm nửa giờ, từ xa có một nhóm quạ đen quạc cánh bay đến.

Quác, quác…

Âm thanh vỗ cánh cùng tiếng kêu kêu vô cùng rùng rợn. Một bầy quạ đen thui với đôi mắt xanh rờn.

Chúng hạ xuống nơi vừa rồi có mùi máu rắn.

Chúng hạ mỏ bổ xuống, bới ra đống đất dính máu, ăn nội tạng rắn mà Lam Anh chôn dưới đất không lâu.

Ngay cả đất dính đặc máu tanh cũng không buông tha.

Máu, máu…

Đàn quạ đen lần nữa vỗ cánh.

Phía bên quốc lộ có mùi máu tươi ngon hơn nữa.

Tang thi du đãng đang gầm thét.

*

Đã định ra mục tiêu thì vấn đề cấp bách hiện tại là tăng thực lực.

Rèn luyện thân thể.

Trước mạt thế Hoàn Lam Anh vốn là trạch nữ, mỗi ngày tuần hoàn, còn lười tập thể dục thể thao, thể chất kém. Hiện tại thì cô không có thời gian rèn luyện nữa, chỉ có thể tích lũy từ từ thông qua việc gϊếŧ xác sống, và… chạy.

Gì cũng có thể khiếm khuyết, nhưng chạy thì phải tốt. Điều này không ai là không thừa nhận, không ai là không biết. Thính giác và khứu giác của tang thi mạnh mẽ, cho dù có đủ thức ăn và vật tư mấy chục năm mà lại định cư một chỗ, thì sớm muộn gì tang thi cũng sẽ tìm đến.

.

Đột ngột nghĩ đến đây, Lam Anh ngưng trọng phát hiện ra một vấn đề.

Dị năng của cô chưa tấn đến cấp một nhưng đã có thể sử dụng ba chiêu thức.

Điều này ám chỉ cái gì?

Lam Anh mẫn cảm đoán, bản thân mình có dị năng đặc biệt như vậy, người ưu tú hơn chắc chắn lợi hại hơn và hơn nữa.

Và_____ tang thi có thể ngồi không cho nhân loại cường đại lên và diệt chúng nó hay sao…

Nhất định, có cái gì đó lợi hại hơn nữa đang ẩn nấp, trong bóng tối, mà nhân loại chưa phát hiện?

Nhân loại phát triển, tang thi cũng không phải là dậm chân tại chỗ.

Điều này…,

càng nghĩ, trong vô hình nỗi sợ hãi dần tăng lên, Lam Anh rùng mình không ngẫm nghĩ lung tung nữa.

__________Làng quê có một lợi thế, chính là ít dân. Như vậy, xác sống sẽ ít hơn so với thành thị. Lỡ như bị tang thi đàn rượt đuổi, người cũng có thể lợi dụng địa hình vùng quê, quải chạy đảm bảo không bị bao vây. Dĩ nhiên là đảm bảo nhất đối với người thể lực tốt.

Lam Anh cũng đang đi vòng qua một đồng ruộng. Cây cỏ nhìn quanh thì cùng một màu, nhưng nhìn kĩ thì chúng đã dần xơ xác ngả vàng, có thể là nhiễm độc. Lam Anh cũng gặp nhiều loại cây ăn quả chín đỏ, cô chọn những trái còn nguyên hái xuống. Ăn không được thì để ngắm, ngửi mùi thôi.

Có mấy xác sống lẻ tẻ không đáng kể, là người nông dân bị biến đổi thành.

Chỉ sợ là có thú biến dị nhảy ra.

Lam Anh:”…”

Lúc trước yêu thích động vật, đột nhiên bây giờ có chút sợ không muốn gặp nữa.

Dị năng chủ đạo hiện tại của Lam Anh thật ra là Thủy hệ, Không Gian hệ chỉ sử dụng trong những thời khắc mấu chốt mà thôi, nhưng hệ Thủy quả thật rất kém cỏi.

Qua thí nghiệm dọc đường trước khi gặp bọn Ngân Đa thì bản thân cô sử dụng được tất cả là sáu lần trước khi năng lượng dị năng trong cơ thể cạn kiệt.

Trừ bỏ không gian bạo với phạm vi tối đa là hai mét.

Thì số lần sử dụng còn lại sẽ luân phiên mấy chiêu thức từ Thủy hệ và Không gian hệ:

mũi tên nước tối đa là ba cái,

dao nước,

cầu nước,

lát cắt không gian với phạm vi khống chế tùy ý và chiều dài tối đa của lát cắt là nửa mét.

Không gian nhận (không gian gấp) phạm vi thi triển trong bán kính hai mươi mét, nghĩa là đối tượng tiến gần cô với khoảng cách đó thì Không gian gấp sẽ phát động.

Mặt dù nói sơ sơ qua thì có vẻ lợi hại, tuy nhiên, năng lượng của Không gian không hề tăng tiến theo cách giống như Thủy hệ. Sát thương cao là do nó vô hình, chính xác và nhanh chuẩn. Như vậy, cô cần cấp bách luyện tập nâng cao dị năng Thủy hệ, còn Không gian hệ thì phải gặp kì ngộ mới có thể tinh tiến.

*

17h20″

Trời sắp tối.

Lam Anh ghé qua một nhà dân. Hôm nay tổng cộng cô đã càn quét chín ngôi nhà, thu hoạch được gần năm mươi ký lương thực và vật tư khác nhau. Nói càn quét chính là… phá cửa tùy tiện vào nhà, kiểm tra xem có người hay xác sống trong nhà không, rồi xuống phòng bếp nhà người ta lục lọi. Đồ ăn được thì cô sẽ vơ vét sạch, vật dụng hằng ngày có cái còn mới thì cô sẽ thu, ngay cả lông nhạn cũng không chừa.

Không gian quãng trường vẫn còn dư hai phần năm diện tích tính cả khối lập phương.

Lam Anh có dự cảm, tương lai sẽ cần chỗ trống trong không gian cho nên cô sẽ không thấy gì là bỏ vào nấy, mà sẽ tỉ mỉ lựa chọn một chút, đồ đã qua sử dụng đã cũ thì sẽ không lấy.

Tính ra, cô vẫn sống thoải mái hơn rất nhiều người.

.k


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.