edit: tiểu khê
Đầu tháng chín, đại học H khai giảng.
Hôm nay là ngày nhập học, cửa trường rộn rộn ràng ràng người qua lại, Hạ Duẫn mang theo va ly da đứng trước cổng, nhìn chữ đại học H trong lòng vô cùng kích động.
Vào giờ phút này cậu mới cảm giác được thi lên đại học, hơn một năm nổ lực cũng coi như không uổng phí.
Giang Chấp cũng khai giảng cùng ngày với cậu, vốn Giang Chấp định đi trước một ngày để hôm nay đi cùng cậu, nhưng bị Hạ Duẫn kiên quyết cự tuyệt, sau khi khai giảng còn rất nhiều chuyện phải làm, Giang Chấp lo xong những thứ đó còn phải chạy tới lo cho cậu thì quá mệt mỏi rồi.
“Đm! Đây là tân học đệ sao? Này cũng quá đẹp trai đi!”
“Đại học H thế mà cũng có đại soái ca như thế! A a a mình phải nói cho bạn cùng biết để mấy nhỏ ấy chạy ra xem mới được!”
“Cậu ấy còn đẹp hơn nhiều minh tinh khác! Giáo thảo đại học H chỉ có thể là cậu ấy không thể là ai được!”
“Mặt mũi này, vóc người này, làn da này quá đẹp rồi! Trước mặt cậu ấy tôi không dám xưng học tỷ, không cho phép mình nói lung tung luôn!”
“Mày thấy đấy! Không đến một ngày cậu ấy chắc chắn hot khắp trường luôn! Mày không thấy đã có không ít người đang chụp trộm cậu ấy sao? Cẩn thận một chút đừng dính vào góc chụp. ”
Hạ Duẫn đi vào sân trường làm các thủ tục nhập học, xung quanh các vị học tỷ và tân sinh nhìn lén đều biết vị trai đẹp này có một cái tên rất sạch sẽ, Hạ Duẫn.
Người làm thủ tục cho cậu là một học trưởng cao lớn, tên Triệu Long, y thấy biểu tinh si mê của những cô gái xung quanh liền không nhịn được chậc vài tiếng, “Học đệ à, anh đây là lần đầu tiên thấy biểu tình hoa si của nhóm con gái này đấy, xem ra giáo thảo đại học H trừ em ra chắc chẳng còn ai đâu!”
Hạ Duẫn cười cười, “Không có khuếch đại như vậy đâu anh.”
Triệu Long hóng hớt tò mò lại gần hỏi cậu, “Chắc hồi cấp ba em cũng là giáo thảo rồi!”
Chuyện này khiến Hạ Duẫn nhớ tới Giang Chấp, mới nửa ngày không gặp cậu đã bắt đầu nhớ hắn rồi, nếu Giang Chấp ở đây thì tốt rồi.
Hạ Duẫn gãi đầu một cái, “Hồi cấp ba em không phải là giáo thảo đâu anh.”
Lời này khiến những người xung quanh đang nghe trộm đều sợ ngây người, mọi người khiếp sợ nhìn Hạ Duẫn, thấy dáng vẻ hoàn toàn không giống như khiêm tốn hay nói dối, chẳng lẽ cấp ba cậu ấy thật sự không phải giáo thảo?
Triệu Long cũng sợ ngây người, “Trời ạ! Trường cấp ba em cũng nhiều nhân tài dữ! Giáo thảo áp em kia chắc chắn rất đẹp trai rồi!”
Hạ Duẫn không nhịn cười được, ánh sáng mặt trời chiếu ở trên mặt cậu khiến không khí xung quanh có loại ngọt ngào.
“Đúng vậy, hắn đẹp trai hơn em nhiều.”
Hạ Duẫn cười rộ lên cực cực kỳ đẹp trai, hơn nữa giọng điệu cậu như đang nói đến thần tượng vậy, khiến mọi người xung quanh hít vào một ngụm khí lạnh, trong lòng điên cuồng hò reo muốn chèo thuyền cp, lại cực kỳ tò mò không biết nam sinh kia ưu tú như thế nào mới có thể làm cho cậu ấy sùng bái như thế.
Thấy người vây quanh bên này càng ngày càng nhiều, Triệu Long nhanh chóng dẫn Hạ Duẫn đi tới ký túc xá.
Y dáng người cao lớn, còn thường xuyên đi tập thể hình, cho nên liền giúp Hạ Duẫn kéo hành lý đi, Hạ Duẫn thành thật đi theo sau y, trên đường đi còn mua một cái nệm lớn, Hạ Duẫn muốn tự cầm nhưng ai ngờ bị Triệu Long một tay cầm đi.
Hạ Duẫn sợ ngây người, “Không cần đâu anh, em cầm được.”
Triệu Long cười hì hì, “Không sao, nếu để nhóm nữ sinh nhìn thấy anh để em cầm đồ, chờ lúc anh quay lại chắc hận không thể xé anh ra quá.”
Dọc theo đường đi hai người hấp dẫn vô số tầm mắt, Triệu Long vẫn là lần đầu tiên thu được nhiều như vậy ánh mắt rửa tội như vậy, rốt cục rõ ràng ý thức được lực sát thương của trai đẹp, vì thế y càng thêm thân thiết, còn cùng Hạ Duẫn trao đổi phương thức liên lạc.
Kế hoạch y nghĩ rất tốt, giữ gìn mối quan hệ với Hạ Duẫn, về sau có trận bóng liền kéo cậu đi, lúc đó chắc chắn sẽ có nhiều gái đẹp đến xem rồi.
Hạ Duẫn không biết tâm tư này đó, hoàn toàn cảm nhận người học trưởng này không tệ, từ đầu tới giờ không khiến cậu khó xử chút nào, phòng kỳ túc xá ở lầu 3, là phòng bốn người, lúc hai người đi vào có một nam sinh đeo kính đã có mặt trong phòng.
Nam sinh đeo kính trông hơi gây gò hơi yếu, vừa thấy hai người liền nhanh chóng đi tới đón tiếp, cậu ta vốn tưởng Triệu Long là bạn cùng phòng, ai ngờ Triệu Long chỉ tay ra phía sau, “Bạn cùng phòng của em là soái ca đằng sau đấy.”
Cậu ta vừa thấy Hạ Duẫn liền sợ hết hồn, Hạ Duẫn tiến tới tự giới thiệu mình, “Xin chào, tớ tên Hạ Duẫn.”
Cậu bạn đeo kính gãi gãi sau gáy, có hơi ngại ngùng, “Xin chào, tớ tên
Gã đeo kính gãi gãi sau gáy, có chút ngại ngùng, “Xin chào, tớ tên Chu Phong Thâm.”
Đơn giản hỏi thăm một chút Hạ Duẫn liền đi thu dọn giường mình, Triệu Long đi sau và Chu Phong Thâm cũng giúp cậu thu dọn một chút, lúc sau hai bạn cùng phòng cũng tới, bọn họ hỏi thăm trò chuyện vài câu, đều là người dễ ở chung.
Mấy cái bạn cùng phòng nhìn thấy Hạ Duẫn cũng sợ hết hồn, “Vừa nãy dưới lầu tớ còn nghe nói tân sinh năm nay có một người siêu đẹp trai, lúc đó tớ còn chưa để ý, ai ngờ hóa ra là bạn cùng phòng với mình!”
Một nam sinh trong đó còn đi tới tâm đắc hỏi Hạ Duẫn, “Người như cậu chắc không thiếu con gái theo đuổi đúng không! Cảm giác thế nào?”
Hạ Duẫn biểu tình rất bình tĩnh, “Không có cảm giác gì cả, tớ có bạn gái.”
Lời này khiến ba người không bình tĩnh nổi, “Đm, bạn gái cấp ba tới giờ vẫn chưa chia tay nữa! Chắc Chắn nhỏ cô ấy rất xinh đẹp đúng không!”
Khóe miệng Hạ Duẫn không nhịn được cong lên, “Ừm, về sau cũng sẽ không chia tay.”
“Chậc, chậc, chậc, nhìn vẻ ngọt ngào này của cậu đi, vừa nhắc tới bạn gái liền cười, như vậy mà để học tỷ nhìn chắc đau lòng lắm.”
Hạ Duẫn đối với cái này không đáng kể, thái độ này cũng khiến đám bạn cùng phòng âm thầm thở phào, nếu bạn cùng phòng đẹp trai đã có bạn gái rồi thì bọn bọn họ bớt được một đối thủ cạnh tranh lớn rồi.
Hạ Duẫn thu dọn xong rồi liền xuống lầu mua đồ dùng hàng ngày, dưới lầu dòng người vẫn rộn rộn ràng ràng, tân sinh không ngừng đi vào, cậu đi xuyên qua đám người ấy.
Học tỷ ở cửa vừa thấy cậu hai mắt liền sáng, nhưng ngại không đến bắt chuyện với cậu, đành chỉ lén thảo luận với người bên cạnh.
“Trời ạ, hóa ra em đẹp trai này ở tòa 7 a, giáo thảo trường chúng ta chỉ có thể là em ấy mà thôi!”
“Nói thật, cậu ấy là người đẹp nhất mà tôi từng thấy đấy, vừa nãy xem ảnh trên diễn đàn đã thấy đẹp rồi, không ngờ người thật còn đẹp hơn nhiều nhiều! Tôi không dám lại gần luôn.”
Đang lén lút thảo luận, có một học tỷ điên cuồng chạy về phía bên này, vừa gặp cô ấy liền hô to, “Mấy người nhanh ra cửa xem đi, trước cửa có một người siêu cấp đẹp trai đang đứng đó!”
Một nữ sinh trong đó kỳ quái, lén lút chỉ Hạ Duẫn, “Còn đẹp trai hơn cậu ấy ư?”
Nữ sinh chạy tới thở hổn hển, “Mây người nhanh chạy tới xem đi, không cùng kiểu hình với nhau đâu, siêu siêu đẹp trai luôn đó ó ó! Mấy cô nàng bên đó cũng sắp điên luôn rồi.”
Thấy cô ấy nói đến mức như thế, chắc chắn rất đẹp trai rồi, một đám con gái liền kích động lên, nhanh chân chạy ra cửa.
Hạ Duẫn gần mấy cô nàng đó, tai cậu cũng thính, mấy lười nói lúc nãy cậu đều nghe được hết.
Cậu không nhịn được cong miệng cười, con gái đại học so với “fan cp” hồi cấp 3 thì thu liễm nhiều rồi.
Có điều cậu cũng không để ý, cậu không còn để ý mình là giáo thảo hay không nữa, trước đây khó chịu với Giang Chấp không phải do danh hiệu giáo thảo bị lấy đi, mà do bị gọi là giáo hoa mà thôi.
Cũng may người đi rồi, xung quanh cũng ít người hơn, thanh tịnh hơn rất nhiều, dựa theo ký ức lúc nãy đi tới siêu thị mua đồ.
Lúc này đã là giữa trưa, bên ngoài mặt trời chính thịnh, thật vất vả mới tới nơi có bóng râm, cây cối cao to tạo thành bóng râm lớn, cậu dừng bước nghỉ ngơi một chút, đột nhiên nghe thấy tiếng âm ĩ kinh hô.
Cậu quay người, tia nắng mặt trời chiếu vào hai mắt cậu khiến cậu không thể mở mắt nổi, cậu không nhịn được lấy mu bàn tay che mắt.
Mũi đột nhiên ngửi được hương bạc hà thoang thoảng, trước mắt hạ xuống một cái bóng.
Hạ Duẫn ngơ ngác thả tay xuống, một nam sinh cao lớn đang đứng ngược nắng trước mặt cậu, tia nắng chiếu lên cái mũi cao tạo một vệt bóng trên gương mặt hắn, khiến mặt hắn trở nên thật dịu dàng.
Tim bỗng dưng thót một nhịp, sâu trong linh hồn truyền đến từng trận rung động.
Kèm theo một trận thét chói tai của các nữ sinh, Hạ Duẫn nhào vào trong lồng ngực đó, không khí trong nháy mắt yên tĩnh lại, hết thảy tiếng huyên náo đều xa dần, hai người ôm chặt lấy nhau.
“Em rất nhớ anh.”
“Anh cũng vậy.”
TOÀN VĂN HOÀN
———-oOo———-