Hảo Tưởng Lộng Tử Nam Chủ A

Chương 13



Hai đám người cứ như vậy lẳng lặng giằng co đến mười mấy giây, cơ hồ ngoài dự đoán của mọi người, Lương Khôn giơ tay hướng về phía sau một chút, “Đem đồ vật thu thập cho tốt, chúng ta đi.”

Ba người phía sau đối với hắn đều là nói gì nghe đấy, hơn nữa có thể hành động ở mạt thế chứng tỏ không quá phế sài (*), Lương Khôn bảo đi ắt có nguyên nhân, cả ba liền không hỏi, chỉ lập tức xoay người đem hai thùng plastic to rót đầy xăng dầu bỏ vào rương trang.

(*) Phế sài: vô dụng

Cha mẹ nuôi Ôn Duyên thấy Lương Khôn cứ như vậy mà đi, trong lòng không nói lên lời là thở phào nhẹ nhõm hay canh cánh, Lương Khôn là người như thế nào, sáng nay họ đã thấy qua rồi.

Dọc theo đường đi này không thiếu chuyện phát sinh, nhưng vì có thể nhanh chóng lên căn cứ phía Bắc gặp lại nhi tử bảo bối, hai người bọn họ đều mắt nhìn mũi mũi nhìn tim cái gì cũng không quản. Lương Khôn cũng vừa lòng thái độ và tâm tình bọn họ, cho nên mới không ghét bỏ việc phải phiền toái mang theo họ.

Hơn nữa xe bọn họ đích xác cũng đủ lớn, sáu người bọn họ ngồi cũng không chật, ngoài ra sau khi hỏi thăm rõ ràng thân phận nhi tử của cặp vợ chồng này, Lương Khôn càng cảm thấy cần thiết ban cho họ một cái nhân tình.

Chỉ là không nghĩ ra rằng, vốn dĩ lúc ở trạm đổ xăng tưởng sẽ hốt được “khoản thu nhập thêm”, ngay lần đầu tiên đã gặp đám người Tạ Sâm, người khác hắn không biết, nhưng thân hình phía sau Hình Tam lại làm hắn nhớ đến một sự kiện phát sinh trước đó.

Thời điểm đó hắn…… Cùng hiện tại là hoàn toàn bất đồng. Khi đó huynh đệ bọn họ đều là một đám ở ngoài đường, những người khác không nói, chỉ là đối với mấy lão gia phía trên, hắn là một người rất được “chú ý”. “Chú ý” này kỳ thật chỉ là đám hỗn loạn trên đường đều có, không nói đến trên đường, những thứ đó đều rất mơ hồ, kỳ thật quan gia so với bọn hắn còn đáng tin hơn.

Thời điểm tuổi trẻ nhiệt huyết hắn tin tưởng phần lớn người khác đều giống hắn, sẽ không tin tưởng những thứ đồ yêu dị, chỉ cần không tận mắt nhìn thấy, cho dù là cha ruột nói cho hắn hắn cũng không tin. Ngược lại không phải nói tất cả đều là quỷ a thần a, chỉ là thời điểm có chút chuyện không hề dự đoán được phát sinh ngay trước mắt ngươi, ngươi không tin cũng phải tin.

Lần đó là đại hội tổ chức một năm một lần, bởi vì hắn cùng một huynh đệ khác trên đường phát hiện đúng lúc, giúp bang thoát được một đại nạn. Không khoa trương mà nói, nếu lúc đấy hắn cùng huynh đệ không tố giác hai tên nội quỷ do phe đối địch phái lại đây, cơ hồ mọi người đều không xong. Cho nên sau khi kết thúc đại hội lần đó, người làm lão gia lôi kéo bọn họ, phá lệ cho phép bọn họ cùng hắn đi gặp vị “đại sư” trong truyền thuyết kia, nói là cho làm phép.

Tâm tình trong xe của hắn lúc đấy vẫn còn nhớ rõ, nói thật ra là phi thường mâu thuẫn.

Hắn kích động hưng phấn thậm chí là dị thường khẩn trương! Nhưng cùng với đại sư kia một chút quan hệ đều không có, mà là bởi vì hắn có cơ hội tiếp cận lão gia gần như vậy!

Bọn họ là người trong bang, dù tính là có chút địa vị, có đôi khi mấy năm cũng không thấy mặt lão gia một lần, bởi vì họp hàng năm lão gia cũng thỉnh thoảng không ra mặt, cho nên gần gũi tiếp xúc với lão gia gì đó, căn bản là không thể. Có người thậm chí đến tận lúc nhắm mắt, cũng không biết lão gia lớn lên trông ra sao. Nhưng hiện tại lão gia lại đang ở phía trước xe bọn họ! Loại cảm giác thấp thỏm lại hưng phấn này, hắn tin tưởng bất luận huynh đệ nào cũng đều sẽ có!

Nhưng mà đồng thời với hưng phấn kích động, nói như thế nào đây, hắn lại có hơi…… Xem như bất đắc dĩ hoặc là mất hứng đi.

Bởi vì hắn phi thường không tin cái người kia, cái gì thần a quỷ a hắn trước nay đều khịt mũi coi thường, mệnh lý a đoán mệnh a gì đó trước nay đều là đánh rắm, nếu thực sự có những năng lực đó, còn dùng để đoán mệnh cho người khác?!

Phòng ở kia thật không tồi, đỉnh đài thủy tạ giống như độc môn đại đình viện, sau khi bọn họ xuống xe, nhìn phòng ở trước mắt, cảm giác đầu tiên của hắn chính là “cũng thật có năng lực, bằng không có thể lừa được nhiều tiền như vậy sao?”. Tâm tình lúc ấy…… Coi như là hâm mộ ghen tị sinh hận đi?

Người anh em lập công chung với hắn hiện tại đã không còn nữa, bất quá hắn nhớ rõ, thời điểm huynh đệ đi bên cạnh hắn vào bên trong, đôi mắt đều là sáng lấp lánh.

Cứ như vậy theo sát một đám người rẽ trái rẽ phải hướng vào trong mà đi, tuy rằng lão gia ở phía trước bọn họ, nhưng bọn họ cùng với lão gia trung gian cách nhau bốn tên bảo tiêu. Mà phía trước lão gia cũng có bốn bảo tiêu, hai mặt bên mỗi mặt hai người, tựa như bức tường người di động.

Người ngoài nhìn vào sẽ thấy thế trận này quá giả quá vô nghĩa, nhưng đó là bởi vì bọn họ chưa thấy qua thời điểm phát sinh “ngoài ý muốn”. Rất nhiều sự tình sống mái với nhau, phía trên sẽ khiến dân chúng không biết đến, lại bởi vì phần lớn địa điểm tuyển ở kho hàng bến tàu hoặc là vùng ngoại thành được dùng làm địa điểm giao hàng, những việc này trừ phi thật sự điểm bối đến nhất định nông nỗi sẽ gặp được, bằng không rất khó phát hiện ra đi.

Bất quá phát hiện ra cũng không sao, ở xã hội hiện tại này, trừ phi có loại người thời điểm tánh mạng gặp nguy hiểm còn có thể rảnh rỗi chụp ảnh ghi hình, bằng không cũng không xốc nổi sóng gió gì. Chỉ dùng miệng nói, phần lớn người đều sẽ không tin, bởi vì đoàn đội giải quyết hậu quả của bọn họ phi thường lợi hại, cam đoan sau một hồi sống chết với nhau, mắt người tuyệt đối nhìn không ra một chút dấu vết, đều là nhân viên kỹ thuật được mời về trả lương cao, dù sao trong bang, cũng không phải chỉ có tay đấm cùng lưu manh……

Hơn nữa, kỳ thật  kho hàng linh tinh bên cạnh bến tàu vùng ngoại thành, chỉ cần có chuyện, đều có người thủ sẵn, muốn “không cẩn thận” gặp phải, cũng là phi thường khó khăn. Lui một vạn bước, liền tính dù có người qua đường Giáp đụng tới, hơn nữa thực vững vàng mà ghi hình chụp ảnh, trừ phi hắn không muốn sinh hoạt yên ổn, bằng không chỉ cần đem tin tức tuồn ra ngoài, quá mấy ngày liền sẽ bị thỉnh đi uống trà, lại còn khiến hắn rơi vào tình trạng đuối lý.

Từ xưa hắc bạch không phân gia, bên trong có rất nhiều con đường, những thứ đó thật sự không phải do dân chúng tóc húi cua đúc kết nên, căn bản đúc kết cũng không dậy nổi.

Miên man suy nghĩ một đường đi lúc ấy, dù sao phần lớn cũng là đi theo cảm giác, chờ đến khi cảm giác được người trước mặt đi chậm lại, hắn cùng huynh đệ kia mới dám chân chính dựng thẳng cổ, phía trước là lối vào cửa phòng, mười hai bảo tiêu phân tán ra, có hai người đứng bên cạnh lão gia, những người khác đều nhìn hai người bọn họ.

Loại cảm giác ấy, hắn đến bây giờ vẫn còn nhớ rõ.

Không xác định, mê mang, thậm chí là có điểm khiếp đảm.

Loại tâm tình này kỳ thật sau khi gia nhập bang, cơ hồ từ trước đến nay chưa từng xuất hiện. Nhưng thời điểm đưa ra quyết định “đi theo vào” và “không đi theo vào”, trong lòng hắn chính là loại cảm giác này. Nếu hỏi hắn là vì cảm giác áp bách uy hiếp của bảo tiêu, hay là vì cái gì khác, hắn đến bây giờ cũng không nói rõ. Dù sao bất luận là cái nào, nói ra cũng thật túng nhưng cũng là thật sự.

Khi đó cùng hiện tại bất đồng, chết vì sĩ diện khổ thân chính là thuyết minh tốt nhất, bởi vì không khí khẩn trương, cho nên hắn cũng không lo lắng xem huynh đệ kế bên phản ứng gì, thời điểm thấy lão gia đầu chưa thèm nhìn đã hướng vào trong đi, hắn cơ hồ làm theo bản năng liền đi theo.

Cực độ khẩn trương đi theo đến thính mặt sau trong phòng, dù sao từ lúc vào cửa hắn không thấy người nào, chờ tới lúc đi đến phòng khách riêng, liền thấy được một……  Cánh tay cánh chân dài ngắn, ăn xài phung phí…… Lão nhân.

Kỳ thật nói là lão nhân cũng không đúng, bởi vì làn da ánh mắt người nọ đều thật trẻ, ngược lại còn mang bộ dáng nam nhân tuấn khi! Nhưng đám râu hoa râm mọc lên ở kia chính là tàng cũng chưa tàng một chút! Cho nên tổng thể thoạt nhìn quả thực quái dị đến cực điểm!

Sau đó…… Hắn liền chính mắt nhìn thấy lão nhân kia làm động tác người thường vô pháp tưởng tượng được, biên cao biến lớn một chút, biến thành một người bình thường thân cao…… Nói là biến thành nhưng thật ra cũng không chuẩn xác, kia xem như…… Khôi phục đi……

Dù sao, người kia liền ở trước mắt hắn biến hình……

Sau này có một ít việc hắn không khỏi nghĩ lại, nói ngắn lại chính là, từ lần đó về sau, một ít tâm tình của hắn hoàn toàn thay đổi, một số chuyện hắn cũng bắt đầu chậm rãi tin tưởng cùng đối mặt, tuy rằng đối với chuyện trước đó mâu thuẫn không giống nhau, nhưng súc cốt công (**) gì đó, hắn tin tưởng người bình thường nghe được đều sẽ cảm thấy khịt mũi coi thường đi? Tưởng tu chân võ hiệp tiểu thuyết sao? Còn súc cốt……

(**) Súc cốt công: Công pháp biến đổi xương, thay đổi hình dạng cơ thể

Chỉ là hắn thực sự được thấy qua, hơn nữa tuyệt đối không chỉ đơn giản là súc cốt công…… Nói ngắn lại, người có loại năng lực này, là tuyệt đối tuyệt đối tuyệt đối không thể chọc! Bọn họ tuyệt đối không phải người người thường có thể chọc đến!

“Khôn ca, như thế nào lại bỏ đi như vậy?”

Chiếc xe chạy trên mặt đường bằng phẳng, Lương Khôn ngồi ở ghế điều khiển phụ nhắm hai mắt, một tiểu đệ ngồi phía sau vẫn là không nhịn được mà hỏi.

Lương Khôn ở trong đầu nhớ lại thân hình của Hình Tam, thẳng đến khi xác nhận nếu như không có gì ngoài ý muốn,  người kia tuyệt đối là bởi vì súc cốt công mới biến thành hiện tại bộ dáng này, hắn mới mở miệng nói: “Ba người kia không đơn giản.” Giọng nói rơi xuống, khoảng hai giây lại nói, “Đám người kia, không đơn giản.”

Cha mẹ nuôi Ôn Duyên ở phía sau âm thầm trao đổi một giây,  bọn họ đương nhiên sẽ không hoài nghi suy đoán của Lương Khôn,  nhưng vừa rồi bọn họ cũng không cùng Ôn Duyên chào hỏi, chủ yếu cũng là vì lo lắng sau khi chào hỏi, lại dính dáng đến chuyện đổi xăng dầu lấy vật tư liên quan, nói không chừng lại chọc đám người Lương Khôn không cao hứng.

Nhưng lúc này Lương Khôn lại bảo đám người kia không đơn giản, lại nhớ đến đám người kia cơ hồ không có trạng thái mệt mỏi, vợ chồng hai người này trong nháy mắt cư nhiên có chút hối hận, nói như thế nào Ôn Duyên cũng là con nuôi của bọn họ a, đi theo hắn dẫu thế nào cũng tốt hơn đi theo Lương Khôn, vừa rồi không chào hỏi, thật là thất sách


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.