Hào Hoa Phong Nhã Triệu Hồi Sư

Chương 6: Đánh cược



Cuối cùng Tử Điện Báo dùng toàn lực một kích, đánh chết Liệt Vân Sói, nhưng nó cũng trọng thương rất nặng. Thân thể mang đầy vết thương, đuối sức nằm dài trên đất, trong miệng còn chảy ra không ít máu tươi, tuy vậy đôi mắt sáng lấp lánh nhìn kim quả, chỉ cần nó ăn vào, nhất định sẽ tấn đến bát cấp. Có điều, trời không toại lòng thú a, lúc này có một đôi tay bẻ lấy kim quả, người ta nói vui quá hóa buồn là lúc này đi.

Tử Điện Báo đôi mắt như muốn bốc lửa vậy, nó không thể tin được mình chết sống chiến đấu vì đạt được Kim Quả, bây giờ lại để nhân loại này cứ vậy bẻ lấy, nó tức giận rống lên…

Vân Phong Nhã nhìn nó cười tươi, tay cầm kim quả đưa lên mũi ngửi ngửi, bộ dạng thật thỏa mãn trêu chọc nhìn nó. Tử Điện Báo tức muốn hộc máu khi thấy nét mặt khiêu khích của hắn, nhìn tử này tuổi tuy nhỏ, nhưng nó biết những người vào sâu bên trong này, chẳng có ai là cùi bắp cả, nó chỉ có thể hung ác nhìn Vân Phong Nhã.

” Muốn ăn sao?”

Tử Điện Báo ngẩn ra, hắn đây là có ý tứ gì?

” Nếu ngươi cùng bổn thiếu gia khế ước, thì kim quả này sẽ thuộc về ngươi, còn mà bằng không….” Vân Phong Nhã đôi mắt nheo lại khí thế mười phần nhìn Tử Điện Báo.

Không hiểu sao, nhìn vào đôi mắt sâu không thấy đáy kia, lông tơ của nó đều muốn dựng đứng lên. Nó đang suy nghĩ muốn hay là không muốn, với tôn nghiêm Linh thú chiếm thượng phong, làm nô lệ cho nhân loại sẽ bị Linh thú khác cười nhạo. Nó còn chưa suy xét xong, thì nghe được câu tiếp theo của hắn làm nó muốn học máu, nếu nó có thể nói chuyện thì nó sẽ mắng hắn” vô sĩ.”

” Bổn thiếu gia không cần biết ngươi đồng ý hay không đồng ý, điều phải cùng bổn thiếu gia lập khế ước. Nếu ngươi nhu thuận tuân theo, bản thiếu gia sẽ ôn nhu một chút, còn cho ngươi kim quả ăn, bằng không một lát nữa đừng trách bổn thiếu gia không thương tiểu động vật.”

Lời vừa dứt, Phượng Hoàng trong thức hải đang bay, bỗng nhiên quên vẫy cánh té xuống. Tại sao nó nghe xong lời nói này, cảm giác mình tội ác tài trời, giúp kẻ lưu manh ức hiếp con gái nhà lành đâu, à không phải…là mãnh thú vậy.

Vân Phong Nhã cười như không cười nói.” Bổn thiếu gia điếm đến ba, mà ngươi còn chưa chọn thì bổn thiếu gia giúp ngươi chọn, một… hai….ba.” Vân Phong Nhã thấy Tử Điện Báo gật đầu không ngừng, bộ dạng ta không vào địa ngục thì ai vào, vừa buồn cười vừa đáng yêu, nhưng nàng nhịn xuống cười thanh.

Tử Điện Báo khóc không ra nước mắt, nó hôm nay ra ngoài không xem ngày mà, mới gặp được cái tên biến thái này. Thôi thì cam chịu vậy, như vậy còn có kim quả ăn, nếu không nó thật không biết tên biến thái này sẽ làm gì nó nữa, nghĩ đến đây mà lạnh cả sống lưng.

Lúc này Vân Phong Nhã triệu hồi ra triệu hoán thư, sau đó đôi tay kết thành ngôi sao năm cánh màu tím bao phủ trên đầu Tử Điện Báo. Đồng thời Vân Phong Nhã và Tử Điện Báo nhỏ máu vào khế ước nhận chủ, dưới chân Tử Điện Báo và Vân Phong Nhã xuất hiện khế ước trận, đem cả hai bao phủ lên. Do Tử Điện Báo không kháng cự nên Vân Phong Nhã rất thuận lợi mà xác lập khế ước, nếu không nàng còn phải tốn một chút thời gian.

Khi khế ước trận biến mất, thương thế của nó dưới sự trợ giúp của khế trận cũng được chữa lành. Lúc này một luồn sáng tách thành hai, bay vào ấn đường cả hai rồi từ từ biến mất. Khế ước thành lập, tiếp theo thân thể của Tử Điện Báo phát ra ánh sáng tăng cấp, Linh khí không ngừng đua nhau tiến vào thân thể nó, nó phá tan rào cản thuận lợi tiến vào Linh thú bát cấp.

Ánh sáng dần tàn phai đi, Tử Điện Báo cung kính nhìn về tiểu chủ nhân của mình, nó không ngờ chủ nhân của mình lại là một nữ oa, kinh ngạc hơn là với độ tuổi đó thực lực đã đạt lục cấp linh sư, còn là lục hệ thuộc tính. Điều đáng sợ nhất là chủ nhân cùng Phượng Hoàng đại nhân là bản mạng khế ước. Lúc này nó cảm thấy bản thân vô cùng may mắn khi được chủ nhân để ý đến, cùng nó xác lập khế ước, không những thế còn bất ngờ tăng cấp. Hôm nay đúng là ngày tốt a.

Bát cấp linh thú có thể nói tiếng người.

” Tử Điện Báo, bát giai lôi hệ ra mắt chủ nhân.”

Vân Phong Nhã cũng hiểu Tử Điện Báo tăng cấp nguyên do là đến từ Phượng Hoàng, vì bình thường khế ước Linh thú không có tăng cấp, kèm theo huyết mạch của Tử Điện Báo cũng bay cao lên một bậc, Vân Phong Nhã cầm lên Triệu Hoán Thư mở ra xem.

Linh thú Tử Điện Báo, tên: Không Có

Thuộc tính: Biến dị Báo, công thú.

Huyết mạch: Cao cấp.

Cấp bậc: Linh thú bát giai.

Thuộc hệ: lôi ( điện)

Vân Phong Nhã xem qua sao, nhìn về Tử Điện Báo nói.

” Tên ngươi không có, vậy phải lấy tên gì đây?” Nàng suy nghĩ lấy tên gì thật oai phong mới được, đang phân vân chưa chọn được tên hay, thì thấy Triệu Hoán Thư sáng lên một chút. Nàng thấy lạ liền mở ra xem, khi thấy hai kí tự xuất hiện trên mặt kế ước, môi nàng không tự chủ mấp mấy lên, tình huống này thật cạn lời mà… Nàng chỉ là nói không có tên ý tứ a? Ai ngờ…

Linh thú tên: Không Có.

Tử Điện Báo………

Phượng hoàng cười lăn lộn trong thức hải.

__________________________________

Bây giờ Vân Phong Nhã rất đau đầu, bất lực nhìn về Tử Điện Báo, nó ngồi úp mặt vào gốc cây cổ thụ, lưng đưa về phía nàng, chân trước của nó vẽ từng vòng từng vòng tròn trên đất, bộ dạng suy sụp đáng thương cứ như bị người ta ức hiếp, lâu lâu còn lén nhìn Vân Phong Nhã vài mắt, trong mắt tràn đầy hơi nước, bộ dạng ủy khuất vô cùng.

Vân Phong Nhã thấy nó bày ra biểu tình này, đầu đầy hắc tuyến nghĩ mà xem, một con báo lớn gấp ba lần xe hơi, nó trưng ra cái biểu tình yếu đuối thế này, nhìn thuận mắt sao?

” Tử Điện Báo, ta không phải cố ý đặc tên của ngươi là, Không Có, ai biết được triệu hồi thư sẽ tự kí lục chứ.”

Nàng làm sao biết được khi khế ước Linh thú hoàn thành, tiếp theo là đặt tên cho nó chứ. Nhìn thấy chỗ đề tên của nó còn để trống, nên mới nói là không có. Ai ngờ Triệu Hoán Thư lại nhanh nhạy như vậy, cứ thế ghi chép xuống dưới. Nàng thật sự rất là oan ức mà.

” Tử Điện Báo, ngươi yên tâm ta sẽ đổi tên khác cho ngươi. Đây kim quả ngươi cầm ăn đi, nó sẽ giúp ngươi rất nhanh có thể tăng cấp.” Vân Phong Nhã đưa tay cưng chiều vỗ vỗ lưng nó, như cổ động nó nghe lời.

Vân Phong Nhã rất vừa lòng, khi thấy Tử Điện Báo há miệng chuẩn bị ăn Kim quả trên tay mình, thì nghe được Phượng Hoàng thanh âm. ” Chủ nhân, muốn đổi tên phải chờ nó tăng hai cấp mới có thể thực hiện được. Bây giờ nó là bát cấp, như vậy phải chờ nó đến thánh thú mới có thể đổi tên. Còn có, nó vừa tăng cấp xong, ăn vào Kim quả cũng chỉ giúp nó củng cố thực lực thôi.”

Tử Điện Báo…………..cứng đơ.

Lúc này Vân Phong Nhã khoé miệng giật giật, còn Tử Điện Báo ăn cũng không được mà không ăn cũng không xong. Vân Phong Nhã phải an ủi nó vài câu nó mới chịu ăn, nàng lúc này mới yên tâm ngồi xuống, ý niệm vừa động trên tay xuất hiện truỷ thủ. Nàng cẩn thận đem cây Kim quả từ từ đào gốc, nhổ lên đưa vào không gian trong vòng tay để trồng.

_______________

( Bên trong Nguyệt Vân Thành.)

Chương gia là một trong ba gia tộc lớn ở Nguyệt Vân Thành. Con cháu Chương gia mỗi một đời đều xuất hiện nhân tài, điều đó giúp Chương gia có địa vị rất lớn ở đây. Tuy có địa vị nhưng Chương gia không giống những gia tộc khác thích tranh đoạt, đỏ mắt ghen tị với những gia tộc khác. Chương gia bao đời đều đứng ở phương diện trung lập, góp phần làm Chương gia tồn tại càng ngày càng vững vàng. Trên đời này, chỉ làm người ngoài cuộc mới có thể bình tĩnh nhìn thấu mọi chuyện, sẽ không vì thế cục dao động mà sinh ra cảm xúc nhất thời, làm hỏng việc lớn.

Ở đại sảnh, chủ tọa phía trên là gia chủ đời này của Chương gia – Chương Hàm, phía dưới là vài vị thúc bá và một số trưởng lão, thần sắc họ có chút lo lắng, mày nhíu chặt.

” Gia chủ, chúng ta nên làm gì bây giờ?” Một trưởng lão lên tiếng hỏi.

Trần gia đã là lần thứ năm, muốn cùng Chương gia chúng ta kết thân. Gia chủ, ngài cũng biết Trần gia là hạng tiểu nhân, nếu lần này chúng ta lại từ chối. Ta sợ Trần gia sẽ nghi hận trong lòng.” Đại trưởng lão nói.

Chương Hàm suy tín thấu đáo, thân là gia chủ, ông đương nhiên phải suy nghĩ đến đại cục. Ba năm trước, ông mới huỷ hôn ước của nữ nhi cùng với Vân gia, Vân Phong Nhã. Nói đến lúc trước mẫu thân Vân Phong Nhã bị Linh thú công kích, nhờ thê tử của ông đánh chết Linh thú cứu nàng ta một mạng. Trùng hợp, khi đó cả hai đều mang thai, cho nên cũng xem là duyên phận, nên mới lập ra hôn ước này. Bấy giờ ông chỉ là thiếu chủ Chương gia, ông cũng từng rất vui về hôn sự này.

Có trách thì trách thế sự đổi thay, ba năm trước Vân Phong Nhã bị đuổi khỏi gia tộc còn bị tước đi dòng họ, đành phải theo họ mẫu thân. Thế nên trong ngoài gia tộc Chương gia, không một ai tán thành hôn sự này, cả ông cũng vậy. Nữ nhi của ông vừa thông minh vừa xinh đẹp lại là thiên tài trong gia tộc, ông làm sao có thể trơ mắt để nữ nhi gả cho một tên phế vật được.

“Ta thấy việc này không cần gấp, bốn tháng sau, Linh sư học viện mở lớp chiêu sinh. Mọi người đều biết, Băng nhi mới mười ba tuổi đã là Linh Sư cấp bốn, thiên phú như vậy không thua gì các tiểu thư xuất thân từ đại gia tộc. Ta tin Băng nhi nhất định sẽ được chọn, đến lúc đó có Linh Sư học viện phía sau, Trần gia nào dám làm càng.”

Mọi người nghe xong đều gật đầu tán thành.

Khi mọi người đều đi ra ngoài, thì có một thiếu nữ xinh đẹp khoảng mười ba tuổi, thân mặc y phục màu hồng nhạt bước vào. ” Phụ thân.”

” Băng nhi, chắc con cũng nghe được những lời các trưởng lão nói?”

Ông từ ái mà nhìn nữ nhi, thê tử mất sớm, sinh cho ông một nam một nữ, cả hai thiên phú điều rất tốt. Chỉ tiếc nhi tử chỉ là Võ sư, nếu không gia tộc của ông rất nhanh sẽ đứng đầu Nguyệt Vân Thành. May mắn thay, nữ nhi là Linh sư sẽ có cơ hội trở thành Triệu hồi sư.

” Phụ thân con nghe được, người yên tâm, con nhất định sẽ vào được Linh sư học viện.”

Thiếu nữ ánh mắt kiên định nhìn phụ thân, nàng tuy là thân nữ nhi, nhưng nàng cũng muốn giúp phụ thân, ca ca bảo vệ và nắm giữ chắc gia tộc trong tay. Mấy năm trước khi nàng biết mình có vị hôn phu là phế vật, nàng đương nhiên cảm thấy tức giận vì gả cho người không xứng đáng. Đến khi nàng biết phụ thân và gia tộc tìm cách huỷ bỏ hôn ước này, khi đó nàng còn sợ Vân gia sẽ làm khó dễ, nhưng không ngờ Vân gia lại dễ dàng thì đồng ý rồi. Hỏi phụ thân mới biết, là Vân Phong Nhã đồng ý hủy bỏ hôn ước, cho nên Vân gia người cũng không có cớ nói gì thêm. Tuy nàng chưa gặp qua Vân Phong Nhã, nhưng mà cũng biết người Vân gia đều không tệ. Nàng càng không ngờ là người đồng ý nhận lời khiêu chiến của Trần gia lại là Vân Phong Nhã hắn.

Hôm nay chỉ còn lại ba ngày là đến ngày tỷ thí của Vân gia và Trần gia, không khí trong thành đều rất náo nhiệt, các tửu phường xôn xao náo loạn cả lên, người ra vào tủ phường tấp nập. Tửu phường ra tỉ lệ đặt cược Trần gia thắng một ăn một, còn nếu Vân gia thắng thì một ăn năm.

_________________________________

( halarm122017.🥰)


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.