Hành Trình Ở Viễn Cổ

Chương 46



Trước mặt các tộc nhân bà bà bày ra một chút năng lực bói toán, mọi người đều tâm phục khẩu phục. Sống với nhau nhiều năm, cũng biết rõ bà sẽ không nói lời tùy ý, là một người rất hòa ái dễ gần, tính cách nhân phẩm tốt hơn nhiều so với vu y tiền nhiệm, vì vậy liền không bài xích nàng đảm đương chức đại vu.

Lên làm tộc trưởng, nhiệm vụ chủ yếu của A Man chính là xử lý chuyện mất cân đối nghiêm trọng tỉ lệ nam nữ trong tộc, từ số lượng nữ nhân ít hơn nam nhân đến bây giờ thì lại nhiều gấp ba có thừa so với nam nhân. Như vậy nếu một người nam nhân chỉ có một nữ nhân, trên trăm nữ nhân đều là “Quang côn“. (Quang côn: độc thân)

Tác dụng của nữ nhân ngoại trừ làm công việc, chủ yếu nhất chính là sanh con giúp tộc đàn lớn mạnh, nếu không có nam nhân vậy làm sao sanh con? Vì vậy biện pháp giải quyết chính là chia đều một người nam nhân có đến ba nữ nhân.

Vậy tột cùng là ai phân cho ai, chủ yếu vẫn để cho chính bọn họ quyết định, nếu nữ nhân vừa ý người nam nhân nào thì trực tiếp đi qua, nếu đối phương đồng ý thì chính là nữ nhân của hắn. Mà nam nhân cũng có thể chọn lựa nữ nhân chính mình thấy thuận mắt, nếu số lượng đúng là ba người thì quyết định như vậy, nếu như số lượng vượt qua hoặc là không đủ, vậy thì do A Man đến định đoạt.

Nữ nhân lựa chọn nam nhân tất nhiên là đều cùng nhau tranh đoạt nam nhân có bản lĩnh, nữ nhân tuổi trẻ chút đều đem ánh mắt đặt ở trên người A Man và A Thái. Hai huynh đệ này không chỉ có bộ dáng tốt một chút mà còn rất dũng mãnh, quan trọng nhất chính là bọn hắn ở trong tộc nói chuyện có phân lượng. Từ khi A Man nói có thể tự do lựa chọn bầu bạn sau đó những nữ nhân này liền thường xuyên thấp thoáng ở trước phòng A Man và A Thái, nói lời nói mập mờ trêu chọc tỏ tình.

Trước kia ngoại trừ tộc trưởng, tất cả nam nhân đều chỉ có một bầu bạn, bởi vì nữ nhân thiếu có muốn nhiều cũng không được, nhưng là bây giờ thì khác, có quá nhiều nữ nhân. Gần một nửa nữ nhân toàn tộc hướng ánh mắt tới A Man bên này liếc mắt đưa tình, Trình Y tức giận đến xanh mặt, thấy ai cũng không thuận mắt. Trái ngược với hình tượng ôn nhu xinh đẹp thanh tú trước kia, đối với các nữ nhân lớn mật vứt mị nhãn tỏ tình về phía A Man hoàn toàn không cho sắc mặt tốt, lạnh lùng trừng mắt các nàng.

Các nữ nhân bị Trình Y trừng phải cảm thấy không hiểu, rõ ràng là A Man có thể tùy ý lựa chọn, sao Trình Y lại bá đạo như vậy không cho các nàng lấy lòng A Man?

Phần lớn nữ nhân hoặc nhiều hoặc ít đều được Trình Y trợ giúp qua, phát giác được cô không muốn các nàng tiếp cận A Man. Tuy rất không muốn nhưng vẫn là tự động nhượng bộ đi qua A Thái, nhưng cá biệt có nữ nhân cũng không phục, mặc kệ ánh mắt Trình Y dọa người như thế nào cũng không nhượng bộ.

“Để cho chúng ta trông thấy A Man.” Đã đi hơn phân nửa,chỉ còn lại không tới mười nữ nhân do dự mà không nỡ rời đi.

Trình Y đứng ở trước cửa, đứng thẳng lưng, lạnh lùng thốt: “A Man đang nghỉ ngơi, các ngươi trở về đi.”

“Chúng ta liền chờ ở đây, A Man nghỉ ngơi tốt tự nhiên sẽ gặp chúng ta.” Trong đó có một nữ nhân thân hình đầy đặn bộ dáng cũng không tệ lắm không chút nào bận tâm Trình Y mặt lạnh, lớn tiếng nói. Có thể hầu hạ ở bên người A Man là vô cùng vinh hạnh, nhớ lại thân hình cường tráng mạnh mẽ của hắn, tâm nàng liền ngứa ngáy khó nhịn.

“Vậy các ngươi cứ đợi đi.” Thấy trong mắt nữ nhân lóe ra tràn ngập **, trong nội tâm Trình Y một trận chán ghét, A Man bị người ta toan tính ý dâm rồi. Ở lại nữa cô không dám cam đoan mình có thể mất đi lý trí hay không, bực bội nói xong sau đó xoay người trở về phòng, nhắm mắt làm ngơ.

Mấy cái nữ nhân quả nhiên bất chấp trời rét lạnh mà đứng ở ngoài phòng chờ A Man đi ra, để tỏ lòng thành tâm các nàng muốn đi theo A Man, gió mạnh thổi tới cũng không rời đi nửa bước.

A Man đang ở trong phòng bất đắc dĩ mà xoa mi tâm, thấy Trình Y xanh mặt đi vào không khỏi có chút chột dạ, mở mắt không dám nhìn thẳng cô.

“Bịch”, Trình Y đá khúc gỗ dưới chân qua một bên, căm tức trừng mắt nhìn A Man đang không dám nhìn cô, chua xót ngút trời nói: “Thật nhiều người ái mộ ngươi ha! Thật là có diễm phúc.”

A Man dở khóc dở cười, đứng lên kéo qua nữ nhân đánh vỡ bình dấm chua dỗ dành nói: “Đừng nóng giận, ta lại không có ý gì.”

“Ngươi dám!” Con mắt Trình Y trợn trừng lên, đưa tay chụp lên ngực A Man, nghiến răng nghiến lợi uy hiếp nói: “Nếu ngươi dám thu các nàng, ta nhất định sẽ không tha cho ngươi!”

“Ôi ôi.” A Man kéo tay Trình Y ra, che ngực bị đau, nhớ tới lông ngực còn lại có le que vài sợi, tê tê nói: “Đừng tóm, ta đáp ứng ngươi không thu các nàng.”

“Hừ, nếu ngươi ngoại trừ ta còn có những nữ nhân khác, ta sẽ đem ngươi……” Không thể nói ra miệng lời nói ác độc, con mắt Trình Y đỏ lên, môi run rẩy, ủy khuất đến muốn khóc.

A Man thấy thế, cả kinh đến không còn chú ý bị lông ngực nắm đau, lập tức ôm Trình Y vào trong ngực trấn an: “Đừng khóc đừng khóc, ta cam đoan với ngươi tuyệt đối sẽ không có người khác! Mất sức lớn như vậy mới cướp được ngươi về, không nghĩ tới cướp về chính là một bảo vật, mười nữ nhân cũng không tốt bằng một mình ngươi!”

Trình Y cắn môi không để cho mình khóc lên, bị A Man ôm thân thể cứng ngắc, làm sao cô có thể không lo lắng. Ở đây cũng không phải là hiện đại, nam nhân có thể quang minh chánh đại có được nhiều nữ nhân, huống chi bây giờ A Man thân là một tộc trưởng rồi!

Cả một ngày tâm tình của cô không tốt, bị những nữ nhân kia huyên náo tranh đoạt muốn vào phòng A Man làm cho tâm hoảng ý loạn. Cô chỉ có một ý nghĩ, tuyệt đối không cho các nàng dính lên A Man! Làm kẻ ác nhân cũng tốt, bị tộc nhân phản cảm cũng được, tóm lại cô tuyệt đối không cho bên người A Man ngoại trừ cô còn có những nữ nhân khác! Nếu cô không có bảo vệ được, để A Man có những nữ nhân khác, vậy cô sẽ lập tức rời khỏi nơi này, tìm một chỗ lặng lẽ giải quyết chính mình. Nếu người đàn ông cô thật lòng đối đãi phản bội cô, vậy cô cũng không cần sống sót ở xã hội nguyên thủy kém xa hiện đại này.

“Ngươi thề trước Vu Thần!” Trình Y rời khỏi ngực A Man, đôi mắt đỏ hồng nhìn thẳng A Man. Tuy cô hiểu được bức nam nhân như vậy là không tốt, nhưng hiện tại cô không hề có cảm giác an toàn. Nếu không làm như vậy căn bản cô không thể an tâm không, đời này đều phải sống trong bất an.

A Man trầm mặc nhìn Trình Y trong chốc lát, đưa tay nhẹ nhàng xoa phiếm hồng dưới mí mắt của cô sau đó vẻ mặt nghiêm túc thốt lời thề: “Ta A Man hướng Vu Thần vĩ đại thề, tuyệt đối không cần có những nữ nhân khác, chỉ cần duy nhất một Trình Y. Nếu như vi phạm lời thề, khiến cho ta bị tộc nhân phỉ nhổ, tước bỏ chức vị tộc trưởng trục xuất khỏi bộ lạc.”

Đối với một người rất xem trọng tộc nhân mà nói, lời thề này xem như rất nặng rồi. Trái tim lơ lửng của Trình Y rốt cục để xuống. Nhìn qua trong mắt A Man chỉ có thương yêu không hề có không vui hoặc bất mãn, trong nội tâm cô dâng lên vài phần áy náy, cúi đầu xuống nói khẽ: “Thực xin lỗi A Man, là ta không hiểu chuyện bức ngươi thề.”

“Đừng áy náy, lập lời thề cũng không sợ, vốn ta cũng không muốn những nữ nhân khác.” A Man cười lắc đầu, nhìn qua Trình Y áy náy không dám ngẩng đầu chớp chớp mắt đột nhiên nói: “Nếu như ngươi cảm thấy áy náy vậy cũng học theo giống như ta phát lời thề xem.”

A Man chỉ là trêu chọc Trình Y, ai ngờ Trình Y nghe xong lập tức ngẩng đầu, trịnh trọng không thua gì A Man vừa rồi phát lời thề: “Ta Trình Y hướng Vu Thần vĩ đại thề, cuộc đời này chỉ có một người nam nhân là A Man, mặc kệ phát sinh chuyện gì cũng sẽ không thờ hai chồng, nếu như vi phạm thề này để cho ta bị trời đánh!”

A Man ngây ngẩn cả người, ngơ ngác nhìn chăm chú khuôn mặt nhỏ nhắn của Trình Y một hồi lâu, cuối cùng cảm động đem cô ôm chặt vào lòng, hai tay dần dần siết chặt, hơi cúi đầu xuống chống đỡ đỉnh đầu Trình Y nói: “Ta chỉ thuận miệng nói, làm sao ngươi đã phát lời thề chứ.”

Trình Y ôm eo A Man, nhắm mắt lại thoải mái mà thở một hơi, giương môi nói: “Ngươi phát ra thề ta tự nhiên cũng muốn, ta chỉ cho phép ngươi đụng ta, nam nhân khác đều không được.”

Trong phòng hai người trao đổi tâm ý, ngoài phòng các nữ nhân chờ đợi lo lắng suông cũng không dám vén rèm đi vào. Dù sao đây phòng là tộc trưởng, Trình Y nói A Man đang nghỉ ngơi, mà các nàng cũng nghe được tiếng hắn nói chuyện. Tuy không nghe rõ hắn đang nói cái gì, nhưng rất rõ ràng Trình Y lừa gạt các nàng! Mỗi người đều rất tức giận, chỉ là không dám rên một tiếng, nói chuyện cũng là âm thanh rất nhỏ.

Đợi thật lâu cũng không thấy A Man đi ra, ngay khi các nữ nhân đang nghĩ hay là đi về trước lúc nữa lại đến thì A Man đột nhiên đi ra.

“A Man!” Các nữ nhân nhìn thấy hắn đều tiến lên, mỗi người mặt mày hớn hở, mặt như hoa đào, nào đâu còn có bộ dáng tức giận không kiên nhẫn trước đó.

“A Man, ta muốn làm nữ nhân của ngươi.” Không đợi A Man mở miệng, một nữ nhân nóng vội lập tức đem tâm ý nói ra.

“A Man, ta cũng vậy muốn làm nữ nhân của ngươi.”

“Ta cũng vậy.”

“A Man cứ dứt khoát thu hết chúng ta đi.”

Mấy người phụ nhân líu ríu quấn quít lấy A Man nói rõ tâm ý của mình, đối với Trình Y nhíu mày đi theo sau lưng A Man các nàng làm như không nhìn không thấy.

A Man cười cười, thối lui một bước không để lại dấu vết né tránh một đám nữ nhân lôi kéo trước mặt, nhìn qua mặt mũi tràn đầy chờ mong họ nói: “Ta không có tính toán lại thu nữ nhân, bình thường rất nhiều chuyện làm cho ta lo lắng bận tâm rồi, nhiều nữ nhân thì ta làm sao có thể ứng phó được. Bộ lạc chúng ta rất nhiều nam nhân tốt, tùy các ngươi đi chọn.”

Các nữ nhân nghe vậy vẻ mặt liền cứng lại, không thể tưởng tượng nổi mà ồn ào.

“Làm sao A Man lại không muốn thêm nữ nhân?”

“Nam nhân khác đều có rồi, làm sao ngươi lại không cần?”

“Trình Y không đồng ý sao?”

“Chúng ta chỉ đi theo ngươi, không ầm ĩ không nháo, thu chúng ta đi.”

Ngươi một lời ta một câu, các nữ nhân gấp đến độ dậm chân, nào có tộc trưởng mà chỉ có một nữ nhân!

Đầu A Man lại đau, đưa tay trấn an các nữ nhân táo bạo lên không giận nói: “Đừng ầm ĩ nữa, các ngươi đều rất tốt rất có khả năng, chỉ là ta không muốn mà thôi. Đừng lãng phí thời gian ở chỗ này của ta, còn không nhanh chóng đi đoạt nam nhân tốt đi, chậm sẽ không còn! Như thế nào còn không đi? Ta vừa lên làm tộc trưởng không có vài ngày, có phải các ngươi không để ta vào mắt không?”

Thấy A Man tức giận, các nữ nhân dù không cam tâm nữa cũng chỉ có thể buông tha cho, giận mà không dám nói gì liếc trộm mặt không biểu tình của Trình Y liếc mắt một cái, căm giận mà đi thẳng.

Rốt cục tản đi, A Man chỉ cảm thấy trong lòng khoan khoái, không có tiếc nuối tiếc hận, quay đầu lại cười hỏi Trình Y: “Các nàng đi rồi, ngươi yên tâm chưa?”

“Hừ.” Trình Y liếc mắt, quay trở về phòng, khóe miệng nhẹ giơ lên, tâm tình không tệ.

Chuyện A Man không thu nữ nhân làm cho các tộc nhân rất giật mình, các nam nhân thầm mắng hắn là đồ ngốc, các nữ nhân thầm trách hắn không thức thời.

Ngoại trừ A Man, tất cả nam nhân đều chọn xong nữ nhân, đại đa số nam nhân đều là có ba nữ nhân, số ít có bốn, A Thái thì có bốn nữ nhân.

Chuyện phân phối rất phiền toái, để đoạt được người vừa mắt, trong hai ngày này phát sinh không ít khắc khẩu. Cuối cùng là A Man điều đình, tộc trưởng đã lên tiếng, người nào phân phối cho ai dù không hài lòng cũng không dám phàn nàn cái gì.

Đừng xem việc này thoạt nhìn không khó, khi áp dụng thật phiền toái, tổng cộng mất thời gian ba ngày mới phân phối xong tất cả nam nhân nữ nhân phàn nàn ở trong tộc.

Tuyết rơi, đây là trận tuyết đầu tiên từ khi bắt đầu mùa đông đến nay, tuyết rơi không lớn, rơi vào lúc nửa đêm, đến buổi sáng thì ngừng, trên mặt đất trên sườn núi đều bao trùm một tầng áo ngoài trắng noãn, phóng tầm nhìn, rất đẹp.

Trình Y giẫm lên tuyết đi tìm Miểu, nghe âm thanh xột xoạt phát ra dưới lòng bàn chân, đi càng cẩn thận. Nơi bị người giẫm qua lúc trước có băng, cô muốn tìm nơi không có băng đi.

Ngày tuyết rơi ở đây và mùa Hạ Tuyết ở hiện đại cũng lạnh giống như nhau, sống tại viễn cổ một thời gian, không biết là do ăn thực vật có tác dụng, hay là vẫn luôn làm việc cải biến tố chất thân thể. Tóm lại ở đây mùa đông rất lạnh, không có hệ thống sưởi ấm cũng không có bếp lò, vậy mà cô không cảm thấy lạnh như trong tưởng tượng. Điều này đối với Trình Y mà nói xem như là chuyện tốt, nếu không cô sẽ bị đông chết.

Miểu đang ở trong phòng ngồi chỉ huy một nữ nhân cầm khăn da thú lau chùi, nhìn thấy Trình Y vào nàng để cho nữ nhân kia đi ra ngoài trước, cười mời Trình Y đến ngồi xuống trên một gò đất khác.

“Ngày không tốt sao lại còn ra ngoài, xem ngươi mặt bị đông lạnh đến đỏ.” Miểu nhẹ trách mắng.

Trình Y hà hơi nóng lên bàn tay, sau đó chườm lên gò má mát lạnh, cười nói: “Không có việc gì, muốn tìm ngươi tâm sự.”

Miểu đưa cho Trình Y: “Đây là vừa sáng sớm ta cố ý kêu người ta đun nóng, nhân lúc còn nóng uống đi.”

Trước kia người ở nơi này bình thường chưa bao giờ uống nước đun sôi, đều là trực tiếp uống nước lạnh. Từ khi Trình Y đến đây lúc vô tình cố ý truyền bá ý thức cho mọi người uống nước ấm, đặc biệt là nữ nhân đang trong thời gian hành kinh thì càng nên uống nước ấm. Vốn ban đầu các nữ nhân trong tộc cũng không xem trọng những thứ này, sau đó Trình Y nửa thật nửa giả nói với các nàng nếu luôn uống nước lạnh sẽ bị tổn thương thân thể không dễ mang thai mới lo sợ mà bắt đầu uống nước ấm.

Trình Y cầm chén nong nóng trong tay, nhìn thái độ của Miểu không khác bình thường, nhịn không được mà suy đoán nàng thật sự không sao, hay là đang giả bộ bình tĩnh.

Miểu bị Trình nhìn mà sợ hãi, hỏi: “Nhìn ta làm gì?”

“Ngươi…… hai ngày gần đây…… Tâm tình như thế nào?” Trình Y thật cẩn thận hỏi, vốn định uyển chuyển một chút, nhưng nghĩ với tính tình của Miểu không thích người khác nói chuyện quanh co lòng vòng. Vì vậy liền trực tiếp hỏi, chỉ là sợ chạm vào chỗ đau đối phương nên hỏi có phần dè dặt.

Vẻ mặt của Miểu nghi ngờ nhìn về phía Trình Y, nháy nháy mắt nói: “Tâm tình của ta làm sao, sao lại hỏi như vậy?”

Trình Y do dự, cuối cùng khẽ cắn môi nói: “A Thái nhận thêm ba nữ nhân, ngươi, chẳng phải ngươi sẽ không cao hứng sao?”

“Ha ha, thì ra là việc này.” Miểu cười khẽ một tiếng, lắc đầu tỏ vẻ không sao cả: “Cái này có là cái gì, vì sao phải mất hứng?”

Trình Y bị hỏi thì sửng sốt, cẩn thận quan sát nét mặt của Miểu, cảm thấy đối phương cũng không cố ý, là thật sự không có để ở trong lòng, kinh ngạc đến há to mồm, vẫn còn không tin hỏi tới: “A Thái có những nữ nhân khác, không phải chỉ có một mình ngươi, ngươi không có chút cảm giác gì sao?”

Miểu nghĩ nghĩ, cuối cùng rất thành thực trả lời: “Thật ra cũng có chút không thoải mái, nhưng cũng không có gì, không phải chỉ là có thêm mấy người phụ nhân sao? Rất bình thường mà, ta biết rõ trong nội tâm của A Thái yêu nhất chính là ta là được. Ba nữ nhân đến đây cũng không phải chuyện xấu, có thêm người chiếu cố cho A Thái, ta thoải mái không ít. Nhìn xem, từ khi các nàng đến thì việc của ta cũng ít đi rồi, có việc gì thì trực tiếp sai các nàng đi làm.”

Nghe được lời nói của Miểu…, Trình Y không biết là nên thở ra hay là tức giận, thời gian qua qua lại thân thiết với Miểu, khi nghe nói A Thái thu thêm ba nữ nhân thì cô rất lo lắng, sợ Miểu khổ sở. Hiện tại xem ra căn bản là Miểu không để ý, nàng cho là loại sự tình trượng phu của mình có những nữ nhân khác là chuyện đương nhiên.

Ngẫm lại cũng phải, nơi này là thời kỳ viễn cổ, nam nhân có mấy nữ nhân, hoặc là nữ nhân cùng với mấy nam nhân làm chuyện mập mờ đều rất bình thường. Tất cả nữ nhân đều thói quen này, ngay cả kiêu ngạo như Búp Bê còn không nghĩ tới muốn độc chiếm A Man, chỉ là muốn để cho Trình Y làm nhỏ còn nàng ta làm lớn mà thôi.

Tư tưởng một vợ một chồng “không hợp lẽ thường” này có lẽ chỉ có một mình cô kiên trì, Trình Y thở dài.

“Nghe nói A Man cự tuyệt những nữ nhân ngưỡng mộ hắn?” Miểu đánh nhẹ Trình Y nhướng nhướng mày, vẻ mặt bội phục nói: “Để cho A Man chỉ có một mình ngươi thật sự rất giỏi, là chính bản thân hắn không muốn hay là do ngươi không cho hắn thu những nữ nhân kia?”

Nữ nhân thì thích bát quái, Trình Y bát quái xong rồi giờ đến phiên Miểu.( bát quái: nhiều chuyện, bà tám)

Vẻ mặt Trình Y trấn tĩnh, mở mắt nói lời bịa đặt: “Không phải ta không cho hắn thu, là chính bản thân hắn không muốn.”

Miểu ha ha nở nụ cười, không tin nói: “Hai ngày này ngươi không hề khách khí đối với nữ nhân có ý đồ tiếp cận A Man.”

Bị vạch trần ngay trước mặt Trình Y có chút ngượng ngùng, liếc trắng Miểu đang hả hê vui sướng khi người gặp họa.

“Ngươi không biết có rất nhiều thiếu nữ bởi vì việc này mà tức giận đâu, ở trong lòng các nàng A Man cao cao tại thượng là phải có vô số nữ nhân hầu hạ, nhưng đều bị ngươi ngăn cản.” Miểu chậc chậc lên tiếng, giọng điệu mang theo nén giận, nhưng nhiều hơn nữa là hâm mộ và bội phục.

“Tùy các nàng nói gì thì nói, tóm lại ta với A Man trôi qua vui vẻ là tốt rồi.” Trình Y không để ở trong lòng, ra cửa thường bị vài nữ nhân vụng trộm trừng mắt cũng không để ý tới. Qua một thời gian rồi các nàng cũng thôi.

Nói chuyện với Miểu một lát thì Trình Y đi trở về, A Man dưỡng thương đã tốt, ban ngày đi ra ngoài đi săn. Tuy người ngoại tộc đã bị tiêu diệt, không có người giành thức ăn với bọn họ, nhưng mà nam đinh trong tộc cũng bị tổn thất hơn phân nửa, người đi săn cũng ít, trực tiếp ảnh hưởng tới số lượng con mồi bắt được.

Các nữ nhân cũng sẽ đi bắt cá, so sánh với rải rác không có được mấy con mồi, thì cá bắt được rất là nhiều, nước sông vẫn luôn chảy, cá nơi khác cũng sẽ lội tới, như vậy sẽ không xuất hiện tình huống bắt vài ngày là hết cá.

Hôm nay Trình Y cũng giống như thường ngày sau khi bắt cá thì đánh vảy mổ bụng. Khi cô đang mổ bụng một con cá mập mạp, máu lập tức chảy ra, gió thổi qua, mùi cá và mùi máu tươi nồng đậm xông vào mũi, trong dạ dày cuồn cuộn, cảm giác buồn nôn chợt tới, Trình Y nhanh chóng ném cá trong tay đi xoay người nôn ói.

Buổi sáng ăn cơm đều nôn hết, Trình Y lại nôn khan vài cái, không có gì để nôn mới thoáng thoải mái hơn.

Các nữ nhân bên cạnh đều bị dọa, có người lấy nước, có người vỗ nhẹ sau lưng cho Trình Y, có người la hét để cho nàng nhanh đi về, tình cảnh rối thành một nùi, lúc này đột nhiên không biết là ai nói câu: “Trình Y có em bé đi?”

Trình Y nghe vậy thì sững sờ, đưa tay xoa bụng đột nhiên nhớ tới đại di mụ tháng này không có tới. Bình thường thời gian hành kinh của cô rất đúng hạn, thời gian trước phải cùng người ngoại tộc đánh nhau thương vong quá nhiều, căn bản là không có thời gian suy nghĩ chuyện hành kinh. Bây giờ nghĩ lại trong lòng có vài phần hoài nghi, áp chế kích động trong lòng để có thể càng xác định, cô tự xem mạch cho mình.

Thời kỳ đầu mang thai rất khó dựa vào mạch để suy đoán, Trình Y nghiêm túc giữ thật lâu, cảm giác được loáng thoáng hoạt mạch phi thường không rõ ràng, như có như không. Không dám khẳng định rốt cuộc thật sự là có hoạt mạch hay là bởi vì tác dụng tâm lý làm cho phán đoán sai lầm, cô không thể khẳng định chính mình trăm phần trăm mang thai, vì vậy áp chế kích động nghĩ tới bất kể là phải hay không phải, qua một thời gian ngắn nữa thì sẽ biết.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.