[Fanfic][Savokiku] Nữ Hoàng Chúa Tể Bóng Đêm, Em Là Của Chị

Chương 3: Vương tọa bang black night



Triệu Gia Mẫn ngủ một giấc không biết gì đến khi tỉnh lại thì thấy mình đang ở một căn phòng lớn, có hai mầu chủ đạo là đen trắng.

Cộng thêm những đầu lợn rừng, sư tử treo trên tường, ngay cả tấm trải sàn của làm bằng bộ da của con báo, còn có 1 cây đao lớn găm ở giữa bàn để làm kiểng. Triệu gia Mẫn nhíu mày, đấy là đâu mà sao trông u ám tựa như tâm hồn của Gia Mẫn hiên giờ vậy.

-Mẫn nhi!!

Nishiori Reika đi thẳng vào phòng bật đèn sáng lên lúc này Triệu Gia Mẫn mới thấy rõ được gương mặt của cô Reika.

Khuôn mặt rất đẹp nhưng không hiểu sao Triệu Gia Mẫn cô cảm nhận được trên người Nishihori Reika có một cái gì đó rất nguy hiểm một hương vị của thần chết. Dù vậy, Triệu Gia Mẫn vẫn cảm thấy an toàn một chút vì mẹ của cô đã giao cô cho cô Reika vì mẹ tin tương cô Reika nhất

-Con tỉnh rồi à?

Nishihori Reika đưa tay lên khẽ vuốt những sợi tóc còn vương trên má Triệu Gia Mẫn, gương mặt Gia Mẫn bây giờ không còn sức sống nữa, sâu trong ánh mắt đó là những nỗi uất ức trong lòng và sự thù hận. Nishihori Reika mỉm cười dịu dàng

-Mẫn nhi đói rồi phải không?….Lại đây ăn một chút đi.

Nishihori Reika năm tay Triệu Gia Mẫn bước đến một bàn đầy thức ăn mà Gia Mẫn ưa thích. Triệu Gia Mẫn ung dung ngồi găm một bàn thức ăn thịnh soạn. Nishihori Reika nhìn bộ dạng ăn của Gia Mẫn thì bật cười, vì dáng ăn của Gia Mẫn rất giống với Hạ Y Cẩm Vân năm đó.

Nghĩ đến đây, trong lòng Nishihori Reika có một chút đắng chát. Người mình yêu thương đến khi chết đi bản thân cũng không thể chạm đến, nhưng ít nhất người đó cũng cho mình một hình bóng để tưởng niêm. Đúng!!..Nishihori Reika nhìn thấy Hạ Y Cẩm Vân thấp thoáng qua Triệu Gia Mẫn. Chỉ cẩn như thể thôi đối với Nishihori Reika là quá đủ rồi.

-Mẫn nhi!!…..Cô quên chưa nói cho con là cô đã mang con đến nhật. Từ nay, cô là người thân duy nhất của con, con muốn người khác gọi con là gì nào?….Kiểu như một biệt danh thú vị nào đó.

Nishihori Reika nhâm nhi ly rượu vang cao cấp nhìn Triệu Gia Mẫn đang tàn sát đồ ăn một cách khí thế như kiểu đổ ăn là kẻ thủ của Gia Mẫn vậy. Triệu Gia Mẫn nhai đồ ăn ngon trong miệng thì dừng lại một chút, nghĩ nghĩ rồi lại ăn. Thấy Triệu gia Mẫn không nói, Nishihori Reika chỉ cười và tiếp tục nhâm nhi ly rượu của mình. Đến khi trên bàn chả còn thứ gì và bản thân Triệu Gia Mẫn cảm thấy no nê thì mới chạy đến rúc vào ngực Nishihori Reika thủ thỉ, giọng lành lạnh.

-Cô Reika!!..Nhất định phải có một cái tên khác sao cô?..

-Uh!!…Vì cô phải làm giấy tờ cho con làm con nuôi của cô nên cần có một cái tên mới, Mẫn nhi thích tên gì nào?

Nishihori Reika cưng chiều nhìn Triệu Gia Mẫn trong ngực mình bộ dạng suy tư. Chính lúc này, Nishihori Reika mới phát hiện, đứa nhỏ này có khuôn mặt tỉ lệ vàng huyền thoại 1.618. Không nhịn được Nishihori Reika nhếch môi cười, thầm nghĩ bụng đứa nhỏ này nếu chăm sóc thật tốt sẽ rất rất ưu tú.

(tg giải thích một chút: tỉ lệ 1.618 hay còn gọi là tỉ lệ vàng Fibonacci là tỉ lệ vàng trong lĩnh vực nghệ thuật, kiến trúc,..được coi là tỉ lệ siêu việt. Nó tạo cho con người ta cảm giác hài hòa, thoải mái, dễ chịu,..Gấu nhỏ sở hữu gương mặt tỉ lệ vàng này nên nam trang thì soái, ngầu, cool mà nữ trang thì xinh đẹp, khả ái ngây ngất lòng người là vì thế đóa ạ. Quên nữa, cái số đo chuẩn ba vòng của con gái là 90:60:90 đấy cũng là tỉ lệ vàng đó ạ)

-Cô Reika!!…Con thấy cái tên Savoki cũng không tệ, nghe rất thuận tai. Cô Reika thì thấy thế nào?

-Uhm!!..Savoki!!….Nishihori Savoki!!…Không tệ, nghe rất hay. Được rồi!!…Triệu Gia Mẫn từ nay sẽ có một tên mới là Nishihori Savoki, và là con gái của Nishihori Reika này được không nào?

Nishihori Reika mỉm cười cưng chiều nói với Triệu Gia Mẫn, Gia Mẫn thì gật đầu nhẹ một cái rồi tiếp túc rúc vào ngực Nishihori Reika tìm hơi ấm của người mẹ đã khuất. Nishihori Reika ôm Triệu Gia Mẫn về nhà của mình, cô phải thuyết phục cha mình Nishihori Nira chấp nhận Gia Mẫn. Nishihori Reika đã tính toán sẵn các bước đi tiếp theo rồi, vấn đề chỉ là hành động thôi. Kế hoạch vẫn chỉ là kế hoạch, thực tế vẫn có thể xảy ra sự cố ngoài ý muốn.

Nishihori Reika ôm Triệu Gia Mẫn đến biệt thự Nishihori. Cánh công biệt thự chậm chạp mở ra, nhân công nhà Nishihori đứng thành hai hàng thẳng tắp cúi chào cô. Nishihori Reika thở dài ôm Triệu Gia Mẫn đang ngủ say vào trong, toàn bộ nhân công tròn nhìn nhìn Gia Mẫn trong ngực Reika. Bọn họ tự hỏi, đứa trẻ mà thiếu chủ ôm trong ngực là ai, và bọn họ rất lo cho Gia Mẫn vì lời nói của lão gia với thiếu chủ hôm qua.

Nishihori Reika đặt Triệu Gia Mẫn ngay ngắn trên ghế sô pha, rồi cởi áo khoác đắp cho Gia Mẫn, cử chỉ ôn nhu vô cùng khiến cho toàn bộ nhân công của gia tộc nhìn thấy đều muốn rớt mắt ra ngoài vì trước giờ thiếu chủ bọn họ chưa từng đối xử với ai như thế trừ lão gia.

Bỗng nhiên chiếc điện thoại của Nishihori Reika reo, cô liền bắt máy rồi ra ngoài một chút, để Triệu Gia Mẫn đang ngủ ở lại. Nishihori Nira đang hí hửng định ra ngoài hành lang uống trà đạo thì nhìn Triệu Gia Mẫn ngủ ngon lành trên ghế sô pha của mình thì giận dữ nói lớn.

-Đứa nhỏ kia là ai?….Là ai đã mang nó đến đây hả?.

Mọi người trong biệt thự hốt hoảng tập hợp trước Nishihori Rina trố mắt nhìn Triệu Gia Mẫn vẫn ngon lành ngủ, lòng thầm tội nghiệp cho Gia Mẫn. Nishihori Nira thấy mọi người không ai trả lời thì thực sự nổi cơn thịnh nộ

-Khốn khiếp!!……Sao không ai trả lời hả?…Các người muốn chết phải không?

Toàn bộ nhân công trong nhà liền hoảng sợ, đứng im không nhúc nhích. Một nhân công run sợ bước ra lắp bắp nói

-Thưa lão gia!!…Đứa nhỏ đó!!… Là do thiếu chủ..vừa… vừa mới đưa về ạ.

-Cái gì?…

Nishihori Nira giận dữ đến nổi gân xanh khắp mặt, hai mắt hiện ra cả tơ máu. Vớ tay lấy thanh kiếm Katana trên giá gần bên cạnh mình bước đến chém Triệu Gia Mẫn. Đúng lúc đó. Nishihori Reika mang đám Mao Mao, Đới Manh, Kẹp Tóc, Lạc Lạc, Ngũ Triết và Mạc Hàn vào trông thấy cha mình định cầm kiếm chém Triệu Gia Mẫn thì cũng nhanh tay vớ một cây kiếm Takana khác nhanh chóng chạy đến chặn đứng thanh kiếm của cha mình. Lưỡi kiếm lạnh lẽo chỉ cách người Triệu Gia Mẫn và xăngtimet nữa là Gia Mẫn vọng mạng

-Cha!!…Cha định làm gì?..

-Mày còn gọi tao là cha sao?….Trong mắt mày còn có người cha là tao sao?…Tao đã nói là mày mang đứa nào về nhận nuôi là tao sẽ chém nó thành hai khúc vứt cho cá ăn mà mày vẫn mang nó về.

Nishihori Nira giận dữ hét vào mặt Nishihori Reika đồng thời dùng kiếm đẩy cô ra. Nishihori Reika khẽ lùi xuồng, hai tay cầm chặt chuôi kiếm đứng chắm trước Triệu Gia Mẫn nói

-Cha!!..Lâu rồi hai cha con mình không đấu kiếm với nhau, không bằng hôm nay hai cha con mình đấu kiến với nhau xem kiếm đạo của ai mạnh hơn.

Dứt lời, Nishihori Reika tiến lên một bước chém một đường, Nishihori Nira cũng giơ kiếm lên đỡ. Hai kiếm chạm nhau phát ra một tiếng thanh thúy. Sau đó thì cả hai người chuyên chú đấu kiếm. Nishihori Nira đang rất là giận dữ nên mỗi đường kiến xuất ra đều hung hiểm vào góc chết của Nishihori Reika. Nishihori Reika cũng không vừa, bình tĩnh tung toàn bộ sức lực hóa giải đòn đánh, không dám khinh thường. Nãy giờ, Nishihori Reika chỉ phòng thủ không hề tấn công nên Nishihori Nira nghĩ là đứa con gái hư của mình khinh thường mình nên ra đòn càng hiểm hơn, Nishihori Reika thấy cha mình thay đôi thế đánh mạnh bạo và ngoan độc hơn thì nhíu mày đành phản công lại.

Hai cha con cứ đánh qua đánh lại nhau bất phân thắng bại, ở dưới cả đám Đới Manh, Mao Mao, Mạc Hàn, Lạc Lạc, Kẹp Tóc và Ngũ Chiết khí thế cổ vũ nhiệt tình làm biệt thự nhà Nishihori nhộn nhịp hẳn lên, còn Triệu Gia Mẫn vẫn ngủ ngon lành dù tiếng ồn khá lớn. Rốt cục, một lúc lâu sau thấy cứ tình hình thế này không phải tốt nên Nishihori Reika quyết định toàn lực tấn công, Reika nhanh tay chém ba đường kiếm, do không kịp tốc độ ra đòn nên kiếm trên tay Nishihori Nira bị Nishihori Reika đánh bay cách không xa chỗ hai người đứng. Theo luật thì Nishihori Reika thắng.

-Cha!!..Con bé không phải người ngoài, nó là con gái ruột của con cũng là cháu ruột của cha. Cha thực sự nhẫn tâm giết cháu ngoại của mình sao?..

Nishihori Reika trầm giọng nói, bước đến giá để kiếm đặt thanh Katana vào vị trí cũ bước đến ôm Triệu Gia Mẫn đang ngủ vào ngực ngước mắt nhìn cha mình đang ngạc nhiên.

-Cái gì?….Mày nghĩ tao sẽ tin những lời dối chá này sao?…Mày đã bảo là mày sẽ không lấy chồng như thế nào lại có con lớn nhường này?

Nishihori Reika mặt không biến sắc, không lạnh không nhạt đáp. Đồng thời, ra hiệu cho thuộc hạ của mình đưa cho cha mình bản xét nghiệm ADN.

-Cha xem cho kĩ đi, con bé là con ruột của con. Hơn 10 năm trước, con đến Thẩm Quyến và mang thai con bé. Lúc sinh nở liền xảy ra chuyện, con cứ nghĩ con của con đã chết rồi nhưng không ngờ cách đây vài ngày con mới biết là con bé vẫn còn sống. Cháu của cha bị người ta hại nhìn thấy cha ruột chết đi mà bị tổn thương tinh thần. Con không thể không mang con bé về đây được cha à!

Nishihori Reika nhìn thẳng vào mắt Nishihori Nira nói dối, mặt không đổi sắc bình tính đến lạ lùng. Nếu có cuộc thi nói dối chắc chắc Nishihori Reika sẽ được danh hiệu là thánh nói dối. Toàn bộ nhận công nhà Nishihori trên dưới nghe thấy Nishihori Reika nói thì kinh ngạc nhìn nhau không dám nhúc nhích. Đám Mạc Hàn, Đới Manh, Kẹp Tóc, Mao Mao, Lạc Lạc và Ngũ Chiết thì im lặng nhìn Gia Mẫn và Nishihori Reika đang ngồi trên ghế sô pha.

Trong lúc đó, Nishihori Nira nhìn tờ giấy xét nghiệm ADN ghi 99.999% trùng khớp trong tay mà trầm mặc không nói. Nishihori Reika ôm Triệu Gia Mẫn say giấc lên phòng, không quên ra hiệu cho thuộc hạ mang đám nhỏ kia về phòng đã được cô cho người khác sắp xếp trong biệt thự.

Lên đến phòng, Nishihori Reika đặt Triệu Gia Mẫn nên chiếc giường lớn, rồi cũng trầm mặc nhíu mày nhìn Gia Mẫn đang ngủ. Nishihori Reika hiểu cái cảm giác đau đớn khi nhìn người mẹ thân yêu của mình rời xa mình như thế nào, nên cô cũng rất đồng cảm với Gia Mẫn. Khi con người gặp một biến cô nào đó không muốn đối mặt thì con người sẽ tìm cách để chạy trốn nó, ” ngủ” cũng là một cách chạy trốn thực tại khắc nhiệt. Nishihori Reika cô cũng từng cảm thấy rằng đôi khi giấc mơ đẹp đẽ hơn thực tại rất rất nhiều lần. Nhưng dù có không muốn đối diện với thực tại thế nào thì Triệu Gia Mẫn – đứa nhỏ tội nghiệp này vẫn sẽ phải đổi diện sự thực.

Khoảnh khắc Triệu Gia Mẫn chấp chận đối diện sự thật cũng là lúc ác quỷ trong tâm hồn trong sáng thánh thiện bị nhuộng thành mầu đen kia sẽ ngự trị trong trái tim Gia Mẫn. Lúc đó, Nishihori Reika cô cũng chả có cách nào ngăn cản mà chỉ có thể lợi dụng nó thúc đấy đứa nhỏ này phát triển bản thân đến cực đại để một ngày nào đó một thiên thần được cử xuống thanh tẩy trái tim Triệu Gia Mẫn và mang đến cho Gia Mẫn hai chữ ” hạnh phúc”, như Hạ Y Cẩm Vân đã làm với Nishihori Reika cô vậy. Mà từ giờ đến lúc đó còn rất xa.

-Chủ nhân!!…Lão gia đã cho người xác mình tờ giấy xét nghiệm ADN đó là thật hay là giả rồi ạ.

-Được!!…Anh ra ngoài đi.

Nishihori Reika ra lệnh cho thuộc hạ của mình lui xuống, còn bản thân ngồi bịch xuống giường bên cạnh Triệu Gia Mẫn.

Nishihori Reika cô đã tính toán rất kĩ, nếu hối lộ ai đó để làm bản xét nghiệm ADN thì chắc chắc người cha cáo gia thành tinh của mình sẽ điều tra ra lúc đó đứa nhỏ Gia Mẫn này sẽ nguy mất nên cô mới nghỉ cách làm cho kết quả xét nghiệm sai đi trong quá trình thí nghiệm bằng cách ngâm tóc của Triệu Gia Mẫn với máu của mình. Vì mẫu tóc của Triệu Gia Mẫn dính ADN trong máu của Nishihori Reika cô nên kết quả xét nghiệp tự nhiên sẽ sai mà không ai tìm ra lí do vì sao. Từ đó hiển nhiên Triệu Gia Mẫn là con gái ruột của Nishihori Reika cô. Kế hoạch không chút sơ hở nên cha cô chắc chắc sẽ chấp nhận Triệu Gia Mẫn thôi, chỉ là nếu cha cô đích thân kiểm chứng Gia Mẫn thì cô sẽ không có cách nào ngăn cản vì ngăn cản chỉ khiến sự thật bị lộ ra kiểu không đánh mà khai thôi. Suy cho cùng, tự Triệu Gia Mẫn lựa chọn con đường mà mình phải đi, Nishihori Reika cô không thể lựa chọn thay được….

Đúng như dự đoán, sáng hôm sau Nishihori Nira cha cô đích thân kiểm chứng Triệu Gia Mẫn có phải cháu ruột của mình hay không. Nishihori Reika không thể ở lại bên cạnh Triệu Gia Mẫn vì phải giải quyết công chuyện của bang Black Night và cả tập đoàn lớn nhật thế giới Nishihori nữa.

Triệu Gia Mẫn Ngủ một giấc ngon lành từ chiều hôm qua đến sang hôm nay mới tỉnh. Khi tỉnh lại Triệu Gia Mẫn đã thấy Nishihori Nira ngồi bên cạnh giường cùng với đám Đới Manh, Mạc Hàn, Mao Mao, Lạc Lạc, Kẹp Tóc và Ngũ Chiết. Thấy Triệu Gia Mẫn tỉnh lại cả đám định hô lên thì bắt gặp ánh mắt Nishihori Nira nhìn thì nuốt ngược trở lại, ngồi im tại chỗ nhìn Gia Mẫn không dám nhúc nhích. Nishihori Nira nheo mắt nhìn Triệu Gia Mẫn đang nhìn mình với ánh mắt sâu thẳm vô đáy như đang nhìn con mồi của mình hồi lâu mới hỏi, giọng đầy uy quyền.

-Con không sợ ta sao?

Một cô bé 10 tuổi khi chịu một cú shock gì đó lớn, nhất định sẽ rất sợ người lạ đặc biệt là đứa nhỏ này vừa tận mắt nhìn thấy cha mình bị giết nhưng tại sao ngay cả một điều sợ hãi duy nhất đối với một người đàn ông có vẻ bên ngoài đầy quyền lực như Nishihori Nira ông thế này lại không sợ. Nishihori Nira nội tâm rất vui mừng hài lòng nhưng cùng tò mò không biết đứa cháu mình là đứa như thế nào.

Tim đã đóng băng cơ thể đã lạnh, những nỗi sợ hãi trong tâm hồn đã theo người mẹ thân yêu đã cuốn trôi vào kí ức và bây giờ thay thế nỗi sợ đó là nỗi hận thù.

-Không

Một câu trả lời thay cho tất cả.

-Tại sao?

Nishihori Nira hỏi khi thấy Triệu Gia Mẫn rất cứng cỏi hoàn toàn không tìm thấy vẻ sợ hãi nào trong ánh mắt của Gia Mẫn.

Triệu Gia Mẫn đưa ánh mắt vô cảm của mình nhìn vào mắt người đàn ông lớn tuổi trước mặt mình, Gia Mẫn không tin tưởng ai cả người đàn ông này quá xa lạ đối với Gia Mẫn.

Khi không biết gì về ông ta Triệu Gia Mẫn cô quyết định tốt nhất không nên quá tin tưởng vì có thể ông ta là người xấu.

-Không biết.

Quả thật Triệu Gia Mẫn cũng không hiểu vì sao cái cảm giác sợ hãi bên trong cơ thể hoàn toàn không còn nữa.

Nhìn người đàn ông trước mặt Triệu Gia Mẫn cứ như thấy một người lạ bình thường dù trong ánh mắt của ông ta chứa đi nhiều quyền lực mà cô không thể nào biết được.

Câu trả lời của Triệu Gia Mẫn trống không, Gia Mẫn coi ông như như người vô hình không hề tồn tại trước mặt mình.

Môi Nishihori Nira bất giác mỉm cười không phải khen ngợi, không phải cười chê bai mà là một nụ cười hài lòng. Đứa nhỏ này biểu hiện rất giống với Nishihori Reika ngày trước khi vợ ông mất, xem ra thật sự đứa nhỏ này là cháu ruột của ông thật rồi.

-Con tên là gì?

-Con tên Savoki

Triệu Gia Mẫn ý thức được bản thân một chút, lễ phép nói. Nishihori Nira thấy Triệu Gia Mẫn thay đổi cách trả lời liền hiểu đứa nhỏ này lúc nãy theo bản năng trả lời mình, tự nhiên ông thấy thương đứa cháu này một chút.

-Đi!!…Ông ngoại dẫn con đi đến một nơi.

Triệu Gia Mẫn sắc mặt không chút biểu tình để cho Nishihori Nira dẫn đi, đám Mao Mao cũng bị đưa đi lốt. Nishihori Nira cầm tay Triệu Gia Mẫn dẫn đi đến tổng căn cứ bang Black Night, nơi mà chỉ người đứng đầu gia tộc Nishihori, thuộc hạ thâm tin tài giỏi nhất của mình và những đứa trẻ mồ côi có tư chất cao mới được đến đây tập luyện, cũng là nơi đào tạo ra bang chủ bang Black Night lẫy lừng thế giới.

Cách cửa sắt được mở ra, Triệu Gia Mẫn và đám Mao Mao có thể cảm nhận được rất nhiều đôi mắt đang hướng về phía mình.

-Bụp bụp

Tiếng vỗ tay triệu tập vang lên mọi người đều tập trung lại nơi mà Triệu Gia Mẫn và người đàn ông xưng là ông ngoại của cô đang đứng. Nishihori Nira cầm tay Triệu Gia Mẫn tiến đến Vương tọa to lớn đầy uy quyền của bang chủ bang Black Night ngồi xuống. Triệu Gia Mẫn có thể cảm nhận được bọn họ nhìn cô với ánh mắt không mấy thiện cảm, thú thật thân hình cô trông nhỏ bé thế này ai nấy nhìn vào nhất định sẽ nghĩ tiểu thư con nhà quyền quý mà bày đặt tập theo bọn du côn học đánh nhau.

Nishihori Nira đứa mắt nhìn mọi người một lượt rồi nói lớn, giọng nói khí thế đầy khí thế vương giả.

-Hôm nay, Nshihori Nira tôi đây chính thức giới thiệu cho mọi người cháu gái của mình Nishihori Savoki. Người sau này sẽ trở thành bang chủ bang Black Night.

Trên dưới mọi người đều ngạc nhiên, ai cũng nhìn chằm chằm Triệu Gia Mẫn đánh gia.

Pằng.

Tiếng súng vang lên, ánh mắt mọi người lập tức hướng về phía phát ra tiếng súng đó.

Có một cậu trai trẻ đang nhắm một mắt hướng vào phía tường tay không ngừng bóp cò súng. Từng tiếng vang lên theo một nhịp vang tai.

Triệu Gia Mẫn khẽ liếc mắt về tấm đạn thì thấy hoàn toàn đúng đích một màu đỏ chói đẹp mắt. Đám Mao Mao, Lạc Lạc, Đới Manh, Mạc Hàn, Ngũ Chiết và Kẹp Tóc thích thú khen ngơi cậu bé kia lợi hại.

-Tốt!!.. Tốt!!….Mitsuomi Jun tài bắn súng của cháu tiến bộ rất nhiều rồi. Haha!!

Nishihori Nira vỗ tay khen thưởng chàng trai bắn súng kia, chàng trai kia thoát nhìn cũng ngang tuổi Triệu Gia Mẫn quay lại cúi người chào Nishihori Nira.

-Cháu cảm ơn ông đã khen tăng!!…Kia là cháu gái của ông sao, thật xinh đẹp!!..

Mitsuomi Jun nở nụ cười mà cậu cho là đẹp nhất với Triệu Gia Mẫn, nhưng Gia Mẫn không thèm để ý mà mắt cứ dán vào thùng đựng súng to lớn bên cạnh, làm cho hắn không can tâm. ( tg: Can cái gì mà can, có mà can dầu ăn của nhà anh ý).Khi hắn cười, tất cả đám con gái ở đây đều bị mê hoặc nhưng cô bé kia lại không thèm nhìn hắn lấy một làn làm cho lòng tự tôn của hắn bị tổn thương nặng nề.

Nishihori Nira nhìn Mitsuomi Jun rồi lại nhìn Triệu Gia Mẫn, trong lòng liền rõ ràng thằng bé kia thích cháu mình, mà cháu mình lại ngó lỡ, nội tâm ông muốn cười đến nội thương. Nishihori Nira bước đến bên cạnh Triệu Gia Mẫn nói, giọng thập phần cưng chiều

-Con thích à? Có muốn thử không?

-Con muốn thử!

Triệu Gia Mẫn đáp, mắt tiếp tục dán vào cái thùng đựng súng ở bên mà cho cả Nishihori Nira và Mitsuomi Jun ăn bơ toàn tập.Nishihori Nira ra lệnh cho một tên thuộc hạ phía sau, tên đó nhanh chống tiến lại chiếc thùng chọn ra một khẩu súng lục tốt nhất.

Mọi người bên trong đều nghĩ cô tỏ vẻ ta đây mà thật chất không biết được gì.

-Con bé này làm được không đó?

Đám con gái và con trai tuổi ngang Triệu Gia Mẫn thi nhau nói những lời mỉa mai Gia Mẫn, trừ hai người, bọn chúng nghĩ rằng bọn chúng tập lâu như vậy rồi kĩ thuật cầm súng còn không thành thạo được thì một con nhóc con mới vào ngày đầu tiên làm sao mà biết dù là bang chủ kế nghiệm. Học bắn súng không phải như đi chơi hay ăn quà bánh dễ dàng mà nó phải qua một quá trình tập luyện kì công mới được. Với kĩ thuật không tốt thì có nhắm đến đâu viên đạn khi bay ra cũng không nằm ngay vị trí mà người bắn mong muốn. Thậm chí còn có thể lệch đạn mà quay về phía người bắn.

Khi khẩu súng được đưa đến, Triệu Gia Mẫn cầm súng trên tay thì đôi chân mày khẽ chau lại.

-Không đạn thì bắn bằng niềm tin và hi vọng à?

Khi nghe câu hỏi của Triệu Gia Mẫn ngay cả thuộc hạ của Nishihori Nira và tất cả người lớn ở đây đồng loạt quay mặt lại nhìn cô.

Kì thật là đạn có bên trong súng hay không rất khó nhận biết được vì trọng lượng mỗi khẩu súng đều khác nhau. Những sát thủ chuyên nghiệp cũng rất có nguy cơ không nhận biết được. Mà Triệu Gia Mẫn thì lại khác vừa cầm lên tay là cảm nhận trong lượng của nó được ngay.

Mitsuomi Jun nheo mắt đánh giá Triệu Gia Mẫn, nghĩ bụng “Cô bé này quả thật không tầm thường, không hổ là bang chủ kế nghiệp Black Night, Mishihori Savoki sao,cô có một khả năng quan sát rất nhạy bén lại để ý đến từng chi tiết nhỏ. Sau này nhất định sẽ là một nhân tài hiếm có”

-Tốt tốt

Nishihori Nira vỗ tay khen thưởng cho câu nói vừa rồi của Triệu Gia Mẫn, và ngay sau câu nói đó cả đám con gái đều nhìn cô với ánh mắt ngưỡng mộ. Riêng chỉ có hai cô bé nãy giờ không chế giễu Triệu Gia Mẫn thì mỉm cười chờ đợi. (tg: mọi người đoán xem người bé này là ai? ^^)

-Bỏ đạn vào.

Nishihori Nira quay sang nhìn thuộc hạ của mình phía dưới tiến lên lắp đạn vào khẩu súng, khi đạn được lắp xong mọi ánh đều tập trung vào người Triệu Gia Mẫn. Đám Đới Manh, Mạc Hàn, Mao Mao, Lạc Lạc, Ngũ Chiết, và Kẹp Tóc đều lo lắng cho Gia Mẫn, im lăng chờ đợi.

Những người ở đây muốn biết thật ra năng lực của bang chủ kế nghiệp Black Night tới đâu, Nishihori Savoki cô lợi hại như thế nào mà khi bước chân vào đây đều không giống như mọi người qua một lần kiểm tra thể lực sống chết với cái bản năng vốn có của mình. Ánh mắt của Nishihori Nira khi nhìn cô cũng rất khác lạ nó vừa chứa nghi hoặc vừa chứa một chút tình thương bên trong đó.

Triệu Gia Mẫn hướng mọi tập trung vào tầm nhắm không để ý mọi người đang nhìn mình như thế nào. Loại bỏ ngoài tai những lời bàn tán lớn nhỏ. Tay chuẩn bị sẵn sàng, khoảnh khắc này mọi thứ xung quanh Triệu Gia Mẫn đều trở nên vô hình. Để Triệu Gia Mẫn như một đóa hoa hồng nở rực giữa đêm tối.

Triệu Gia Mẫn nhìn tầm bia mục tiêu, trong đầu hiện lên hình ảnh của kẽ đã giết hại người mẹ thân yêu của mình, Hứa Giai Nguyệt

Pằng!!

Tiếng súng vang lên, mọi người đều hướng theo viên đạn bay thẳng về mục đích quả thật không thể xem thường chuẩn xác 100%. Mọi người xung quanh không thể tin nổi một cô bé 10 tuổi có thể bắn một phát trúng ngay mục tiêu. Nishihori Nira cười lớn vẻ mặt rất hài lòng đứa cháu gái này

-Haha!!…Tốt!!..Tốt!!…Không hổ là cháu gái Nishihori Nira này. Haha!!..Jamin!..Cô lại đây!..

-Thưa ngài Nira sama!!..Ngại gọi tôi?

Một cô gái trẻ đẹp khoảng hơn 20 tuổi từ trong đám người bước đến trước mặt Nishihori Nira cúi đầu chào hỏi. Jamin có một mái tóc dài và gương mặt thanh tú. Nishihori Nira quay sang Triệu Gia Mẫn cưng chiều nói.

-Savoki!!…Đây là chị Hideomi Jamin từ hôm này sẽ dạy con và các bạn của con bắn súng. Tài bắn súng của con rất tốt nhưng vẫn cần bồi dưỡng thêm, con có hiểu những gì ta nói không?

-Con hiểu.

Triệu Gia Mẫn giọng lành lạnh đáp. Nishihori Nira gật đầu hài lòng, đưa bàn tay mềm nhỏ nhắn của Triệu Gia Mẫn cho Jamin rồi nói.

-Cô Jamin đưa mấy đứa nhỏ thăm quan một vòng tổng căn cứ, rồi quay về đây.

-Vâng!!..Thua ngài Nira sama

Hideomi Jamin cúi người chào Nishihori Nira rồi đưa Triệu Gia Mẫn đi xung quanh. Đám Đới Manh, Mạc Hàn, Mao Mao Lạc Lạc, Kẹp Tóc, và Ngũ Chiết cũng bị đưa đi theo, ai cũng suýt xoa

-Woa!!… Nơi này vừa đẹp vừa rộng lớn thật đó!!.._Mao Mao nói, mắt long lanh.

-Uh!!..Rộng lớn thật đó. Nè!!,,Chị Jamin gì gì đó ơi!..Nơi này, sau này sẽ là của bạn ấy đúng không?

A Tạp trỏ Triệu Gia Mẫn chu miệng nói, mắt lấp la lấp lánh. Hideomi Jamin cũng bật cười, giải thích.

-Uh!!..Nơi này thuộc gia tộc Nishihori, con cháu của gia tộc này đời này qua đời khác kế thừa nơi đây. Hiện tại nơi này là của bang chủ đương nghiệm Reika sama, lúc trước là của Nira sama nên sau này nơi này được nhiên sẽ là của Savoki sama rồi.

-Woa!!.. _Cả đám đồng thanh.

Hideomi Jamin đưa Triệu Gia Mẫn cùng đám Đới Manh, Mao Mao, Mạc Hàn, Lạc Lạc, A Tạp và Ngũ Chiết đi tham quan nơi tập võ, nơi tập bắn súng, nơi chế tạo vũ khí, xưởng chế độc, nơi tập ám khí, phòng máy tinh sau này cả đám học hacker, phòng khí độc thử chất độc hay luyện khả năng nín thở,…Đi đâu cả đám đều ngơ ngác ngó nghiêng thích thú, riêng Triệu Gia Mẫn thì từ đầu đến cuối sắc mặt chưa từng thay đổi. Hideomi Jamin thầm cảm thán, con cháu gia tộc Nishihori này người nào người đấy đều lạnh lùng nhưng xinh đẹp tài giỏi cả. Hideomi Jamin nhìn qua màn biểu diễn của tiểu thư nhỏ này đã rất yêu thích Triệu Gia Mẫn, nhận định Gia Mẫn là cô bé rất đặc biệt.

Cuối cùng, Hidenomi Jamin đứa cả đám đến một căn phòng lớn, vẫn là hai mầu chủ đạo đem trắng được bố trí rất trang nhã, đồ đạc ở đây gọn gàng. Chính giữa căn phòng là một vương tọa nhỏ khắc hoa văn tinh xảo, chỗ ngồi được lót lông thú rất đẹp. Cả đám mắt lấp lánh nhìn vương tọa, riêng Triệu Gia Mẫn thì vẫn im lặng không thèm để tâm khiến Jamin cũng chào thua. A Tạp hiếu động đính nhảy lên vương tọa ngồi thì Hideomi Jamin nhanh tay cầm cổ áo giữ lại, cười hiền nói

-Em định làm gì?…Chỗ ngồi đó đâu phải dành cho em.

A Tạp trợn mắt chu miệng không phục nói

-Thế vương tọa đó dành cho ai vậy?….Chị đừng bảo là cũng dành cho lão già tên Nira hung dữ đó nha!

-Eh!!.. A Tạp!!..Đừng có vậy chứ.

Mạc Hàn kèo tay A Tạp nhắc khéo. Lúc này, Hideomi Jamin mới nói

-Vương tọa đó dành cho bang chủ kế nghiệm Black Night nên đương nhiên chỉ có Savoki sama ngồi được chỗ đó.

-Ô!!…Ra thế!!.._Cả đám đồng thanh nhìn về phía Gia Mẫn.

(Nhớ khoảnh khắc Savo ngồi trên vương tọa no1 tổng tuyển cử quá đi)

Lúc này, Triệu Gia Mẫn bị Hideomi Jamin ẩn vai ý bảo lên vương tọa ngồi thì Gia Mẫn mới hoàn hồn, bước từng bước đến vương tọa rồi ngồi xuống. Hideomi Jamin mỉm cười

-Savoki Sama rất hợp với vị trí này!!!…..Đừng trốn nữa, hai em ra đây làm quen với Savoki sama và các bạn đi.

Hideomi Jamin nói mắt hướng về phía cửa. Triệu Gia Mẫn và đám Đới Manh, Mạc Hàn, Mao Mao, A Tạp, Lạc lạc, và Ngũ Chiết đồng loạt hướng mắt về phía cửa thì thấy hai cô bè cùng với người có tên là Mitsuomi Jun kia bước vào, đền gần Triệu Gia Mẫn đang ngồi trên vương tọa cui người chào.

-Ra mắt Savoki sama, tôi tên Minamino Tako.

-Chào mọi người!.. Ra mắt Savoki sama tôi tên Hojo Kiki.

-Tôi tên Mitsuomi Jun rất vui được gặp ngài, ngài Savoki sama.

Triệu Gia Mẫn ngồi trên vương tọa gật đầu không nóng không lạnh nói.

-Mình là Nishihori Savoki rất vui được biết ba người.

Khoảnh khắc Triệu Gia Mẫn ngồi lên Vương tọa này cũng là lúc Gia Mẫn chấp nhận thực tại khắc nhiệt này. Triệu Gia Mẫn cô nhất định sẽ quay lại để trả thù, những người đã hại chết mẹ của cô.

Náy này Triệu Gia Mẫn cô cũng nhận ra, thế giới này vốn không thề có công bằng. Nếu có công bằng thì sẽ không có kẻ mạnh người yếu, không có kẻ giầu người nghèo, cũng không có người thì hạnh phúc kẻ thì bất hạnh. Công bằng là thứ được mỗi con người khái niệm ra một cách khác nhau. Mà hai chữ “công bằng” kia đối với cố chính bằng hai chứ “trả thù”. Muốn trả thù thì bản thân Triệu Gia Mẫn cô phải có thực lực, có phải xây dựng thế lực của riêng mình………..


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.