[Đường Môn] Tiểu Phu Lang Của Pháo Ca

Chương 14: Xuýt bị lộ



Bởi vì xuất hiện chuyện này, Viên Thanh không còn mặt mũi ở lâu, miễn cưỡng nói vài câu rồi vội vàng rời đi.

Minh Quân cũng có chút áy náy, “A Kỳ, xin lỗi, nếu biết thím Viên là nói chuyện này, ta…”

“A Quân, chuyện này không liên quan đến ngươi.” Liên Kỳ khoát tay áo, nói.

Minh Quân vẫn cảm thấy ngượng ngùng, “Không được, ta vẫn nên về nhà trước một chuyến. Để cho phụ thân ta nhìn nhiều một chút, miễn cho trong thôn có người âm thầm động tay động chân. “

Liên Kỳ sửng sốt, nhớ tới phụ thân Minh Quân ở Minh gia thôn bối phận rất cao, cho dù là thôn trưởng, gặp mặt cũng phải gọi một Minh tam ca. Nếu như là Minh tam thúc ra mặt, Liên Kỳ cảm thấy chuyện ruộng bậc thang này hẳn là sẽ không xảy ra chuyện gì, chỉ là, “Vậy có phải quá phiền toái Minh tam thúc hay không? “

” Phiền toái cái gì chứ!” Minh Quân chọc chọc mũi Liên Kỳ, “Cái khác không dám nói, chuyện liên quan đến nhà ngươi, phụ thân ta nhất định sẽ để trong lòng! Năm đó nếu không phải dì Cát, mẹ ta không chừng… Quên đi, không nói những thứ này, ta trở về tìm phụ thân ta trước. “

“Ai?” Liên Quân còn chưa kịp phản ứng, Minh Quân cũng đã ôm Liên Du hôn một cái, tiếp theo háo hức chạy ra cửa.

Nhìn cánh cửa đã bị đóng lại, Liên Kỳ bất đắc dĩ cười cười, cảm thấy trong lòng ấm áp, tuy rằng sống lại ở dị thế xa lạ này, nhưng mà ——

Trong nhà có ba đứa nhỏ đáng yêu, bên cạnh còn có một người bạn tốt luôn chăm sóc mình ( khuê mật?), hơn nữa… sư huynh. Tuy rằng nhà bốn vách tường như cũ, nhưng cuộc sống hình như cũng không gian nan như mình tưởng tượng!

***

“Đúng rồi, A Thụy, đệ đi thi khoa cử, chúng ta có gì cần chuẩn bị không?” Liên Kỳ đối với khoa cử cổ đại một chút cũng không hiểu. Hắn chỉ biết trạng nguyên bảng đứng đầu Thám Hoa Lang, cùng xuân phong đắc ý vó ngựa tật, một ngày nhìn hết Trường An hoa!

Liên Thụy lắc đầu, “Không cần đặc biệt chuẩn bị, năm ngoái ta đã thông qua huyện thí cùng phủ thí, thành đồng sinh, tháng tám năm nay trực tiếp báo danh tham gia kỳ thi hương là được. “

“À.” Liên Kỳ gật gật đầu, kỳ thật vẫn có chút bối rối, hắn cân nhắc một phen, lại mở miệng dặn dò: “Ta đối với những chuyện khoa khảo này không hiểu lắm. Đến lúc đó chỉ có thể tự mình quyết định, bất quá ngươi không cần lo lắng, cho dù là thi không được cũng không sao. Không phải còn có người hơn năm mươi mới trúng cử sao! “

Liên Anh xông lên che miệng Liên Kỳ, “Đại ca, ngươi không cần miệng quạ đen! Tiên sinh chính là khen nhị ca thiên tư thông minh đó! “

“Lỗi của ta lỗi của ta!” Liên Kỳ vội vàng nhận sai.

Ngược lại Liên Thụy, nhìn bộ dáng vẫn chững chạc như cũ, “Chiếm được là nhờ may mắn của ta, mất đi là do số mệnh của ta. Kết quả thi cử làm sao có thể bị một câu nói đùa của đại ca ảnh hưởng? “

Liên Anh bĩu môi, có chút ủy khuất, “Ta cũng là vì tốt cho nhị ca mà! “

Liên Thụy mím môi, lại sờ sờ đầu Liên Anh, “Ta biết, cám ơn A Anh! “

Liên Anh rất dễ dỗ dành, nghe Nhị ca nói, rất nhanh lại cao hứng lên.

Tiểu Đậu Đinh Liên Du cũng nhào tới trên người Liên Thụy, “Ta cũng muốn! ” Vì thế, bé cũng được một cái xoa xoa tình yêu, Tiểu Đậu Đinh cũng thỏa mãn nheo mắt lại.

Nhìn bộ dáng hòa thuận vui vẻ trước mặt, trên mặt Liên Kỳ treo đầy mỉm cười, rơi vào trong mắt Đường Vô Dục, liền trở thành một phong cảnh khác.

***

Hiện tại Liên gia tạm thời không cần lo lắng miếng ăn. Sản lượng trong vườn rau nhỏ đủ cung cấp cho lượng rau tiêu thụ của gia đình.

Mà thịt sao, Đường Vô Dục mỗi sáng sớm ra ngoài rèn luyện (hoặc là nói là tập thể dục buổi sáng?), sẽ thuận tay mang về một chút thú rừng, gà rừng thỏ rừng là phổ biến nhất, thỉnh thoảng trên bàn ăn của bọn họ còn xuất hiện một hươu rừng!

Mà Liên Kỳ, lại ở trong đầu mình khắp nơi vơ vét biện pháp có thể kiếm tiền.

Hiện tại, hắn đang nhắm đến một số món ăn phụ như tỏi ngâm đường, kimchi, trứng vịt muối.

Sở dĩ lựa chọn ba thứ này, một là hắn ở trong trí nhớ nguyên chủ chưa từng thấy qua ba thứ này, hai là, hắn làm được nha!

Bất quá, sau khi chọn ra, Liên Kỳ cuối cùng lại nhịn đau đem kimchi buông tha. Bởi vì phụ cận thôn Minh gia không có ớt, mà kimchi không có ớt, còn có thể ăn sao?

Liên Kỳ nhớ rõ, ớt là cuối triều Minh mới du nhập vào trong nước, nhưng mà, thế giới này cùng kiếp trước của hắn rất bất đồng, hiện tại Liên Kỳ chỉ chờ mong, hy vọng ớt cùng địa quả giống nhau, có thể sớm xuất hiện ở thế giới này!

Vậy bây giờ còn dư lại, tương đối dễ làm, chính là tỏi ngâm đường.

Làm tỏi ngâm đường thực sự rất đơn giản, một cái lọ kín, giấm, đường, cộng thêm tỏi mới đào ra là đủ rồi.

Cho tỏi và đường, giấm vào lọ theo tỷ lệ nhất định, để ở nơi thoáng mát khoảng nửa tháng, có thể lấy ra ăn ~

Tỏi ngâm đường ướp xong có màu trắng, vị chua ngọt giòn tan, quả thực là pháp bảo đi kèm các món ăn! Nếu như khi ướp sử dụng đường đỏ, toàn bộ sẽ hiện ra một loại màu đỏ nhạt trong suốt, nhìn giống như bảo thạch, Liên Kỳ rất thích ăn!

Nghĩ đến là làm!

Liên Kỳ lập tức mang theo cuốc đi đến vườn rau nhỏ nhà mình, đào ra một bó tỏi mới. Sau đó lại ở nhà lục thùng đổ tủ, sau nhiều lần so sánh, lựa chọn một cái bình sứ có kích thước phù hợp. Lại lật lật gia vị trong nhà, giấm ngược lại còn có không ít, nhưng đường thì không đủ.

“Ai, A Anh, đường và giấm nhà chúng ta, mua ở đâu?” Liên Kỳ túm lấy Liên Anh hỏi.

Liên Anh có chút kỳ quái, “Đó không phải là lần trước ở chợ phiên Thu Sơn mua sao? “

“Khụ khụ, ta nhất thời quên mất.” Liên Kỳ che dấu nói, “Vậy khi nào lại có chợ phiên? “

Liên Anh bất đắc dĩ, “Đại ca, làm sao ca không nhớ rõ ngày tháng? Ngày mai là đến rồi! “

Liên Kỳ hưng phấn nói: “Vậy ngày mai chúng ta cứ đi thôi! “

“Đi đâu?” Đường Vô Dục vén rèm lên đi vào.

” Đi đuổi chợ phiên!”

“Phiên? Chợ? “

” Đúng vậy!” Liên Kỳ nặng nề gật đầu, “Tôi chuẩn bị làm tỏi ngâm đường ăn, nhưng đường và giấm trong nhà cũng không đủ, tôi muốn chuẩn bị thêm một ít. Còn nữa, mấy tấm da ngươi ném ở trong sân cũng có thể mang đến chợ xử lý một chút…”

Liên Kỳ bẻ ngón tay, sau đó lại đề cất cao giọng, kêu lên Liên Thụy, “A Thụy! A Thụy! Ngươi dẫn A Du tới đây! “

Chờ mọi người đến đông đủ, Liên Kỳ liền đem kế hoạch của mình nói cho mọi người một lần, “Ngoại trừ tỏi ngâm đường, ta còn muốn đi bắt mấy con vịt con, chờ nuôi lớn, đẻ trứng có thể ướp, trứng vịt muối ăn! Nhất là lòng đỏ trứng, nếu ướp tốt, dùng đũa chọc một cái, sẽ có dầu chảy ra, hít —— mùi vị kia…”

Liên Kỳ chậc lưỡi, tựa hồ là đang nhớ lại.

“Nhưng mà, đại ca, tỏi ngâm đường và trứng vịt muối, ca đã ăn ở đâu vậy?” Liên Anh nghi hoặc hỏi, “Hình như ta chưa từng ăn qua, nhị ca ăn qua chưa? “

Liên Thụy lắc đầu, cũng là hồ nghi nhìn đại ca nhà mình, bọn họ chỉ kém hai tuổi, nói một cách hợp lý, lẽ ra cậu chưa từng ăn những thứ Liên Kỳ đã ăn sao?

Thân thể Liên Kỳ cứng đờ, ta f*ck. Nhất thời đắc ý vênh váo!! Nếu bị phát hiện thì phải làm sao?!!!

Hắn nhịn không được nhìn về phía Đường Vô Dục cầu cứu.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.