“Yên nhi, tỷ muốn tiến vào ma quỷ thất.” Mộc Vi Ngưng nói, ánh mắt vô cùng kiên định.
Ly Yên thu lại tươi cười, nghiêm mặt nói: “Tỷ tỷ, tỷ thật sự muốn đi sao?”
Ma Quỷ Thất, tên cũng như nghĩa, chính là phòng huấn luyện ma quỷ, do chính tay Ly Yên dùng phương thức huấn luyện biến thái nhất mà thiết kế ra, cũng vô cùng hiệu quả, những người có thể vượt qua được kiểm tra đều là nhân tài, toàn bộ Ngưng Yên Cung cũng chỉ có Ngũ sát cùng Nhược Phong Nhược Vũ là có thể vượt qua, trong phòng huấn luyện đủ loại cách thức ma quỷ, nếu mà ý chí không đủ kiên định, không thể chịu được cùng cực đau đớn, thì chắc chắn lúc ra ngoài chỉ có thể là sống dở chết dở.
Ly Yên chỉ hỏi nàng thật sự muốn đi sao? Mà không có ngăn cản, là vì nàng tin tưởng tỷ tỷ của nàng.
Mộc Vi Ngưng ung dung gật đầu, Ly Yên thấy thế, liền cấp cho nàng ánh mắt cổ vũ, nói: “Được, muội sẽ bảo Tuyết dẫn tỷ đi, nhớ kỹ, chịu không được thì phải ra ngoài!”
Mộc Vi Ngưng nở nụ cười ảm đạm, gật gật đầu.
Hôm sau, Mộc Vi Ngưng được dẫn đi, Ly Yên nhìn bóng lưng nàng dần khuất xa, có chút thương cảm, dường như mỗi người đều đã dần dần rời xa.
Cẩn thận suy nghĩ một chút, cũng là lúc nàng muốn cùng Thượng Quan Thi Vũ khởi hành đi Thượng Quan bảo rồi.
“Thi Vũ, đêm nay chúng ta liền thu thập một chút rồi đi Thượng Quan bảo đi!”
“Được.”
Thượng Quan Thi Vũ vừa mới dứt lời, liền truyền đến một giọng nói ẩn nhẫn tức giận.
“Vì sao lại muốn đi Thượng Quan Bảo?”
Nghe thấy giọng nói khêu gợi quen thuộc kia, Ly Yên liền dừng lại, xoay người nhìn Lăng Dạ Vũ, nói: “Chúng ta có việc.”
“Tiểu Yên, ta muốn đi cùng nàng.” Lăng Dạ Vũ dùng giọng điệu không cho phép cự tuyệt nói.
“Không được, ngươi không thể đi cùng chúng ta.” Ly Yên lập tức cự tuyệt nói, ánh mắt vô cùng kiên định.
Lăng Dạ Vũ hỏi, “Vì sao?”
“Nếu ngươi rời khỏi, nhất định trong cung sẽ có biến, mà ngươi cũng sẽ gặp nguy hiểm, cho nên ngươi không thể đi.” Đừng tưởng rằng nàng không biết độc của hắn là ai hạ, Lăng Dạ Nặc thì bị hạ độc từ nhỏ, mà trêи người Lăng Dạ Vũ cũng có độc, hẳn là cùng là một người hạ, nếu mà nàng đoán không lầm thì người đó chính là thái hậu.
Dã tâm của Thái hậu lớn như vậy mà trêи người Lăng Dạ Vũ lại có độc, thân thể hắn vốn không thích hợp để đi đến Thượng Quan bảo. Hơn nữa nếu như Lăng Dạ Vũ không ở trong triều, chắc chắn thái hậu sẽ nhân cơ hội này để cho người nhà của bà ta thượng vị, nắm giữ triều chính.
“Tiểu Yên, đây là nàng đang quan tâm ta sao?” Lăng Dạ Vũ chợt nở nụ cười, như tẩm gió xuân, nhẹ nhàng lướt qua.
Loading…
Ly Yên không có trực tiếp trả lời câu hỏi của hắn, mà là nói: “Dù sao ngươi cũng không thể đi, ở lại vương phủ cho tốt.”
Lăng Dạ Vũ yên lặng nhìn nàng, bỗng dưng kéo nàng vào trong lòng, hít lấy mùi hương nhàn nhạt trêи người nàng, nói: “Nàng phải nhanh trở về để thành thân cùng ta.”
Thân thể Ly Yên chấn động, hoá ra là hắn sợ nàng đào hôn, nam tử này nhìn lạnh lùng như vậy, nhưng lại là một người thiếu cảm giác an toàn.
Ly Yên ngơ ngác gật đầu, hoàn toàn không suy nghĩ đáp: “Được.”
Nghe vậy, Lăng Dạ Vũ dương lên khóe miệng nở nụ cười thoải mái, nhẹ nhàng hôn lên mặt nàng một cái, lập tức đi ra ngoài, để lại Ly Yên chết đứng ở tại chỗ.
“Rõ như ban ngày a!” Thượng Quan Thi Vũ cười trêu chọc nói.
Ly Yên hoàn hồn, lườm nàng một cái.
“Đúng rồi, ngươi có nói với Diệp Thừa Tầm chuyện ngươi muốn đi Thượng Quan Bảo chưa?” Chợt nhớ tới chuyện này, Ly Yên liền hỏi.
Tươi cười trêи mặt Thượng Quan Thi Vũ nhất thời trở nên cứng ngắc, thở dài, nói: “Ta chưa nói.”
“Sao lại không nói, sư tỷ cũng vậy, ngươi cũng như vậy, ngươi không sợ hắn biết rồi sẽ như thế nào sao?” Ly Yên than thở nói.
“Hắn có thể như thế nào chứ?” Thượng Quan Thi Vũ hỏi lại.
“Thi Vũ a, không phải là ngươi không nhìn ra hắn thích ngươi chứ?” Ly Yên nhíu mày nhìn nàng nói, một tay chống mặt, vẻ mặt bất đắc dĩ.
“Sao ta lại không nhìn ra, chỉ là chúng ta không thích hợp, hơn nữa, ta cũng không muốn nói đến chuyện tình cảm nữa.”
Hai người không có phát hiện, một bóng người đứng lặng tại cửa, vẻ mặt cô đơn, cuối cùng nhấc chân xoay người rời khỏi.
Ly Yên bất đắc dĩ nhún nhún vai, việc này vẫn là thuận theo tự nhiên đi!
Lúc chạng vạng tối, sau khi thu thập qua loa vài thứ, hai người liền xuất phát.
Tại Kỳ Tinh quốc
Mấy ngày nay Hạ Uyển Di đều lấy lòng Kỳ Doãn, mỗi ngày đều nấu thuốc bổ cho hắn, thời thời khắc khắc đều xuất hiện ở trước mặt hắn, nhưng nét mặt Kỳ Doãn vẫn thản nhiên như cũ, không có một chút hỉ nộ ái ố .
Cũng như lần trước, khi hắn tỉnh lại thấy bên cạnh là Hạ Uyển Di đang ngủ, thì cũng không có bất kì cảm giác gì, chỉ là cảm thấy vô cùng trống trải, trong lòng giống như là bị ai khoét mất một lỗ vậy.
Không phải là người hắn yêu thương, thì cho dù bên cạnh hắn là ai cũng đã không còn quan trọng nữa.
“Thái tử, để nô tì châm trà cho người.” Hạ Uyển Di tiếu ngữ yên nhiên nói, tuy vẻ mặt thái tử vẫn nhàn nhạt nhưng ít nhất trong ánh mắt hắn đã không còn chán ghét như trước nữa.
Kỳ Doãn khẽ gật đầu, phút chốc Hạ Uyển Di liền cảm thấy tâm hoa nộ phóng*, vui sướиɠ châm trà cho hắn.
*nở gan nở ruột
Quả nhiên dược của Lưu Ly công tử vô cùng hiệu quả, thái tử đã quên tiện nhân kia, kế tiếp nàng chỉ cần dựa theo phương pháp của Lưu Ly công tử dạy cho nàng thì nhất định có thể lấy được tâm của thái tử.
Kỳ Doãn nhìn ả đang vui vẻ, giữa lúc hoảng hốt dường như thấy được một bóng dáng nữ tử trong veo mà lạnh lùng, hắn muốn nhìn rõ ràng mặt nàng, nhưng làm thế nào cũng nhìn không thấu, trong lòng hắn có một loại cảm giác phiền muộn không nói nên lời.
Tửu lâu Lưu Ly có thể nói là đệ nhất tửu lâu, vô luận giai cấp nhân sĩ nào cũng thích đến đây.
“Võ lâm đại hội sắp bắt đầu đi? Nghe nói người đạt được danh hiệu Đệ Nhất trong đại hội võ lâm năm nay, có thể nhận được thất thải liên hoa trong truyền thuyết.” Một nam tử ngồi ở bàn trước nói.
“Thất thải liên hoa? Thật hay giả?” Ngữ khí cực kỳ kinh ngạc hỏi.
“Hình như là thật, Ly Hận Cung vừa xuất hiện trêи giang hồ, nguyện ý cống hiến thất thải liên hoa a, chỉ sợ đây là dùng để lôi kéo lòng người.”
“Dùng vật trân quý như vậy để lôi kéo lòng người cũng quá hào phóng đi?”
“Có lẽ cung chủ của bọn hắn có rất nhiều cái này a, nghe nói hình như cung chủ này chính là một vị mỹ nữ a.”
“Vậy nhất đinh phải xem một chút rồi.” Nam nhân ɖâʍ tà cười vài tiếng.
Ở nơi ồn ào này, trong góc phòng an tĩnh, một nam tử áo trắng cùng một nữ tử tuyệt mỹ nhìn nhau, nam tử nghe được lời đồn đãi bên ngoài cũng chỉ nở một nụ cười lạnh.
“Ly Hận Cung? Ngược lại ta muốn nhìn xem có gì đặc biệt.”
“Không phải là chúng ta đi Thượng Quan Bảo à?” Nữ tử nhíu mày nhìn nam tử, hỏi.
“Thượng Quan Dương là Võ Lâm Minh Chủ, đến lúc đại hội võ lâm chắc chắn hắn sẽ đi, chúng ta đi cùng hắn không phải là được sao.” Nam tử nhấp một ngụm trà rồi khẽ nói.
“Ngươi lấy thân phận gì? Lưu Ly công tử sao?”
Nam tử chính là Ly Yên còn nữ tử là Thượng Quan Thi Vũ, vì để thuận tiện làm việc nên mỗi khi xuất môn Ly Yên đều thay một thân nam trang như vậy, toàn thân phiêu dật tuấn lãng làm cho rất nhiều nữ tử khuê phòng say mê.