Độc Gia Chuyên Sủng

Chương 40: Quý phụ nổi giận!



Ánh mắt Quý phụ lướt qua cả phòng bệnh, cuối cùng dừng trên người Lục Dao “Đứa ngu ngốc? Lục Dao, cô là đang gọi ai ở đây?” Thanh âm rất lạnh, rất lạnh…..

Tuy rằng ông cũng không quá coi trọng đứa cháu nhỏ này nhưng nó là bảo bối của Tiêu Dương. Đối với đứa nhỏ Tiêu Dươngnày, có khi Thần Quang so với ông còn quan trọng hơn. Trong cuộc sống ngày thường đều biểu hiện rất rõ ràng, không ngờ người phụ nữ này cư nhiên ở trước mặt ông nói ra loại lời nói này, quả thực là không có đầu óc……

Người khác có lẽ sẽ không biết nhưng ông có thể hiểu được, đứa nhỏ Tiêu Dương này, hiện tại đã chậm rãi bước trên con đường trở thành một cường giả. Ông tin tưởng nếu Quý gia giao vào tay nó, khẳng định sẽ làm ra một kỳ tích!

Ông biết Tiêu Dương có thể nhiều lần kiên trì vượt qua hết những ngày tháng gian nan khốn khổ này, hơn phân nửa là do công lao của Tiểu Thần Quang. Năm mười tuổi, Tiêu Dương ở trong doanh trại huấn luyện quân đội, ngày đó buổi tối, ông vốn định vào thăm Tiêu Dương, không ngờ lại nhìn thấy Tiêu Dương đang ngồi vuốt ảnh chụp Thần Quang…..

Hơn nữa, đứa cháu nhỏ này, chỉ số thông minh tuy có nhiều điểm thiếu hụt nhưng là nhu thuận im lặng hơn người khác. Điểm này ông rất thích! Trước kia trong lòng cũng biết rõ là con dau mình không thích đứa cháu nhỏ này, nhưng không có nghĩ đến cô ta cư nhiên dám ở trước mặt mình mắng cháu của ông là ngu ngốc. Nói thế nào thì Quý Thần Quang cũng là cháu trai của ông. Cô ta đây rõ ràng là không để ông vào mắt!

“Cha……” Thân thể Lục Dao phát run, trốn vào trong lòng Quý Hào. Chính mình vừa rồi quá tức giận, mất đi lý trí, quên mất cha vẫn còn đang ở đây……. Cha có tiếng là hay bao che khuyết điểm. Chính mình vừa rồi cư nhiên não tàn nói câu đó. Không phải chính là ở trước mặt mọi người tát vào mặt cha một cái sao…… Đều tại đứa ngu ngốc kia. Khi mới sinh ra bị sốt như vậy sao không cháy hỏng đầu luôn đi…….

“Ba, người đừng nóng giận. Dao Dao cô ấy là đang khổ sở quá mà thôi! Cảm xúc có điểm không kiềm chế được!” Quý Hào biết lúc này cha đang nổi giận. Đáy lòng dâng lên sự khiếp đảm nhè nhẹ…… Trong trí nhớ của mình, cha cũng tức giận như thế là vào năm mười tám tuổi hắn không cẩn thận làm cho một nữ sinh mười sáu tuổi mang thai….. Ký ức lần đó đối với Quý Hào vẫn còn rất mới.

Quý Tiêu Dương ôm Quý Thần Quang lẳng lặng đứng ở một bên, lạnh lùng nhìn. Tay nhẹ nhàng vuốt tóc cùng lưng Quý Thần Quang trong lòng, trấn an Thần Thần đang sợ hãi.

Quý phụ lạnh lùng nhìn Lục Dao, trên mặt không thấy rõ cảm xúc.

Lục Dao rõ ràng cảm giác được tầm mắt của cha, thân thể càng run rẩy lợi hại.

Qua gần một phút đồng hồ Quý phụ mới dời tầm mắt đi “Lần sau không được viện cớ như này nữa!”

Đáy mắt Quý Tiêu Dương lóe ra một tia cười trào phúng…….

Thứ thực lực này thực tốt…… Nhìn trên mặt ba mẹ mình đều mang biểu tình sợ hãi, Quý Tiêu Dương thản nhiên nghĩ. Nếu hắn cũng có thực lực, như vậy……

Đúng lúc này, bác sĩ vội vàng vào phòng bệnh, xem xét miệng vết thương của Lục Dao “Cô cần đặc biệt chú ý cảm xúc của mình. Không thể dao động quá mức. Tuy là bị bỏng rất nhẹ nhưng cũng cần một thời gian thì làn da mới tái tạo lại được!” Bác sĩ mặc dù không có nói rõ nhưng trong lòng mọi người đều rõ ràng.

“Tôi biết rồi!” Thanh âm Lục Dao lúc này đã khôi phục sự bình tĩnh, tao nhã mà trong trẻo.

“Ân” Bác sĩ gật gật đầu, nhìn Lục Dao “Kỳ thật cô không cần quá lo lắng. Chỉ cần an tâm nhận sự trị liệu của chúng tôi là được, mặt của cô có thể khôi phục giống như trước! Trong lúc này, việc mà cô cần làm là bảo trì tâm tình thật tốt!”

“Cảm ơn, tôi biết rồi!” Khóe môi nhếch lên nhẹ cười, Lục Dao tao nhã đáp lại một câu.

Bác sĩ gật gật đầu, ra khỏi phòng bệnh.

Quý phụ lúc này cũng đem tầm mắt đang nhìn ra ngoài cửa sổ chuyển về phía Lục Dao “Ta hy vọng cô nhớ kỹ, Quý Thần Quang cũng là con của cô!” Thản nhiên nói một câu, Quý phụ xoay người rời khỏi phòng bệnh.

Quý Tiêu Dương ôm Quý Thần Quang theo sau.

Gần mười phút sau, trong phòng bệnh im lặng lại vang lên thanh âm hổn hển của Lục Dao “Đứa ngu ngốc kia, đến tột cùng có cái gì tốt. Vì cái gì mà ngay cả cha cũng che chở nó……”

“Dao Dao, bác sĩ vừa mới nói cảm xúc không thể dao động quá lớn. Còn có, không được gọi đứa ngu ngốc nữa. Ba nói đúng đó. Tốt xấu gì Thần Quang cũng là con của em. Cho dù em không thích như thế nào cũng phải để ý đến mặt mũi của gia tộc. Lại nói, ba không phải che chở Thần Nhi. Mà là nể mặt Tiêu Dương thôi. Em không biết đấy chứ. Tiêu Dương mấy ngày trước vừa vì gia tộc mà làm một kế hoạch kiếm không biết bao nhiêu lợi nhuận!” Cảm xúc Quý Hào lúc này cũng đã bình tĩnh hơn, nói với Lục Dao.

“Anh phát ngốc cái gì vậy? Mau nói cho em biết cái kế hoạch kia là gì đi?” Lục Dao tò mò, đẩy Quý Hào đang ngẩn người ở bên cạnh.

Quý Hào nhìn Lục Dao, trong lòng thầm thở dài. Vừa rồi thật là lo lắng cho Dao Dao, quá kích động mà mất đi lý trí, lời nói ra có chút không suy nghĩ….. Lấy trình độ Tiêu Dương sủng Thần Quang mà xem thì lần này trong lòng Tiêu Dương khẳng định sẽ có chút không vui đối với bọn họ……

Trong lòng Quý Hào có điểm hối hận. Lấy tình huống hiện tại mà xem. Cha rõ ràng đang cố gắng bồi dưỡng Tiêu Dương. Phỏng chừng chờ đến lúc Tiêu Dương có thể một mình đảm đương mọi việc thì cũng đến lúc mình phải xuống đài……


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.