Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 2965: C2965: Đều vô dụng



Chủ nhân Không Gian lúc này đã đứng trên ranh giới tử vong, hắn còn duy trì được một tia ý thức, tia ý thức đó chỉ đang suy nghĩ về một vấn đề- một kiếm vừa rồi của Tô Minh sao có thể mạnh như vậy?

Đúng vậy, làm thế nào lại mạnh mẽ như vậy?

Hắn rõ ràng đã tóm được kiếm quang.

Nhưng trong khoảnh khắc sinh tử lại không có dũng khí để phản kháng lại.

Giống như sự áp chế từ trong huyết mạch.

Giây tiếp theo.

Thân xác của chủ nhân Không Gian lặng lẽ vỡ nát thành một màn sương máu.

Thần hồn cũng vậy.

Cả đất trời đều an tĩnh lại.

Cả vạn giới đều bị khóa chặt.

Không ai có thể tin rằng những gì họ nhìn thấy là sự thật!

Đó là chủ nhân của nền văn minh Không Gian cấp chín đỉnh cấp nhất!

Còn là cường giả thứ hai thành công tiến vào cảnh giới Nguyên Vô Cực trong lịch sử sau Thiên nữ Tạo Hóa.

Cứ như vậy trong nháy mắt bị kích sát bằng một chiêu?

Nằm mơ cũng không dám mơ tới cục diện này chăng?

“…”, Băng Quỷ Đạo Nhân đều… đều hóa đá rồi.

Thậm chí ngay cả Thiên nữ đang bị vây giữ trong lò luyện hồn cũng có chút ngẩn người, cô có dự cảm chỉ cần Tô Minh không chết, sẽ thành vương giả trở về, nhưng… nhưng, cô cũng không ngờ tới sự trở lại này của anh lại mạnh mẽ đến mức này.

Như mộng như ảo.

Thật sự quá chân thật rồi.

“Luyện Phù Sinh. Lại gặp nhau rồi”, cùng lúc đó, Tô Minh nhìn Luyện Phù Sinh rồi mỉm cười nói.

Luyện Phù Sinh không nói gì.

Trái tim như vỡ nát.

Quay người muốn bỏ chạy.

Tất cả các phương pháp đã sử dụng hết, bao gồm đốt cháy tiên nguyên, các quân bài chưa lật…

Đáng tiếc.

Đều vô dụng.

Luyện Phù Sinh vừa sốc lại vừa tuyệt vọng khi phát hiện, dường như… dường như trốn đi đâu cũng đều bị Tô Minh khóa chặt hơi thở của mình.

Ngay cả khoảng không vô tận.

Dường như, toàn bộ chư thiên vạn giới này đều là lãnh địa riêng của Tô Minh.

“Soạt!”

Một giây sau, Tô Minh vung tay lên, thản nhiên chụp về phía không trung.

Nhìn có vẻ như đang bắt không khí.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.
Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 2965: Sự thực đang phơi bày trước mắt.  



Mẹ nó.

Giết người còn muốn trách móc họ?

Lúc này.

Con ngươi của tông chủ Thiên La đã đỏ rực.

Advertisement

Một màu đỏ của máu.

Khí tức quanh thân cũng biến thành màu đỏ.

Cả người giống như đắm chìm trong biển máu.

Mặc dù ông ta đang điên cuồng cưỡng ép khống chế tiếng thở dốc của mình nhưng từng nhịp hô hấp vẫn rền vang như sét thần trời phạt, chấn động tới mức khiến màng nhĩ của một số người bắt đầu chảy máu, thậm chí tim gan của một bộ phận người đang có mặt vì cộng hưởng mà đứng trên lằn ranh vỡ lìa.

Lúc này.

Bên hòn non bộ trong một góc của đại điện, Đạm Đài Vô Tình đang cắn chặt đôi môi đỏ mọng.

Mắt đẹp đong đầy lệ.

Cô đã cảm động tới cực điểm.

Chỉ hận không thể lao ra ngoài ôm chặt lấy Tô Minh.

Anh chính là người đàn ông của cô!

Vĩnh viễn bảo vệ cô.

Đạm Đài Vô Tình tự nhận thấy bản thân không phải là một người yếu đuối, càng không thích khóc lóc, nhưng tại thời điểm này cô đã không kiềm chế được mà tí tách lăn dài từng giọt nước mắt giống như một cô gái bình thường được giải tỏa mọi nỗi ưu phiền.

“Vô Niệm, bây giờ cô cảm thấy thế nào? À? Cô cảm thấy tôi vẫn luôn nhớ mong anh Tô như vậy là do tôi ngốc nghếch sao? Hay là đầu óc tôi có vấn đề? Hay là tôi còn quá non trẻ?”, Đạm Đài Vô Tình từ đáy lòng rống to, có kiêu ngạo, có tủi thân, cũng có bẽ mặt.

Trong mười nghìn năm này.

Vô Niệm không biết đã thuyết phục bản thân cô bao nhiêu lần.

Chế giễu bản thân.

Nói Tô Minh chỉ là hạng kiến cỏ, không xứng với bản thân.

Nói bản thân bị anh lừa gạt.

Nói bản thân không có mắt nhìn.

Nói bản thân chưa từng gặp qua người đàn ông tốt chân chính, thiên tài thực sự.

Vân vân…

Cho dù không biết đã nói bao nhiêu lần, chỉ muốn khiến bản thân cô cắt đứt tình cảm với Tô Minh.

Nhưng Đạm Đài Vô Tình chưa từng dao động.

Mà trước mắt.

Sự thực đang phơi bày trước mắt.

Đạm Đài Vô Tình giống như một đứa trẻ phải chịu ấm ức trong hàng vạn năm đằng đẵng, tại khoảnh khắc này điên cuồng tát vào mặt cô ta!

“Cô nói chuyện đi chứ!”, Vô Niệm không hé môi, tiếng gầm thét dưới đáy lòng của Đạm Đài Vô Tình càng lớn hơn.

“Là tôi nhìn sai. Anh ta, đáng giá khiến cô như thiêu thân lao vào lửa”, Vô Niệm ngưng giọng đáp, giọng nói tràn đầy phức tạp,

Tuy nhiên.

Ngay sau đó, cô ta lại nói tiếp: “Đáng tiếc, dù anh ta vượt xa dự liệu của tôi, đáng giá để cô trao tình yêu nhưng anh ta quá manh động, cứ một mình một ngựa như vậy tới phủ Thiên La, một mình đối đầu với tông chủ Thiên La, e rằng sẽ phải chết ngay trước mặt cô mà thôi”.

“Ha ha… Vô Niệm, cô không thể tưởng tượng được thiên phú và võ đạo khủng khiếp của anh Tô đâu, tôi tin tưởng anh ấy, đừng lôi kéo quan niệm võ đạo, cực hạn võ đạo gì đó với tôi nữa, anh Tô là người ngay từ đầu vẫn luôn làm mới quan niệm võ đạo, phá bỏ mọi giới hạn võ đạo rồi”, Đạm Đài Vô Tình nói như chém đinh chặt sắt.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.
ad
ad
ad