Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 26



Chương 26

Sau khi rời quán bar, Lâm Vân chuẩn bị đón đi xe vê.

Đồng thời, Lâm Vận tự hỏi, vì bây giờ anh đã có nhiều tiền rôi thì nhất định phải mua xe thôi.

Hậu hết các chàng trai đều có ước mơ vệ ô tô, đặc biệt là ô tô hạng sang, nhìn những chiếc ô tô hạng sang trên đường, thật ghen tị làm sao.

Tuy nhiên, khi đó Lâm Vân không dám muôn mua xe.

Còn bây giờ, đã là cháu trai của người giàu nhất Tây Nam, đừng nói đên chuyện mua xe, mua máy bay cũng không thành vấn đè!

“R€UH , Đúng lúc này, một chiếc xe màu đen đột nhiên dừng lại trước mặt Lâm Vân.

Cửa vừa mỏ, bốn người đàn ông to lớn mặc đồ ¬ lao xuống.

“Nhóc con, vào đây ngay!”

Bốn gã đàn ông mặc đồ đen không kìm được mà đây Lâm Vân lên xe.

Ngay sau đó, chiếc xe Thương mại màu đen đã nhanh chóng phóng xe rời khỏi hiện trường.

Bên trong chiếc xe Thương mại màu đen.

“Máy người là ai2”

Nhìn bốn người đàn ông mặc đồ đen trước mặt, trong lòng Lầm Vân có dự cảm không tốt.

“Cậu nhóc, mày không cân biết bọn tao là ai, mày chỉ cần biết, tụi tao sẽ kéo mày đến chỗ không người, rồi đánh cho mày thành người thực vật.”

Gã đầu trọc nói.

Sau khi Lâm Vân nghe xong, sắc mặt đột nhiên thay đồi.

Mặc dù bây giờ anh là con nhà giàu đời thứ ba nhưng Lâm Vân lại không biết võ công.

“Mấy người là do con trai nhà họ Ngô hay là Trương Hồ kêu tới?” Lâm Vần cau mày hỏi. : Lâm Vân chỉ có thể nghĩ tới hai kẻ thù này!

“Câm miệng!” Gã đầu trọc trừng mắt nhìn Lâm Vân.

Lâm Vân nghiến răng nói: “Mặc kệ là ai, bọn họ cho các người bạo nhiêu, tôi sẽ gập đôi, các anh đi bắt người đưa tin lại cho tôi.”

“Tao kêu mày câm miệng, không nghe thầy hả? Bọn tao cũng có đạo đức nghề nghiệp trong ngành này, hiểu không?” Người đàn ông đâu trọc lại trừng mất nhìn Lâm Vân.

“Năm lần! Tôi sẽ cho các người gấp năm lần số tiền!” Lâm Vân duỗi ra năm ngón tay.

“Năm lần?”

Ba người đàn ông áo đen kia sau khi nghe giá gấp năm lân lập tức dao động. + Gã đầu trọc cũng có hơi dao động.

Lâm Vân lại lên tiếng: “Vậy đi, gấp mười lần, tôi không cần mấy người bắt kẻ chủ mưu, chỉ cân nói cho tôi biết ai là kẻ chủ mưu.”

“Mười lần! Đại ca, cậu ta cho mình gấp mười lần! Chúng ta không cân phải làm gì cải” Ba vị đại ca áo đen kia không thể ngồi yên.

Người đàn ông đầu hói không thể không hỏi: “Mày… thật sự có thể cho tụi tao gấp mười lần giá đó sao? Bên kia trả cho chúng tao một triệu, gấp mười lần là mười triệu đó.”

“Mười triệu? Không thành vấn đè!”

Lâm Vân gật đâu.

“Được rồi, đồng ý!” Gã đầu trọc lập tức võ tay.

Có nhiều tiền thì cái gọi là đạo đức nghề nghiệp hoàn toàn bị sụp đỏ.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.