Sau đêm hôm đó cô dậy không thấy hắn đâu, cả người cô tê liệt mệt mỏi. Nhấc chân cũng phải dùng sức, Gia Như oán trách hắn nếu gặp hắn thì cô sẽ cho hắn là người tàng hình luôn.
Gia Như cố gắng đến phòng tắm rồi vệ sinh cá nhân xong cô đi xuống lầu. Vừa bước xuống đã ngửi thấy một mùi hương thơm ngào ngạt khắp cả căn phòng.
Cô nghe tiếng leng keng đoán chắc anh đang ở dưới bếp đang xào món gì đó và đúng như dự đoán cô thấy anh đang rất tập trung vào việc nấu ăn.
Tuy chỉ nhìn được phía sau nhưng cũng đủ khiến cô tưởng tượng ra khuôn mặt đang chăm chú vào công việc của mình ra sao.
Trên bàn được anh bưng lên vài món, như là: súp cua, mực chiên xù,..còn rất nhiều món khác nữa.
Cứ như là hắn biết cô hôm nay dậy sẽ rất tức giận nên hắn đã chuẩn bị hết thứ này. Hắn cho thức ăn ra đĩa quay ra thấy cô đang thất thần đứng nhìn đống đồ ăn trên bàn. Hắn hơi ngạc nhiên nhưng rồi lại cười vì hắn có một cô vợ ngốc đang nhìn đống thức ăn trên bàn.
Hắn hôm nay muốn làm mọi thứ để tìm xem cô thích và ghét ăn món gì nên hắn dậy từ rất sớm để chuẩn bị những thứ này.
“Em mới dậy à?” Hắn đi đến đặt đĩa thức ăn lên trên bàn.
Cô nhìn hắn không nói gì chỉ im lặng đứng im một chỗ.
“Em sao vậy? Không khỏe chỗ nào à?”
Hắn nhìn cô từ đầu xuống dưới xem cô có sao không rồi lại nhìn xem sắc mặt cô, nhìn kỹ thì cũng không thấy dấu hiệu mệt mỏi nào.
Gia Như không có ý định ngồi xuống để ăn đồ hắn nấu nên đã nói một câu: “Hôm nay tôi không muốn ăn..”
Sau đó cô liền rời đi trong sự bối rối cùng không biết phải làm sao của hắn. Hắn đi theo cô nắm bàn tay cô.
“Anh xin lỗi..đêm qua là do anh sai, anh không nên như thế, thực sự xin lỗi em, đừng giận anh nữa có được không?” Giọng hắn nài nỉ van xin cô tha thứ cho hắn.
Gia Như mặc dù giận nhưng không nhịn được mà có hơi lỡ,cười trước hành động hắn cầu xin cô như thế.
“Xin em đấy, anh biết sai rồi..làm ơn đừng như thế mà.” Hắn vẫn đang lấy lòng cô.
Hôm qua hắn có hơi mạnh bạo nhưng cũng cho cô chủ động. Hắn ở dưới còn cô ở trên quyết định sống chết của hắn ra sao.
Cô nghĩ lại đến cảnh đó bây giờ vẫn đang còn ngại muốn đào một cái gì đó để chui xuống.
“Thôi được rồi! Tha cho anh lần này, còn nếu như có lần sau thì đừng hòng nhìn mặt em nữa! Anh nghe chưa?” Cô nhìn hắn trừng trừng như muốn cảnh cáo hắn nếu còn có lần sau thì cô sẽ không tha cho hắn nữa.
Hắn gật đầu lia lịa:” Được em nói gì cũng được hết, miễn sao là em hết giận là anh làm gì cũng được..”
_____
Trên bàn ăn hắn thấy cô chỉ ăn hai ba món không gắp những món kia nên hắn đã gắp rất nhiều món cho vào trong bát cô. Nhiều đến mức sắp rớt ra bên ngoài mà hắn vẫn đang vui vẻ gắp cho cô bằng được.
“Thôi đủ rồi. Đừng gắp nhiều đồ ăn như thế nữa, em ăn không hết với lại sắp rơi ra ngoài rồi này!”
Hắn hơi sững một chút rồi lại nảy ra ý nghĩ lấy thêm một cái bát nữa để đựng tiếp đồ ăn.
Gia Như bất lực nhìn hắn đang làm. Ai có thể nào làm ơn giúp cô với có được không? Chứ cô không còn lời nào để nói với hắn nữa.
“Không sao đâu! Anh bỏ thức ăn qua cái bát nữa là được, em cứ ăn tự nhiên đi. Khi nào em ăn hết thì quay sang ăn bát này nha!”
Hắn đây là muốn vỗ béo cô à? Nghĩ sao mà cô có thể ăn hết được đống này và cả đống kia nữa??