Thấy nhiều người đi theo như vậy, Lâm Tú Tú mở miệng cười nói, “Khả Nhiên chẳng qua chỉ là đi nghỉ mà thôi, đâu cần nhiều người đi theo như vậy!”
“Vân vương phi, vương gia nhà ta đã phân phó, cho dù xảy ra chuyện gì, cũng không thể rời khỏi vương phi.” Họa Hương trả lời, giọng nói rất cung kính, nhưng thái độ rất cứng rắn, không có một tia thoái lui.
“Ha ha có cần không yên lòng như vậy sao?” Lâm Tú Tú mở miệng cười nói, “Khả Nhiên chẳng qua là nghỉ ngơi tại phòng khách Vân vương phủ một lát mà thôi, có thể xảy ra chuyện gì chứ? Lại nói, các ngươi nhiều người đi theo như vậy, sẽ quấy nhiễu đến Khả Nhiên nghỉ ngơi.”
“Vân vương phi, chúng ta đi theo bên cạnh vương phi là vì muốn phục vụ vương phi, tuyệt đối sẽ không quấy rầy đến nàng.” Thi Hương mở miệng trả lời, “Hơn nữa, nếu vương phi nghỉ ngơi xong, cũng phải có người bên cạnh phục vụ!”
Nghe Thi Hương nói, lúc tất cả mọi người không thấy được, Lâm Tú Tú ra hiệu bằng mắt cho Triệu Khả Nhân.
“Tỷ tỷ, hôm nay muội muội quên mang nha hoàn rồi, tỷ đã dẫn theo ba nha hoàn, không bằng cho muội muội ta một người đi!” Triệu Khả Nhân đứng lên đột nhiên mở miệng nói.
“Triệu Khả Nhân, ngươi thật đúng là thích nói đùa.” Triệu Khả Nhiên mở miệng cười nói, “Trong Vân vương phủ nha hoàn dạng gì không có, cần gì phải đến mượn nha hoàn của ta? Còn nữa, Triệu Khả Nhân ngươi xem thường nha hoàn Vân vương phủ sao?”
Người khác có lẽ không thấy, nhưng Triệu Khả Nhiên thấy rất rõ ràng. Không ngờ Lâm Tú Tú thật sự có thủ đoạn! Vừa mới hy sinh Triệu Oánh, bây giờ lập tức đi chung đường với Triệu Khả Nhân.
“Nếu tỷ tỷ không đồng ý, vậy thì nói thẳng.” Triệu Khả Nhân mở miệng nói, “Cần gì kiếm cớ tới từ chối như vậy? Ta cũng không phải là không trả, tỷ tỷ không cần nhỏ mọn như vậy?”
“Triệu Khả Nhân, xem ngươi nói.” Triệu Khả Nhiên mở miệng cười nói, “Chúng ta là hai tỷ muội, đâu cần so đo như vậy? Ngươi cũng đã lên tiếng, ta muốn cự tuyệt, vậy thì không được. Họa Hương, ngươi ở lại, hôm nay làm khách trong Vân vương phủ, ngươi ở lại bên cạnh Triệu thứ phi, nhớ kỹ một tấc cũng không rời, nếu nàng có gì không hài lòng, vậy bổn vương phi cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho ngươi!”
Nếu Triệu Khả Nhân muốn người lưu lại, nàng cũng sẽ để người lưu lại. Hơn nữa hiện tại đã biết Lâm Tú Tú và Triệu Khả Nhân đã hợp tác, vậy thì càng không có lý do gì bỏ qua cho các nàng. Nếu Triệu Khả Nhân muốn nha hoàn như vậy, vậy thì cho lưu lại cho nàng một nha hoàn, hảo hảo đi theo nàng, nhìn xem rốt cuộc nàng muốn giở trò quỷ gì.
“Vâng, vương phi.” Họa Hương nghe rất rõ ràng ý tứ trong lời nói của Triệu Khả Nhiên, “Vương phi yên tâm đi, nô tỳ nhất định sẽ hảo hảo đi theo bên cạnh Triệu thứ phi, hảo hảo chăm sóc nàng.”
Triệu Khả Nhiên hài lòng gật đầu một cái, sau đó liền theo Lâm Tú Tú đến phòng khách. Chỉ là, cũng không biết bởi vì phong thủy Vân vương phủ không tốt hay không, lúc họ đi được một nửa, một tiểu nha hoàn lỗ mãng chạy ra, đụng phải Cầm Hương.
“Vương phi tha mạng, vương phi tha mạng! Nô tỳ không phải cố ý.” Thấy đụng vào người, tiểu nha hoàn vội vàng quỳ trên mặt đất dập đầu cầu xin tha thứ.
“Ngươi kẻ tiện tì này, làm việc thế nào vậy?” Thấy tình hình như vậy, Lâm Tú Tú bên cạnh nha hoàn lập tức tiến lên, tát nha hoàn quỳ dưới đất một cái, “Rốt cuộc ngươi có biết ngươi đang làm gì hay không, nếu như đụng phải hai vị vương phi, đến lúc đó, dù ngươi có chín cái mạnh cũng không bồi thường đủ.”
Đối với tiết mục này, Triệu Khả Nhiên một chút hứng thú cũng không có, hiện tại nàng quan tâm chính là rốt cuộc Cầm Hương thế nào.
Nàng đi tới bên cạnh Cầm Hương, quan tâm mở miệng hỏi, “Cầm Hương, ngươi làm sao vậy, có nặng lắm không?”
“Nô tỳ không có việc gì.” Cầm Hương chau mày, “Chỉ là, vương phi, chân của nô tỳ bị trẹo rồi.”
“Khả Nhiên, ngươi không cần lo lắng.” Triệu Khả Nhiên vẫn chưa mở miệng, Lâm Tú Tú cũng đã lên tiếng, “Ta lập tức tìm người đến giúp đỡ.”
Rất nhanh có hai tôi tớ tới, cầm băng ca khiêng Cầm Hương đi.
Đợi đến khi Cầm Hương rời khỏi, Lâm Tú Tú mở miệng cười nói, “Thật sự rất xin lỗi, nha hoàn trong phủ rất vụng về, khiến cho nha hoàn của ngươi bị thương, ngươi muốn xử trí tiểu nha hoàn này như thế nào ngươi cứ nói đi! Ta tuyệt đối sẽ không ngăn trở.”
“Cũng không phải là chuyện lớn gì.” Triệu Khả Nhiên mệt mỏi mở miệng nói, “Ta thật sự rất mệt mỏi, giống như sẽ ngủ thiếp đi. Tiểu nha đầu này cũng không phải là cố ý, coi như xong đi! Ngươi mang ta đi phòng khách đi!”
“Được, vậy chúng ta vẫn đi nhanh thôi!” Ddiieennddaannlleeqquuyyddoonn
Nghe Triệu Khả Nhiên nói, trong ánh mắt Lâm Tú Tú thoáng qua một tia mừng thầm. Nàng vội vã dẫn Triệu Khả Nhiên tiếp tục đi về phía trước, khóe miệng thỉnh thoảng còn tỏ vẻ tươi cười, nhất là thấy dáng vẻ mệt mỏi Triệu Khả Nhiên, đáy mắt nàng càng thêm hả hê.
Cũng không lâu lắm, Lâm Tú Tú dẫn Triệu Khả Nhiên đến phòng khách.
Triệu Khả Nhiên thoạt nhìn thật sự mệt mỏi, sau khi đến phòng khách, lập tức ngã xuống giường ngủ thiếp đi, ngay cả chào cũng không chào một tiếng. Mà thấy Triệu Khả Nhiên ngủ thiếp đi, Thi Hương cũng không rời đi, mà vẫn tận trung với cương vị công tác canh giữ ở đầu giường.
“Vân vương phi, cảm tạ ngươi dẫn vương phi chúng ta tới phòng khách nghỉ ngơi, ngươi cũng thấy đấy, vương phi dường như rất mệt mỏi, đã thất lễ, xin hãy tha lỗi.” Thi Hương mở miệng cười nói, “Còn nữa, nếu không có chuyện gì, Vân vương phi vẫn nên trỡ về trước đi! Dù sao các vị vương phi và phu nhân đều đang đợi ngươi trở về chiêu đãi!”
“Cũng tốt.” Lâm Tú tú cười dễ hiểu, “Chỉ là, ngươi cũng không cần canh chừng như vậy, ta xem dáng vẻ Khả Nhiên cũng phải ngủ một thời gian, không bằng ngươi ra ngoài một lát! Chờ một chút trở về hầu hạ cũng tốt.”
“Tạ Vân vương phi quan tâm, nhưng mà, vương gia đã phân phó, nô tỳ thật sự không dám chậm trễ.” Thi Hương một chút cũng không động, “Nô tỳ vẫn ở đây coi chừng là tốt, bằng không chờ một chút nữa vương phi tỉnh lại, nếu không có người hầu hạ, nô tỳ sẽ bị trách phạt.”
“Vậy thì tốt, ngươi đã kiên trì, vậy bản vương phi cũng không miễn cưỡng.” Lâm Tú Tú mở miệng nói, “Nếu đã như vậy, bản vương phi đi về trước. Ngươi ở chỗ này coi chừng Khả Nhiên thật tốt! Nếu có chuyện gì cần hỗ trợ, vậy thì kêu một tiếng! Bên ngoài còn có tôi tớ nha hoàn!”
“Tạ Vân vương phi.” Thi Hương thi lễ.
Sau khi dàn xếp tốt cho Triệu Khả Nhiên, Lâm Tú Tú mang theo nha hoàn rời khỏi phòng khách. Rất nhanh, trong phòng khách chỉ còn lại Triệu Khả Nhiên và Họa Hương. Triệu Khả Nhiên đang ở trên giường ngủ, mà Thi Hương canh giữ ở đầu giường, đứng bình tĩnh.
Nhưng mà, chẳng được bao lâu, không khí an tĩnh như vậy bị đánh phá. Đột nhiên truyền đến một tiếng gõ cửa nhẹ nhàng. Mà người gõ cửa, đại khái cũng biết trong phòng có người đang nghỉ ngơi! Cho nên gõ mấy cái, không đợi trả lời, cũng đã đẩy cửa đi vào.
Thi Hương quay đầu nhìn, thì ra là một tiểu nha hoàn, nàng nhỏ giọng mở miệng quát, “Ngươi là người nào, bây giờ vương phi đang nghỉ ngơi! Nếu ầm ĩ đến vương phi, ta để cho ngươi chịu không nổi.”
“Thật xin lỗi, cô nương.” Tiểu nha hoàn vội vàng mở miệng, “Nô tỳ không phải cố ý, chỉ là cô nương, Húc vương phủ phái người tới, nói là vương gia có lời muốn truyền cho vương phi, cho nên nô tỳ mới cả gan tới đây quấy rầy.”
“Cái gì? Vương gia có lời truyền cho vương phi?” Thi Hương chau mày, “Như vậy là người nào? Bây giờ đang ở đâu?”
“Hồi cô nương.” Tiểu nha hoàn vội vàng mở miệng trả lời, “Bây giờ người đang ở tiền thính chờ? Hiện tại cô nương muốn đi qua sao?”
Thi Hương nhìn Triệu Khả Nhiên đang ngủ say một cái, suy nghĩ một chút, gật đầu một cái, “Vậy cũng tốt! Bây giờ ngươi dẫn ta đi!”
“Được, cô nương, mời đi bên này.”
Rất nhanh, Thi Hương liền rời khỏi phòng. Trong phòng yên tĩnh, cũng chỉ có Triệu Khả Nhiên lẳng lặng nằm ở trên giường ngủ.
Vừa lúc đó, cửa đột nhiên bị đẩy ra. Một bóng người đi vào phòng. Mà người đến chính là người vừa rồi đã rời đi, trở lại hoa viên chào hỏi khách nhân – Lâm Tú Tú.
Lâm Tú Tú đi vào phòng, nhìn bốn phía, xác định không có ai, lại tới bên giường, lẳng lặng mở miệng kêu vài tiếng, “Khả Nhiên, Khả Nhiên.”
Thấy người trên giường không có phản ứng Lâm Tú Tú cũng không kiêng kỵ, nàng nhẹ nhàng vỗ vỗ gương mặt Triệu Khả Nhiên, trên mặt lộ ra một nụ cười, “Triệu Khả Nhiên, không ngờ ngươi cũng có ngày rơi vào tay ta. Chỉ là, lá gan của ngươi thật sự khá lớn, ngay cả ta mời cũng dám dự tiệc. Xem ra ngươi thật sự không lo lắng! Cũng đúng, bây giờ ngươi đã có thai rồi, tất cả mọi người nâng ngươi trong lòng bàn tay, ngươi đương nhiên không sợ hãi.” Ddiieennddaannlleeqquuyyddoonn
Nhìn gương mặt Triệu Khả Nhiên an tường ngủ, Lâm Tú Tú không nhịn được tức giận trong lòng, tiếp tục lầm bầm lầu bầu, giống như muốn phát tiết nội tâm bất mãn của chính mình, “Triệu Khả Nhiên, nếu không phải ngươi, hôm nay sao ta sẽ biến thành bộ dáng này chứ? Ngươi thật đúng là hạnh phúc! Húc vương thương ngươi, ngươi lại mang thai. Cuộc sống của ngươi trôi qua thật đúng là thoải mái! Không giống ta, ngay cả lòng của Vân vương cũng không bắt được.”
“Chỉ là…” Trên mặt Lâm Tú Tú hiện ra một nụ cười tàn khốc, “Cũng không biết vận may của ngươi có thể kéo dài tới khi nào, ta lại muốn xem, rốt cuộc Húc vương yêu ngươi nhiều bao nhiêu, có phải chuyện gì cũng có thể bao dung ngươi hay không. Nếu hắn biết ngươi có thai, vẫn cùng nam tử khác vụng trộm, hắn còn có thể trước sau như một đối ngươi được hay không?”
Hình như là thấy được kết quả bi thảm của Triệu Khả Nhiên, ánh mắt của Lâm Tú Tú tràn đầy hả hê, nhưng khi nhìn Triệu Khả Nhiên, cũng tràn đầy hận ý, “Triệu Khả Nhiên, hôm nay ta muốn ngươi thân bại danh liệt.”
Lâm Tú Tú nhìn Triệu Khả Nhiên trên giường, trong mắt tràn đầy hận ý, nàng thậm chí muốn hung hăng đánh mấy bạt tai, chỉ là, suy nghĩ vì đại cục, nàng chỉ có thể nhịn kích động trong lòng.
Lâm Tú Tú không nhìn người trên giường nữa, mà rời khỏi bên giường, đi thẳng tới lư hương trên bàn, từ trong túi của mình lấy ra một bọc đồ, nhếch miệng cười mang theo hận ý, “Triệu Khả Nhiên, ta muốn xem lần này ngươi làm sao may mắn thoát được.”
“Sợ rằng lại để cho ngươi thất vọng, vận khí của ta vẫn luôn rất tốt.”
Nghe được âm thanh quen thuộc truyền đến từ sau lưng, trong lòng Lâm Tú Tú cả kinh, muốn quay đầu lại nhìn một chút, tuy nhiên cổ lại đột nhiên truyền đến một trận đau đớn, tiếp theo cái gì cũng không biết.
Mà lúc này Triệu Khả Nhiên đang ngủ say cũng ngồi dậy trên giường, mỉm cười nhìn việc xảy ra trước mắt, lúc này Nhất toàn thân áo đen, trên tay còn ôm Lâm Tú Tú đã hôn mê.
Triệu Khả Nhiên đứng lên, mở miệng kêu, “Vào đi!”
Triệu Khả Nhiên vừa dứt lời, cửa liền bị đẩy ra, Cầm Hương và Thi Hương cùng tiến vào.
Thật ra thì vừa rồi, Triệu Khả Nhiên cũng không uống ly trà kia, mặc dù biết những thứ trong trà chỉ là một chút thuốc gây mê mà thôi, nhưng nàng vẫn không uống vào. Nhưng, vì muốn biết rốt cuộc Lâm Tú Tú muốn làm gì, nàng chỉ có thể làm bộ uống vào, chỉ là, ngay sau đó nàng liền nhả ra trên khăn tay. Bởi vì đã biết là thuốc gì, cho nên giả bộ vẫn rất đơn giản. Chỉ cần nhân lúc thời gian không sai biệt lắm, làm bộ ngủ là được.
Quả nhiên, thấy nàng vừa lộ ra dáng vẻ mệt mỏi, Lâm Tú Tú lập tức liền muốn bắt đầu hành động. Nhưng để cho nàng không nghĩ tới là, chuyện lần này, thậm chí Triệu Khả Nhân cũng chen chân vào trong đó mà thôi. Trước đó, nàng trợ giúp Triệu Khả Nhân làm hòa với tổ phụ, nhưng không ngờ Triệu Khả Nhân không có cảm kích nàng, hơn nữa còn cùng Lâm Tú Tú hãm hại nàng, xem ra, mình thật sự cứu một con Bạch Nhãn Lang!
Chỉ là, vì không muốn đả thảo kinh xà, cho nên lúc Lâm Tú Tú đùa giỡn các loại thủ đoạn, Cầm Hương bọn họ đều rất phối hợp. Mới vừa rồi nhìn thấy có một tiểu nha hoàn đột nhiên chạy ra, Cầm Hương liền mượn lực dùng lực, tự mình té xuống đất, chỉ là, nàng cũng không có bị thương. Về phần Thi Hương, có người tới gọi, tự nhiên cũng rất nhanh rời khỏi phòng. Nàng cảm thấy, Lâm Tú Tú muốn thừa dịp nàng chỉ có một người mới ra tay.
Quả nhiên, lúc tất cả mọi người đều rời đi, Lâm Tú Tú liền tiến vào. Mà Triệu Khả Nhiên biết, sẽ rất nhanh biết rõ chân tướng. Quả nhiên không ngoài dự đoán, khi chứng kiến mình ngủ say, Lâm Tú Tú cũng đã tự nhiên nói toàn bộ mọi chuyện ra.
Ban đầu, nàng chỉ nghĩ Lâm Tú Tú muốn hại nàng mà thôi. Nhưng, nàng thế nào cũng không nghĩ đến, Lâm Tú Tú lại có thể độc ác như vậy, không chỉ muốn hại hài tử của nàng, hơn nữa còn tổn hại danh tiết của nàng như vậy.
Triệu Khả Nhiên đi tới, cầm lên vật Lâm Tú Tú làm rớt trên bàn lúc ngất xỉu, đưa cho Thi Hương, “Ngươi xem, rốt cuộc cái túi này là cái gì?”
Thi Hương cầm vật trong tay Triệu Khả Nhiên, mở ra, nhẹ nhàng ngửi một cái, sắc mặt lập tức đại biến, giống như là nhìn thấy đồ vật gì ghê gớm.
“Cái này rốt cuộc là thứ gì?” Vừa nhìn thấy nét mặt Thi Hương, Triệu Khả Nhiên lập tức liền mở miệng hỏi, “Có thể khiến ngươi thay đổi sắc mặt lớn như vậy, xem ra đây cũng không phải vật bình thường!”
“Vương phi, đây là Hợp Hoan Tán.” Thi Hương cau mày, suy nghĩ trong chốc lát, mới mở miệng nói, “Tin tưởng cho dù nô tỳ không nói, người cũng biết rốt cuộc đây là vật gì! Cái này có thể khiến nam nữ thân mật nhiệt tình, nam nữ cùng vui vẻ, dùng cái này mê tình. Hơn nữa cái này rất là bình thường, trong thanh lâu bình thường có thể lấy được.”
Nghe Thi Hương nói, sắc mặt Triệu Khả Nhiên nhất thời thay đổi rất khó coi. Nàng biết Lâm Tú Tú muốn hại nàng mất hết danh tiết, nhưng không ngờ, Lâm Tú Tú ngay cả thủ đoạn hạ đẳng như vậy cũng đem ra hết.
“Xem ra, nàng thật sự rất để mắt ta!” Triệu Khả Nhiên cười lạnh nói, “Cư nhiên chuẩn bị vật như vậy tới chiêu đãi ta. Lúc đầu, ta biết ngay hôm nay chỉ sợ là Hồng Môn Yến. Nhưng không ngờ, nàng cư nhiên chú tâm vì ta thiết kế nhiều như vậy.”
“Vương phi, vậy kế tiếp chúng ta nên làm như thế nào đây?” Cầm Hương mở miệng hỏi, “Muốn nói sự việc này với vương gia sao?”
“Không cần.” Triệu Khả Nhiên không giận ngược lại cười, “Người ta chú tâm thiết kế nhiều như vậy, nếu không có một kết quả, đó không phải là rất lãng phí sao? Còn nữa, hiện tại nàng đã có Hợp Hoan Tán rồi, chờ một chút còn có an bài nam nhân đi! Nếu chúng ta đều không để ý, đó không phải là lãng phí an bài tốt như vậy sao?”
“Vậy vương phi, người định làm gì đây?” Thi Hương mở miệng hỏi. Nghe được Triệu Khả Nhiên nói, nàng cũng biết vương phi hẳn là đã nghĩ xong phải làm sao rồi. Nếu không, chắc sẽ không nói ra như vậy.
“Bổn vương phi rất tò mò, nàng thiết kế bổn vương phi như vậy, sợ rằng tuyệt đối không có đơn giản như vậy!” Triệu Khả Nhiên lạnh lùng mở miệng nói, “Nếu nàng muốn thiết kế bổn vương phi, vậy thì nhất định sẽ muốn bổn vương phi thân bại danh liệt. Như vậy nếu ta không có đoán sai, chờ một chút sẽ có các phu nhân đến, hơn nữa còn kiến chứng tất cả mọi chuyện xảy ra. Hôm nay nàng mời nhiều phu nhân như vậy, không phải muốn truyền chuyện này ra ngoài sao? Chúng ta cũng không thể để cho nàng uổng phí một mảnh khổ tâm mới phải.”
“Vương phi có ý là…” Thi Hương loáng thoáng đã đoán được Triệu Khả Nhiên muốn làm gì rồi.
“Đều là tiết mục vụng trộm, mặc kệ nói thế nào cũng được, cũng nhất định phải diễn, chỉ là đổi người mà thôi.” Triệu Khả Nhiên nhếch miệng cười tàn khốc, “Nàng không phải muốn hãm hại ta, khiến tất cả mọi người cho là ta và nam nhân vụng trộm sao? Nếu nàng đối xử với ta như vậy, vậy ta cũng không cần khách khí.”
“Vương phi, người muốn gậy ông đập lưng ông phải không?” Cầm Hương cũng biết Triệu Khả Nhiên muốn làm gì rồi.
“Không sai, nếu hôm nay Lâm Tú Tú đã chuẩn bị võ đài cho chúng ta tốt như vậy, vậy sao chúng ta có thể không tiếp tục diễn chứ? Chuyện lúc trước, ta đã muốn tìm nàng tính sổ rồi, chẳng qua là chưa có thời gian mà thôi. Nhưng bây giờ nàng đã đụng vào, nếu lần này ta cũng bỏ qua cho nàng, đó không phải là quá ngu ngốc sao? Nếu nàng muốn hãm hại ta, vậy ta cũng chỉ có thể tương kế tựu kế.” Ddiieennddaannlleeqquuyyddoonn
“Nhưng mà, vương phi, nếu là Lâm Tú Tú không xuất hiện, người bên ngoài có thể hoài nghi hay không?” Thi Hương suy nghĩ vấn đề vẫn tương đối chu toàn, “Nếu hôm nay vẫn không tìm được chủ nhân, sợ rằng rất nhanh, mọi người sẽ đem lòng sinh nghi. Còn nữa, mới vừa rồi, mọi người đều thấy người và nàng ta cùng đi đến, nếu lúc này, nàng xảy ra chuyện, vậy mọi người có thể hoài nghi người hay không?”
“Điểm này ngươi cũng không cần lo lắng.” Triệu Khả Nhiên mở miệng cười nói, “Mới vừa rồi Lâm Tú Tú đưa ta tiến vào, đúng là mọi người đều nhìn thấy. Chỉ là, đừng quên, hiện tại ta chỉ là một phụ nữ có thai mà thôi, sao có thể làm được gì chứ? Còn nữa, nơi này là phủ đệ của nàng, coi như ta có bản lĩnh lớn hơn nữa, cũng không có biện pháp an bài tất cả.”
“Nhưng mà, vương phi, một chút nữa, ai phát hiện chuyện này đây?” Cầm Hương mở miệng hỏi, “Nếu lúc đầu, Lâm Tú Tú dẫn người tới phát hiện, bây giờ nàng đã ở chỗ này. Nhưng mà vẫn không có ai phát hiện, vậy làm sao tiếp tục diễn.”
“Không biết, người dẫn người tới khẳng định không phải Lâm Tú Tú.” Triệu Khả Nhiên nói vô cùng khẳng định, “Lâm Tú Tú không phải ngu ngốc, lúc đầu, chính nàng dẫn ta vào phòng khách, nếu sau đó cũng là nàng dẫn người tới phát hiện, vậy thì sẽ khiến cho người hoài nghi. Nhất là nơi này còn là Vân vương phủ. Cho nên, vì không muốn dính líu đến mình, nàng tuyệt đối sẽ không làm chuyện ngu như vậy.”
“Vậy chờ một nữa ai sẽ dẫn người tới đây chứ?” Cầm Hương cảm thấy nghi ngờ, “Vương phi, theo như ngươi nói, nàng còn có đồng mưu, rốt cuộc người đồng mưu là người nào?”
Đối mặt với nghi vấn của Cầm Hương, Triệu Khả Nhiên cũng không trả lời. Bởi vì trước mắt, nàng còn không dám xác định rốt cuộc đồng mưu là người nào, chỉ là nàng đã loáng thoáng đoán được.
“Không cần đoán.” Triệu Khả Nhiên nhàn nhạt mở miệng nói, “Chờ một chút thì biết, hiện tại không cần phải gấp, chúng ta vẫn an bài xong trước tất cả đi! Nếu không, chờ một chút nam nhân nàng an bài chỉ sợ sẽ tới rồi.”
“Vâng, vương phi, vậy bây giờ chúng ta làm cái gì?”
Triệu Khả Nhiên nhìn Nhất vừa đỡ vừa ôm Lâm Tú Tú, chỉ lên giường, mở miệng nói, “Nhất, bây giờ ngươi đặt Lâm Tú Tú lên giường.”
Nghe Triệu Khả Nhiên phân phó, Nhất lập tức bỏ Lâm Tú Tú lên giường.
Triệu Khả Nhiên nhìn Cầm Hương bọn họ, mở miệng nói, “Cầm Hương, đừng quên, ngươi đã bị thương, hơn nữa đã bị đưa về Húc vương phủ rồi. Chờ một chút ngươi tự mình rời đi là được rồi. Còn nữa, sau khi trở lại Húc vương phủ, thông báo Húc, lập tức tới đón ta.”
“Vâng, vương phi.” Nghe Triệu Khả Nhiên phân phó, Cầm Hương rất nhanh rời khỏi phòng.
“Thi Hương, ngươi đưa Hợp Hoan Tán cho ta.”
Triệu Khả Nhiên nhận lấy Hợp Hoan Tán trong tay Thi Hương, trực tiếp bỏ toàn bộ trong lư hương thiêu hủy. Sau đó, nàng lại trở về bên giường, trực tiếp vươn tay, lôi kéo y phục Lâm Tú Tú, nhưng lại không có cởi xuống toàn bộ, mà là nửa che nửa lộ, mang theo dụ hoặc phong tình.
Chuẩn bị xong tất cả, Triệu Khả Nhiên nhếch miệng cười, mở miệng nói, “Thi Hương, bây giờ chúng ta nên đi dạo xung quanh Vân vương phủ một chút. Nhất, ngươi vẫn ở trong bóng tối giúp ta là được.”
Tiếp đó, Triệu Khả Nhiên ngẩng đầu lên, mở miệng nói, “Nhị, ngươi ở chỗ tối coi chừng, không cho bất kỳ người nào biết người ở bên trong là Lâm Tú Tú. Cho đến khi các phu nhân đều tới, mới cho người đi vào. Còn nữa, nhìn kỹ một chút, rốt cuộc là người nào dẫn đầu.