Ý thức đã đẩy lùi tâm ma, lúc này hắn chỉ còn vỏn vẹn ở Tô Khang rồi biến mất, nhiệm vụ của Doanh Doanh dường như chưa hề dừng lại, nhưng đòn công kích của thần tuy đã giảm lực công kích nhưng với một người đang suy giảm sức mạnh, chỉ cần trúng thôi nàng sẽ không có nàng nào đi cứu lấy Khôi Yên, nếu như kiếp trước nàng có thể bảo vệ bọn họ thì nàng đã không trở lại, nàng cắn răng mở ra một pháp trận tử, tiếng nữ nhân lại vang
– Nếu như con cứ tiếp tục hy sinh bản thân vì phàm nhân như vậy thì con sẽ chết, con sẽ không còn được luân hồi nữa
Lần này thì không chỉ Doanh Doanh nghe mà tất cả đều nghe thấy, cùng lúc đó xuất hiện một nữ nhân xinh đẹp vội phần, nàng ngồi trên đám mây giữa trời cứ như vậy mà nhìn xuống không có hành động gì khác nữa
Doanh Doanh cười khẩy
– Thiên Nhân Địa Lục, nhất trận vang long, khởi thiên lập trận
Pháp trận đó hiện ra một thanh kiếm rất nhỏ, vừa nhìn thấy bọn họ đã nghi hoặc nhìn, Lý Uyển Vân nhanh chóng thoát khỏi sự điều khiển đi đến bên cạnh của Doanh Doanh, Khôi Nhất nhanh chóng nói
– Tẩu nhanh chóng truyền sức mạnh cho tỷ ấy chỉ có như vậy tỷ ấy mới có thể có đủ sức duy trì trước khi chúng ta lại mất ý thức mà tấn công tỷ ấy
Các vị thần nhanh chóng hét lên ngăn cản nhưng không kịp, sức mạnh đang càng lúc càng hòa vào cơ thể Doanh Doanh, thức mạnh đó vẫn chưa đủ nhưng có thể khiến cho bọn họ rời đến Vu Đảo, trước khi đi cả hai nhìn thấy ánh mắt đầy yêu thương của Doanh Doanh
– Hai người nhất định phải đợi, nhất định đừng khởi khỏi đảo, chỉ có nơi đó mới có thể bảo vệ hai người, dù phải chờ ta đến ngàn năm cũng nhất định phải đợi
Khôi Nhất cố vươn tay nắm lấy
– KHÔNG … TỶ …
Doanh Doanh một nữa cơ thể đã biến đổi, khuôn mặt không còn là của con người nữa, mà dường như đang mang khuôn mặt của một loại quỷ dữ, biến dạng không còn hình dạng con người nữa chính là đánh đổi
Thần ánh sáng xuất hiện không còn ẩn dạng nữa, đối với Doanh Doanh hình dạng nhíu mày
– Ngươi … là con
Doanh Doanh gật đầu, mở ra một pháp trận khác càng lúc càng hút nhiều sức mạnh, đây là cái bẫy nàng đặt trước nếu như có chuyện gì xảy ra, nàng đối với thần thức của chính mình lúc này chiến đấu, sức chiến đấu của nàng tuy có hơn nhưng kinh nghiệm nàng sao có thể lão luyện được, sức mạnh của nàng không thể mãi duy trì chính là nhược điểm của nàng
Nữ nhân ngồi trên mây lại nói
– Con đã nhận ra chưa? Đây chính là những gì ta đã ngăn cản con, tâm ma cũng chính là con của ta, cũng chính là người đã từng tiếp nhận nhưng oán niệm lại chồng chất còn hơn cả đứa tự xưng là thần bóng tối, bọn chúng cũng đã từng là con người nên bọn chúng hiểu cái mà con người muốn đạt tới đồng thời còn ý thức nhận ra được trách nhiệm của những kẻ năm giữ sức mạnh, con có thể vượt bậc hơn cả chúng chính điều đó khiến cho bọn chúng lo ngại muốn tiêu diệt con
Doanh Doanh không muốn suy nghĩ thêm lại càng không muốn nói thêm bất cứ điều gì nữa, đối với nàng lúc này chính là sự sống chết của một người nữa chính là Khôi Yên, đối với những người ở đây đám thần này có thể giúp nàng cứu chữa cùng như giúp nàng bảo hộ an, không gian tà ác kia quả thực nàng đang không biết ai khởi tạo, chỉ có những ai biết nàng trước đây cùng như sống cùng với nàng mới có thể thi triển được, nàng từng dùng nó để giết kẻ đã sát hại gia đình mình, mối tâm tư của nàng làm sao có kẻ thứ 2 nơi này biết được, chỉ có kẻ cùng với nàng mà đến và cũng có nỗi hận với nàng mới có thể điều khiển pháp trận này
Doanh Doanh lại bị một cước cho văng ra, các thần lực lại ào đến tán công, khói mù mịt lúc bọn họ nhìn lại thì đã không thấy nàng, trong tích tắc lúc nàng đã đã để sức mạnh chiếm toàn bộ sức mạnh của mình, nàng đã mạnh hơn tất cả, nàng đối với từng thần mà hạ gục đối với đám thức thần mạnh nhưng chưa đủ kia cũng đã bị nàng cho no đòn, dù rằng chỉ bằng một tay
Cả cơ thể nàng đều đã biến đổi nhưng còn một cánh tay theo Khôi Yên chưa tiếp nhận sức mạnh đó nên vẫn có thể lôi ý thức của nàng thức tỉnh, nhưng đó là sau khi đã hủy hoải cả lục địa khu vực loại người sinh sống thành hoang mạc, lấy lại vừa đủ sức mạnh nàng liền thi triển ra một pháp trận, đó không phải là pháp trận cứu người mà là pháp trận hủy diệt
Đám thần sợ hãi, sau khi thành thần là lần đầu bọn chúng sợ hãi, nhìn nụ cười thõa mãn của kẻ có thể gọi là ma vương kia, bọn họ nhanh chóng lo cho chính mình, tâm ma đã trở lại bọn họ bảo vệ có thể gọi là như vậy
Ngay sau đó Doanh Doanh xuất hồn ném lại thân xác của chính mình mà đi đến nơi mà Khôi Yên đang bị giam giữ, xung quanh những oán linh đang cố níu lấy chân níu lấy bản ngã của nàng, nhưng nàng còn có mục tiêu cao hơn nữa, chống chọi đi từng bước đến nơi mà cánh tay trắng trong không gian đen đang bám lấy đang cố gắng kéo khôi Yên xuống dưới
Doanh Doanh đầu óc mơ hồ, những tiếng hét chói tai như vậy mà lọt vào tai nàng, nàng đang trở lại với những ký ức nhưng lời nguyền rủa của người mà nàng giết trước đây để sinh tồn, không phải nàng không muốn để họ sống nhưng nếu dể họ sống thì người chết là nàng, sống và chết ranh giới nó rất đỗi mong mạnh chỉ cần nàng không cẩn thận, nàng không lường trước mọi việc thì có lẽ nàng dù ở đâu nàng cũng đã chết, nơi nào cũng khiến nàng nghẹt thở không thể dễ dàng được
Doanh Doanh tâm trí bị bọn chúng quấy nhiễu mà cơ thể máu chảy thành dòng rơi xuống thành một cơn mưa máu, là máu của những kẻ nàng đã giết, máu từ chính nàng, hơn nữa đây giống như nàng đang chuộc lỗi cho việc này, nàng đối với những chuyện này hoàn toàn không có than vãn hay cất lên tiếng đau đớn, chuyện này khiến cho mẹ thiên nhiên trông thấy cũng ngạc nhiên
Thời khắc chưa được nữa canh giờ, nàng lúc này cơ thể thu lại vô cùng nhỏ bé, nàng đang dần hóa thành xương cốt, nàng vị chính sức mạnh mình điều khiển, nhìn thấy điều đó đám thần cùng người vui sướng nhưng bọn họ vẫn không có cách nào khởi động sức mạnh của mình, điều đó khiến cho họ dù vậy không buông bỏ nỗi sợ được
Thời khắc kinh hoàng trôi qua quá chậm khiến cho bọn họ không dám thở mạnh, không dám hít thở để rồi Ma Vương tập kích, đám ma thú cũng hoảng sợ trước sức mạnh đó, hòa cùng loài người mà tấn công là điều bọn họ buộc phải làm
Sự xuất hiện binh đoàn ma thú cùng ma nhân giúp cho bọn họ, bọn họ cũng gồng người lên góp sức, trận chiến giữa một người và vạn vật bắt đầu, nhưng bọn họ đâu biết cơ thể đó đã không còn linh hôn nữa mà linh hồn lúc này đang ở trong không gian tàn ác nhất, nếu như bản ngã của Doanh Doanh không vững lúc này bọn họ đã không còn cơ hội phản lại, mẹ thiên nhiên cũng rùng mình trước pháp trận kia, cùng ánh mắt không có con ngươi của bộ xương kia
Doanh Doanh lắc đầu thật mạnh để những thứ kia không ám lấy mình, còn một chút nữa thôi nàng sẽ có thể cứu được Khôi Yên, người ta nói đúng dục tất bất nàng, và nàng vì quá nôn nóng để cho không gian càng lúc càng khóa đi đường lối của nàng
Chợt nàng nghe bên tai tiếng nói của Lý Uyển Vân
– KHÔNG …
Nàng thức tỉnh nàng, nàng quay lại nhìn về phía cánh cổng, lại nhìn về trước nơi có Khôi Yên, nàng lau đi máu đang bám lấy xung quanh nàng, nàng bắt đầu chạy, nàng đã tóm được Khôi Yên, nàng lay muội ấy
– Yên nhi, nhanh chóng tỉnh lại, nhanh chóng trở về cùng với tỷ, nhất định không được phép ngủ, không được phép lưu lại nơi này
Không có động tĩnh, rồi nàng nghe bên tai
– Thế nào khi thấy người thân của mày cuộn trọn trong chính cái thứ mà ngươi đã dựng lên
Doanh Doanh quay đầy lại, nàng tức giận tại sao Tô Khang lại xuất hiện ở nơi này nữa
– Mày đang nghĩ tại sao cái hình dáng Tô Khang lại xuất hiện ở đây đúng không? Hơn nữa hắn lại có thể nói chuyên với mày rất quen thuộc, lẽ nào mày đã quên người đã từng cùng mày vào sinh ra tử để rồi nhìn mày giết cha mẹ của nó
Doanh Doanh không để ý đến hắn nữa
– Dù mày có là ai đi chăng nữa, nhưng lựa chọn của tao không bao giờ sai, không phải chính mày đã sắp xếp để rồi mày có được sức mạnh giông như tao, mày không biết rằng tao nhận ra sao, L.E mày nghĩ mày thông minh sao, mày nào có nhận ra những kẻ mày đã tiến hành thí nghiệm đã từng là người thân của tao, huyết thống của tao đầy trong này, mày không nghĩ tại sao tao có thể thoát ra sao
– Mày có nói gì đi chăng nữa, thì hôm này một lần nữa mày sẽ không thoát được, giống như cái cách tao đã giết mày, nghiền nát cơ thể của mày
– Thực nực cười, mày đã sai một bước ròi, mày không nghĩ đến là tao đén đây là còn có một mục đích khác, chính lại lấy lại cơ thể của tao, mày không nghĩ khi tao đang khởi động pháp trận tao cũng đã dò ra mày sao, tao nên nói mày rất ngây thơ hay ngu ngốc đây, mày cũng sẽ lần nữa biến mất cũng giống như cái chết mà mày đã đặt cho tao, mày có muốn thử không?
– Mày đãng điều khiển chúng …
– Không, kẻ nào không có điều vướng bận kẻ đó mãi là kẻ yếu, nếu có kiếp sau hãy học chậm lại một chút mày sẽ nhận ra vài điều thiên tài L.E à
Mói đến đây Doanh Doanh đã trở lại cùng với Khôi Yên, Lôi thần cảm nhận hét lên
– Dừng lại, Khôi Yên đang trong tay ả ta
Doanh Doanh thu lại pháp trận, hình dạng từ bộ xương dần thay đổi, được bao bởi máu khi trở lại có được cơ thể của chính mình, nàng nhìn bọn họ rồi buông Khôi Yên, đứa nhỏ nhanh chóng thức tỉnh, tới đây Doanh Doanh cơ thể ngã xuống
Ma thần nhanh chóng tạo ra một không gian, đem người kia khóa lại không cho phép dùng sức mạnh, không cho phép làm hại thêm bất cứ ai, hơn nữa đưa mắt nhìn mẹ thiên nhiên không rõ đã biến mất từ bao giờ, đưa mắt tìm kiếm nhưng không thấy, dù sao cũng là mẹ cũng nên nói một lời rồi rời đi chứ
Ma thần nói
– Mọi chuyện đã được kiểm soát, ta cũng không cần xuất hiện nữa, ta đưa ma tộc trở về, thần nhân nhanh chóng đưa nha đầu này đến Ly Điện chịu hình phạt, không được cho phép ai đến gần, nhất định phải coi chừng kỹ càng không biết đến khi nào tỉnh nhưng sau đó ta không quản, chuyện đến đây thì kết thúc
Tiếng của Khôi Nhất vang lên
– TUYỆT ĐỐI KHÔNG ĐƯỢC MANG TỶ ẤY RỜI ĐI