Đạo Diễn, Anh Tự Vả Có Đau Không?

Chương 29



Editor: Yêu tà

Beta: Xuân Hoàng

Sau khi Giản Ninh bị Trình Dập cọ xát một hồi, mấy chiếc cúc áo ở phía trên đều bị anh cởi ra, trên xương quai xanh có mấy vết đỏ.

Nếu không phải Giản Ninh thấy Trình Dập càng ngày càng khó tự kiềm chế, cầu xin anh buông mình ra, sợ rằng anh thật sự không thể kiềm chế nổi…

Một tay Giản Ninh cầm hộp phấn để soi cổ bằng gương, tay kia cầm bông phấn dặm dặm để che đi vết hôn. Cô yêu kiều trừng mắt nhìn Trình Dập một cái, môi đỏ mọng khẽ dẩu lên, Trình Dập nở nụ cười, trong lòng càng thêm ngứa ngáy.

Anh ngồi dựa vào trên bàn hội nghị, châm điếu thuốc, giảm bớt sự xao động trong lòng mình, thấy Giản Ninh đóng lại hộp phấn, dụi tắt điếu thuốc: “Đợi lát nữa anh đưa em trở về.”

Giản Ninh thả hộp phấn vào trong túi xách, lắc đầu: “Không cần, nhỡ đâu bị người chụp được thì không hay, Dương Hi đưa em trở về là được rồi.”

Trình Dập khẽ nhíu mày, thở dài: “Anh sợ nhất chính là như vậy, rõ ràng hai chúng ta là yêu đương nghiêm túc, lại phải che giấu giống như yêu đương vụng trộm vậy.”

Về điểm này, Giản Ninh cảm thấy có chút áy náy với Trình Dập, cô đi đến bên cạnh anh, ôm lấy cánh tay anh, làm nũng nói: “Anh xem anh không làm chuyện xấu, nhưng lại có thể trải nghiệm sự kích thích đến tệ nhất, như vậy không phải rất tuyệt sao?”

Cách nghĩ của Giản Ninh cực kỳ đơn thuần, nhưng Trình Dập lại không đơn thuần, trong mắt anh mang theo tà khí (không đứng đắn), ôm eo nhỏ của cô: “Em thích kích thích sao, còn có chuyện càng kích thích hơn, em có muốn thử hay không?”

Giản Ninh thấy vẻ mặt Trình Dập cười xấu xa, vừa thẹn vừa cáu đẩy anh ra: “Anh thay đổi! Trước kia rõ ràng anh cực kỳ đứng đắn!”

Trình Dập cười ha ha: “Vậy em thích anh đứng đắn hay là không đứng đắn?”. Truyện Đông Phương

“Đương nhiên là đứng đắn!”

“Vậy sao? Anh không tin. Mới vừa rồi em còn rất hưởng thụ nụ hôn của anh.”

“Em nào có!”

Hai người anh một lời em một câu, liếc mắt đưa tình bất diệc nhạc hồ.( theo Tà hiểu là anh chị liếc mắt đưa tình đến quên trời đất rồi)

**

11 hạng mục được đưa lên, 《 Ánh trăng động lòng người 》 ít hơn so với 《 Chân ái 》 30% số phiếu.

Sau ngày đầu tiên của kỳ nghỉ, các bình luận đã tràn ngập trên mạng. 《 Chân ái 》 giữ vững phong độ thường thấy của đạo diễn Lý, Chu Nhụy cũng phát huy không sai, có số điểm 8.8.

Nhưng 《 Ánh trăng động lòng người 》 có số điểm là 9.5!

Luận về nội dung phim và tiêu chuẩn quay phim, cả hai bộ phim đều ngang tài ngang sức. Nhưng tình cảm giữa nữ chính và đạo diễn trong quá trình quay phim là thật, và tình cảm chân thật trong mỗi tình tiết mới có thể đả động lòng người, đối với phim tình cảm mà nói, điểm này quan trọng nhất, cho nên mới ngày đầu tiên, thành tích của hai bộ phim này về cơ bản là đã rõ ràng.

Một bên khán giả cảm thán Trình Dập là Trường Giang sóng sau đè sóng trước*, một bên khen ngợi kỹ năng diễn xuất xuất sắc của Giản Ninh.

*Trường Giang sóng sau đè sóng trước: ý nói lớp người đi sau giỏi hơn lớp người đi trước

Trong bộ phim này cô ấy đã diễn đặc biệt linh động (khéo léo, có hồn), giống như có thể mang theo người xem đồng thời tiến vào thế giới yêu đương trong phim, điều này khiến người hâm mộ cô tăng cao.

Bởi vì ít xuất hiện trước đó khiến cho Giản Ninh nhiều hơn một phần thần bí ở trong mắt người xem, lại thêm mối quan hệ giữa cô và Trình Dập như có như không mập mờ, để cho cô trở thành nhân vật gây xôn xao dư luận trong khoảng thời gian ngắn.

Lúc Dương Hi gặp Trình Dập ở trong thang máy nói: “Giám đốc Trình, ngay từ đầu anh không cho Giản Ninh tham gia quá nhiều tiết mục, tôi còn tưởng rằng do ham muốn chiếm hữu của anh nổi loạn. Nhưng hiện tại tôi mới phát hiện thật ra anh đã có dự định trước, quả nhiên khoảng cách tạo ra vẻ đẹp, càng bắt không ra, chỉ tốt ở bề ngoài, người xem càng thích!”

Trình Dập mỉm cười, chỉ có chính anh mới biết được, đây đều là trùng hợp, anh thật sự muốn giấu Giản Ninh làm của riêng. Hiện tại Giản Ninh càng nổi tiếng, nguyện vọng của anh lại càng khó thực hiện.

Giản Ninh trở thành nữ diễn viên hàng đầu, các loại lời mời liên tiếp đến.

Những lời mời này trước tiên sẽ được thông qua tại tổ quản lý nghệ sĩ của Trục Ảnh, loại bỏ sơ bộ một lần, bỏ đi những lời mời không đáng tin, sau đó được đưa tới trong tay Dương Hi. Dương Hi sẽ chọn ra những lời mời Trình Dập có thể chấp nhận, lại chuyển tới Trình Dập. Sau cùng Trình Dập sẽ chọn tiếp một lần nữa, chọn ra lời mời tốt, thoải mái, không chiếm dụng thời gian. Những thứ này còn chưa tính những người sử dụng mối quan hệ trực tiếp tìm đến Trình Dập cùng Giản Ninh.

Giản Ninh càng ngày càng bận rộn, bay khắp nơi, bình thường còn cần tránh đi tầm mắt người khác, có đôi khi một tháng mới có thể cùng Trình Dập một mình nán lại một lúc.

Trình Dập đối loại tình huống này hết sức không hài lòng, công tác của Giản Ninh anh đã tận lực cản lại, nhưng lại vẫn bận rộn như vậy, anh muốn tìm cơ hội nói chuyện với Giản Ninh thật tốt.

Thời điểm cuối năm, Giản Ninh với tư cách là khách mời trao giải, tham dự lễ trao giải điện ảnh tại Nhật Bản.

Tong bữa tiệc ăn mừng sau lễ trao giải, một vị nam đạo diễn trẻ tuổi phong độ đã chủ động giới thiệu bản thân với Giản Ninh, sau đó muốn gửi kịch bản bộ phim sắp quay của mình vào hòm thư của Giản Ninh.

Sau khi Giản Ninh trở lại khách sạn, nhìn kịch bản một lần, trong lòng tán thưởng không thôi!

Cô lập tức gọi video call cho Trình Dập trò chuyện, hưng phấn mà nói cho anh rằng cô mới nhận được một kịch bản rất hay, rất muốn quay…

Trình Dập mới vừa nấu xong nồi mì, đặt điện thoại lên bàn ăn, vẻ mặt khó chịu nhìn màn hình, giọng điệu có chút chua nói: “Kịch bản hay hơn so với anh viết?”

Giản Ninh khẽ cười, nghe ra anh ghen tị: “Em cũng không nói như vậy, là anh suy nghĩ lung tung thôi.” Cô thấy anh đang ăn mỳ: “Anh ăn khuya sao?”

Trình Dập nói: “Đây là cơm trưa.”

Giản Ninh:?

Giữa lông mày Trình Dập mang theo nhàn nhạt mỏi mệt, vừa ăn vừa nói: “Hôm nay mở một cuộc họp, rồi quên ăn cơm, vừa rồi về đến nhà mới cảm thấy đói, nên anh nấu một ít mỳ để ăn.”

Giản Ninh hỏi: “Ăn ngon không?”

Trình Dập nói: “Ăn không ngon, chỉ để duy trì sự sống mà thôi.”

Anh thấy trong mắt Giản Ninh có sự đau lòng đang nhìn mình, buông đũa xuống nói: “Anh muốn ăn đồ ăn em làm, lần sau em trở về làm cho anh món canh gà dừa lần trước đi.”

Giản Ninh cười đáp ứng: “Được!” Tiếp theo lại nghĩ đến: “Đúng là bây giờ mỗi ngày đều có phóng viên canh giữ ở tiểu khu kia của em, nếu như anh qua đó kiểu gì cũng bị chụp được.”

Trình Dập rút tờ khăn giấy lau miện: “Anh dù muốn qua, nhưng chỗ ở hiện tại của em không quá thuận tiện, không bằng đổi chỗ đi.”

Giản Ninh gật đầu thật mạnh: “Chúng ta nghĩ giống nhau rồi! Em gần đây cũng đang muốn đổi chỗ ở!”

Trình Dập nở nụ cười: “Em thấy chỗ anh như thế nào?”

Anh nghĩ muốn trước tiên sống cuộc sống vợ chồng.

Giản Ninh suy nghĩ, lắc đầu: “Không được, chỗ của anh đắt quá, em mua không nổi.”

Mua?

Trình Dập hỏi: “Em muốn tự mình mua nhà?”

Giản Ninh nói: “Đúng vậy! Đầu tư thôi. Đúng rồi, anh là người chuyên nghiệp, giúp em xem quản lý tài sản như thế nào đi?”

Trình Dập hỏi: “Mời anh quản lý tài sản, phí dịch vụ rất cao đó….”

Giản Ninh cực kỳ kinh ngạc: “Hả? Em mà anh cũng tính phí dịch vụ sao?”

Trình Dập thật sự nói: “Đương nhiên, anh em ruột thịt còn phải tính toán, anh muốn em lấy thân báo đáp.”

Giản Ninh tưởng anh đang nói đùa, cười đến mặt mày cong cong.

Cô nhìn đồng hồ: “Ngày mai em còn phải dậy sớm, em đi tắm trước. Kịch bản kia em đã gửi đến hòm thư của anh, nhớ xem nha… ” Giản Ninh thấy dáng vẻ của anh vẫn ủ rũ không vui, cách màn hình chu miệng hôn anh một cái: “Moaaa! Ở trong lòng em không ai tài năng hơn anh, anh đừng ghen nha, người nào cũng không thể so được với anh.”

Trình Dập được Giản Ninh dỗ dành, cuối cùng trong lòng cũng cảm thấy thoải mái hơn một chút, chờ sau khi cô tắt máy, mới để điện thoại xuống, cầm chén đũa ném vào máy rửa bát, rửa tay đi mở máy tính.

Ngay từ đầu anh mang theo tâm lý xem cho có, sau khi xem xong mở đầu, phát hiện cũng không tệ lắm, từ từ xem tiếp. Sau khi xem xong toàn bộ kịch bản, anh tán thành cách nghĩ của Giản Ninh, đây thực sự là một kịch bản rất hay, rất tuyệt.

Nhưng anh tuyệt đối sẽ không để cho Giản Ninh quay!

Trình Dập hừ lạnh một tiếng, nghĩ thầm, rằng: Ba cảnh hôn mãnh liệt cộng thêm một cảnh giường chiếu, anh mà để cho cô đóng liền có quỷ rồi!

Giản Ninh không biết Trình Dập đang suy nghĩ, lúc tắm rửa cô đối mặt với vòi hoa sen nhớ lại lời thoại trong kịch bản, bắt đầu diễn thử…

**

Vị đạo diễn Nhật Bản gửi kịch bản cho Giản Ninh kia, tên là Tân Điều Thực Điền, hơn bốn mươi tuổi, khá nổi tiếng tại Nhật Bản.

Anh nghe được từ các diễn viên Trung Quốc mà trước kia từng hợp tác qua, tất cả các hợp đồng trước nay của Giản Ninh, đều không thuê ngoài, toàn bộ đều nằm trong tay ông chủ của cô, chính là trong tay đạo diễn lớn Trình Dập.

Vì thế, anh cố ý bay từ Nhật Bản đến thành phố A, hẹn gặp mặt Trình Dập một lần.

Tiếng Anh của Tân Điều không tốt, ngoại trừ bản thân, không ai nghe hiểu được, cho nên anh cố ý tìm phiên dịch đi theo.

Trong văn phòng của Trình Dập, anh cùng Tân Điều ngồi đối mặt với nhau, bên cạnh Tân Điều là phiên dịch.

Tân Điều hết sức chân thành nói: “Từ khi tôi xem qua Giản Ninh diễn 《 Chuyện cũ dân quốc 》, tôi liền yêu dáng vẻ cô ấy ở trước màn ảnh.”

Nếu như là một người đàn ông bình thường nói như vậy, đoán rằng Trình Dập sẽ không vui. Nhưng Tân Điều cũng là đạo diễn, anh ta cũng nói rõ ràng, là thích Giản Ninh trước ống kính, cho nên Trình Dập có thể lý giải sự phấn khích của anh ta khi nhìn thấy một diễn viên giỏi.

“Đợi cho 《 Ánh trăng động lòng người 》 vừa công chiếu tại Nhật Bản, tôi liền đi xem. Diễn xuất của cô ấy trong bộ phim này, càng khiến cho tôi bất ngờ, lúc ấy tôi liền quyết định, có cơ hội nhất định phải hợp tác cùng Giản Ninh.”

Trình Dập cực kỳ thẳng thắn: “Đạo diễn Tân Điều, kịch bản anh gửi cho Giản Ninh tôi đã xem qua, tôi cũng rất thích, thậm chí sau khi xem xong tôi còn tìm xem rất nhiều bộ phim trước đây của anh. Tôi phát hiện tất cả các bộ phim của anh đều có quan hệ luân lý rắc rối phức tạp, có rất nhiều cảnh thân mật xen lẫn trong phim. Tôi cũng không ghét thủ pháp quay phim này, nhưng Giản Ninh không được, cô ấy chỉ có thể quay phim khi không có những cảnh thân mật này.”

Tân Điều không nói chuyện, anh ta nhìn chằm chằm Trình Dập một lúc, giống như đang suy đoán quan hệ giữa Trình Dập và Giản Ninh, sau đó anh ta gật đầu: “Tôi hiểu được.”

Lúc Tân Điều rời đi, Trình Dập tự mình đưa anh ta tới cửa.

Tại trước cửa Trục Ảnh trong khi chờ lái xe tới, Tân Điều nói với Trình Dập: “Giản Ninh là diễn viên có thực lực, anh sắp xếp như vậy đối với cô ấy mà nói, thật sự tốt sao?”

Trong mắt Trình Dập âm u: “Nhưng cô ấy không chỉ là diễn viên.”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.