Đã Một Thời Tình Thâm

Chương 20: TRẬN PHỔ CẤP KIM CƯƠNG



Mà lúc này, Phù Âm so với Thời Việt còn nôn nóng hơn.

Trận đấu này đánh đến gian nan vô cùng, thực lực của năm người đối diện đều không tệ, thượng đơn Lão Phu Tử không ngừng mang binh đẩy tháp, trung đơn Gia Cát Lượng chắc là tài khoản nhỏ của đại thần, năng lực cực mạnh; đánh dã là Lan Lăng Vương, xuất thần nhập quỷ, ẩn nấp khắp nơi dẫn dắt nhịp đấu; xạ thủ Hậu Nghệ, tạo thành cọc nổ mạnh, còn có phụ trợ Thái Văn Cơ không ngừng giúp hắn hồi máu.

Mà bên phía Phù Âm, thượng đơn Quan Vũ trình độ thực sự là một lời khó nói — Quan Vũ nhà người ta, ngồi trên tuấn mã phi khắp toàn trường, mà Quan Vũ này, cưỡi lừa con? Chạy cũng chạy không nổi? Còn tình nguyện xông đến tháp phòng ngự của người ta, bị tháp đánh đến nửa sống nửa chết.

Phụ trợ Trang Chu cùng Địch Nhân Kiệt đi ở đường dưới, khai trận không bao lâu, đã tặng Hậu Nghệ song sát.

Thân là đánh dã, Phù Âm tuy rằng có trách nhiệm dẫn nhịp đấu, nhưng một mình làm sao quản được nhiều như vậy.

Quan Vũ cưỡi ngựa xông tháp tặng đầu, Trang Chu cưỡi cá xông tháp tặng đầu, cô làm sao cản kịp đây!!

Sau khi đạt cấp 4, cực khổ chạy đến đường trên muốn giúp Quan Vũ, kết quả cô vừa muốn mở đại chiêu đánh người, Quan Vũ thật rất ngoan ngoãn, đẩy người ta đi, Phú Âm cả người trở nên mơ hồ —- Quan Nhị gia người có thể hay không đẩy địch nhân về phía Triệu Vân? Ngươi đẩy người đi, đây không phải là cứu người rồi sao?

Phù Âm quyết định từ bỏ chi viện đường trên, du tẩu đến đường dưới.

Kết quả, Trang Chu và Quan Vũ là cùng một cái đức hạnh, cưỡi cá chạy trốn đến nhanh, một chút cũng không quan tâm đồng đội phía sau có thể theo kịp không. Thấy đánh dã lại giúp đỡ, hắn mười phần kích động, một mình cưỡi cá truy Thái Văn Cơ, Hậu Nghệ tổ hợp, chạy đến khu dã đối diện — kết quả bị Lan Lăng Vương phản sát.

Phù Âm tâm mệt đến chết, chỉ có thể giúp Địch Nhân Kiệt quét binh, thuận tiện đạp vỡ ngoại tháp ở đường dưới.

Pháp sư đi đường giữa là Cao Tiệm Ly, đột nhiên ở trên bản đồ liên tục ra hiệu “Cảnh báo” “Lui về”, Phú Âm cùng Địch Nhân Kiệt bắt đầu cảnh giác, sau khi đẩy xong ngoại tháp của đối phương lập tức quay về dưới tháp nhà mình. Quả nhiên, không lâu sau, có bốn người bao vây tới, may là Cao Tiệm Ly gấp gáp cảnh báo, cô cùng Địch Nhân Kiệt rút lui bị rơi vào vận mệnh bị bao vây.

Lúc này, số đầu hai bên đã biến thành 0:7.

Quan Vũ tặng ra 4 cái, đơn giản chính là máy tặng đầu, đường dưới tặng 2 cái, Địch Nhân Kiệt khai trận cũng bị gϊếŧ 1 lần.

Kinh tế đoàn đội cùng đối thủ chênh lệch vài ngàn, mỗi người tựa hồ đều thấp hơn đối phương hơn 1000 đồng.

Quan Vũ đường trên bị đông đến khó nhìn, Lão Phu Tử đối phương đã đem binh đánh đến tháp cao địa.

Càng bực hơn là, Quan Vũ hồi phục xong dứt khoát không đi ra, ở căn cứ bắt đầu mắng người: “Đánh dã Triệu Vân, ha ha, cư nhiên hại ta, não bị nhúng sao!”

Phù Âm có chút mơ màng: “???”

Quan Vũ: “Ta đều xông lên phía trước, ngươi không lên, xoay người chạy, ngươi là bao cát sao? Ngu *”

Phù Âm thật muốn nói, ngươi đem đối thủ đẩy xa như vậy, trực tiếp đẩy đến mức ta nhảy ba đoạn cũng đến không được, ta biết phải làm sao?

Hay là bắt chước ngươi để rồi bị tháp phòng ngự đánh chết?

Quan Vũ: “Một đám đồng đội heo nhìn ta bị đánh mà không lại giúp, mắt mù không thấy hay sao?”

Quan Vũ: “Đồng đội quá ngu không mang nổi!”

Trang Chu nhìn Quan Vũ bắt đầu mắng, cũng cùng hắn mắng tới: “Ngươi buổi sáng không đánh răng sao? Miệng như thế nào mà dơ như vậy! 6 phút đầu hàng.”

Quan Vũ: “Hàng thì hàng, cấp tốc đầu hàng làm trận khác.”

Trang Chu: “Tặng 4 đầu người, ngươi chính là không xứng chơi tướng Quan Vũ! Quan Vũ nhà người ta đều là cưỡi ngựa, nhà ngươi cưỡi lừa hay sao?”

Quan Vũ: “Ngu *, Trang Chu nhà người ta cưỡi cá, nhà ngươi cưỡi rùa đi?”

Trang Chu: “Báo cáo Quan Vũ không cần hỏi, kẻ điên cuồng tặng đầu, miệng toàn chửi loạn, rác rưởi!”

Phù Âm: “……….”

Hai người không xem xét một chút đã mắng chửi nhau sao?

Cô thật có một loại cảm giác vô lực.

Nhưng nghĩ lại, lúc Thời Việt dùng Lý Bạch dẫn cô, cũng gặp qua đồng đội hố, mấy cái cùng treo máy mắng Lý Bạch, Thời Việt lúc đó làm như thế nào? Trực tiếp khóa trò chuyện của bọn họ, sau đó tự mình chơi, rất tận lực mang đồng đội nằm thắng, vả mặt cả đám người.

Phù Âm đột nhiên nghĩ đến một câu —- Tất cả những oán giận của ngươi đối với đồng đội, còn không phải là vì ngươi chưa đủ mạnh.

Nếu như cô đủ mạnh, mạnh như trình độ của Thời Việt, tuy rằng đồng đội phạm sai lầm, cô cũng có thể carry được toàn trường.

Nghĩ đến đây, Phù Âm bèn gấp rút thời gian quay về căn cứ hồi máu lại đánh chữ: “Xin lỗi, là ta không đủ lợi hại. Ta sẽ cố gắng, mọi người giữ vững.”

Quan Vũ và Trang Chu vốn đang cãi tay đôi, nhưng kỳ quái là, sau khi nhìn thấy câu nói hai người tựa hồ không có ý mắng nữa.

Nhưng mà, liên tục chết 4 lần, Quan Vũ kinh tế đặc biệt thảm hại treo máy tại căn cứ, hiển nhiên tỏ ra giận dỗi, không muốn đánh nữa.

Trang Chu lại không nói nữa, thành thật mà tiếp tục chạy đến đường dưới giúp Địch Nhân Kiệt.

Một đồng đội treo máy, trận 4 vs 5.

Cô mẹ nó đang đánh trận phổ cấp a a a !

Phù Âm thực muốn nhảy qua điện thoại lay tỉnh Quan Vũ đang treo máy.

Nhưng cô làm không được điều này, cô chỉ có thể lờ đi ảnh hưởng của người đồng đội này, tiếp tục điều khiển Triệu Vân đi khu đánh dã phát triển.

Lan Lăng Vương phía đối diện đã rất phát rồi, khai trận lấy được nhiều đầu người như vậy, trang bị so với Triệu Vân nhiều hơn, Phú Âm mở thống kê giao diện xem xét, làm cô cảm thấy an ủi chính là, trung đơn Cao Tiệm Ly đặc biệt ổn, tuy là chưa lấy được đầu người, nhưng hắn cũng chưa từng chết qua, một đường dùng kỹ năng bổ binh, vì vậy kinh tế so với trung đơn Gia Cát Lượng đối diện miễn cưỡng ngang hàng.

Địch Nhân Kiệt tuy rằng khai trận bị Trang Chu hố chết một lần, nhưng hắn bổ binh cũng là tương đối tốt — trở thành xạ thủ có ưu thế thanh binh, kinh tế của Địch Nhân Kiệt là rất dễ tăng lên.

4 đánh 5 mà thôi, còn có thể đánh!

Phù Âm đưa ra quyết tâm, tuy rằng Quan Vũ cực hố, Trang Chu cũng hố. Nhưng chủ lực phía mình còn có 2 vị song C, pháp sư cùng xạ thủ, trước mắt vẫn là rất ổn định!

Hiện tại đánh không được, chính là chưa phát triển đủ, cố gắng kéo dài đến hậu kỳ, chậm rãi tìm cơ hội.

Giống như tâm linh tương thông, Cao Tiệm Ly cũng gửi giọng nói: “Lén lút phát triển, ngừng chiến!”

Địch Nhân Kiệt theo sau mở mic: “Ổn định, chúng ta có thể thắng!”

Phù Âm nháy mắt cảm nhận được sự cổ vũ to lớn, tiếp tục chạy đến dã khu quét quái.

Lúc cô ở khu dã quét quái không ngừng cẩn thận quan sát, bởi vì cô hiện tại trang bị so với Lan Lăng Vương kém rất nhiều. Vạn nhất bị Lan Lăng Vương đơn chiến, cô rất dễ bị đánh chết. Phụ trợ bên mìn chưa từng có ý thức bảo hộ đánh dã, cô chỉ có thể dựa vào chính mình.

Vừa hay Buff xanh vừa tạo ra đợt quái mới, Triệu Vân nhanh chóng đuổi tới đánh, muốn một hơi lấy hết buff.

Nhưng đối diện Lan Lăng Vương rất âm hiểm, sớm đã trốn trong bụi cỏ mai phục, đợi Triệu Vân đuổi tới, hắn đột nhiên xuất hiện, một chiêu đánh choán lại thêm trực tiếp bạo kích đánh hết nửa cây máu của Triệu Vân!

Mạ ơi, một chiêu này quá dọa người rồi! Hơn nữa phụ trợ của đối phương cũng ở ngay đó!

Trang bị trước mắt đơn chiến với Lan Lăng Vương đánh không nổi, huống chi là một đánh hai?

Phù Âm lập tức xoay người tính chạy, may là Triệu Vân là một vị tướng đặc biệt linh hoạt, kỹ năng 1 dịch chuyển tức thời, cấp tốc đào tẩu. Phù Âm lần này không có tông tường, dùng kỹ năng 1 có thể trực tiếp xuyên qua tường từ buff xanh chạy đi, Lan Lăng Vương tự nhiên nhanh chóng đuổi theo, mà ngay lúc này, Cao Tiệm Ly nói: “Chi viện phía trước!”

Phù Âm lập tức vui mừng —- Cao Tiệm Ly tới giúp rồi!

Có người chơi biết chi viện, ở trong thời khắc mấu chốt có thể cứu đồng đội như có thủy hỏa tiếp sức.

Mà không có đồng đội có ý thức chi viện, quản ngươi ở bên cạnh sống hay chết, hắn chỉ biết đi quét binh thôi.

May mắn là, trận này Cao Tiệm Ly chính là phần trên.

Nhìn thấy đánh dã nhà mình ở trong khu dã bị địch nhân mai phục, Cao Tiệm Ly quyết đoán chạy tới giúp đỡ. Thao tác của Phù Âm cũng đủ linh hoạt, dùng kỹ năng 1 không ngừng xuyên tới, dẫn theo Lan Lăng Vương dạo một dòng dã khu, sau đó cấp tốc chạy đến phương hướng của Cao Tiệm Ly.

—- Hai người sắp đụng nhau, chính là hiện tại!

Triệu Vân không ngừng chạy lấy mạng đột nhiên ngừng lại xoay người, kỹ năng 3 chính xác đánh trúng Lan Lăng Vương và Thái Văn Cơ!

Hai người đại khái không ngờ Triệu Vân tàn huyết lại dám phản chiêu, nhất thời bị nên đến ngớ người.

Mà đúng lúc này, Cao Tiệm Ly quyết đoán mở đại chiêu, thảy ra nhóm âm luật trong phạm vi lớn có thể công kích qua lại. Hắn trận này phát triển không tồi, đã có làm ra hút huyết thư, đại chiêu vừa mở, căn bản đánh không hết máu hắn, càng là trong tình huống ra đại chiêu hắn không ngừng thay đổi vị trí, dùng kỹ năng 1 tăng thêm vài chiêu quấy rầy đối thủ.

Lan Lăng Vương và Thái Văn Cơ nháy mắt giống như máu đông, thanh máu bắt đầu điên cuồng giảm xuống!

Triệu Vân theo sau kỹ năng 2 có thể quét ngang, kỹ năng 1 ngược hướng xuyên tới, phổ công, cấp tốc đánh tàn hai người!

Nhưng Thái Văn Cơ dù sao cũng là vú em, đại chiêu vừa mở, cấp tốc hồi máu như bay, nhất thời không thể hạ được bọn họ, còn là tình huống cô vẫn còn kỹ năng 2 đánh choáng có thể dùng.

Thái Văn Có vừa bị choáng, chớp được cơ hội Cao Tiệm Ly, Triệu Vân mở đại chiêu muốn kết liễu, tiếp tục đánh nhất định không được.

Hai người một bên đánh một bên thoái lui, chính là lúc này, đồng đội Địch Nhân Kiệt đột nhiên xuất hiện, lập tức phóng ra đại chiêu trực tiếp đánh choáng Thái Văn Cơ, cấp tốc phổ công vị trí, cuối cùng lấy được song sát!

Hóa ra, vừa rồi Địch Nhân Kiệt đáng quét quái ở buff đỏ, nhìn thấy Triệu Vân ở dã khu bị mai phục, lập tức buông bỏ việc đang làm, tiến tới chi viện.

Hắn tới vừa quyết đoán vừa kịp thời, cũng nháy mắt chạy khỏi chiến trận.

—- Double Kill!

Nhìn thấy màn hình xuất hiện câu này, Cao Tiệm Ly và Triệu Vân cùng lúc đánh ra giọng nói tín hiệu: “Tuyệt vời!”

Sau khi Địch Nhân Kiệt xử xong hai người, Lão Phu Tử đường trên đã mang binh đánh tới dưới tháp cao địa, Địch Nhân Kiệt chọn quay về căn cứ giữ nhà.

Thấy hắn hồi thành, Cao Tiệm Ly buông xuống lo lắng, tiếp tục về đường giữa hộ tháp, vì không có đánh dã đối phương đến làm phiền Triệu Vân, cuối cùng có thế không cố kỵ mà ở dã khu nhà mình phát triển.

Đầu người lúc này biến từ 7:0 sang 7:2, tuy rằng vẫn còn kém xa, nhưng trận này vẫn có thể thắng.

Khai trận được 12 phút, trong lúc đối phương 4 người bị bao vây, Lão Phu Tử tiếp tục quấy nhiễu đường trên.

Tướng Lão Phu Tử này, đơn độc mang binh thật rất phiền, nếu đưa một người sang thủ hắn, không nhất định có thể thủ được. Bởi vì năng lực đơn chiến của hắn rất mạnh, roi đánh trúng người, rất dễ dàng mà trừ khử người. Nhưng nếu đưa hai người sang thủ hắn, vậy đường giữa đoàn chiến khẳng định đánh không được.

Còn là tình huống 4 vs 5, bọn họ vốn dĩ thiếu một người!

Cục diện phi thường xấu, cao đại là bắt buộc phải thủ, vạn nhất cao địa bị đánh vỡ thì chẳng khác nào tiếp lực cho đối phương, áp lực càng thêm lớn.

Địch Nhân Kiệt lại lần nữa về nhà thủ tháp, hắn cấp tốc quét một đợt binh tuyến, thủ tháp không thành vấn đề, nhưng muốn đơn độc hạ Lão Phu Tử là rất khó, bản thân bảo đảm không bị phản sát là tốt rồi.

Tất cả có ba người thủ tháp đường giữa, 3v4, số người ưu thế, Trang Chu lại là tính tình xúc động, trực tiếp xông lên hoàn toàn không xem xét vị trí của đồng đội, kết quả, Cao Tiệm Ly và Triệu Vân theo không kịp, Trang Chu bị một nhóm lửa gϊếŧ chết.

Đối phương phí thế dũng mãnh chém qua đây, 2v4 hai người tự nhiên không dễ dàng trụ, Cao Tiệm Ly trực tiếp bị càng tháp cường sát, Triệu Vân bị đánh tán máu tháo chạy.

Một lần đánh lấy 0 đổi 2 đối với ưu thế phía sau mà nói, không nghi ngờ là tuyết còn thêm sương.

Thấy Triệu Vân về nhà, đối phương 4 người trực tiếp nhắm vào chúa tể, liền hắc ám bạo quân cũng không tha.

—- Lan Lăng Vương kich sát hắc ảnh chúa tể.

—- Hậu Nghệ kích sát hắc ám bạo quân.

Nhìn hai tin liên tục xuất hiện trên màn hình, cảm giác thật sự tuyệt vọng.

Cảm giác giống như trong tháng đông hàn, trong nhà lại không có máy sưởi, khó khăn lắm mới tìm được ít đước nóng làm ấm giường, kết quả ầm một tiếng, cửa sổ lại bị nện vỡ.

Đau lòng a!

May mắn là, Địch Nhân Kiệt thủ được cao địa.

Địch Nhân Kiệt chính là xạ thủ bắn xa nhất độ cấp tốc quét binh, thủ tháp cao địa vẫn là cần ra chút sức.

Vả lại, Lão Phu Tử đại khía là ưu thế kinh tế, nội tâm tương đối cường hãn, không ngừng tiến tới dưới cao địa quét binh không đi, tựa hồ muốn đơn chiến lấy đầu Địch Nhân Kiệt.

Sau khi Triệu Vân về nhà, hạ một cái ám thị “Khởi kích tiến công”, cấp tốc đi qua nện đại chiêu lên người Lão Phu Tử, Lão Phu Tử quyết đoán lấy gậy lớn đánh Triệu Vân muốn quay đầu, Địch Nhân Kiệt theo sau mạnh mẽ đánh choáng hắn, hai người liên thủ, cấp tốc kích sát Lão Phu Tử.

Đầu người tăng lên 9:3, cục diện như cũ không mấy khả quan.

Bởi vì chúa tể tiên phong đã áp sát, liền một mạch đánh vỡ toàn bộ ngoại tháp, nội tháp, chỉ còn cách lui về thủ tháp cao địa.

Kinh tế thua súc những mấy ngàn, tháp phòng thủ thua đối phương những 6 tòa, lại thêm chúa tể tiên phong áp lực ba đường, tạo thành vòng binh, cục diện đã đến thời khắc hiểm trở nhất.

Lão Phu Tử đối diện trào phúng: “Nhanh đầu hàng đi, đừng lãng phí thời gian nữa!”

Quan Vũ treo máy liền phát động đầu hàng.

Cao Tiệm Ly từ chối đầu hàng, Địch Nhân Kiệt từ chối đầu hàng, Trang Chu và Triệu Vân cũng từ chối.

—- Thạch anh chưa vỡ, bọn họ còn hy vọng.

Chẳng sợ hy vọng thật xa vời, nhưng bọn họ, đều không muốn trước khi kết trận đã đầu hàng rồi!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.