Cùng Người Thực Vật Đại Lão Liên Hôn Sau Hắn Tỉnh

Chương 18



Thời tiết trở nên rét lạnh, rất nhiều người đều sẽ lựa chọn tới ngâm mình trong suối nước nóng, nơi này đương nhiên sẽ còn có nhiều đoàn khách khác nữa.

Ngôn Hoài cùng Lý Sâm căn bản là ngồi trên sô pha ở đại sảnh nói chuyện, lại không nghĩ tới một nam nhân trung niên đi đường lảo đảo lắc lư, mặt đỏ lên, xa xa là có thể nghe thấy trên người hắn dày đặc mùi rượu, người này đã uống say.

Người xa lạ kia đột nhiên ngồi xuống, ngồi ở bên người Ngôn Hoài, ngay từ đầu Ngôn Hoài cùng Lý Sâm không chú ý tới cái người xa lạ này, cho rằng hắn chỉ là uống say ngồi xuống nghỉ ngơi hoặc là chờ bằng hữu linh tinh, lại không biết rằng người lạ này vẫn luôn âm thầm quan sát Ngôn Hoài, nói thật là hắn chưa thấy qua nam sinh nào như Ngôn Hoài, dù khoác áo tắm rộng, nhưng vẫn còn có thể thấy xương quai xanh trắng nõn, cùng với cẳng chân xinh đẹp, tuy rằng bị che khuất, nhưng hắn cảm thấy thân hình Ngôn Hoài tuyệt đối rất xinh đẹp.

Thời điểm nghe thấy Ngôn Hoài nói thích nam nhân, người lạ nương theo men say liền tiến tới sờ eo Ngôn Hoài.

Ngôn Hoài ngay từ đầu đã có phòng bị, bởi vì sau khi người lạ mặt này ngồi xuống liền nhìn tổng thể cậu một cách lộ liễu, cho nên khi người lạ duỗi tay, Ngôn Hoài gạt tay hắn ra, lạnh lùng nói, “Anh muốn làm cái gì!”

Ngôn Hoài ngày thường rất ít khi phát cáu, làm cho người ta có cảm giác ngoan ngoãn, muốn khi dễ cậu rất dễ dàng.

Người xa lạ ăn đau tay, trong miệng còn không đứng đắn, “Đừng chối, tôi vừa mới nghe thấy các em nói, em thích nam nhân, vừa lúc tôi cũng thích em như vậy, da thịt non mịn, nếu em nguyện ý đi theo tôi, tôi bảo đảm làm em ăn sung mặc sướng, tôi, có rất nhiều tiền.”

“Em hình như là học sinh đi, một tháng cho em hai mươi vạn(*) không thiếu một xu.

(*) Tương đương 703.574.000 VNĐ

Việc này xảy ra khiến Lý Sâm ngồi không yên, bèn đi lên đấm hắn một quyền.

Người lạ uống quá nhiều rượu, nhưng sức lực cũng không nhỏ, vì thế trong đại sảnh náo loạn không ít.

Đến cả giám đốc khách sạn cũng chạy đến, thời điểm kéo Lý Sâm ra, Ngôn Hoài nhân cơ hội hung hăng đạp hai chân người lạ kia.

Bạn người lạ cũng chạy lại đây, tuy nói rằng biết phẩm hạnh của bạn mình, nhưng dù sao cũng là cùng nhau tới, như thế nào có thể để hai mao đầu tiểu tử(*) này khi dễ, nếu thật sự bạn mình bị khi dễ thì mặt mũi bọn họ để đâu?

(*) người trẻ tuổi

Vài người ở trong đại sảnh bắt đầu xô đẩy.

Giám đốc vừa thấy Ngôn Hoài, đầu gần như nổ tung.

Hắn sáng sớm liền nhận được điện thoại từ bên trên, nói là có một vị khách quý, muốn khách sạn hảo hảo âm thầm chiếu cố một chút, vị khách quý kia là Ngôn Hoài.

Người trong điện thoại còn đặc biệt nhấn mạnh, nhất định phải bảo vệ tốt vị khách quý kia.

Kết quả hiện tại liền gặp khách quý cùng người khác đánh nhau, mà vị khách kia là công tử Chu gia, nam nữ đều ăn, trong nhà còn có chút thế lực.

Công tử Chu gia còn ồn ào muốn tìm người đánh bọn họ một trận.

Ngôn Hoài cùng Lý Sâm cũng không sợ.

Giám đốc vừa nhìn liền biết đã xảy ra sự tình gì, nhanh chóng kêu lên mấy bảo an đem công tử Chu gia lôi đi, sợ Ngôn Hoài chịu một chút kinh hách(*).

(*) kinh ngạc có phần sợ hãi

Sự việc này nhanh chóng được giám đóc giải quyết nhanh như một đoạn nhạc đệm, cứ như vậy đi qua, thời điểm hai người trở về, Chu Vi còn hỏi bọn họ bên kia xảy ra chuyện gì, náo nhiệt như vậy, Lý Sâm nghĩ nghĩ, nói không có việc gì, có người đánh nhau mà thôi.

……

Buổi cơm chiều, chính là thời gian giải trí mọi người chờ mong.

Lý Sâm bao một phòng lớn.

Bên trong rất rộng, mọi người đều là người trưởng thành rồi, tụ tập bên nhau, uống rượu là không thể thiếu, Lý Sâm muốn mấy chai rượu, rất nhanh đã có rượu được mang lên.

Đương nhiên chưa quên gọi đồ uống cho nữ sinh muốn.

Mấy chén rượu xuống bụng, đại gia(*) trở nên nói nhiều, tuy rằng đây là lần đầu tiên Lý Sâm cùng Chu Thịnh, Vương Văn Bách, Trần Trừng gặp mặt, nhưng trải qua một buổi trưa, đại gia ngâm mình ở trong một hồ nước nóng, mọi người đều biết nhau, đặc biệt lúc sau uống qua mấy chén, càng thêm thân thiết.

(*) đại gia ở đây chỉ Lý Sâm

Lý Sâm giỏi về tạo bầu không khí, một buổi trưa liền cùng bạn cùng phòng Ngôn Hoài xưng huynh gọi đệ.

Ngôn Hoài không biết tửu lượng chính mình là cái dạng gì, không dám uống nhiều, nhưng không chịu nổi Lý Sâm bọn họ đã uống cạn mấy chai, một hai phải lôi kéo Ngôn Hoài uống vài chén, không lay chuyển được bọn họ, Ngôn Hoài uống nhiều thêm mấy ngụm.

Mỗi người đều hát một bài, đến giữa buổi, không biết là ai đề nghị muốn chơi nói thật đại mạo hiểm.

Toàn bộ đều đồng ý.

Đem mấy chai rượu trên bàn cùng đồ ăn vặt ăn vặt đều chồng chất ném qua một bên, không ra một khối, trên bàn để lại một chai rượu nhỏ, chai rượu xoay về phía ai, người đó liền phải chọn nói thật hay đại mạo hiểm.

Tóm lại là một trò chơi thực bình thường.

Trong phòng karaoke, mọi người đều quây thành một vòng tròn.

Lý Sâm xoay chai rượu, cái chai dừng lại, miệng chai nhắm ngay Trần Trừng.

Trần Trừng: “Ân? Người thứ nhất chính là tôi a, tôi đây chọn nói thật đi.”

Lý Sâm hắc hắc cười một chút, nghĩ là bạn cùng phòng Ngôn Hoài, vấn đề thứ nhất không thể hỏi thật quá đáng, vì thế liền hỏi một vấn đề đơn giản, “Nụ hôn đầu của cậu còn không?”

Trần Trừng mặt đỏ lên, “Không.”

Thật ác, vài người có thiện ý ồn ào, Vương Văn Bách quay đầu đi cười một chút, Trần Trừng trừng mắt liếc nhìn hắn một cái.

Trò chơi tiếp tục, lần này đối diện miệng chai chính là Chu Thịnh, vẫn là Lý Sâm đưa ra câu hỏi, “Có người thích hay không?”

Chu Thịnh nói không có.

Vài lần trước hỏi đều là vấn đề râu ria lại không phải chuyện gì đặc biệt, đặc biệt là thời điểm chuyển tới vấn đề về nữ sinh, càng lúc càng nhạt, đều là thích nhất minh tinh nào gì gì đó.

Vốn dĩ chơi trò chơi này rất náo nhiệt, chỉ là không có không khí mà thôi.

Vài vòng xoay lúc sau, đại gia dần dần liền chơi thật.

Lý Sâm nhìn người ở đây, cười một chút, “Tôi đề nghị, kế tiếp sẽ nâng cấp lên đại mạo hiểm, muốn hỏi sự thật đã có thể không ôn hòa như vừa rồi, nếu không đại gia không chơi.”

Không khí sôi nổi, mọi người rất hứng thú, ngay cả ba nữ sinh đều gật đầu đồng ý.

Lý Sâm tìm người phục vụ muốn thứ gì đó, rất nhanh người phục vụ đem đồ vật Lý Sâm muốn lấy tới.

Là một cái đĩa để quay đồ vật, nhưng mặt trên có một vòng các kí tự dày đặc, có một cái kim xoay.

Đây là thứ mà Lý Sâm nói dung để thăng cấp lên đại mạo hiểm, chính là đĩa quay chuyển tới nơi nào, người kia liền phải ấn đĩa quay trên nội dung cần làm.

“Kia hảo, chúng ta hiện tại có thể bắt đầu rồi.” Lý Sâm xoay cái chai, tất cả mọi người khẩn trương nhìn, rốt cuộc ai cũng không muốn chơi lớn.

Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, miệng chai chậm rãi dừng trước mặt Lý Sâm.

Lý Sâm gãi gãi đầu, “Người thứ nhất chính là tớ a.”

Lý Sâm xoay kim đồng hồ, cuối cùng, dừng lại, đại gia vừa thấy, rất đơn giản, mặt trên viết, người bạn thích có ở bên cạnh không.

Lý Sâm không chút do dự: “Ở.”

Mấy nam sinh “Oa”, một tiếng, Chu Vi ngượng ngùng nhìn Lý Du một chút.

Cái chai lại tiếp tục chuyển động, lần này rốt cuộc cũng tới Ngôn Hoài.

Đêm nay vận khí Ngôn Hoài thật sự tốt, một lần đều không có đến phiên cậu, đây là lần đầu tiên trong đêm nay.

Lý Sâm cười cười nhìn cậu, “Hy vọng cậu xoay được việc gì bình thường một chút.”

Ngôn Hoài: “Tớ cũng hy vọng.”

Bởi vì Ngôn Hoài vừa mới thấy còn có cái gì hôn người bên cạnh linh tinh.

Đĩa quay dừng lại, vận khí Ngôn Hoài vẫn là không tồi, chỉ vào vấn đề thực bình thường, nụ hôn đầu tiên còn không.

Lý Du trải qua một buổi trưa tiêu hóa, lại được Chu Vi khuyên bảo, nghĩ được rất nhiều, Ngôn Hoài chỉ nói là có người thích, cũng không nói là có bạn gái, chỉ cần không ở bên nhau, cô liền có thể tranh thủ. (Nhưng người ta có chồng =]])

Lý Du chỉ vào chữ nhỏ, “Xin hỏi nụ hôn đầu tiên của cậu còn không?”

Không chỉ có cô, Lý Sâm đang lười biếng ngồi ở một bên cũng ngồi thẳng thân mình nhìn về phía Ngôn Hoài.

Ngôn Hoài: “Không còn nữa.”

Hình ảnh Cố Tiêu đêm đó lại xuất hiện ở trong đầu cậu, không biết có phải do tác dụng của cồn hay không, mặt có chút nóng lên.

Đó là nụ hôn đầu tiên của cậu.

Lý Du nga một tiếng, trên mặt Lý Sâm hiện lên một vẻ khác thường.

Kế tiếp vận khí Ngôn Hoài tựa hồ liền không tốt như lúc trước, lại chỉ hướng về phía cậu.

Ngôn Hoài xoay ra trừng phạt, là uống sạch một chén rượu.

Cái này còn tốt, Lý Sâm nhìn mặt cậu đỏ hồng, có chút lo lắng, “Tiểu Hoài, cậu còn có thể uống được không, không thì tớ thế cậu, đừng cậy mạnh.”

Ngôn Hoài: “Không có việc gì.” Lý Sâm bọn họ uống mấy cái này còn nhiều hơn so với cậu.

Ngôn Hoài tuy rằng mặt đỏ, nhưng hành động cử chỉ đều như cũ, nhìn không ra uống nhiều có hay không.

Lúc này đây rốt cuộc là đến phiên Vương Văn Bách, mà Vương Văn Bách xoay được chính là hôn người bên trái một chút, đúng là hạng mục Ngôn Hoài sợ nhất.

Người bên trái Vương Văn Bách là Trần Trừng.

Những người khác đầy mặt chờ mong nhìn hai người.

Vương Văn Bách nhướng mày nhìn Trần Trừng, khóe miệng ngày một nhếch lên, “Xin lỗi.”

Nói xong liền tiến tới hôn môi Trần Trừng.

Nữ sinh bên cạnh Lý Du: “Oa, kỳ thật là hôn nơi nào cũng có thể đi, không có nói nhất định phải hôn môi.”

Đúng vậy, nhưng vì cái gì lại hôn môi?

Lại vài vòng tiếp theo, Ngôn Hoài xoay đến đều là uống rượu, cũng không biết là vận khí tốt hay là không tốt.

Cũng không biết chính mình uống hay nhiều ít, Ngôn Hoài bắt đầu cảm thấy lâng lâng.

Cuối cùng đại mạo hiểm kết thúc, đại gia lại tiếp tục ca hát, Ngôn Hoài an tĩnh ngồi ở tận cùng bên trong sô pha.

Lý Sâm cho cậu một chai nước khoáng, “Cậu có khỏe không?”

Ngôn Hoài hàm hồ ừ một tiếng, mang theo một chút làm nũng, giống một mảnh lông chim nhẹ nhàng lướt qua, ngứa.

Lý Sâm biết cậu uống say, đỡ lấy Ngôn Hoài đang muốn trở về.

Lúc này một nam nhân cao lớn đẩy cửa đi nhanh vào, lập tức đi tới, bế Ngôn Hoài lên, “Xin lỗi, tôi đưa em ấy đi trước.”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.