Cùng Đối Thủ Một Mất Một Còn Xuyên Sách Nuôi Bánh Bao

Chương 28: Hôn cái nào.



Bánh bao nhỏ không biết fans là gì, chỉ nhìn thấy nhiều chị nhiều dì giơ bảng nhỏ vẫy tay với mình như vậy, còn cười đến rất vui vẻ, cậu cảm nhận được không khí nhiệt liệt thiện chí, vì thế theo bản năng đáp lại, giơ đôi tay nhỏ bé mũm mĩm lên, mỉm cười vẫy vẫy về phía mọi người, lại vẫy tiếp, ngây thơ hồn nhiên tươi cười, lập tức tạo nên càng nhiều tiếng thét chói tai hơn.

Trước khi Tề Nhiễm Nhiễm xuyên qua trường hợp quy mô lớn hơn nữa cũng từng gặp rồi, đừng nói đến cảnh tượng nhỏ thế này, vẫn chưa đến mức khiến cô luống cuống tay chân, chỉ là cảm thấy kỳ lạ, lấy nhiệt độ hiện giờ của cô và Hạ Chiêu, hẳn là sẽ không có fans đặc biệt chạy đến sân bay tiếp đón chứ?

Hạ Chiêu hiển nhiên có cùng một suy nghĩ với cô, có điều chờ khi bọn họ thấy rõ đèn tiếp ứng được giơ lên trong tay fans, lập tức hiểu rõ, đây đều là những fans của Tạ ảnh đế, đến sân bay đón Tạ Thanh, chỉ là chờ đợi hồi lâu không đợi được ảnh đế, sau khi nhìn thấy Luân Luân, bèn chuyển toàn bộ nhiệt tình không có chỗ bộc phát đến trên người Luân Luân, Luân Luân hoàn toàn là nhặt được của hời.

Nhưng cho dù là nhặt được của hời, nhân khí của Luân Luân trong nhóm fans này cũng không thể nghi ngờ, một đám fans mẹ chen lấn xông lên.

“Aaaaaaa! Luân Luân, mẹ yêu con!!!”

“Mau nhìn mẹ này, mẹ mua quà cho con!”

“Bảo bối cười thêm một cái đi! Aaaaaaaa, đáng yêu chết mất thôi.”

“Đậu xanh rau má diếp cá nấu canh, em nhìn thấy nhóc con thật này, đáng yêu quá đi, aaaaa, nhóc con cười với em kia, em sắp ngất rồi.”

“Em quyết định rồi, sau này em chính là fans não tàn của nhóc con Luân Luân.”

Tề Nhiễm Nhiễm: …

Xem ra địa vị làm mẹ của cô đã chịu uy hiếp nghiêm trọng, Hạ Chiêu bên cạnh còn vui tươi hớn hở nhỏ giọng nói với cô: “Ai da, nhiều vợ như vậy, thật sự là khổ não mà.”

Ánh mắt Tề Nhiễm Nhiễm sắc bén, dẫm mạnh lên chân anh một cái.

Có điều Tạ Thanh vừa mới đi đường dành cho khách quý, lúc này hẳn là đã rời khỏi sân bay rồi, những fans này nhất định phải uổng công đợi một trận thôi. Quả nhiên, không bao lâu sau, người đại diện của Tạ Thanh vội vàng chạy đến trấn an fans, cũng bảo bọn họ giải tán, sợ ảnh hưởng đến tài nguyên công cộng.

Không thể nhìn thấy Tạ ảnh đế, mọi người tất nhiên rất thất vọng, nhưng ngoài ý muốn có thể thấy được Luân Luân đáng yêu, cũng coi như có thu hoạch, vẫn rất vui vẻ. Khi rời đi, bọn họ còn trao đổi ảnh chụp với nhau, lúc phát hiện có bức ảnh đáng yêu, thì không nhịn được bùng nổ một trận thốt lên, đều bị ngải đáng yêu quật không trượt phát nào.

Mấy người Tề Nhiễm Nhiễm cũng không ở lại lâu, trước khi fans giải tán hết nhanh chóng ôm Luân Luân một mạch chạy chậm rời khỏi.

Lên xe thương vụ của phòng làm việc, lúc này hai người lớn mới thở phào nhẹ nhõm, bánh bao nhỏ ghé bên cửa sổ xe nhìn ra ngoài, đây là lần đầu tiên cậu bé chứng kiến cảnh tượng như vậy, tò mò hỏi mẹ, “Mẹ ơi, những chị gái kia làm gì vậy?”

“Mấy chị ấy là đến đón chú Tạ, là fans của chú Tạ.” Tề Nhiễm Nhiễm kiên nhẫn giải thích cho cậu nhóc.

“Fans, là cái gì ạ?” Luân Luân là một bé cưng tò mò, là một bé con không hiểu sẽ hỏi liền.

“Là một nhóm người thích xem chú Tạ đóng phim, quay chương trình.” Tề Nhiễm Nhiễm cố gắng nói đơn giản dễ hiểu một chút.

Quả nhiên, bánh bao nhỏ nghe một chút đã rõ, nói: “Con cũng quay chương trình, chị Du Du nói là chương trình sẽ phát sóng trên TV, có rất nhiều người có thể xem.”

Tề Nhiễm Nhiễm cười tủm tỉm gật đầu, “Đúng vậy.”

Bánh bao nhỏ ngửa đầu, chớp đôi mắt to tròn, rất mong đợi hỏi Tề Nhiễm Nhiễm: “Vậy con có phải cũng có fans không?”

Tề Nhiễm Nhiễm bật cười một tiếng, hỏi cậu bé, “Con muốn có fans để làm gì vậy?”

Cậu nhóc vừa bị hỏi đến, nghiêng đầu suy nghĩ một lát, nói: “Có fans rất oách đó!”

Tề Nhiễm Nhiễm không nhịn được cười, Hạ Chiêu duỗi tay xoa đầu cậu nhóc, xoa đến mức đầu tóc cậu bé như cái ổ gà, cười nói: “Mặc dù kém hơn bố một chút, nhưng Luân Luân đã rất oách rồi.”

Đôi mắt của Luân Luân đều sắp phát sáng, vui mừng hỏi: “Thật vậy ạ? Luân Luân rất oách phải không ạ?”

Hạ Chiêu nháy mắt với cậu nhóc, “Quả thực là siêu oách.”

Luân Luân đắc ý toét miệng cười ngây ngô, “Hê hê, hê hê.”

Tề Nhiễm Nhiễm ở bên cạnh cười trộm, nhóc con này, lúc thông minh lanh lợi sẽ rất thông minh lanh lợi, lúc ngây ngô thì đúng là ngây ngô vô cùng.

Một nhà ba người về đến nhà, chỉ nghỉ ngơi một ngày, đã bị Lê Hà kéo đến tiểu khu cao cấp xem phòng ở, tất nhiên không phải mua phòng ở, lấy năng lực kinh tế trước mắt của bọn họ, vẫn không có cách nào ở một thành phố cấp một như thế này gánh vác được giá của một căn phòng tốt, hơn nữa nếu có tiền, Hạ Chiêu càng có nghiêng về việc cho làm vốn lưu động của phòng làm việc hơn, cho nên chuyến này của bọn họ là muốn đi thuê phòng.

Bây giờ trong nhà có thêm một đứa nhỏ, chắc chắn phải cho đứa nhỏ một mức sống tốt một chút, cho nên nhiệm vụ hàng đầu, chính là đổi một nhà ở thoải mái hơn. Lúc Tề Nhiễm Nhiễm đề nghị như vậy, Hạ Chiêu tỏ vẻ không có ý kiến, cho nên lúc bọn họ ghi hình chương trình đã để Lê Hà đi xem trước mấy căn.

Sau khi Lê Hà nhìn trúng hai căn hộ bèn đợi mấy người Tề Nhiễm Nhiễm trở về đến đưa ra quyết định.

Tầng của căn thứ nhất tương đối thấp, diện tích lớn, tiền thuê hợp lý, căn thứ hai thì lại ở tầng cao, ba phòng ngủ hai phòng khách (1) hai nhà vệ sinh, ưu thế là đầy đủ ánh sáng, tầm mắt rộng lớn, cả hai căn đều được trùng tu sạch sẽ.

(2) Ba phòng ngủ và hai phòng có không gian mở, thường là một phòng khách và một phòng bếp/phòng ăn.

Cuối cùng hai vợ chồng trưng cầu ý kiến bánh bao nhỏ, quyết định thuê căn hộ tầng cao kia.

Bọn họ gấp gáp đổi phòng ở như vậy cũng có một nguyên nhân, chính là tránh cả nhà mẹ Thẩm Vũ, tiểu khu ban đầu kia mấy người đều đã biết, bất cứ lúc nào cũng có thể đến chặn đường bọn họ, bây giờ bọn họ thuê nhà ở tiểu khu cao cấp, các biện pháp an ninh chắc chắn sẽ tốt hơn rất nhiều.

Mấy ngày sau đó bọn họ bắt đầu thu dọn đồ đạc chuyển nhà, đồ hữu dụng mang đi, không có tác dụng thì loại bỏ, thật ra theo ý của Hạ Chiêu là, tùy tiện thu dọn mấy bộ quần áo mang đi là được, dù sao mấy thứ kia cũng là của nguyên chủ, không phải của bọn họ, nhưng quan điểm này lập tức gặp phải sự bác bỏ của Tề Nhiễm Nhiễm.

Bây giờ bọn họ chiếm dụng thân thể của Thẩm Vũ và Hạ Mộc Phong, nếu đã trở thành bọn họ nên thử dung hợp, coi bản thân thành bọn họ, mà không phải hoàn toàn gạt bỏ sự tồn tại của bọn họ.

Hạ Chiêu nói cô do do dự dự, đúng là phụ nữ.

Tề Nhiễm Nhiễm chê anh thương nhân coi trọng tiền bạc, không có lợi không hướng tới, chỉ biết mùi tiền không nói tình người.

Ầm ĩ đến cuối cùng, Tề Nhiễm Nhiễm sử dụng đòn sát thủ, “Đây là thái độ của anh với người mình thích à? Cả ngày ngoại trừ chọc tức tôi, anh còn có thể làm cái gì?”

Hạ Chiêu gãi gãi mũi, đùng lý hợp tình nói: “Đây không phải là thói quen sao?”

Khi đối mắt với cô, anh đã có thói quen tranh cãi, nghĩ một lát lại hỏi cô, “Biết tôi thích em, cũng không thấy em gật đầu mà, đối với người cầu mà không được, tôi chỉ có thể ra tay độc ác!”

Tề Nhiễm Nhiễm hừ lạnh, “Vậy chúc anh độc thân bằng bản lĩnh này!”

Hạ Chiêu: …

Lúc hai người ầm ĩ đến túi bụi, tiểu Luân Luân đúng lúc chạy ra khuyên can, sau khi từng có vài lần kinh nghiệm, kỹ xảo khuyên can của tiểu Luân Luân đã vô cùng thuần thục.

Ôm một túi kẹo cây, bình bịch chạy đến trước mặt hai người, ngoan ngoãn đáng yêu nói: “Mẹ ơi, bố ơi, đừng cãi nhau nữa, đến ăn kẹo nè, ngon lắm.”

Bố mẹ: …

Trước khi Luân Luân và Tạ Du Du tách ra, Tạ Du Du hứa hẹn muốn chia một nửa đồ ăn vặt trong nhà cho Luân Luân, cho nên sau khi về nhà, ở WeChat Tạ Thanh hỏi rõ địa chỉ nhà họ xong, ngày hôm sau bảo trợ lý đưa đến một thùng đồ ăn vặt, bên trong có đủ loại socola kẹo bánh bích quy, tóm lại tuyệt đối là những món trẻ con thích nhất, lúc Luân Luân mở thùng ra, miệng nhỏ cũng mở thành hình như O.

Gà bay chó sủa thu dọn ba ngày, một nhà rốt cuộc cũng dọn đến ở căn hộ lớn. Dưới sự kiên trì của Hạ Chiêu, Luân Luân đã có gian phòng của chính mình, trong phòng bày đầy siêu nhân điện quang, còn có một chiếc giường mới giống như tạo hình xe, cậu nhóc siêu cấp thích, ở trong phòng mình nhảy nhót tưng bừng chơi cả buổi chiều, kết quả buổi tối trước khi đi ngủ, cậu bé vẫn ôm tượng người siêu nhân điện quang cùng gối, chạy đến gõ cửa phòng mẹ.

“Mẹ ơi, Luân Luân muốn ngủ cùng mẹ.” Tiểu Luân Luân dùng giọng điệu trẻ con làm nũng, nhóc Luân hiện tại đã học được cách làm nũng rồi, âm thanh mềm mại, nghe vào thật sự muốn cái mạng già này mà, Tề Nhiễm Nhiễm căn bản không có cách chống cự.

Bố đứng ở trước cửa phòng mình, khoang tay trước ngực, vô tình xem thường Luân Luân, “Nam tử hán đại trượng phu, phải ngủ một mình.”

Luân Luân lắc lư cơ thể, lắc đầu nói: “Không muốn, con muốn mẹ cơ.”

Bố: “Xấu hổ chưa kìa.”

Luân Luân nghĩ một lát, nói: “Bố cũng ngủ với mẹ mà, bố cũng xấu hổ chưa kìa!”

Bố: …

Tề Nhiễm Nhiễm thật sự không nhìn nổi nữa, ôm lấy Luân Luân vào phòng, sau đó nhanh chóng đóng cửa, vô cùng quyết đoán ngăn cách bố ở bên ngoài.

Sau khi bố trí ổn thỏa nhà mới, Tề Nhiễm Nhiễm và Hạ Chiêu lại đi ghi hình chương trình chiếu mạng, một mạch ghi hình bốn tập, vậy là đã quay xong toàn bộ “Đôi bên ngọt ngào” mùa này rồi. Lần quay hình cuối cùng này, Tề Nhiễm Nhiễm rõ ràng có thể cảm nhận được sự xa cách của thành viên mấy đội khác, giống như sau khi biết được gia đình bọn họ đi quay “Cả nhà tổng động viên”, cảm giác xa cách này đã xuất hiện, trong lòng ít nhiều có chút ghen ghét đi, rõ ràng đều là những người địa vị trong giới không khác nhau là bao, vì sao gia đình Tề Nhiễm Nhiễm có thể gặp được tài nguyên tốt như vậy.

Hâm mộ cũng được, bài xích cũng ok, đều không có liên quan gì đến Tề Nhiễm Nhiễm, bởi vì bọn họ không ký hợp đồng quay mùa kế tiếp, cô có dự cảm, sau khi chương trình truyền hình thực tế lên sóng, giá trị con người cô chắc chắn có thể lật mình một phen, đến lúc đó kiểu chương trình không có nhân khí gì thế này, không cần thiết phải tham gia nữa.

Sau đó là thời gian nghỉ ngơi mấy ngày, Hạ Chiêu ngoài ăn không ngồi rồi, suy nghĩ mở cho Luân Luân một cái Weibo, sau đó hai người bố mẹ đồng thời quản lý, Tề Nhiễm Nhiễm cảm thấy khá ổn, gật đầu đồng ý.

Sau khi lập xong Weibo, Hạ Chiêu và Tề Nhiễm Nhiễm lên Weibo của mình @ một cái, không biết Tạ ảnh đế nhìn thấy lúc nào, cũng đi theo dõi chuyển phát, thế là số fans Weibo của Luân Luân từ từ tăng lên, dựa theo tình hình này, nghiễm nhiên còn hot hơn Weibo của bố mẹ một chút.

Có thể đoán được, chờ sau khi chương trình truyền hình về gia đình phát sóng, Weibo của Luân Luân chắc chắn có thể bạo.

Hôm nay là cuối tuần, Hạ Chiêu không đến phòng làm việc, lúc ở nhà cùng Luân Luân chơi siêu nhân điện quang đánh quái thú, ngoài ý muốn nhận được cuộc gọi video của Tạ Thanh, Tạ ảnh đế vừa vội vàng làm xong một thông cáo vừa về nhà, Tạ Du Du ầm ĩ muốn bố gọi điện thoại cho Luân Luân, cô bé nhớ Luân Luân, lúc bố không ở nhà, mẹ không cho cô bé tiếp xúc với Luân Luân.

Sau khi ghi hình chương trình xong, thỉnh thoảng Tạ Du Du cũng muốn gọi điện thoại cho Luân Luân, có thể thấy được cô bé thật sự thích bánh bao nhỏ.

Lúc hai đứa trẻ nói chuyện điện thoại, Tề Nhiễm Nhiễm qua nhìn xem, thuận miệng nói: “Nếu như thầy Tạ có thời gian, dẫn Du Du qua nhà chúng tôi ăn bữa cơm đi, chúng tôi chuyển đến nhà mới, cách tiểu khu của mọi người không xa.”

Vốn dĩ chỉ là một câu khách sáo, không ngờ Tạ ảnh đế lại nửa câu từ chối cũng không có, trực tiếp gật đầu nhận lời, lần này đến lượt Tề Nhiễm Nhiễm và Hạ Chiêu cảm thấy kinh ngạc.

Tối đó hai người hiếm khi đạt được nhận thức chung không cãi nhau, vừa ngồi bên cạnh bánh bao nhỏ cùng xem TV, vừa thảo luận về con người Tạ Thanh này, rõ ràng là một người rất lạnh nhạt, sao đột nhiên lại sẵn lòng kết bạn với bọn họ, còn có qua có lại như vậy, nhìn dáng vẻ là chạy thẳng đến ngoại thành đến nhà bạn tốt.

Sau khi Hạ Chiêu suy nghĩ nghiêm túc, chợt phát biểu một câu, “Có phải bởi vì Du Du thích bánh bao, cho nên bọn họ muốn chốt thông gia cho con gái??”

Tề Nhiễm Nhiễm: …

“Anh suy nghĩ nhiều rồi!”

Tề Nhiễm Nhiễm nói: “Ngược lại tôi cảm thấy, anh ấy chỉ là đơn thuần muốn kết bạn với chúng ta thôi, cũng không phải tất cả mọi người đều phức tạp như anh nghĩ đâu.”

Hạ Chiêu: …

Luân Luân xem xong một tập siêu nhân điện quang, muốn xem cái khác, bàn tay nhỏ mũm mĩm cầm lấy điều khiển ấn lung tung, kết quả hình ảnh vừa vặn dừng lại ở hai người nam nữ đang hôn môi, bánh bao nhỏ bỗng chốc nhìn ngây người.

Tề Nhiễm Nhiễm Hạ Chiêu bị dọa nhảy dựng lên, vội vàng ôm bánh bao lên che mắt cậu bé, không cho xem.

Hạ Chiêu thì quả quyết cầm điều khiển đổi kênh.

Kết quả bánh bao nhỏ vẫn thấy được, tò mò hỏi Tề Nhiễm Nhiễm, “Mẹ ơi, bọn họ đang làm cái gì vậy?”

Tề Nhiễm Nhiễm đỏ bừng mặt, ậm ừ hồi lâu, vẫn là Hạ Chiêu trả lời cậu bé, “Bọn họ là người lớn, đang yêu đương.”

Bánh bao nhỏ cái hiểu cái không, lại hỏi: “Người lớn giống như bố mẹ phải không ạ?”

Bố mẹ đồng thời gật đầu, “Đúng vậy.”

“Vậy bố mẹ cũng yêu đương sao?” “Cục cưng câu hỏi” lại bắt đầu.

Bố mẹ: …

Tề Nhiễm Nhiễm cắn răng, “Đương nhiên phải yêu đương rồi, bố mẹ như vậy mới có thể kết hôn, mới có thể sinh ra Luân Luân.”

Bánh bao nhỏ đột nhiên rất không vui, cái miệng nhỏ bĩu ra nói: “Mẹ gạt người!”

Tề Nhiễm Nhiễm: ???

Bánh bao nhỏ nói: “Mẹ gạt người, mẹ và bố cũng chưa có hôn hôn nha!”

Bố mẹ: …

Vì để chứng minh mình không gạt người, Tề Nhiễm Nhiễm quyết định cùng Hạ Chiêu chạm môi một cái, dù sao trước kia lúc đóng phim, cô cũng từng chạm môi với người khác, việc này không có gì to tát.

Hạ Chiêu thì lại có chút hả hê nói: “Tôi nói này, muốn hôn phải hôn đủ 5 giây trở lên mới được, nếu không thì tôi không phối hợp đâu.”

Tề Nhiễm Nhiễm: …

Người này quả thực là nhân lúc cháy nhà đi hôi của!

Quay đầu lại nhìn bánh bao ngước đôi mắt trông mong nhìn bọn họ, Tề Nhiễm Nhiễm quyết tâm, ôm đầu Hạ Chiêu, ngẩng đầu hôn lên…


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.