Cưng Chiều Vương Phi Chí Tôn

Chương 29



“Ngươi nói cái gì? Có một nam tử cứu ả?”

Bên trong phủ thái tử Kỳ Tinh Quốc, một nữ nhân y phục hoa lệ đang nổi điên gạt tất cả đồ sứ trên bàn xuống đất, bàn tay bạch ngọc nổi gân xanh, nắm chặt quyền, bởi vì tức giận, móng tay đỏ tươi như bấu vào trong thịt, trong mắt tràn ngập đố kỵ và phẫn nộ.

Vận mệnh của ả ta sao lại may mắn đến thế? Không quyền không thế mà còn có thể làm chính phi? Lại được thái tử yêu mến? Vì sao mạng của ả lớn như vậy, thuê sát thủ giết ả mà ả vẫn được người cứu giúp.

“Thái tử giá lâm.” Bên ngoài một âm thanh âm dương quái khí vang  lên, Hạ Uyển Di chỉnh đốn lại tâm tình, cuống quít khoát tay áo ra hiệu cho hắc y nhân lui ra.

Hắc y nhân lắc mình lánh đi, giống như chưa bao giờ phát sinh bất cứ chuyện gì, nhưng thân là thái tử, Kỳ Doãn đâu có thể dễ bị lừa gạt như thế, hắn vừa vào cửa liền cảm thấy hơi thở sát thủ còn lưu lại.

Hạ Uyển Di còn chưa kịp nở nụ cười, liền bj hắn đi lên bóp chặt cằm, âm thanh lạnh lẽo: “Ngươi lại dám phái người đi giết Thi Vũ? Muốn chết sao?”

Lấy thế lực Hạ gia muốn tra ra Thi Vũ có chết hay không cũng không khó, nhưng hắn tuyệt đối không để cho Thi Vũ bị chút thương tổn nào.

Cảm giác đau đớn do cằm bị bóp truyền tới, nhưng còn kém xa đau đớn trong lòng nàng, hốc mắt có chút ướt át, đau thương nói: “Ta tình nguyện vì chàng làm trắc phi, nhưng chàng lại đối xử với ta như vậy, nàng ta rốt cuộc có cái gì? Mà ngươi đối tốt với nàng như vậy?”

Hắn thả tay ra, phất tay áo đưa lưng về phía Hạ Uyển Di lạnh nhạt nói: “Ai cũng không bằng nàng ấy, Bổn cung nói cho ngươi biết, nếu ngươi dám tổn thương nàng lần nữa, Bổn cung nhất định sẽ không bỏ qua ngươi.” Hắn vẫn cần Hạ gia ủng hộ, cho nên hiện tại không thể giết nàng, giữ lại nàng có lúc cần dùng tới.

Kỳ Duẫn nói xong xoay người nghênh ngang đi, chỉ còn lại Hạ Uyển Di đang lấy tay chống đỡ lên bàn để không bị ngã xuống, ánh mắt âm lãnh, ghen tuông sôi sục, ý muốn giết chết Thượng Quan Thi Vũ càng thêm mãnh liệt.

Tử sĩ của gia tộc của không thể tùy tiện sử dụng, lần trước nàng vốn cho rằng dùng một vài tên sát thủ cấp thấp là có thể đủ giết chết Thượng Quan Thi Vũ, lần này chắc phải ra một số tiền lớn mời  sát thủ Ngưng Yên Cung mới có thể diệt trừ hậu họa.

Bên trong Vũ Vương Phủ, tâm tư khác nhau, biến đổi liên tục, mãnh liệt dâng trào, tâm kế thầm sinh.

“Tỷ tỷ, nghe nói Vương gia ôm Vương Phi đi hoàng cung, sau đó lại ôm trở về, hiện tại bên ngoài đều đồn đãi rằng Vương Phi xấu xí kia không biết dùng thủ đoạn gì lấy được sự sủng ái của Vương gia đó!” Liễu Tư Nhiễm buồn bã nói, vẻ mặt tràn đầy hối hận, ánh mắt rõ ràng thương tâm, nhưng không có người nào lại chú ý tới ánh mắt đố kỵ của nàng.

Quả nhiên như Liễu Tư Nhiễm đoán, Thẩm Như vò nát chiếc khăn lụa trong tay, tức giận đứng lên, mắng: “Cái kẻ quái dị này, thủ đoạn thật đúng là cao minh, ta nhất định để cho ả đẹp mắt.”

Liễu Tư Nhiễm khóe miệng dâng lên cười quỷ dị, mắt hiện lên một tia âm ngoan, lướt qua trong chớp mắt.

Đêm khuya đen như mực, gió lạnh nhẹ nhàng thổi, vài bóng dáng quỷ mị xuất hiện trên mái nhà.

Mấy hăc y nhân mở ra một viên ngói rồi thổi khói mê vào bên trong, một lát sau cảm giác không có động tĩnh, hắc y nhân dẫn đầu ra hiệu, mấy người còn lại liền nhảy xuống, bay vào cửa sổ.

“Lớn mật, khuê phòng của bổn cô nương cũng dám xông vào?” Một giọng nói hung ác vang lên, làm mấy hắc y nhân giật mình hoảng sợ.

Mấy người Ly Yên chậm rãi xuất hiện, trong mắt hiện lên kinh ngạc, nhưng rất nhanh liền bị che giấu, hắc y nhân ý thức được nguy hiểm, mấy người liếc mắt nhìn nhau, chuẩn bị chạy trốn, chợt một tia sáng bay đến, mấy cây ngân châm xuất hiện bay vun vút, hắc y nhân chỉ cảm thấy chân tê rần, lảo đảo một cái liền té ngã.

Thượng Quan Thi Vũ cong cong khóe miệng, khinh bỉ nói: “Sát thủ kiểu gì a? Chưa đánh mà đã bỏ chạy?”

“A, chiêu này là Ly Yên dạy đúng không? Nàng đã dạy người của nàng nếu cảm thấy nguy hiểm liền bỏ chạy, bảo vệ tánh mạng quan trọng hơn.” Lạc Y Cầm chợt nói.

Ly Yên lấy ra thẻ bài bên hông bọn sát thủ, trợn tròn mắt, thấp giọng nguyền rủa nói: “Trời ạ, là người của mình.”

Mấy hắc y nhân đầy nghi hoặc, không hiểu lời nói của Ly Yên.

Ly Yên bất đắc dĩ xoa trán, xem ra là nàng quá lười, không có đi qua Ngưng Yên cung, thế nên cho tới bây giờ chỉ có Nhược Phong, Nhược Vũ cùng Ngũ Sát biết nàng.

Kim bài sát thủ cao nhất Ngưng Yên Cung chính là Ngũ Sát, bao gồm: Băng, Tuyết, Hỏa, Lôi, Điện.

Ly Yên lấy một lệnh bài, phía trên có chữ “Ly”, mấy hắc y nhân vừa thấy, mâu quang chợt lóe, vội vàng quỳ xuống cùng hô: “Ra mắt lão Đại, thuộc hạ tội đáng chết vạn lần.”

“Tốt lắm, đứng lên đi! Nói một chút, tại sao xông vào Yên Huân Các của ta?” Ly Yên phất phất tay, thảnh thơi ngồi xuống uống trà.

Nàng chưa bao giờ để cho thuộc hạ quỳ với mình, nhưng hôm nay coi như dạy dỗ bọn hắn một chút, để cho bọn họ quỳ một cái, mặc dù không có lỗi gì, chẳng qua là theo sự phân phó làm mà thôi.

“Lão Đại, có người ra trọng kim mua mệnh của một người tên là Thượng Quan Thi Vũ, chúng ta tra được nàng chính là Thái Tử Phi của Kỳ Tinh Quốc, sau đó không biết tại sao thái tử lại bất ngờ tuyên bố nàng đã chết, hôm có người nói Thái Tử phi đang ở cùng Vương Phi Vũ Vương phủ, ” Hắc y nhân vừa nói vừa ngước mắt sợ sệt nhìn Ly Yên, tiếp tục nói: “Vì vậy tối nay chúng ta tới để giết nàng.”

Nàng vẫn dùng thế lực của mình tìm Thi Vũ, không biết Thi Vũ có phải cũng là người xuyên qua hay không, nếu nàng ta cũng xuyên qua chắc chắn sẽ tìm đến mình, nhưng vẫn hoàn toàn không có tin tức, cũng liền bỏ qua, vì vậy có một phần nhỏ người không biết Thượng Quan Thi Vũ chính là người mà Lão Đại Ngưng Yên Cung muốn tìm.

Ly Yên híp mắt lại, lửa giận ngùn ngụt, lạnh lẽo nói: “Buồn cười, dám mua mệnh Thi Vũ, hắn không muốn sống nữa hay sao, nói, cố chủ là ai?”

Hắc y nhân cầm đầu cảm nhận cả người bị áp bách, run lên, cố gắng nói một câu đầy đủ: “Trắc phi của Thái tử, Hạ Uyển Di.”

Trước kia vẫn nghe Ngũ sát nói lão Đại võ công cao cường, rất lợi hại, hôm nay vừa thấy, quả nhiên danh bất hư truyền a! Mấy hắc y nhân chịu đựng áp lực, mắt lại lóe sáng mang vẻ sùng bái bái.

Ly Yên cười lạnh: “Trở về nói cho Nhược Phong, Nhược Vũ, thông báo ra giang hồ, Kỳ Tinh Quốc Thái Tử Phi ở Lăng Nguyệt quốc bị trắc phi ghen ghét mà giết người diệt khẩu, Thái Tử Phi là tỷ đệ kết nghĩa của Lưu Ly công tử, hôm nay Lưu Ly công tử báo thù cho tỷ tỷ, lập tức truyền lệnh công kích gia nghiệp Hạ gia, hừ! Vẫn chưa muốn định động thủ sớm như vậy, HẠ Uyển Di phạm sai lầm lớn rồi.”

Nàng làm như vậy thì đồng nghĩa với việc công khai đối nghịch cùng Hạ gia, một đại gia tộc không dễ dàng đối phó, bất quá nàng sẽ làn lượt công kích từng chút một. Nàng tuyên bố Thượng Quan Thi Vũ đã chết  chính là muốn nhìn xem Kỳ Doãn sẽ phản ứng thế nào, nếu hắn thật sự yêu Thi Vũ thì liền động thủ giết Hạ Uyển Di đi, mình cũng không cần phải ra tay nữa.

“Huyết Hồ.” Thượng Quan Thi Vũ muốn ngăn cản, lại bị ly Yên cắt đứt: “Thi Vũ, ta sẽ báo thù cho ngươi, yên tâm, cái gì nên đòi chúng ta phải đòi, trước mắt xử lý Hạ Uyển Di đã”.

Nàng không muốn  Kỳ Doãn phải khó xử, Thượng Quan Thi Vũ có chút không đành lòng, nói: “Không báo thù được không?”

Nàng hiểu rõ Huyết Hồ hơn ai hết, thế lực của nàng không chỉ ở Ngưng Yên Cung và tửu lâu Lưu Ly, nàng tin tưởng Huyết hồ nhất định có năng lực đối phó Kỳ Duẫn, chẳng qua là…

“Thi Vũ, ngươi không phải là luyến tiếc cái nam nhân cặn bã đó chứ? Hắn đối với ngươi như vậy, yên tâm, ta sẽ không lấy mạng của hắn, hắn làm sao có thể chết dễ dang như vậy được!”

Thượng Quan Thi Vũ cắn cắn môi không có nói nữa, nàng biết Huyết hồ rất ngoan cố, cũng được, chuyện đã qua cũng không suy nghĩ nữa, để cho nàng đi làm đi!

Lạc Y Cầm vẫn lẳng lặng nghe không nói gì, nàng biết có vài chuyện không nên hỏi, cho nên im lặng, lựa chọn trầm mặc là phương thức tốt nhất.

Xa xa có nhiều tiếng bước chân vọng lại, Ly Yên nhìn mấy hắc y nhân trước mặt, tay nhỏ bé thoáng một cái, thu mấy ngân châm trở về, ánh mắt quét qua, mấy người kia lập tức nhảy qua cứa sổ biến mất.

“Cốc, cốc, cốc.” Tiếng gõ cửa vang lên, Ly Yên chậm rãi đi mở cửa, lại thấy khuôn mặt Lăng Dạ Vũ phóng to trước mặt mình.

“Ngươi tới làm gì?” Ly Yên nghiêng đầu hỏi.

“Nghe nói có thích khách.” Lăng Dạ Vũ chăm chú nhìn mắt của nàng nói.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.