-Đào Anh!dậy đi con!
-Oáp….hôm nay nghỉ mà mẹ!
-Vậy hả?
-Chậc…mẹ thiệt là…hôm nay là chủ nhật mà…
Đào Anh xuống giường bước vào toilet rồi làm vệ sinh cá nhân.
Xong,Đào Anh mới nhớ hôm nay chắc mọi người cũng về nhà rồi.
-Ấy chết….mình quên một số đồ ở nhà Quốc Bảo….qua lấy thôi.
Dưới lầu…
-Chào mẹ con đi!
-Đi đâu vậy con?
-Đi…qua nhà bạn ạ!
-Nhớ về sớm nha!
-Dạ!
Đào Anh đạp xe đạo tới đó.
*Ding dong*
“Ai đấy?”
-A là Đào Anh ạ…cháu tới lấy đồ.
“Đào Anh…à…cháu đấy à?đợi cô chút cô gọi bà chủ cái,cháu vào nhà đi!”
*Két*
Tiếng cổng mở ra.
Đào Anh đi bộ tới cái cửa to đùng của nhà Quốc Bảo.
*Cộc cộc*
-Ra ngay đây!-Mẹ Quốc Bảo bước tới mở cửa-A!Đào Anh!
-A…chào cô lâu quá không gặp cô.
-Con vào lấy đồ à?
-Dạ vâng.
-Ừ…con vào đi.
Đào Anh lên phòng nơi cô ngủ.
*Cạch*
-Q…Quốc Bảo vẫn còn ngủ sao?Mình phải dọn nhè nhẹ mới được.
Đào Anh lấy một số đồ đạc trong tủ rồi lấy một tờ giấy viết:
Hi!Tôi đây!
Lúc này anh đang ngủ nên có lẽ không biết.Hôm bữa anh ở lại có vui không?Do mẹ tôi về nên tôi về sớm.Việc tôi làm người hầu ở đây…mẹ tôi chưabiết nên….tôi hơi sợ.Tôi qua lấy đồ về.Thứ hai…à không ngày mai gặplại anh.Không hiểu sao lại viết cho anh.Vẫn gặp nhau bình thường màvậy…ha ha ha….Mà nói nghe này…Mặt anh lúc ngủ dễ thương và đẹptrai cực!Hiazzz….chắc bao cô gái phải đau tim vì anh lắm.
Thôi tôi về.Mai gặp!
-Đào Anh-
( ̄▽ ̄)
-Ư ư….-Quốc Bảo quay người qua-Tuyết Mai…
-Tuyết Mai??Là…cô gái Linh kể…
-Em đi đâu?Tuyết Mai??
Đào Anh thấy tay của Quốc Bảo run lên liền nắm lại.
-Quốc Bảo…Quốc Bảo….
Cuối cùng Quốc Bảo cũng dìu xuống.Đào Anh ra khỏi phòng.Xuống chào ba mẹ Quốc Bảo và ra khỏi nơi đó.
Về tới nhà…
-Con về rồi ạ!
-Chào con.-Ba Đào Anh đang ngồi đọc báo.
-C…con lên phòng…
-Ừ,con lên đi mà tối nhớ xuống đây chứ hôm qua chả chịu xuống cả ngày-Mẹ Đào Anh vừa rửa chén vừa nói.
-V…vâng…
Phòng Đào Anh…
Bzzz Bzzz
-A lô?-Đào Anh bắt máy.
“…”
-?A lô?
“Đ…Đào Anh đấy à?”
Giọng này…
-Anh là anh Phong đúng không?
“À…Ừ là anh…
-Sao anh biết số em?
“À….Hôm bữa thầy gọi anh lên văn phòng thầy bảo anh xem danh sách học sinh lớp11 ai ngờ thấy lớp em…mà lại có cả số điện thoại…lúc dâud anh khôngdám lấy…sợ chúng số điện thoại mẹ hoặc ba em…mà anh lại YOLO mộtlần…ha ha ha..”
-Thế là anh xâm phạm rồi đấy nhá!
“Xâm phạm?”
-Ừ…xâm phạm…quyền cho số điện thoại người khác…
“…”
-Em nói giỡn á!Ha ha ha.
“…Ừ anh biết mà…”
-Mà anh gọi em làm gì?
“…Tính rủ em đi chơi..Mà chắc em bận nên…”
-Đi chơi á??Đi đi!Ở nhà chán thấy mồ!
“Ha ha ha anh cũng chán đây…Anh hẹn em ở công viên Red nha!”
-Dạ!
“Vậy chào em lát gặp!”
*Cụp*
Đào Anh tắt máy xong thay đồ rồi phóng ra khỏi nhà.Thoạt đầu mẹ Đào Anh cóngạc nhiên nhưng thôi,thấy Đào Anh ở nhà chán nên Đào Anh cứ đi chơivậy.
Tại công viên Red…
-A!Anh Phong!-Đào Anh hấp tấp chạy tới.
-A!Đào Anh!…-Phong nhìn Đào Anh.
-…N..nhìn em kỳ lắm đúng không?
-Đ…Đâu có!E..em đẹp lắm…
-Thế mình đi.
Đào Anh và Phong chạy khắp công viên.Nào là ăn,sau đó vào khu vui chơi.Rồi đến tàu lượn.Cuối cùng cũng nghỉ chân.
-Đây!-Phong đưa cho Đào Anh lon pepsi đang lạnh.
-A…cảm ơn anh.
-Mà anh hỏi này…
-?
-E…em là bạn gái của Quốc Bảo hả??
-!Đâu có!Em với Quốc Bảo đôi lúc có chơi với nhau chứ đâu có gì đâu anh!
-Vậy hả…-Giọng của Phong thay đổi 360 độ.
-?
Phong đứng dậy.Ném lon pepsi vào thùng rác thật mạnh rồi quay qua nói với Đào Anh.
-Thế…tao cứ tưởng mày là bạn gái của cái thằng chết tiệt ấy…
-Anh Phong?
-Sao hả?Ngạc nhiên lắm đúng không?Một năm trước…Vì nó..mà bạn gái anh bỏ anh…
-…
-Tao không cần mày nữa…về đi..
Đào Anh đứng dậy tát vào mặt Phong.
-N..này cô!Đang làm gì thế?!
-Anh…Là đồ hèn…Nếu bạn gái anh bỏ anh thì sao chứ?Anh có thể kiếm người khác mà?!Trường có cả đống con gái đang chờ anh đấy!
Đào Anh tức giận bỏ đi.
Nhà…
-Chào ba mẹ con mới về!
Đào Anh nói xong chạy lên lầu.
*Phịch*
-Buồn ngủ quá…6 giờ rồi á….Mẹ!hôm nay con không ăn tối!
-Haizz..con bé này thiệt tình…
…
-Đào Anh!dậy đi trễ rồi!
-Ưm…Trễ rồi á!6..6 giờ?!Oái!-Đào Anh nhảy ra khỏi giường.Vào toilet làm vệ sinh cá nhân,thay đồ rồi chạy xuống.
-Ưa a ẹ on i ọc!(Thưa ba mẹ con đi học)-Đào Anh gặm bánh mì trên miệng đeo cặp rồi phóng lên xe đạp chạy đi luôn.
-Oái!Con nhỏ này thiệt là…-Mẹ Đào Anh lắc đầu.
Trường….
*xoạch*
Đào Anh mở cửa.
-Đ…Đào Anh?-Linh quay lại.
-Linh…
-Sao hôm bữa về sớm?
-À..mẹ tớ về.
-Ồ…
-À mà tớ có thể là không làm việc ở nhà cậu trong một thời gian…
-Không sao đâu.Hay là cậu cứ hỏi mẹ cậu xem.
-Ừ để về tớ hỏi.
-À mà…
-?
-Anh Phong sao vậy…..
-Anh…Phong?
-Hồi sáng ảnh có tới nói với cả lớp không được….chơi với cậu….nên…-Linh nhìn về cả lớp.
Đúng.Những cặp mắt ấy….đang liếc tôi.Có lẽ họ ghét Đào Anh lắm.
-T..Thôi kệ ảnh đi.Giờ học cũng tới rồi mình về chỗ thôi-Linh nắm tay Đào Anh.
-À…Ừ…-Đào Anh bước về chỗ ngồi thì…
*Soạt*
*Rầm*
-Ha ha ha!Á Xin lỗi bạn mình lỡ chân!Ha ha ha.
-Thật đáng đời con nhỏ đó.
-Ha ha ha.
-Ui….-Đào Anh xoa xoa chỗ mình té-Ô hô bạn lỡ chân à?Thế đừng lỡ nữa nhé!Khôngthì….Bạn chết với mình đấy.Biết chỗ bạn đứng ngồi đi.-Đào Anh đứng dậy dựng ghế rồi ngồi xuống.
-Tiết học bắt đầu!-Thầy bước vào.
…
Reng!
-Oáp!Cuối cùng cũng đến giờ về.Linh lại đi học thêm rồi haizzz…ngủ quá đimất.Thế lại đi bộ về…Tự dưng nhớ cái xe hay đi cùng Linh quá.
*Cạch*
-Này…
Có một người con trai đang dựa lưng vào tường.Vóc dáng này là…Quốc Bảo!
-Hả?-Đào Anh đeo cặp vào.
-Cô…nghe nói đi chơi cùng Phong sao?
-…Liên quan gì đến anh à?…
-…
-…Không nói chuyện nữa thì tôi về..-Đào Anh bước về phía cánh cửa.
Pặp
-N…này anh đang làm gì thế?Buông tôi ra!
-…
-Này!
Tự dưng Quốc Bảo dìu xuống.
-Anh…Này!-Đào Anh cố đẩy Quốc Bảo ra nhưng-Khoan…sao người anh nóng thế này?!Anh sốt cao rồi!Anh đứng dậy…được không?
-Hộc…
-Thiệt là…-Đào Anh cố đứng dậy và dìu Quốc Bảo ra cổng.
-A!Bác quản gia!-Đào Anh la lên
-Cô Đào Anh?Cậu chủ sao vậy?
-H…hắn ta sốt cao rồi…
-Thế ạ?Phiền cô Đào Anh đưa Quốc Bảo lên xe tôi..tôi sẽ chở cậu chủ về.
-Đ…để tôi đi cùng…
-A phiền cô quá..
Đào Anh và bác quản gia dìu Quốc Bảo lên xe rồi bác quản gia lên trước lái xe.
-N..này anh…không sao chứ?-Quốc Bảo đang nằm trên đùi Đào Anh
-Hộc…
-Anh…thật là ngốc…tại sao sốt mà không nói cho tôi biết?
-Hộc…phiền….
-Phiền?Anh suy nghĩ gì vậy chứ?!
-Hộc…
Đào Anh sờ trán Quốc Bảo.
-Sốt cao rồi…càng ngày càng nóng lên…sốt từ lúc nào thế không biết…
…
-Cô Đào Anh phiền cô quá…ngay ngày ông bà chủ không có ở nhà…-bác quản gia lo lắng.
-A không sao đâu ạ!Chuyện này cứ để cháu lo là được ạ.
-Cảm ơn cô Đào Anh.
…
Cạch
-Hây…Đào Anh để Quốc Bảo xuống giường-Thuốc…đây rồi…
Đào Anh xuống bếp nấu cháo rồi mang lên phòng cho Quốc Bảo.
-Anh ta cứ nằm nóng thế này…phải cởi áo khoác trường ra…Đào Anh để tô cháo xuống rồi ngồi kế bên Quốc Bảo.
1 nút
2 nút
3 nút
-Lúc này thì hắn không thể ăn cháo được…thở hồng hộc thế kia…phải dắp khăn cho hắn mới được.
Đào Anh lấy khăn đắp lên trán cho Quốc Bảo.
Pặp
-Oái!Này anh…
-Hộc…
-Sao càng ngày càng nóng lên thế…đo nhiệt….-Đào Anh lấy đồ đo nhiệt đoQuốc Bảo-…C…Cái gì?…40 độ…Không phải chứ…không thể nào…
-Nóng…nóng quá…
-N..nóng sao…Anh ngồi dậy thay đồ được không?Áo anh ướt đẫm mồ hôi đây này sẽ không tốt đâu.
-…-Quốc Bảo từ từ ngồi dậy.Cởi áo ra…
-Anh ăn cháo nha?…
-Thôi…Tôi không ăn đâu…
-Một chút thôi…thế anh mới uống thuốc được.
-…Đưa đây…
-Hì…
-Nhưng cô phải…
-Hể….không lẽ…tôi phải đút cho anh sao?
-Ừ…
-Mệt…há miệng ra…
Đào Anh đút cho Quốc Bảo.
1 muỗng
2 muỗng
-Không ăn nữa…
-Mới có 2 muỗng…mà thôi anh uống thuốc đi.
Quốc Bảo uống thuốc sau đó nằm xuống.
…
-Ấy chết mình phải gọi cho mẹ…ra ngoài thôi.
Cạch
-A lô mẹ hả?
“Đi đâu giờ này chưa về?”
-A…hôm nay con phải qua nhà bạn làm bài…có lẽ con sẽ không về nhà…
“Làm bài hả?Thế tốt nhưng mai làm gì có đồ thay?”
-Mai con lên trường trễ chút cũng được.
“Ừ!Ngủ ngon con gái!Hi hi hi!Mình ơi hôm nay con bé phải qua nhà bạn nó làm bài nên…”
Cụp
-Haizzz…hễ nghe học bài là mẹ toáng lên…Thôi hay là để hắn trong phòng ngủnhỉ…mà mình còn phải thay khăn…haizzz quay vào thôi.
Cạch
-Này…
-Oái!Sao anh lại đứng trước cửa thế?!Quay vào nằm xuống tiếp đi!
-Cô…hộc…
Người Quốc Bảo nóng quá..
-Người anh chưa đỡ tí nào đâu…-Đào Anh cố đẩy Quốc Bảo về giường.
Phịch
Vì đẩy mạnh quá nên Đào Anh và Quốc Bảo đều nằm trên giường.
-Ối!Haizzz…Anh cứ nằm đó tôi sẽ thay khăn khác…
…
-Cuối cùng cũng đỡ…ngủ rồi mình nên về phòng thôi…
Pặp
-Anh..
-Ngủ với tôi đi…
-Hả?Anh điên sao?
-Không…
-Anh…Thôi được nhưng cấm có đụng…
…
1 giờ sáng.
-Ư ư…Tuyết Mai…
-Quốc Bảo?
-Tuyết Mai đừng mà…sao em lại biến mất cơ chứ?
-Quốc Bảo…-Đào Anh tính nắm tay Quốc Bảo nhưng rụt lại.
Mày có quyền gì để đụng anh Bảo cơ chứ!
Mày là gì hả?
Đừng có để cái tay bẩn thỉu ấy lên người anh Bảo!
Anh Bảo không phải của mày đâu!?
Con nhỏ Trần Đào Anh ấy!
Đào Anh tính ra ngoài thì Quốc Bảo xoay người qua nắm tay Đào Anh.
-Tuyết Mai…Tuyết Mai
-Quốc Bảo….Anh đừng lo có tôi đây rồi.
-Tuyết Mai…Sao nhìn em…giống một người quá vậy?….
-Giống một người…Tuyết Mai vẫn còn sống sao?…
-Một người…đang ở rất gần anh…Tuyết Mai…Ư ư đau quá…
-Đau?Này Quốc Bảo…anh đau ở đâu thế?
-Đau…hộc….
Quốc Bảo đang thở rất mạnh.
-Này anh ngồi dậy đi.
Đào Anh dìu Quốc Bảo ngồi dậy thì Quốc Bảo ôm Đào Anh.
-Anh…
-Một chút thôi…một chút thôi…
-…
-Một chút thôi…xin lỗi…đáng lẽ anh nên nói với em người giống em là ai…
-…Quốc Bảo…
-Em rất rất giống…một cô gái tên là Đ…Đào Anh đấy…
-Giống…giống mình ư?
-Hơ hơ…Tuyết Mai em hết gọi anh là “anh Bảo” rồi à…?Anh hơi buồn đấy…Gọi anh đi…
-…Quốc Bảo…Anh buông tôi ra được chưa…
-Một chút nữa thôi mà…
Quốc Bảo đột nhiên ôm Đào Anh chặt hơn,và nằm xuống luôn.
-Hắn ta…làm mình tức rồi đấy nhá…mà….làm sao mình giống Tuyêta Mai được…?